Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Tuyết. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Tuyết. Hiển thị tất cả bài đăng

2014/04/22

TRƯỜNG ẤY CỦA CHÚNG MÌNH



Tà áo lao xao trong cơn gió lộng
Màu vàng chanh tươi mát bước rong chơi
Anh ngây ngất thẩn thờ nh
ìn xúc động
Em mỉm cười tợ làm điệu gọi mời.

Mặt tươi sáng với áo vàng óng ánh
Tóc xõa bên bờ vai mướt mượt đen
Trên đường đi bao kẻ ngắm người khen
Em tự nhủ hôm nay ta xinh lắm?


Anh chợt hỏi… em quê nhà xứ Vĩnh?
Dạ phải rồi … là cựu nữ học sinh
Trường Tống Phước Hiệp một thời vang bóng
Anh nói rằng…trường ấy của chúng mình!

NguyễnTuyết
April 22, 2014

2014/04/15


KHÔNG THỂ

 (Từ CÓ THỂ của PHONG TÂM)

Có thể hay không thể
Em không chịu đâu nè !
Đừng nên có thể nha
Không thể và không thể

Em chẳng chấp nhận đâu
Có thể tồn tại mãi
Vĩnh cưũ ỏ nhân gian
Em muốn vậy đó mà

Không cho anh có thể
Tìm không thấy bóng anh
Em buồn lắm biết không
Không thể em không thể

Chấp nhận cái hư không
Chấp nhận cái vô thường
Em chỉ cần hiện hữu
Trường tồn mãi trên đời

Đi đi, về  có nhau
Không cô đơn quạnh qu
Ấm áp mãi ngàn năm
Cho đến ngày tận thế

Ngày ấy chưa có đến
Nên có thể không thể
Chẳng gì phải lo âu
Cái đến ắt phải đến

Thoải mái và vô tư
Trong niềm vui mãn nguyện
Với nụ cười thanh thản
Ném cái buồn xa tít

Không cần nghỉ ngợi nhiều
Anh em giữ điều vui
Sao lại không có thể
Ha ha hi hi !?

Nguyễn Tuyết

2014/04/13


THOÁNG MƠ

Chỉ gặp nhau thoáng một lần
Mà nghe như đã quen thân trong lòng
Đường đi lối rẻ song song
Nhưng sao đêm nhớ ngày mong chung đường
Đêm về tin nhạn yêu thương
Nghe như hạnh phúc vấn vương suốt đời.

Nguyễn Tuyết
09/4/2014


2013/02/22



Thôi Đừng!

Mỗi lần trăng khuyết tôi buồn
Nhớ ai thuở ấy xé buồng tim: Đau!
Chặt lòng! Chẳng xót đời nhau
Gây sầu giăng mắc nghìn sau không tàn.

Sao hôm nay thấy ngỡ ngàng
Trăng ai muốn vá: muộn màng. Tại sao?
Một lần giết chết khát khao
Tim khô hồn héo lao đao suốt đời.

Vá trăng kinh động đến trời
Tôi van dừng lại bằng lời thiết tha:
Để yên cho mảnh trăng xa
Nhạt nhoà với chuyện tình ta u buồn!

Anh Tú/Hiện Thanh
22.2.2013
(Họa bài Như ánh trăng xa của Đỗ Hữu Tài)

***
Cảm tác:

Trăng Khuyết Sầu

Lỡ tay vá mảnh trăng buồn
Nào hay người vẫn dỗi hờn chuyện xưa
Ừ, thì để gió đông thưa
Phủ vầng trăng lạnh cho vừa lòng ai!

Người xa thấu hiểu lòng này
Cạnh bên ba mẹ mỗi ngày dạ, vâng!
Làng bên mai mối tình thân
Mâm cau, trà rượu ân cần hỏi xin

Một bên hiếu, một bên tình
Bên nào “cô phụ” lòng mình đặng yên
Vầng trăng hơn nửa mảnh viền
Nửa phần sâu khuyết để nguyên sao đành!

Yên Dạ Thảo

***
Cảm tác:

BỚT HỜN

Vì anh lỡ bước một giây
Duyên mình tan rả trời mây u sầu
Ngút ngàn ta mất dấu nhau
Bao năm nước mắt mưa Ngâu nhọc nhằn
Ước mơ em vá được trăng
Để trăng tròn với sao giăng khắp trời  !
Cùng anh dạo bước rong chơi
Kề tai khuyên nhỏ: “Anh ơi bớt hờn!”

Nguyễn Tuyết