2016/08/19

o AT 1
Thiết-kế: Phi Rôm
Lời Cho Em Và Cho Tri Kỷ*

Cho em…

Gặp lại hôm ni với bạn vàng
Rưng rưng dòng lệ ứa đôi hàng
Lời thề chung thủy ngày xưa ấy
Nguyện giữ luôn luôn nghĩa thiếp chàng!

Cho tri kỷ…

Bạn biết rằng tôi đã nghĩ chi
Vào đêm đối diện phút chia ly?
Khắc lòng mỗi bạn là tri kỷ
Nặng gánh hành trang của kẻ đi!

Anh Tú
August 18, 2016
*Viết thay cho Phú Thạnh


2016/08/17

 *THÁNG BẢY

Đã mấy mươi năm rồi hở má?
Ngày âm u, nước ngập tràn đồng,
Mưa tí tách rơi trên mái lá,
Nằm lặng im, mắt mẹ lưng tròng.

Ngập trời xót... đớn đau khôn xiết
Bất lực nhìn hơi thở mỏi mòn
Giết chết từng giây đời của mẹ
Khổ sầu nào chụp phủ lên con?

Nước nổi! Xác thân dìm đất lạnh
Mẹ tôi đi tháng Bảy Vu Lan
Ngùn ngụt mây đen giông bảo tố
Một ngày sầu khổ đến mênh mang!

Từ độ ấy không quên tháng Bảy
Đêm rằm sao vẫn tối âm u
Mẹ đi con mất tình cao cả
Nỗi buồn nào vật vã muôn thu?

 Anh Tú
(Nguyễn Hồng Ẩn)
August 16, 2013
(9 tháng 7, Quý Tỵ)

2016/08/16

HÀNH TRÌNH LẮNG NGHE   "ÂM THANH CỦA MỘT BÀN TAY " * 
(Đã đăng trong tuần báo Giác Ngộ só 618 - 03-12-2011)

1/*  Buổi trưa, trên đường, nắng lắm, trời đứng gió. Người phụ nữ cắp nách rổ bắp nấu, chừng mươi trái, những trái bắp khô khốc, lớp vỏ bên ngoài cong vênh thấy cả hột bên trong. Đoạn đường rất vắng . Một người đi xe gắn máy ngang qua, ông dừng lại bên lề, chờ người bán bắp. Hỏi mua, vô bao, trả tiền.
     Đến khúc quanh, ông tấp vào thùng rác bên đường, đặt túi bắp lên nắp rồi vội vã chạy đến bến đò ngang chờ qua sông.
     Người phụ nữ đi đến khúc quanh, thấy túi bắp trên nắp thùng rác, chị sựng người một chút rồi lặng lẽ lấy túi bắp đặt lại vô rổ.
     Đò ngang vừa cặp bến, mọi người chen nhau lên xuống, người phụ nữ vừa đi tới, vỗ vỗ bàn tay lên yên xe, người đàn ông quay lại, người phụ nữ lặng lẽ để lên yên xe tiền bán bắp ban nãy. Một chút ngỡ ngàng, ông chợt hiểu, lặng lẽ nhận tiền rồi xuống đò qua sông. Người phụ nữ cắp rổ bắp đi tiếp trên con đường trưa nắng nóng, ít người, đứng gió.

2/*  Người thanh niên đưa thân nhân đến bác sĩ tư, phòng mạch chật chội, tất cả xe đều ở ngoài đường, chiếc xe của người thanh niên chen vào một chỗ trống, bánh trước đụng vào con lươn lề, phần đuôi xe nhô ra gần vạch tim đường, những chiếc xe chạy trên đường  xém xém đuôi xe, người thanh niên bình thản lấy thuốc lá ra đốt hút.
    Một bà lão khám bệnh xong xiêu vẹo luồn lách tìm lối ra, đến chiếc xe của người thanh niên bà phải gượng bàn tay lên ghi đông bóng loáng để lần đi, người thanh niên khó chịu nhìn bàn tay của bà lão. Đến đuôi xe nhưng bà không dám bước ra giữa đường, xe chạy nhiều quá. Chờ một hồi không ra được bà phải vòng trở vô, bàn tay lại vịn vào ghi đông xe để lần tới bánh trước, người thanh niên lại khó chịu. Cuối cùng người thanh niên nhúc nhích bánh trước cho bà lão đi qua, lí nhí cám ơn. Người thanh niên nhìn theo bà lão đang cặp sát lề đường tiếp tục bước những bước chân xiêu vẹo. Một chút bâng khuâng, người thanh niên rê chiếc xe vô rồi dựng chân giữa cho chiếc xe đứng cặp bên lề, dấu bàn tay bà lão vẫn còn in rõ lên ghi đông xe bóng loáng.

3/*   Chạng vạng tối, người cha ngồi hút thuốc trên chõng tre, người con ngồi trên ngạch cửa ngó ra đường. “Ông kiếm đâu cho tui hai trăm ngàn tui lên thành phố kiếm chuyện mần ăn” . Im lặng lâu lắm, đầu điếu thuốc mờ căm vì tàn tro cong vòng che khuất. “Có nước mầy bán tao” . Người con đứng dậy bực dọc đi ra đường miệng lầm bầm “Quỉ nó mua ông” .
     Khuya người con về, bước chân hơi chệnh choạng, cây đèn dầu trên “trang ông” đã tắt, ánh sáng trăng mười ba xuyên qua cánh én rọi mờ mờ trên nóc mùng. Người con đứng lâu lắm nhìn vô mùng, hơi thở người cha nặng nhọc nghe rõ trong đêm thanh vắng. “Tui mượn được tiền rồi” . Im lặng. Người con đi ra sau bếp, người cha trở mình quay mặt vô vách. Người con xách ấm nước trên cà ràng ngửa cổ nút vào vòi ấm nghe rột rột, hết nước, tiếng người cha khàn khàn  “Trong bình tích kìa” .
     Gà gáy hiệp nhì, người con thức dậy ra lu rửa mặt, vô lấy cái nón kết đội lên đầu, bước nhè nhẹ tới bên mùng người cha, đứng một hồi lâu rồi lặng lẽ ra cửa, miệng lầm bầm  “Tui đi à” .
      Người cha bước xuống đất lần theo vách đi ra thềm im lặng nhìn bóng người con vừa ngang gốc nhãn. Bất chợt người con ngó ngoái lại, dừng bước, bàn tay đưa lên sờ vành nón kết đang che khuất khuôn mặt, người cha cũng đưa bàn tay lên gãi gãi cái đầu lưa thưa tóc. Người con đi. Trăng mười ba còn sáng in hai cái bóng mờ mờ lên mặt đất.

4/*  Bà mẹ già bị bệnh, yếu một bên tay và chân, không tự săn sóc mình được như trước kia. Hàng ngày con dâu phải làm công việc bổ khuyết đó cho bà. Hai năm sau con dâu có bầu. Một hôm bà mẹ nói con trai đưa mình qua thăm cháu ngoại của bà - con của con gái Út -, rồi bà ở lại luôn. Con trai buồn “Nhà nó chật chội, cơm không đủ ăn” . Bà cười  “Má ăn ở đâu có nhiêu“.
   Con dâu qua thăm, cho chai dầu nước xanh con ó, nắp chai dầu được chế tạo chống con nít mở, muốn mở phải dùng hai bàn tay ấn mạnh nắp xuống rồi vặn. Bàn tay yếu không làm vậy được, bà đem cất luôn vào bọc quần áo. Thời gian sau con dâu lại qua thăm, hỏi “ Dầu còn hông con mua cho má chai khác” , bà nói còn rồi lấy chai dầu ra. “Trời đất ! Sao còn y nguyên vầy nè, má xài đại đi hết con mua, đâu có nhiêu mà hà tiện” . “Má cũng ít xài, dứ lại cái nắp khó mở” . Người con dâu sựng lại một chút rồi cầm chai dầu, cái nắp xoay vòng vòng nhẹ tênh, cô chợt hiểu, lặng người nhìn bàn tay thẳng đuột của bà mẹ chồng, năm ngón tay hơi cong cong lên vô hồn, cô nghe có chút nồng cay xông lên mắt.

Kính nhớ cố Đại Đức Kim Minh ( Sư Năm )
Nguyên quản tự Thích Ca Phật Đài Vũng Tàu.

Như Không Đặng công Tạo

(*)   Ghi Chú: ÂM THANH CỦA MỘT BÀN TAY là một công án thiền trong tác phẩm GÓP NHẶT CÁT ĐÁ của thiền sư MUJU, bản dịch Đỗ đình Đồng- Lá Bối xuất bản trước 75.

Tiếng Chim (bắt cô trói cột)

Bên Suối Bạc, bên Suối Vàng
Đồi nghiêng, thông đứng. Gió ngàn xanh reo
Hương rừng nắng trộn sương chiều
Tiếng chim trói cột – Người yêu nhớ người.

Phong Tâm
(16.08.2016)
Nguồn:

2016/08/15


LỜI CHO ANH VÀ BẠN*

Cho anh…
Về với em bên dòng suối vàng
Bên rừng cây mướt xanh hàng hàng
Ngắm chim đùa giỡn chen cành lá
Mãi mãi bên nhau nghĩa thiếp chàng!

Cho bạn…
Sống gởi thác về luyến tiếc chi
Biết rằng buồn bã cảnh chia ly
Ân tình bè bạn dầu sâu đậm
Xin hãy nguôi lòng với kẻ đi!

Anh Tú
15/8/2016
*Viết thay cho Mỹ Lệ, hiền thê của Phú Thạnh.

2016/08/14

Mùa Thu Một Mình

Mùa thu về đây nguời ở đâu
Trong hơi thu lạnh nắng thu sầu
Cây hoang mang gió, rừng xao xác
Núi đứng trong sương lặng cúi đầu

Tôi một mình ở đây mùa thu
Không còn ai chia nhau vầng trăng
Cùng nhìn nắng héo nhìn hoa úa
Còn chỉ mình tôi cái bóng thầm

Lá rụng. Chiều nay lá rụng nhiều
Cây táo trơ cành đứng khẳng khiu
Dòng nhựa ngủ yên chờ xuân tới
Tôi đợi gì đây buổi xế chiều

Chia ly. Là chẳng bao giờ nữa
Cùng ai quét lá giữa vườn thu
Tìm bàn tay ấm trong chiều lạnh
Ai mới hôm qua đã biệt mù

Khánh Hà
(2015)

2016/08/13

ANH KHÔNG VỀ

Anh không về,
Mênh mang ngàn nỗi nhớ
Chiều lặng thầm…
Bỡ ngỡ bóng tình xa!

Anh không về,
Vòng tay ấm thiết tha
Chợt rời rã…
Đêm thâu trăn trở giấc!

Anh không về,
Những tháng ngày trăng mật
Còn lại gì…
Chỉ ánh mắt đêm sâu!…

20/7/2016
My Nguyễn


2016/08/12


MỘT THUỞ LAO ĐAO

Mái tóc xõa vai dáng thon ẻo lả
Thoang thoảng điều chi ảo diệu ngọt ngào
Hồn lãng đãng trôi lang thang cõi lạ
Em biết không? Tôi một thuở lao đao!

Tuổi học trò thường hay mơ mộng ảo
Nếu là không: chuyện lạ! Uổng một thời!
Có ai nuối tiếc vô tình để lỡ
Khoảnh khắc vàng son duy nhất trong đời?

Anh Tú
August 12, 2014

2016/08/08


Mộng*

Giọt khuya cho lá động lòng
Mành tơ nhện rũ xao dòng duyên thơ
Hỏi người tàn mộng còn mơ
Dư hương tóc cũ nhạt mờ như sương

Phong Tâm
07/08/2016
 *Họa Buồn của Yên Dạ Thảo

2016/08/07


*Buồn Ơi!*

Buồn hiu…tan nát tấm lòng
Buồn khô cạn cả những dòng văn thơ
Còn chăng một ít mộng  mơ
Cũng vù theo gió dần mờ trong sương!

Anh Tú
August 6, 2016

2016/08/06


Buồn

Người buồn mượn chữ trải lòng
Buồn ta, ta thả xuống dòng sông thơ
Đêm ngồi tìm ánh trăng mơ
Treo xa tầm với ẩn mờ trong sương.

Yên Dạ Thảo
05/06/2016

2016/08/04

Ảnh: Trương Phú. 

*Lời Bến Nước

(Cho Anh Phú Thạnh)

Đến lúc anh lên đường rồi
Đành lòng để lại bồi hồi nao nao
Cỏ cây thương cảm lao xao 
Trời An Lương cũng rào rào mưa rơi!

Biết rằng sinh tử ...cuộc đời
Rạch con còn đó vẫn chơi vơi sầu.
Anh ơi! Dù ở nơi đâu
Bến nước kỷ niệm lâu lâu nhớ về!

Anh Tú
August 3, 2016



Nguyễn Thị Hạnh says:
Nguyễn Khuyến khóc bác Dương Khuê
Anh Tú khóc Phú Thạnh về bồng lai
Bến sông chung của cả hai
Người đi bỏ lại trần ai … bạn mình…

My Nguyen says:
Huynh Anh Tú kính mến! Bài thơ thật cảm động, chứa chan tình bè bạn chí thân. Em xin bày tỏ một vài cảm xúc cùng anh nhé!

LỜI NGƯỜI Ở LẠI

Được tin anh đã đi rồi
Cứ nghe trong dạ bồi hồi nao nao
Buồn thương bến nước lao xao
Tiễn anh trời cũng mưa rào rơi rơi!

Trần gian lắm nẽo cuộc đời
An Lương lối nhỏ bỗng chơi vơi sầu
Người đi mãi tận nơi đâu
Đường xưa bến cũ lâu lâu tìm về!

06/8/2016
MN

Hoành Châu says:
**
Bài thơ lục bát hay  của cái tình chân thật , tri kỷ của đôi bạn từ thuở thiếu thời ,,, đọc  nghe bùi ngùi thương cảm quá, anh Anh Tú  ơi   ! Cho em chép  lại lời thơ dành cho anh ấy ! Buồn  ,
**
                     TRĂNG SÁNG AN LƯƠNG

Vui chân lạc  bước  cõi  non ngàn
Sương phủ Sa Pa  “voan ” trắng  tang
Xa nhớ gần  thương ,,lòng ủ dột
Gần thương  xa  nhớ ,,dạ hoang mang
Vô thường chè  rượu ,,đâm oan  trái
Tự  tại   độ chay ,, tiếp  Phật  đàng
Thi  sĩ đức  hiền  người  mến  mộ
An Lương  trăng  sáng  đẹp quê làng !

**
HOÀNH CHÂU  (Gia đình C  )
31/ 7/ 2016 

Chúng em , gia đình anh Hoành Sơn  luôn mong anh Phú Thạnh sớm vui miền  Cực Lạc.


Mọi người đều cảm nhận được tâm trạng của anh Anh Tú trước sự ra đi quá bất ngờ của người bạn từ thuở còn để chỏm nơi quê nhà. Nỗi buồn lắng sâu trong hồn và bàng bạc suốt trong bài thơ đã khiến người đọc không khỏi xúc động trước tình bạn thắm thiết giữa  hai anh Phú Thạnh và Anh Tú.

Yên Dạ Thảo says:
Nhớ lại lúc em phone cho AT khi hay tin anh Phú Thạnh qua đời, nói chuyện với anh chị mà em nghẹn nào! Anh  Ẩn nói:
Vậy là em chưa “ngộ” được chữ “sống chết” rồi!
Tuy biết là không ai tránh được điều nầy nhưng vẫn buồn thương tiếc anh Phú Thạnh! Đến bây giờ em mới bình tâm và cảm tác bài thơ “Về  Cõi Tịnh” từ bài thơ “Lời Bến Nước”:

Về Cõi Tịnh

 Anh đi gần nửa trăng rồi!
Để người ở lại chơi vơi cõi lòng
An Lương mưa hạ mênh mông
Giọt thương giọt nhớ đầy đong giọt buồn
Trần gian một cõi vô thường
Làm sao tránh được con đường tử sinh
Qua rồi kiếp sống điêu linh
Anh về cõi tịnh bên tình hiền thê!

Yên Dạ Thảo
05/08/2016

Anh Ẩn cho em gởi lời cám ơn những lời an ủi của chị Vân dùm em .


vothilai189@gmail.com says:
Anh Tú thân mến! bài thơ ” Lời Bến Nước ” của anh rất là xúc động .Bến Nước còn đấy ,một người thì ở xa, một người đi mãi mãi không về.

Phan Lương says:

BẾN CŨ … DÒNG TRÔI !

Kỉ niệm xưa đã xa rồi 
Còn đây nổi nhớ bồi hồi nao nao
 Bến sông dòng nước lao xao
Người sao đi vội ?Giọt nào rơi rơi

Đành sao ? Người bỏ cõi đời 
Từ đây bạn hữu chơi vơi lòng sầu
Bến ơi ! Người cũ còn đâu!
Dòng trôi vẫn chảy . Bao lâu nhớ về ?

Phan Lương

06/8/2016

2016/08/02

CÒN GẶP NHAU

Ưu ái tặng những tâm hồn đồng điệu.

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.

Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người.

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao
Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.

Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.

Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý, lẽ huyền vi
An nhiên tự tại - lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kỳ.

Tôn Nữ Hỷ Khương