2010/01/01

HAI KẺ NGƯỢC DÒNG


Hỏi bên ấy bây giờ Hè đã đến ?
Còn nơi đây trời lạnh nhuốm vào Đông.
Hai đứa ta sao cứ mãi ngược dòng
Em biết đó! Âu cũng là định-mệnh!

Thức dậy sớm trong không gian êm ả
Thả hồn theo gió bấc chở cơn mưa
Có tiếng xạc xào rèm cửa đong đưa
Như cùng đón chào bình-minh trở lại.

Anh nắn nót viết thư trên note-book
Mến gởi em lời thăm hỏi đôi dòng.
Chợt ý nghĩ len nhè nhẹ trong lòng:
Máy đánh chữ nay còn xài không nhỉ?

Mơ ước sống lại thời xa xưa ấy
Viết thư bằng máy chữ gởi người yêu
Tiếng “lắc cắc” vang vang trong im vắng
Ô! Cảnh này lãng mạn biết bao nhiêu?

Thư vội gởi ngay! Nếu em còn thức
Mong ý tình ru vào giấc mơ hồng.
Nếu đã ngủ, mai hừng đông pha nó
Vào ly “cà-phê-sáng” đón ngày nồng!

Anh Tú
Hoa Kỳ 2010

2009/12/22

HƯƠNG XƯA

Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Hồ Dzếnh


Dĩ vãng hơn năm mươi năm xa thẳm
Ngỡ hôm qua ...mỗi lần nhớ quay về:
Em ngồi đó, tôi đứng ngay cửa lớp
Ngắm nhìn em với tất cả đa mê.


Mười một tuổi tình học trò như thế
Có sớm không vào thuở tuổi ngây thơ?
Tình yêu đến tôi làm sao cưỡng được
Tỏ tình em tôi chỉ biết ngẩn ngơ.

Hai lớp học trường làng liền một vách
Thầy chấm bài vội lén bước sang bên
Một giây ngắm cũng thỏa lòng thương nhớ
Kỷ niệm này ngàn năm vẫn không quên.

Hai xuồng nhỏ hằng ngày bơi đến lớp
Dòng sông thân thương bao lượt đi về
Háo hức theo sau em từng con nước:
Khi lớn khi ròng xuôi ngược miền quê.

Thời gian trôi qua ...
tình thêm thắm thiết
Dõi theo người thương từng bước chân đi
Không nói dù 
chỉ một lời thố lộ
Ngưòi biết cho… tôi luôn giữ tình si!

Văn Khoa đó trời xanh và mây trắng
Khoa Học đây nắng cháy với mưa dầm
Cửa Bắc Sài Gòn một lần gặp mặt
Cùng chào nhau... tôi là kẻ thương thầm.

Lần đầu chào nhau như trao ngõ ý
Cũng là lần t gi ...biệt hai nơi.
Nhủ lòng giữ kỷ niệm này muôn thuở
Tình một chiều... nên không vẹn em ơi!

Anh Tú
December 22, 2009