Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Văn Dõng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Văn Dõng. Hiển thị tất cả bài đăng

2020/07/20

VÀO HÈ
Trời nắng chang chang chỉ muốn nằm
Bạn bè trốn nóng ngại đi thăm
Không gian hừng hực như nung lửa
Cây cối cằn khô đến quắt mầm
Nheo mắt nhìn trời, mây chẳng thấy
Vọc tay khuấy vũng, nước nào ngâm
Quạt lia phành phach thay cơn gió
Giọng nói thều thào không vọng âm.

Phương Hà
(Một thi hữu tại Sài Gòn)

Những bài họa với Vào Hè của Phương Hà*

HÈ OI Ả

Nhễ nhại mồ hôi chẳng thể nằm
Lối qua nắng hạn, vắng người thăm
Bờ sau rau muống vừa khô nhánh
Ao trước đài sen đã héo mầm
Con trẻ chơi trò quên thét khóc
Cụ già trốn nắng biếng ca ngâm   !
Buồn ơi ! Gió hỡi sao im tiếng
Máy lạnh, quạt tay thanh ngọt âm

HOÀNH  CHÂU 
21/3  /2016


***
HẠ BUỒN*

Ngoài đồng chẳng có vũng trâu nằm
Ruộng lúa khô khan hạn ghé thăm
Nước mặn lăm le xâm lấn mạ
Phèn chua rục rịch tấn công mầm
Nông dân khốn đốn chưa từng có
Thơ phú âu sầu chẵng dám ngâm
Khí hậu hè này gây thất bại
Cầu trời năm tới được hồng âm.

PHÚ THẠNH
21/3/2016.
*Bối cảnh sau chuyến đi thăm vài tỉnh miền Tây.

 *** 
NẮNG HÈ

Trưa nắng ngoài sân mắc võng nằm
Ngại ngần bè bạn chẳng đi thăm
Trên trời nóng bức như thiêu đốt
Dưới ruộng cằn khô chẳng nẩy mầm
Vắng tiếng rộn ràng chim múa hát
Không lời dìu dặt khúc ru ngâm
Ngày hè oi ả bao giờ hết
Đợi tiếng mưa rào vang vọng âm!

My Nguyễn
22/3/2016

***
TRƯỜNG CŨ HÈ SANG

Đỏ rực hè sang xác phượng nằm
Sân trường im ắng vắng người thăm
Đâu rồi tiếng trống khua vang dội
Chỉ thấy bàng xanh trĩu trái mầm.
Quẳng bút, quẳng nghiên, vui lũ bạn
Tông về quê cũ hát ca ngâm
Thầy cô, bạn cũ, giờ đâu hỉ?
Khoắc khoãi trống trường mãi vọng âm!

Trần Văn Dõng
July 20, 2020

*Vào Hè của Phương Hà lưư tại:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2016/03/vao-he-troi-nang-chang-chang-chi-muon.html

2018/10/16



HƯƠNG QUÊ

Bông bần trắng rụng đầy ghe
Trên cây đom đóm lập loè đêm đen
Đôi bờ nhà đã lên đèn
Năm canh cửa khép hờ ... then không gài

Dạ lý trước ngõ gió lay
Ngạt ngào hương thoảng thoáng bay khắp vườn
Nhạc dế nỉ non ngoài nương
Hoà tiếng ếch nhái ruộng mương rộn r
àng

Nghiêu Thuấn bình dị xóm làng
Bà con cấy gặt chẳng màng nắng mưa
Trôi vào dỉ vảng xa xưa
Mỗi khi nhớ lại như vừa xảy ra!

Anh Tú
October 16, 2018
Trên đường bay LAX-JFK


CHÙM THƠ CẢM HỌA


-1-

THA HƯƠNG

Hoa rụng ven sông trắng cả hàng
Màn đêm đom đớm lập lòe tan...
Vài căn nhà nhỏ đèn leo lét
Chạnh lòng ai đó héo tâm gan

Mùi hương Dạ lý thoáng đâu đây
Vườn hoa trong tối tỏa thơm bay
Thêm vài âm điệu chàng ve tấu
Đưa người lữ khách đến cơn say...

Đường xa xa vắng vào thương nhớ
Bóng ngoại năm xưa mãi đợi chờ
Thôi hởi xa rồi quê ngày ấy
Thân nầy chi xá nỗi bơ vơ...


Trần Văn Mãnh
PARIS
19h21 17/10/2018


-2-

VEN SÔNG

Bình bát ven sông trái chín vàng
Bông bần rơi rụng xẽo kinh ngang
Ngoài xa nhấp nháy ngàn đom đóm
Leo lét đèn ai tận cuối vàm.

Dạ Lý bên rào hương thoảng qua
Quềnh oang ếch nhái tấu đồng ca
Nỉ non tiếng dế than trong gió
Khói đốt đồng ai phủ mọi nhà.

Nhớ thuở ngày xưa tắm dưới mưa
Thân thương nhà ngoại bóng hàng dừa
Quê hương nay dẫu xa vời vợi
Vẫn mãi trong tim đến cuối đời.


Trần Văn Dõng
SAIGON

October 17, 2018
Tặng Thầy LHA

-3-
NHỚ QUÊ

Dòng sông nước chảy ngược xuôi
Đưa con đò nhỏ tới lui sớm chiều
Bên bờ mấy mái tranh xiêu
Đèn dầu lấp lóe, ếch kêu sau nhà
Mùi hương Dạ Lý thoáng qua
Cạnh bên giàn mướp trổ hoa mượt mà
Mẹ chờ đun ấm nước trà
Canh bầu, tép luộc cả nhà cùng vui !
Từ khi binh lửa dập vùi
Bờ sông vắng lặng, quê tôi điêu tàn !

Tiền Ngọc Hương
CALIFORNIA
10/17/2018

-4-
QUÊ THẦY

Quê Thầy nhộn nhịp xuồng ghe
Rạch Mương xinh đẹp đêm về tối đen
Bến chiều đom đóm lên đèn
Xóm Tân Quy - nhà có then khỏi gài.

Cánh đồng chim mõi cánh bay
Bìm bịp gọi nước lắt lay sau vườn
Hương quê trong ngõ ngoài nương
Diều bay lơ lửng tình thương rộn ràng.

Đất lành chim đậu đình làng
Tân Long Hội nhớ - dịu dàng chiều mưa
Thầy ơi ! dĩ vãng ngày xưa

Trở về nguồn cội như vừa hôm qua !

Dương hồng Thủy
CẦN THƠ
18/10/2018

-5-
SẦU VIỄN XỨ

Tầng không ngắm cảnh nhớ quê hương
Dạ lý nồng thơm trải khắp đường
Dưới bãi cây bần bông trắng rụng
Trên bờ dế nhủi trỗi thê lương

Đêm nay ẩn hiện đèn đom đóm
Thấp thoáng ven sông đẹp khác thường
Ếch nhái cùng nhau hòa khúc nhạc
Vô tình gợi nhớ nỗi đau thương

Màu hoa phượng thắm rơi trên phố
Tuổi ngọc cùng Ta bước đến trường
Hoài niệm ngày xưa sầu viễn xứ
Năm nào trở lại để hồn vương.

Huỳnh Kim Nguyệt
HÀ TIÊN
20/10/2018

Kính tặng Thầy Hồng Ẩn và mong Thầy luôn khoẻ mạnh

2017/01/03

XUÂN VỌNG của ĐỖ PHỦ (712-770)

Chân dung Đỗ Phủ
Không hề có bức họa Đỗ Phủ nào của người đương thời; đây là hình vẽ theo cảm tưởng của nghệ sĩ

 Là thi sĩ lớn nhất đời Đường của Trung Hoa, được gọi là “thi thánh”, sáng tác gần 1500 bài thơ.

Loạn An - Sử nổ ra năm 755, lúc đó Đỗ Phủ chỉ là một viên quan nhỏ, bị giặc bắt, giam tại Trường An. Cảnh chết chóc, thân ở tù xa vợ con Chiến tranh tàn khốc tăng dữ dội không ngừng. Mòn mỏi chờ một bức thư của vợ con, nhưng càng trông tin càng tuyệt vọng.

“Xuân vọng” là một bài thơ xuân đặc sắc của Đỗ Phủ. Tổ quốc nát tan với nỗi đau chiến tranh, nhà thơ gởi gấm vào bàt thơ của niềm tin vào sự vững bền của tổ quốc, hy vọng vào sự hồi sinh của đất nước, mong ngóng sự thanh bình trở lại để được đoàn tựu với gia đình.

Nguyên tác:

春望

國破山河在
城春草木深
感時花濺淚
恨別鳥驚心

烽火連三月
家書抵萬金
白頭搔更短
渾欲不勝簪

Phiên âm Hán - Việt:

Xuân Vọng

Quốc phá sơn hà tại
Thành xuân thảo mộc thâm
Cảm thì hoa tiễn lệ
Hận biệt điểu kinh tâm

Phong hoả liên tam nguyệt
Gia thư để vạn kim
Bạch đầu tao cánh đoản
Hồn dục bất thăng trâm

Dịch nghĩa:

Nước bị tàn phá, núi sông vẫn còn đấy
Mùa xuân trong thành, cỏ cây mọc đầy
Cảm (thương) thời thế, hoa rơi lệ
(Oán) hận biệt ly, chim kinh sợ trong lòng

Khói lửa báo động liên miên ba tháng trời
Thư nhà (đến), quý như muôn lạng vàng
Ðầu bạc, xoa thấy càng lưa thưa
Coi bộ không đủ (dày) để cài trâm

Bản dịch của Trần Trọng Kim:

Nước phá tan, núi sông còn đó,
Đầy thành xuân cây cỏ rậm sâu.
Cảm thời hoa rỏ dòng châu
Biệt ly tủi giận, chim đau nỗi lòng.

Ba tháng khói lửa ròng không ngớt,
Bức thư nhà, giá đắt bạc muôn.
Gãi đầu tóc bạc ngắn ngun,
Dường như hết thảy, e khôn búi tròn.

Bản dịch của Trương Văn Tú (Lãng Nhai):

Nước mất nhà tan còn sông núi,
Xuân thành cây cỏ mọc thâm u.
Nhìn hoa hoang dại sầu rơi lệ,
Chim kêu hoảng sợ hận biệt ly.

Khói lửa binh đao liền ba tháng,
Thư nhà nhận được đáng vạn ngân.
Tóc bạc như sương càng thưa thớt,
E không đủ búi để cài trâm.

(Nguồn: Internet)

Thơ thoáng dịch của Anh Tú, Trần Văn Dõng, Trần Hoành Châu:

Xuân Mong

Tổ quốc tan còn sông núi đây
Mùa Xuân thành phố cỏ cây dầy
Thương cho thời thế hoa rơi lệ
Ly biệt hận sầu chim vướn lây

Ba tháng loạn tràn lan chẳng vơi
Thư nhà được quý ngàn lời
Xoa đầu bạc trắng lưa thưa tóc
Ngần ngại trâm cài sợ rớt rơi

Anh Tú
January 3, 2017

ĐÓN XUÂN

Nước mất, nhà tan, sông núi đây
Thành xa xuân đến, cỏ chen dày
Tang thương hoa la,́ sầu bi lụy
Ly cách chim trời, hận oán ai.

Ba tháng ngút trời khói bốc xa
Mừng vui tin quý, lá thư nhà
Loe hoe tóc trắng, đầu thưa thớt
Lạc lỏng trâm cài, vứt chỏng chơ

Trần Văn Dõng
January 3, 17

XUÂN QUA

Nước loạn ly còn sông còn núi 
Hoa xuân kia hờn tủi thêm đau 
Chân đi mắt lệ tuôn trào 
Biệt ly tim nghẹn , lòng sao u hoài !

Chinh chiến kéo hạn dài ba tháng 
Nhận thư nhà...xứng đáng bao ngân 
Tóc già rụng trắng phân vân 
Làm sao búi được ...tần ngần tháng năm !

Trần Hoành Châu
January 3, 17

2016/04/19


LÂU LẮM…

Lâu lắm không về thăm bến xưa
Giòng sông nay vẫn có đò đưa
Đêm trăng lấp lánh ngàn cành lá
Ngào ngọt tình quê của xứ dừa?

Lâu lắm không về thăm xứ anh
Bà Om nước đọng chập chờn xanh
Hay đà khô cạn theo ngày tháng
Tợ nghĩa tình ta vốn mỏng manh?

Lâu lắm không về rạch Cái Cam
Nhớ dòng Kinh Mới mây chiều lam
Nhớ hàng cây lá xanh như ngọc
Nhớ xóm làng ta dân đảm đang!

Lâu lắm mong đi viếng bạn quen
Thăm cầu Thiềng Đức, xóm Lò Rèn
Rong xuồng nước lớn về Long Mỹ
Hít thở hương quê cho đã thèm !

Lâu lắm không nghe tin bạn bè
Người nam kẻ bắc sao "im re"
Nghĩa tình còn nóng hay nguội lạnh
Tôi kẻ lạc loài nhớ lắm nghe!

Anh Tú
19/4/2016
***
Cảm tác của bạn thơ:


HÃY VỀ ĐI
Bến Tre dừa ngọt vẫn đợi anh
Trà Vinh nước mặn mãi trong xanh
Long Hồ đã có người bạn cũ
Sẽ chở anh chơi Vĩnh Long thành...

PHÚ THẠNH
20/4/2016

LÂU LẮM

Lâu lắm chưa về chốn đất quê
Dòng sông quê mẹ với con đê
Kêu sương tiếng vạc buông rời rả

Rộn rã âm vang ếch tứ bề!

Lâu lắm chưa về đất mẹ ơi!
Bao năm cách biệt góc phương trời
Chiều nay ngắm bóng mây đầu núi
Chợt nhớ quê nhà, rớm lệ rơi!

Lâu lắm, ơi hời, bạn nhớ không?
Đò xưa còn đậu bến ven sông?
Hay đò vẫn đó, người xưa vắng
Con sáo sang sông đã sổ lồng!


Con sáo sang sông, sáo sổ lồng
Mà sao vẫn có kẻ chờ mong
Mà sao thương nhớ người dưng mãi
Thương nhớ một đời, thương nhớ ơi!

Biết đến bao giờ trọn ước mơ
Đò xưa, bến cũ, vẫn ai chờ
Vẫn ai cất tiếng hò lơi lả
Sao mãi chưa về để ngẩn ngơ!

Sao mãi chưa về chốn tuổi thơ
Một thời tươi đẹp tựa trong mơ
Ra đi bỏ lại con đò cũ
Cô lái đò xưa mắt dõi mờ !


Trần Văn Dõng
21/4/2016

2015/11/11

XA CÁCH

Góc biển, chân trời, có nhớ không?
Còn vương men đắng, rượu cay nồng?
Người đi xa hút, buồn heo hắt
Ta dấu trong tim, một bóng hồng
Xuân đến, người vui, sao rớm lệ
Thu về, mõi mắt, ngóng chờ mong
Đời ta, ngoảnh lại, còn bao lắm
Như lá treo cành, trước gió đông.

Trần Văn Dõng
11/11/2015

2015/10/23

Ngậm Ngùi Lục Bát

Đêm nay trên nhánh sông dài
Bến thơ sóng lặng ... thuyền ai khuất dần
Thương hoa tim tím bâng khuâng
Thương câu Lục Bát ý vần rưng rưng.


Mưa rơi ...  rơi mãi không ngừng
Thu vừa chạm ngõ... người dừng bước chân!

Yên Dạ Thảo
03/10/2015



Cùng gieo vần:

Tại Trời Đổ Mưa*

Gió Thu thổi nhẹ đêm dài
Tâm tư dậy sóng… bóng ai mờ dần
Em về có thấy bâng khuâng
Người đi hồn phách mấy lần rưng rưng.

Hẹn ai nhịp bước sẽ ngừng
Chiều Thu bến đợi… sẽ dừng đôi chân!

Dương hồng Thủy
23/10/2015
*Từ Ngậm Ngùi Lục Bát của Yên Dạ Thảo.

**

Chỉ là Mơ*

Bao lần thao thức đêm dài
Nhớ về hình bóng của ai xa dần
Càng xa càng lắm bâng khuâng
Xin nhờ con chữ gieo vần lệ rưng.

Làm sao nỗi nhớ được ngừng?
Chỉ là mơ gọi… không dừng nhịp chân.

Anh Tú
October 23, 2015
*Từ Ngậm Ngùi Lục Bát của Yên Dạ Thảo
             Và nhờ về sự “dừng chân” của thi-sĩ Đỗ Hữu Tài

**
MỘNG ĐÃ XA 

Đêm nay thức đếm canh dài
Ánh trăng mờ nhạt, bóng ai khuất dần
Nẻo về còn lắm buâng khuâng
Câu thơ ngày đó gieo vần rưng rưng

Mùa thu đổ lá chẳng ngừng
Sao người trong mộng...lại dừng bước chân?
 


My Nguyễn

23/10/2015

**


MỘT ĐỜI...

Chiều rơi, đổ bóng, nghiêng dài
Buồn theo con nước, bóng ai khuất dần.
À ơi , tiếng mẹ bâng khuâng
Sầu lên khóe mắt, nén dòng lệ rưng.

Mênh mông nước chãy không ngừng
Bờ sông đứng lại, thôi dừng bước chân.

------
Vô thường cõi mộng ảo chân
Thôi thì như thế, chỉ ngần ấy thôi*
Bôn ba, sương gió một đời
Về nơi đất mẹ, ru hời ngàn năm!


Trần Văn Dõng
*Mượn ý của một nhà thơ nào đó không nhớ tên

2015/10/05

Đón Thu


Rón rén một mùa thu nữa sang
Vui vui khi ngắm lá màu vàng
Long lanh những giọt sương vương đọng
Khoan nhặt vài chim khuyên hát vang.
Hạnh phúc thu xưa qua lãng đãng
Niềm vui mùa mới đến tràn lan
Ước mơ ngày tháng luôn còn đếm
Để đón mỗi lần thu bước sang.

Anh Tú
October 5, 2015

Cảm họa:

*1*

HƯƠNG THU 

Lại một mùa thu hiu hắt sang
Lác đác chiều rơi những lá vàng
Mây trắng trời trong, xanh ngăn ngắt
Nắng thu vàng vọt, tiếng chim vang
Thu xưa nỗi nhớ còn lãng đãng
Mùa này hạnh phúc ắt tràn lan
Những mong ngày tháng trôi chầm chậm
Tận hưởng dịu dàng mỗi thu sang.

05/10/2015
My Nguyễn


*2*

Tiết Thu Sang

Gió se, hơi ẩm biết thu sang
Lá thắm chiều qua đã rựng vàng
Nắng nhảy mú dìu nhau rộn rã
Mưa reo nhạc luyến lưu ca vang
Long đong, lạnh lẽo : cành lau lách
Êm ả, ấm lòng nhánh bạch lan!
Khấn nguyện muôn người luôn phước hạnh
Yên bình lặng ngắm tiết thu sang!

Hoành Châu
6/10/2015

*3*

TÌNH THU

Dường như gió lạnh rước thu sang
Thỉnh thoảng dừng chân nhặt lá vàng
Thoáng thấy bên hồ ai đứng đợi
Vừa nghe trong lá yến vang vang
Hồn như khắc khoải niềm tâm sự
Mắt bỗng mơ màng mộng Điệp- Lan
Tức cảnh sinh tình thơ với thẩn
Vui cùng tác giả ĐÓN THU sang…

Phú Thạnh
06/10/2015

*4*

TIẾC THU

Một mùa Thu nửa đã bước sang
Gió lay nhè nhẹ bay lá vàng
Hoàng lan tươi thắm chờ nảy lộc
Chồi non xanh mướt thật vẽ vang
Một chút thu xưa còn lãng đãng
Người về tâm sự gốc hoàng lan
Ngày tháng qua mau dài như đếm
Hết Thu này ,Thu nửa còn sang ?

Phan Lương

05/10/2015

*5*



CHIỀU THU

Vèo rơi lá rụng báo thu sang
Lót bước em đi rực sắc vàng
Nắng nhẹ nhưng sao lòng chớm lạnh
Chiều rơi thảng thốt tiếng chim vang
Ngoài hiên với tách trà thơm đậm
Thoảng nhẹ hương thầm đóa ngoc lan
Vàng ươm nắng quái, ngày đang tận
Để lại trong lòng, dạ xốn xang!

Trần Văn Dõng
06/10/2015

*6*


CẢM THU

Ngoài sông rón nhẹ bóng thu sang
Lác đác bên hiên lá rụng vàng
Cửa sổ bóng câu, đầu đốm bạc
Giật mình nghe vọng tiếng thời gian
Cuộc đời trôi nổi từa mây bạc
Sáng tụ đằng đông, tối rã tan
Thêm mùa thu nữa, thêm hương vị
Nhỏ xuống lòng ta chút nhẹ nhàng!
( giữ vần: AN , ANG)

Trần Văn Dõng
06/10/2015

*7*

Thu Nhớ Em*

Thu này đến được nửa mùa rồi
Lá vàng rơi rụng khắp nơi nơi
Nhìn lá thu rơi buồn hiu hắt
Nhớ độ thu nào em xa tôi
Gió thu cuốn lá về cuối trời
Bao giờ gặp lại em của tôi

Ha Nguyen Chu

Thơ vui

Hứng tình con cóc nhảy ra
Con cóc ngôi đó, cóc đà nhảy đi.
Chẳng biết cóc đã nghĩ gì
Cóc quay đầu lại tức thì nhảy vô
Nhảy vô thấy hang tối mò
Cóc liền quay đít nhảy ra nhìn trời
Ngắm trời một lúc đ
ã đời

Kiếm gì vào bụng cóc thời nhảy đi

Ha Nguyen Chu


*Và hơn ai hết, với dòng thơ tự nhiên "như thanh niên HN" , và tính cách lạc quan, chơi "bất cần thân thể" của "NK quốc" đại ca Ha Nguyen Chu góp phần.
Thu Nhớ Em do An Đức đặt.

2015/09/18

NGÀY XƯA ĐI HỌC

Đã chớm vào thu, lá chuyển màu
Mây trời bàng bạc, gió xôn xao
Nhớ bài văn cũ " Hàng năm cứ..."*
Ký ức nằm yên bỗng dậy trào.

Xưa xửa mà sao như mới vừa
Hôm qua cắp sách lội trong mưa
Môi thâm, rét lạnh, lon ton chạy
Kịp buổi khai trường, mặc gió mưa.

Ai cũng một thời đứng..."thứ ba"**
Quãng đời tươi đẹp đã trôi xa
Bạn xưa, thầy cũ, nay còn mất
Chợt thoáng thu về, nhớ chuyện qua!

Một vé quay về với tuổi thơ***
Cho tôi sống lại chuyện trong mơ
Ngoài kia dông bão, mưa quăng quật
Tôi với mùa thu cứ dại khờ.

Trần Văn Dõng

*Một đoạn văn ngày xưa từng học: “Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc”
**Chỉ học trò do câu “Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”
***Theo tựa cuốn sách: "Cho xin một vé đi tuổi thơ " của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.


2015/09/10

Quen Hơi*

“Chim quyên ăn trái nhản lòng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi”
Nhiều năm tình đầy không vơi
Bỗng dưng vĩnh biệt bời bời tâm cang!

Bình minh nắng đến ngỡ ngàng
Trưa trời đứng bóng, hỏi nàng nơi đâu?
Chiều rơi mây nhuộm màu sầu
Đêm cô đơn giũa thêm sâu vết buồn.

Công phu sáng: tiếng trống chuông
Vang vang cuối xóm len luồn đầu thôn
Chợt nghe thèm một nụ hôn
Chập chờn ảo giác bồn chồn hồn tôi!

Chim quyên bay mất lâu rồi
Mà sao còn mãi bồi hồi nhớ thương
Đã rơi vào lưới tình trường
Thoát ra không thể! Vấn vương suốt đời!

Anh Tú
September 10, 2015
*Tặng bạn ...vắng bóng hiền thê.

Họa 1:

Nghĩa Tình*

( Cảm họa từ QUEN HƠI của Anh Tú)

Người đi xa vắng não lòng
Đã hơn năm tháng vẫn còn nhớ hơi
Chìm trong tĩnh lặng chơi vơi
Cố quên nhưng mãi rối bời ruột gan!

Sáng ra ai chẳng ngó ngàn
Trưa nghe thanh vắng ngỡ nàng đi đâu!
Chiều buông ủ rủ đợi sầu
Đêm về thao thức canh thâu u buồn.

Đôi khi nhầm lẫn tiếng chuông
Tưởng rằng em gọi anh luôn mê hồn
Bình minh chí những hoàng hôn
Bơ vơ ngơ ngác dập dồn trong tôi

Người đi cũng đã xa rồi
Tình chồng nghĩa vợ ngút trời tiếc thương
Hắt hiu trong cõi vô thường
Mong em siêu thoát , anh vui cả đời!

Phú Thạnh
11/9/2015
*Để cám ơn bạn hiền

Họa 2:


Bên Đời Quạnh Hiu

Người xưa đau xé cõi lòng
"Xếp tàn y lại, mong còn chút hơi"
Đêm về chiếc bóng chơi vơi
Với tay, gối lạnh, bồi hồi ruột gan.

Đèn chong, bóng đổ, ngở ngàng
Phòng không, lẻ bạn, bóng nàng nơi đâu?
Xa nghe tiếng cuốc gọi sầu
Bên đời hiu quạnh, thêm sâu nổi buồn.

Chùa bên vẳng lại tiếng chuông
Như ru, như nhủ, xã buông tâm hồn
Cuối đời như thể hoàng hôn
Màn đêm phũ xuống, khơi buồn trong tôi.

Người đi, nay vĩnh biệt rồi
Rứt ray kẻ ở, một trời tiếc thương
Ngày xưa Phật nói vô thường
Mà sao vẫn thấy vấn vương suốt đời !


Trần Văn Dõng
Sept 11,2015

2015/07/16

MƠ MỘT NGÀY*

(Thương về Thầy cũ, trường xưa của tôi)

Nghe tiếng ve kêu đến hạn kỳ
Nhắc thời trai trẻ lúc ra đi
Đêm nay viễn xứ ngồi đơn lẻ
Dấu vội đôi hàng lệ ngấn mi.


Cảnh cũ còn đây dưới bóng cây
Bàng xưa quả chín rụng rơi đầy
Sân trường như thước phim quay chậm
Tôi thấy tôi rồi, tóc gió lay!

Lở hẹn thời gian, lữa với lần
Ừ thôi, người hởi, chẳng đừng ngưng
Mơ sao có được ngày xum họp
Rộn rã tươi cười lắng đọng xuân.

Bến cũ, đò xưa, vẫn đợi chờ
Người về, như tợ chuyện trong mơ
Sông quê nước chảy qua cầu suốt
Mà bóng hình ai vẫn mịt mờ!

Còn nhớ không ai ? lúc bãi trường
Gặp thời ly loạn tán muôn phương
Dăm ba đứa bạn không về nữa
Ghế trống, lưa thưa, hắt nỗi buồn.

Góc bể, chân mây, thảy đã già
Mà sao đau đáu chuyện xưa xa
Mơ ngày gặp lại, cười mom mém
" Tớ, cậu, mi, tao" mắt ướt nhòa!

Trần Văn Dõng
July 15, 2015
*Họa bài Hè Tha Hương của Nguyễn Phúc Hậu:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/07/he-tha-huong-cam-tac-tu-bai-cho-mot-he.html
Ảnh: Nguyễn Lệ Thủy

Hè Xưa!


Rả rít kêu buồn rộn tiếng ve
Đưa ta về lại tuổi thơ hè
Cho dù tất cả xuân trong hạ
Vẫn thấy tim mình thoáng tái tê.

Kỹ niệm vùi sâu ký ức rồi
Bao năm vò võ chốn xa xôi
Đâu rồi cánh phượng sân trường cũ
Lưu bút chuyền tay, rớm mắt, cười.

Thầy cũ, trò xưa, kẻ mất còn
Ra đi chôn chặc tuổi thơ non
Thời gian, chồng chất, đầu phơ bạc
Nghe tiếng ve sầu, nhớ héo hon.

Biết có ngày nao trở lại trường
Tìm trong sâu thẳm chút dư hương
Tìm trong ánh mắt thơ ngây ấy
Cả một trời thương mãi vấn vương.

Xác phượng buông mình lặng lẽ rơi
Như ngày xưa đó đã từng rơi
Chỉ duy thiếu bóng người năm cũ
Để lại sân trường đỏ thắm phơi.

Trần Văn Dõng
Sài Gòn 15/7/2015