2011/01/29

Nhớ thầy Ngô Quang Vỹ
Image result for ảnh thầy Ngô quang vỹImage result for ảnh thầy Ngô quang vỹImage result for ảnh thầy Ngô quang vỹ
Thầy Ngô Quang Vỹ, là “dân Chu Văn An” nghĩa là cựu học sinh của trường Trung học Chu Văn An, một trong hai trường nam nổi tiếng ở Sài Gòn một thời, tốt nghiệp Đại Học Sư Phạm Sài Gòn, Ban Toán, và ngay sau đó về dạy tại trường Trung Học Tống Phước Hiệp mà tôi đã hân hạnh được thọ giáo với thầy cũng ngay trong niên học 1961-1962 ở cấp lớp 12. “Dân Chu Văn An” học giỏi và chịu chơi nên thầy Ngô Quang Vỹ đã đem đến cho chúng tôi một “không khí mới” trong sinh hoạt học hành lúc đó.
Nhắc đến thầy là tôi nhớ ngày đến “Vòng tròn chín điểm” và “Đường thẳng Euler” trong Toán học. Nhắc đến Thầy là tôi nhớ ngay đến cái múa tay ra ngay vòng tròn vẻ như dùng compass. Nhắc đến Thầy là tôi nhớ ngay đến những kỹ niệm giữa thầy và trò chúng tôi trong việc “học và chơi” vô cùng đặc biệt….
Nói một cách văn vẻ thì Thầy Ngô Quang Vỹ “luôn ở trong trái tim tôi” từ dạo ấy cho đến bây giờ khi mà Thầy đã ra người thiên cổ và những học trò đầu tiên của thầy đã “thất thập cổ lai hy” và cũng không ít đứa đã ở bên kia thế giới.
Để nhớ đến Thầy, chúng ta có thể nhìn lại “Vòng tròn chín điểm” và “Đường thẳng Euler” dưới đây:
VÒNG TRÒN CHÍN ĐIỂM: Vòng tròn đi qua trung điểm các cạnh của một tam giác, chân các đường cao và trung điểm các đoạn nối các đỉnh với trực tâm của tam giác. Tâm của VTCĐ là trung điểm của đoạn thẳng nối trực tâm với tâm vòng tròn ngoại tiếp của tam giác. Bán kính của nó bằng nửa bán kính vòng tròn ngoại tiếp. VTCĐ còn gọi là vòng tròn Euler vì do nhà toán học Thuỵ Sĩ Euler (L. Euler; 1707 - 83) tìm ra.

 Đường thẳng Euler:
Đường thẳng Euler (đỏ) đi qua trọng tâm (cam), trực tâm (lam), tâm đường tròn ngoại tiếp (lục) và tâm đường tròn chín điểm (đỏ) của tam giác.
NHA
Ngày đăng lần đầu: 2011-01-29 10:05:26

2011/01/21

Bài Thơ Cho Tết

Quê người:
Ngày Tết xứ xa sao lặng lẽ
Cây trơ cành ủ rủ nơi nơi
Lạnh lùng hoa tuyết mịt mờ rơi 
Có kẻ nhớ thương về đất mẹ.

Quê nhà:
Bên ấy Xuân về khoe sắc thắm
Trên trời xanh én liệng vòng quanh
Hoa Mai vàng nở rộ trên cành
Em bé nô đùa khoe áo mới

Đâu đó mẹ già đang khắc khoải
Ngóng trông con, cháu ở miền xa
Vợ chờ chồng lặn lội xa nhà
Nước mắt rưng mong mau trở lại

Chúc Tết:
Chúc mọi nhà vui Xuân phấn chấn 
Ngày mai đất nước được phồn vinh
Văn minh tiến bộ với thanh bình
Ai cũng sống một đời hạnh phúc.

Anh Tú (Nguyễn Hồng Ẩn)
21/1/2011

2011/01/02


9-NGƯỜI EM XÓM BÚN

(Cho hương linh Lê Thị Cúc)


 Sáng sớm cuối năm buồn da diết
Từ quê nhà thân thiết báo tin:
Đã ra đi dứt đời cay nghiệt
Em tìm về đất Phật thanh bình.
.
Khóc chào đời bên dòng sông Cửu
Một xóm nghèo đất Vĩnh thân thương.
Em lớn lên vun trồng mộng ước
Như bao cô gái sống đời thường.
.
Cũng áo trắng dung dăng dung dẻ
Cùng bạn bè cắp sách đến trường
Cũng hái hoa bắt bướm yêu đương
Cũng xao xuyến khi đêm về im vắng.
.
Nhưng đời vốn có nhiều cay đắng
Như bao người cùng vướng đau thương
Khi đất nước chìm trong hổn loạn
Em vào đời lăn lóc gió sương.
.
Em giúp mẹ tảo tần tìm sống
Cho gia đình từng bửa cháo rau.
Ngã quỵ khi tuổi đời non trẻ
Em sống đời thảo mộc lao đao!
.
Hai mươi năm hơn chìm trong mộng ảo
Em hưởng gì khi bất động trên giường
Mặt thẩn thờ khờ dại đến đau thương!
Tôi đã khóc trong một lần gặp mặt.
.
Hôm nay viết bài thơ trong nước mắt
Gởi tặng em: Hương hồn ở nơi đâu?
Nhưng tôi biết thân em thành tro bụi
Đã trả về cho đất Mẹ ân sâu!
.
Anh Tú (Nguyễn Hồng Ẩn)
January 2, 2011
Người Em Xóm Bún

(Cho hương linh em tôi: Lê Thị Lan/từ trần năm 2011)
Diễn-ngâm:Thy Cúc



Sáng sớm cuối năm buồn da diết
Từ quê nhà thân thiết báo tin:
Đã ra đi dứt đời cay nghiệt
Em tìm về đất Phật thanh bình.
.
Khóc chào đời bên dòng sông Cửu
Một xóm nghèo đất Vĩnh thân thương.
Em lớn lên vun trồng mộng ước
Như bao cô gái sống đời thường.
.
Cũng áo trắng dung dăng dung dẻ
Cùng bạn bè cắp sách đến trường
Cũng hái hoa bắt bướm yêu đương
Cũng xao xuyến khi đêm về im vắng.
.
Nhưng đời vốn có nhiều cay đắng
Như bao người cùng vướng đau thương
Khi đất nước chìm trong hổn loạn
Em vào đời lăn lóc gió sương.
.
Em giúp mẹ tảo tần tìm sống
Cho gia đình từng bửa cháo rau.
Ngã quỵ khi tuổi đời non trẻ
Em sống đời thảo mộc lao đao!
.
Hai mươi năm hơn chìm trong mộng ảo
Em hưởng gì khi bất động trên giường
Mặt thẩn thờ khờ dại đến đau thương!
Tôi đã khóc trong một lần gặp mặt.
.
Hôm nay viết bài thơ trong nước mắt
Gởi tặng em: Hương hồn ở nơi đâu?
Nhưng tôi biết thân em thành tro bụi
Đã trả về cho đất Mẹ ân sâu!
.
Anh Tú 
January 2, 2011
Người Em Xóm Bún
(Cho hương linh em tôi: Lê Thị Lan/từ trần năm 2011)

Diễn-ngâm:Thy Cúc



Sáng sớm cuối năm buồn da diết
Từ quê nhà thân thiết báo tin:
Đã ra đi dứt đời cay nghiệt
Em tìm về đất Phật thanh bình.
.
Khóc chào đời bên dòng sông Cửu
Một xóm nghèo đất Vĩnh thân thương.
Em lớn lên vun trồng mộng ước
Như bao cô gái sống đời thường.
.
Cũng áo trắng dung dăng dung dẻ
Cùng bạn bè cắp sách đến trường
Cũng hái hoa bắt bướm yêu đương
Cũng xao xuyến khi đêm về im vắng.
.
Nhưng đời vốn có nhiều cay đắng
Như bao người cùng vướng đau thương
Khi đất nước chìm trong hổn loạn
Em vào đời lăn lóc gió sương.
.
Em giúp mẹ tảo tần tìm sống
Cho gia đình từng bửa cháo rau.
Ngã quỵ khi tuổi đời non trẻ
Em sống đời thảo mộc lao đao!
.
Hai mươi năm hơn chìm trong mộng ảo
Em hưởng gì khi bất động trên giường
Mặt thẩn thờ khờ dại đến đau thương!
Tôi đã khóc trong một lần gặp mặt.
.
Hôm nay viết bài thơ trong nước mắt
Gởi tặng em: Hương hồn ở nơi đâu?
Nhưng tôi biết thân em thành tro bụi
Đã trả về cho đất Mẹ ân sâu!
.
Anh Tú 
January 2, 2011

2010/11/01

8-LÍNH NHƯ THẾ ĐÓ
(Để nhớ một người bạn)

Tú Tài xong bạn vào ngay quân ngũ
Góp chí trai bảo vệ nước non nhà
Là mộng ước đời trai từng ấp ủ
Khi biết rằng Tổ Quốc trước phong ba!

Anh khăn gói đến đồi Tăng Nhơn Phú
Đổ mồ hôi áo trận sáng trưa chiều
Đêm tiền đồn tập tành làm lính thú
Chè đậu xanh ngọt lịm biết bao nhiêu!

Em bán chè xanh liếc đôi mắt biếc
Mái tóc thơm tay hằn nỗi nhọc nhằn
Từng hạt đậu trao anh tình thắm thiết
Tình quân dân cao đẹp tợ tuyết, băng!

Những cuối tuần được phép về phố thị
Người yêu, đường Lê Lợi, bến Bạch Đằng
Áo dài trắng và quân trang Thủ Đức
Nắm tay nhau cùng dung dẻ dung dăng!

Nếu chỉ là Địa Phương quân diện địa
Giữ an bình cho thôn xóm làng quê
Cũng thỏa chí làm trai thời binh lửa
Đời chiến binh đâu rõ được ngày về!

Mai về phép cùng em làm hôn lễ
Bổng hôm nay có công tác thực thi
Người phụ tá mới về đôi ba bửa
“Ở nhà đi! Tao thay thế cho mi!”

Như thế đó tình chi binh huynh đệ
Lần hành quân này anh chẳng quay về
Khăn tang trắng thay tình nghĩa phu thê
Ơn Tổ Quốc hôm nao anh đã trả!


Anh Tú(Anh Dũng)
November 2010

2010/10/27

Khói Chiều Quê Nội

Chiều tha hương bỗng nhớ nhà
Rưng rưng lòng thấy xót xa thẩn thờ.

Nhà của nội bên con rạch nhỏ
Nước ròng nước lớn đỏ phù sa
Cuồn cuộn chảy vào mùa nước nổi
Mang phì nhiêu trải khắp gần xa

Vườn ruộng rẫy đầu làng cuối xóm
Mùa khô lúa chín trổ vàng đồng
Hương thơm ngào ngạt tràn lan khắp
Đượm thắm tình... đồng bằng Cửu Long

Tan trường ra ruộng đi chân đất
Cởi lưng trâu ngất nghểu cùng chiều
Êm ả nắng hoàng hôn xuống thấp
Mái nhà vương khói xám đìu hiu

Không đếm xuể thân thương kỷ niệm
Quê cha dào dạt cả hồn tôi
Là hành trang trọn đời tròn kiếp
Ấp ủ vào tim giữ mãi  thôi.

Anh Tú
27/10/2010
(Có chỉnh sửa)

2010/09/20

7-CHIM ĐỪNG MÕI CÁNH

Đã sinh làm kiếp chim trời
Thênh thang một cõi, một thời khó quên!
Mây xanh, mây trắng bên trên,
Dưới kia biển rộng mông mênh sóng gào.

Quanh chim gió thổi rì rào,
Hương đời thơm ngát, ngạt ngào bốn phương!
Mở lòng vui với tình thương,
Hận sầu vứt bỏ vấn vương ích gì?

Đường dài mỏi mệt bước đi,
Xin chim vỗ cánh xá gì dặm xa!
Nhịp lơi phương hướng sa đà,
Tả tơi cánh mỏng không là chờ mong!


Anh Tú (Nguyễn Hồng Ẩn)
20/9/2010

2010/07/31

Tiển Biệt Anh Vân



Ngậm ngùi tiển bước anh đi
Xót xa còn lại chút gì trong tôi
Đành thôi hát khúc chia phôi
Biệt ly nào cũng bồi hồi tâm cang
Nguyện hồn anh được bình an
Vui đời siêu thoát thiên đàng thảnh thơi.

Anh Tú(Anh Dũng)
July 31, 2010

2010/06/03

6-TRỌN KIẾP GỌI CHA

(Kính dâng cha)

Mới năm tuổi đầu đã mang tang trắng,
Tiển cha ra phần mộ một chiều mưa.
Rời cha khi chưa xong cuộc tiển đưa,
Người chị đã bồng* tôi xa buổi lễ.

Còn quá bé để hiểu cuộc đời dâu bể
Nhưng biết rằng đã mất hẳn cha rồi!
Tôi gào thét: “Đừng chôn mất cha tôi
Làm sao sống khi cha hiền vắng bóng?”

Từ đó mỗi lần mưa to gió lộng
Tôi gọi cha: “Cha hỡi, cha ở đâu?
Để mẹ con thổn-thức suốt đêm thâu;
Bao hận, khổ, ưu sầu vươn ánh mắt!”

Tôi lớn lên bên mẹ hiền hiu-hắt
Theo chuổi ngày dằng dặt với cô-đơn!
Mộng thấy cha trong giấc ngủ chập-chờn
Thảng-thốt gọi: “Về với con cha hỡi!”

Giờ mẹ đã gặp cha nơi chín suối,
Tóc của con nay cũng trắng mái đầu,
Có những đêm nhung-nhớ suốt canh thâu
Cha lẫn mẹ cho đến khi trọn kiếp.

Anh Tú
(Lê Hồng Ẩn aka Nguyễn Hồng Ẩn)
June 03, 2010
*Bồng bế

2010/02/26

Bến Ninh Kiều, Cần Thơ_Trước 1975


VẾT THƯƠNG TRÊN TRÁN

Nhớ thuở xưa theo giòng đời xuôi ngược
Ba má tôi trôi nổi đến Cần Thơ
Sống lam lũ một thời gần Cái Khế
Cảnh cũ người xưa nhớ mãi đến giờ.

Có những lúc tình cờ tay xoa mặt
Chạm vết trầy trên trán: vết yêu thương.
Thương mẹ cha, thương cả giòng Bassac
Cảm thấy lòng ấm áp lúc soi gương!

Một chiều, qua bên kia đường đi tắm
Ở rạch con nho nhỏ nước lững lờ
Khi đùa giỡn chợt vướng chân té ngã 
Vết thương thành dấu ấn thuở ấu thơ.

Kể từ đó khắc ghi trong tâm tưởng
Đất Phong Dinh yêu dấu biết bao điều
Phan Thanh Giản chỉ một ngày đến học
Những mùa thi tôi say đắm Ninh Kiều.

Tựu trường năm nào thở mùi phấn bảng
Thoang thoảng mùi hương hoa huệ, hoa lan
Đoàn Thị Điểm ngát thơm từng lớp học
Tôi như đang chìm trong giấc mộng vàng.

Nhớ những tối lang thang hàng Bã Đậu
Sau giờ bảng đen phấn trắng lớp đêm
Nhấm nháp ly cà phê bên tiếng nhạc
Nghe lãng du theo ngày tháng êm đềm.

Còn nhiều kỷ niệm nói sao cho hết
Qua phà Binh Minh sớm tối Cái Vồn
Ngắm gió mơn man tóc thề, áo trắng
Và cánh chim vương khói tỏa hoàng hôn.

Thương quá đi thôi Hậu Giang yêu dấu
Xa không gian, thời gian cũng thật xa
Kiếp tha hương vật vờ niềm nhung nhớ
Kẻ bạc đầu khắc khoải nhớ quê nhà!

Anh Tú NGUYỄN HỒNG ẨN
Feb 26, 2010

2010/02/02

4-MẸ TÔI CÁNH BƯỚM

(Từ một hiện-tượng trong tang lễ nhạc mẫu của tôi)

Trong giấc ngủ mẹ hôn mê bất tỉnh,
Xác thân còn thoi thóp chút hơi tàn.
Hy-vọng mong manh, thảng thốt, bàng hoàng,
Mong ơn trên cho mẹ hiền tỉnh lại!

Mẹ nằm đó tay buông xuôi, mắt nhắm.
Đã trễ rồi máu đỏ chẳng về tim.
Ôi! Thời-gian như bất chợt đứng im,
Có tiếng khóc nỉ non trong đêm vắng!

Gian nhà giữa nơi mẹ hằng vái lạy
Cầu xin Phật Trời phù-hộ cháu con,
Nay tang trắng quanh quan-tài của mẹ
Lạy tiển người về với nước với non!

Bướm trắng bỗng chập chờn vờn nhan khói
Đậu trên tay người con trẻ thân thương.
Phải hồn mẹ còn luyến-lưu cảnh cũ
Cố quay về để giã-biệt âm dương?

Trong tiếng mõ hồi chuông, kinh tụng niệm
Cứu rỗi linh-hồn mẹ được bình-yên,
Bướm từ từ lướt mình xuyên qua cửa,
Biến trong đêm hướng về cõi huỳnh-tuyền!

Anh Tú(Nguyễn Hồng Ẩn)
February 02, 2010


2010/01/17

HOA "SANH BẠCH TỬ HỒNG" *


Ảnh: Trang Vang

(Để nhớ lần đầu -1965- đến Hà-Tiên)
Tôi đến đó vào một chiều cuối hạ,
Nắng hoàng-hôn hấp-hối ở chân mây
Mùi lá rừng thoang-thoảng lẩn quanh đây
Ngây-ngất kẻ tìm tương-lai xứ lạ.

Phía trái biển xa, núi rừng bên mặt
Bến Tô-Châu vắng vẻ khách sang sông
Sóng lăng-tăng gió giỡn mặt hồ Đông **
Đón khách lạ, Hà-Tiên như e-ấp.

Đêm xuống thấp đèn mờ soi phố nhỏ
Gió biển khơi pha mùi cá hương rừng.
Dù xa lạ nhưng quê-hương tôi đó
Yêu làm sao! Lòng xúc-động rưng-rưng!

Đường Bạch Đằng tựa lát từng vạt sáng
Hai hàng dừa lá lấp-lánh ánh trăng
Đẹp dịu-dàng như ánh mắt chị Hằng.
Tôi ngây-ngất phiêu-lưu đêm huyền-hoặc.

Như mộng du lạc chân vào quán nhạc
Thoang-thoảng hương trầm của một loài hoa
Nhạc du-dương tấu từng khúc mê ca.
Đưa lữ khách vào khung đời rộn-rã!

Đất Phương-Thành*** có loài hoa hoang-dã
Đẹp vô cùng những cánh nhỏ đơn-sơ.
“Sanh bạch tử hồng” mang ý-nghĩa nên thơ
Tôi nhớ mãi hoa mơ trong tâm-tưởng.

Có loài hoa rất dễ thương,
Một lần gặp-gở là vương tơ lòng:
Sắp tàn hoa trổ màu hồng
Khi nở màu trắng thơm nồng mùi hương.

Nguyễn Hồng Ẩn (Anh Tú)
January 17, 2010

Chú-thích:
* Tên được một ngưòi địa-phương cho biết 
**Đông Hồ
***Tên gọi của Hà-Tiên xưa.

2010/01/04

2-TẾT NHỚ MẸ HIỀN

(Để nhớ nhạc mẫu ra đi ngày 12/6/2009 d
ương lịch- 20 tháng 5 âm lịch)

Nơi đất khách nhận được tin sét đánh
Mẹ ra đi con vội vã quay về
Trên đường bay thời gian quá lê thê,
Mắt mờ lệ, đất trời như tận thế!

Tân Sơn Nhất hối hả vào Chợ Rẩy*
Để kịp nhìn mặt mẹ lúc lâm chung.
Đau đớn quá những giây phút cuối cùng
Lòng thảng thốt xót thương tình mẫu tử!

Kể từ đấy Tết này con vắng mẹ,
Ở nơi nào mẹ có thấy con không?
Con đang khóc trong pháo Xuân rộn rã,
Lòng giá băng như tuyết lạnh mùa Đông!

Thân xác mẹ đang nằm trên Đất Mẹ,
Còn con đang lưu lạc ở xứ người.
Nén hương thơm, rượu lạt, cánh hoa tươi.
Tưởng nhớ mẹ những mùa Xuân năm cũ.

Anh Tú (Nguyễn Hồng Ẩn)
Viết thay cho hiền thê
Hoa Kỳ, ngày 04 tháng 01, 2010

*Phi trường Tân Sơn Nhất, Bệnh viện Chợ Rẩy,Sài Gòn