2015/12/17

Nhớ Về Một Bạn Thơ

Tôi quen biết được cố thi sĩ  Đỗ Hữu Tài từ một người bạn chung lớp thời Trung Học, anh tên là Hào. Anh kể cho tôi biết hai anh quen nhau ở trại Pulau Bidong, sau khi rời đảo thì cả hai được định cư trên đất Mỹ nhưng khác tiểu bang, cho đến năm 2010 mới liên lạc được với nhau. Anh Hào kể cho tôi nghe tình trạng sức khỏe của anh Tài và cho biết anh bắt đầu làm thơ sau cơn bệnh ngặc nghèo. Anh lấy bút hiệu là Thế Thôi. 

Anh Hào  nhờ tôi giới thiệu thơ của  Đỗ Hữu Tài vào web trường của tôi, và nếu có thể thì xướng họa thơ hầu giúp anh Tài trải qua những ngày tháng buồn tẻ. Tôi cho anh Hào biết là tôi không còn gởi bài cho web trường của mình nữa! Nhưng tôi giới thiệu anh đến Kim Oanh,  cũng là bạn học cũ của chúng tôi. Oanh là Mod của web trường trong thời gian nầy!  

Vài tháng sau tìm được trang web VNTQ, tôi bắt đầu đăng thơ và xướng họa thơ với vài thi sĩ lạ! Có lẻ anh Hào báo cho anh Tài biết nên vào đầu tháng Tư năm 2011 thì tôi thấy trong Diễn Đàn của web nầy xuất hiện thơ của Đỗ Hữu Tài. Mỗi bài thơ của anh nhờ bạn đăng lên là tôi đều đọc, rất lấy làm thán phục nhưng chưa dám vào làm quen.  Cho đến cuối tháng 5 năm 2011 thì tôi đọc “ Bài Thơ Tôi” của anh, lúc đó tôi mới dám ghé vào chào hỏi và để bài thơ thứ nhất “Bài Thơ Anh” vào vườn thơ của Đỗ Hữu Tài.

Anh Tài rất vui khi thấy tôi qua vào vườn nhà anh và để lại bài thơ, anh viết:
- Tài rất vui khi đọc thơ của YDT mà bấy lâu nay đã chờ. Hào có nói vào nhà của YDT để trao đổi thơ...nhưng Tài ngại thơ mình “chưa đủ cân lượng '' nay thì đã được YDT mở cửa Tài sẽ vào thường nha!”.  

Thật sự người ngại là tôi, vì tôi bắt đầu làm thơ vào mùa thu năm 2009, thơ còn vụng về, chưa biết cách dụng từ để cho bài thơ của mình được mượt mà như những bài thơ của anh từ trước đến nay!
  
Có một lần trong Diễn Đàn tôi cho anh biết là tôi có đọc qua bài thơ “Quét Lá” của anh đã được đăng trong web LVD khoảng đầu năm 2011. Tôi rất thích nên yêu cầu anh đăng bài thơ nầy trong Diễn Đàn VNTQ để chia sẻ cho các thi hữu cùng thưởng thức. Anh nói để tìm lại và đăng lên theo lời yêu cầu. Nhưng vài ngày sau anh cho biết là không tìm được bài thơ nầy, tôi phải vào web LVD tìm lại rồi cho anh biết tên bài thơ là “Cạnh Nhà” chứ không phải “Quét Lá”! Thời gian sau tôi nhờ cô Hương Nam diễn ngâm bài thơ dùm, giọng ngâm của cô nghe khá ngọt ngào, anh rất thích! 


Vài tháng sau anh gởi tặng tôi năm tập thơ “Có Những Đêm”, đọc lời giới thiệu và thấy hình anh ngậm viết để làm thơ đã làm tôi không cầm được nước mắt. Tôi đâu ngờ anh Tài bệnh nhiều đến thế!

Chúng tôi bắt đầu liên lạc bằng emails, mỗi ngày tôi viết thơ thăm hỏi anh, riêng anh thì thường khoe bửa nay được ăn trưa món gì, có lần tôi bật cười lớn khi đọc email của anh (thường emails of anh không bỏ dấu):
- Bua nay Tai đuoc an my Y…. NGAN...! Het gio roi, thoi Tai dọt …. !
Có lần tôi hỏi anh trên phone:
- Anh Tài ơi, bật mí cho YDT biết làm sao để có một bụng thơ như anh?
Anh trả lời:
- Điểm tâm buổi sáng của Tài là ăn thơ đó YDT!
Có những lúc thấy tôi vắng trong Diễn Đàn thì email thăm hỏi:
- YDT oi, co khỏe hay chuyen gi khong ma khong thay post tho moi len vậy?
Trong thời gian đó tôi khá bận nên không làm thơ, viết vội vài hàng:
- Hồn thơ của YDT bị đi lạc nên không ra được bài thơ nào cả!

Suốt ba năm trước đây dường như tuần nào thơ tôi ra là có thơ anh hoạ lại! Tôi thầm phục anh vì anh họa thơ hay cảm tác với các nàng thơ rất nhanh.

Có một lần tôi viết email cho anh hay là tôi vừa đăng bài thơ mới trong VNTQ, mời anh qua vườn YDT đọc cho vui. Anh trả lời ngay:
- Đe Tai “CHAY” vào vuon cua YDT xem!

Câu trả lời của anh làm tôi cười không ngớt khi hình dung cảnh anh ấy tất bật chạy qua vườn mình để đọc thơ! Thật sự tôi cũng biết thời khóa biểu của anh là đâu vào đó! Ăn cơm trưa xong là y tá cho anh nằm sấp hai tiếng để lưng không bị lở.  Anh cho biết là trong thời gian nầy là anh suy nghỉ để họa thơ từ các nàng thơ trong các Diễn Đàn anh quen biết.

Mùa Giáng Sinh đến và cũng là sinh nhật anh là ngày 17 tháng 12,  anh kể mùa này là anh vui nhất trong năm, vì vừa Sinh nhật anh và vừa Giáng sinh. Anh khoe là mỗi năm anh nhận được nhiều thiệp chúc mừng và quà từ bạn bè khắp nơi,

Năm đầu tiên tôi gởi cho anh là hộp kẹo Chocolate và Birthday card. Ngạc nhiên và vui, anh viết:
- Nam nay Tai nhân đuoc them mon qua tu Co Lang Gieng! Hi hi…

Sinh nhật năm kế tiếp tôi cũng gởi anh chocolate, đến mùa Trung Thu thì nhờ cô bạn làm bánh trung thu gởi cho anh, anh nhờ làm đặc biệt mỗi bánh phải có hai hột vịt muối.  Hai năm sau, anh bảo tôi đừng gởi hai món ngọt nầy vì anh bắt đầu cử ngọt. Có chút ngạc nhiên nên tôi hỏi anh qua phone:
-  Anh bị tiểu đường?
Anh trả lời:
-  Tài dùng răng để ngậm đủa thần mà gỏ phím nên nha sĩ kêu phải giữ hàm răng cho tốt!

Câu trả lời của anh làm tôi giựt mình vì quên hẳn là anh gỏ phím bằng miệng.
Nhớ một lần anh tâm sự là trước lễ Giáng sinh thì Tài có một số ở bạn gần đến thăm, phòng Tài rất rộn rịp trong những ngày nầy, nhưng sau đó thì vắng và buồn lạnh vì ai cũng quanh quẩng cùng gia đình….Tài thì trong phòng nhìn tuyết! Từ nghe được tâm sự của anh, tôi bắt đầu gởi DVD Paris By Nigh, Asia để anh xem trong những ngày lễ nầy! Sau đó tôi nói với anh khi nào muốn xem nhạc gì thì nói cho YDT mua gởi qua, anh nói: 
- Nếu vậy thì Tài sẽ rất tự nhiên à nha! Hi hi…
Thời gian thấm thoát cũng hơn bốn năm rồi! Dường như tôi quen dần nhận và xem emails của anh gởi trong những giờ ăn cơm trưa của mình, dường anh có sắp xếp thời khóa biểu cho mỗi nàng thơ!

Đột nhiên có khoảng thời gian vắng bặt thơ Đỗ Hữu Tài trong diễn đàn của VNTQ, tôi không biết ai để hỏi thăm. Vài tháng sau thì tôi nhận được email của anh:
- YDT oi, Tai ve roi!
Tôi mừng và hỏi:
- Anh đi đâu mà về rồi?
- Tài o benh vien ve, bac si chua cho phep ngoi go phim nen khong lam gi duoc ca!
- Anh Tài làm YDT hết hồn!

Đọc được email của anh tôi thấy nhẹ nhỏm vì tưởng….

Thời gian sau nầy, mỗi lần có thơ được phổ nhạc và được làm youtube hay thơ được diễn ngâm là anh gởi link cho nhóm chúng tôi vào xem.  Tôi viết chọc anh:
- Anh Tài “KHOE” hoài làm cho YDT ganh tỵ đó nhen!
Anh trả lời:
- Co ma khong khoe… se lam Tai rat kho chiu! Hi hi…

Những emails của anh và tôi qua lại trong giờ cơm trưa thế mà hơn bốn năm rồi! Tôi rất vui và có lẻ anh cũng thế!
Cuối tháng chin vừa qua,  từ Việt Nam trở về thì ba ngày sau Kim Oanh báo cho tôi hay là anh Tài qua đời! Tôi sửng sốt,  ngồi nói chuyện với Oanh mà tôi nghẹn ngào, không cầm được nước mắt. 

Sau ngày anh qua đời, ngồi làm việc mà tôi luôn nhìn đến cell phone trên bàn, nhớ lại những emails sau giờ cơm trưa, những lời thơ viết qua lại ... làm cho lòng tôi buồn vui lẫn lộn! 

Giáng Sinh năm nay vắng bóng và tiếng thơ của “anh hàng xó|m”, vườn thơ của “Cô Láng Giềng” cũng vắng lạnh, anh có biết?

Yên Dạ Thảo
16/12/2015

*Xem bài cảm tác của Anh Tú:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/thay-loi-cho-ban-man-phep-anh-huu-tai.html

2015/12/16


Mong Chờ


Trụi lá cây run chào gió lạnh
Vài tia nắng ấm đón ngày sang
Đó đây lảng vảng làn khói xám
Lò sưỡi nhà ai cháy dở dang.

Đông đến lang thang không tuyết trắng*
Như đời người thiếu vắng tình thương
Tuyết nơi đâu để hoài mong đợi
Tình biệt tăm giăng mắc vấn vương.

Anh Tú
16/12/2015

*Đáng lẽ tuyết đã rơi ở thời điểm này.

2015/12/15

Bến Vắng*


Lên bờ là khách giã từ
Con đò ở lại lắc lư sóng đời
Dập dồi bão táp mưa rơi
Ngày dài tuyệt vọng mòn hơi nhớ người!

Anh Tú
15/12/2015
Stamford, Connecticut
*Họa bài Bến Cũ của Mặc Thái Thảo:
Bến Cũ*

Thuyền cũ vẫn đậu bến xưa,
Hoàng hôn ngập lối – lưa thưa sao trời
Hỏi thăm cô lái đâu rồi,
Ngậm ngùi viễn khách một đời tương tư.

Mặc Thái Thủy
12/10/2025
Lincoln, Nebraska 
*Xem bài họa của Anh Tú:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/b-en-vang-len-bo-la-khach-gia-tu-con-o.html
Vuốt Mắt Con*

Đưa con về với nhà mình
Chuyến xe đời nghiến...vô tình biển dâu

Nhịp tim cùng nhịp thở đau

Ba ru mềm tiếng ru sầu tang thương!
Ngủ đi con, giấc miên trường
Yên lòng trong cõi vô thường là đây!

Vuốt mắt con
Đầu ngón tay lạnh cóng
Máu đông khô đỏ thẫm. Buốt đường tim
Vuốt mắt con
Như xát muối mắt mình!
Lệ khô quánh mà lòng trào nước mắt
Mắt con nhắm
Mắt ba căng như cây chống
Sao cứ mờ không nhìn thấy mặt con?
Đâu mất rồi nụ cười hồn nhiên
Lúc tuổi thơ, lúc nên người và bây giờ...
Sao vậy!?
Nhói lòng,
Con ơi,
Còn nói được lời gì?!...

Phong Tâm
11.12.2015
*Đọc thêm bài thơ chia sẻ nỗi đau này của Phong Tâm:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/ac-quanh-noi-au-chan-thanh-chia-se-noi.html

2015/12/14

Cà Thẻ.

Em cà… anh hứng đầy tay
Ngày qua tháng lại mới hay đầy tràn.
Tay trái mau hãy đổi sang
Kiên-nhẫn nhận những chứa chan nghĩa tình.
Một đời em chỉ yêu mình
Tín-dụng* anh trả giữ-gìn duyên nhau.


Anh Tú
14/12/15

*Credit card.

2015/12/10

Đặc Quánh Nỗi Đau
(Chân thành chia sẻ nỗi đau xót vô bờ của bạn tôi*)

Dòng Cái Mơn vô tình lặng trôi
Lớn ròng theo bóng trăng bên trời
Vui cùng nắng sớm làn hơi ấm
Buồn với mưa chiều giọt nước rơi.

Đột ngột chia ly... đau gấp bội
Bất ngờ tử biệt... xót nhân đôi
Tuổi già khóc trẻ!  Ôi đau khổ
Chấp nhận số phần an ủi thôi!

Anh Tú
10/12/2015
*Đọc Vuốt Mắt Con của Phong Tâm:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/vuot-mat-con-ua-con-ve-voi-nha-minh.html

2015/12/09

Trong Góc Tim Tôi (Thơ: Anh Tú)
Tình Hoa Lưu Ly Thảo (Thơ:Yên Dạ Thảo)

Diễn ngâm: Hương Nam 

https://app.box.com/s/4febe525ed9ab5e0e650
Trong Góc Tim Tôi

Mang tình hoài hương lênh đênh xứ lạ 
Nhìn trăng thu chợt nhớ chuyện ngày xa 
Thuở bé thơ quấn quýt với mẹ cha 
Thuở sông nhỏ ngược xuôi xuồng ba lá. 

Xuồng ba lá ngày nay còn: chuyện lạ 
Bơi bằng dầm chuyện cổ tích phải không? 
Hoa mua tím nay còn hay mất dấu 
Chỉ ai yêu hoa ghi ảnh trong lòng? 

Đi học bên kia sông xuồng đưa rước 
Hái hoa mua làm quà biếu cho em 
Em e lệ cài hoa lên mái tóc 
Liếc nhìn anh: “Em đẹp? Hãy nhìn xem!” 

Em thôn nữ luôn đơn sơ mộc mạc 
Xuồng quê mùa mang hồn nước phù sa 
Hoa tím dại luôn ngự trị hồn ta 
Dù còn mất người với ta vĩnh cửu! 


Anh Tú
Nov 7, 2011

Tình Hoa Lưu Ly Thảo 

Mới quen nhau hái hoa mua quà biếu 
Tay nhẹ nhàng cài lên tóc huyền hương 
Mĩm cười hiền nhìn em gái anh thương 
Khe khẻ nói “Em ơi, em đẹp lắm!” 
  
Ngày qua ngày tình trao nhau nồng thắm 
Thương loài hoa em thương cả xuồng xưa 
Thương dòng sông dọc bên những hàng dừa 
Thương trời quê vào những ngày nắng hạ 
  
Rồi một sớm người đi không từ giã 
Để lại sầu héo úa cả vườn hoa 
Anh đi rồi! Trời thường đổ cơn mưa 
Dòng sông xưa hòa đôi dòng lệ nhỏ 
  
Vườn hoa mua em thay loài hoa cỏ 
Tím màu buồn nhuộm tím cả con tim 
Giờ còn đây là kỹ niệm êm đềm 
“Lưu ly thảo” tình gởi người viễn x
ứ 

Yên Dạ Thảo
SAY
Khúc Giang

2015/12/08

Đòi Thơ của Hương Chiều 
Những Bài Họa 

***

Đòi Thơ


Trăng về bên cửa gọi đòi thơ
Mòn mỏi đêm tan đến nguyệt mờ
Hỡi khách tri âm cùng lối  mộng
Đâu người tri kỷ đuối dòng mơ
Đêm sương gió khẻ khua mành quế
Trời lặng sao chìm nhạt ánh tơ
Không đến không chờ sao vẫn đến
Luống trông luống gặp nỡ nào ngơ ??!!..

Hương Chiều 
30.11.2015

+

Trào Thơ

Trăng khuya gợi cảm hứng trào thơ
Giấy trắng mực đen in chẳng mờ
Tư tưởng tháo tuôn như suối chảy
Riêng niềm mong ước gặp hằng mơ
Hương chiều còn đọng sâu tâm khảm
Thơm thấm vào tim đang kết tơ
Tình cảm ắp đầy dù mới biết
Xin người phương ấy chớ làm ngơ!

Minh Hồ
01.12.2015


++

Bến Thơ

Lặng lẽ thuyền ai ghé bến thơ
Sông khuya mỏng mảnh khói sương mờ
Thi nhân một bóng chờ giao cảm
Mặc khách đôi vần thoả ước mơ
Gió thức ru xanh hồn dạ thảo
Trăng tàn nhuộm tím khúc tình tơ
Hạ đi thu đến thay màu lá
Đông gọi xuân về luống ngẩn ngơ!

Yên Dạ Thảo
03/12/2015

+++


Than Thân

Lối vắng một mình bước thẩn thơ
Dưới trời khuya khoắc ánh trăng mờ.
 Một đời không đạt bao hy vọng
Suốt kiếp chưa tròn những mộng mơ
Ngước mặt thẹn thùng cùng lý tưởng
Gục đầu nghèn ngẹn với duyên tơ.
 Thời gian vùn vụt không trở lại
Phí cả cuộc đời tiếc ngẩn ngơ!

Anh Tú
08/12/2015
Linh Hồn Tượng Đá
Sáng tác : Lê Minh Bằng
Trình bày: Đan Nguyên



Trên dốc đá tôi tình cờ quen nàng 
Ngồi bên nhau gọi tên nhau để rồi xa nhau 
Em đã đến và đã đến như áng mây 
Như cánh chim bay qua bầu trời 
Ôi hình hài một vài giờ vui
Tôi muốn nói lên trọn lời êm đềm 
Kề tai em bằng con tim một người yêu em 
Trưa nắng cháy sợ gió núi xô sóng khơi 
Tan vỡ mau nên tôi nghẹn lời 
Nên cuộc đời trọn phận lẻ loi
Em ơi, em ơi thời gian gần gũi 
Nào được bao nhiêu 
Mà khi rời gót lòng đầy cô liêu 
Nên xa em rồi tôi nhớ em nhiều
Em ơi, em ơi thà không gặp gỡ 
Thà đừng quen nhau 
Đừng cho hình bóng, đừng nhìn nhau lâu 
Tôi không ôm ấp kỷ niệm đớn đau
Tôi đứng đó như hình một pho tượng 
Chờ ai đây đợi ai đây và tìm ai đây 
Nghe nuối tiếc gào thét giữa muôn sóng khơi 
Nghe trái tim rung lên bồi hồi 
Mong gì gặp lại lần thứ hai.

Mai Bích Dung
(Tác giả Lê Minh Bằng tức Mai Bích Dung)
Ngậm Ngùi "Chiếc Lá" Tàn Thu

Chưa trọn mùa, thu sa cõi chết
Lá trên cành bao chiếc sầu rơi
Cội thu phong lẽ loi khôn xiết
Đêm chập chờn thương tiếc, ngậm ngùi

Phận “cánh lá” dập vùi trước bão
Trận cuồng phong, chao đảo thân mành
Lá xa cội, xa cành muôn thuở 
Gió mặc tình, mưa đỗ xót xa.

Khúc Giang
Toronto – Những ngày giông bão 
November, 2014