2019/11/27

NẮNG TẮT BÊN TRỜI
1-
1969…tôi tốt nghiệp ĐHSP. nhận nhiệm sở Trung học TPH Vĩnh long.
Đến đây lạ xứ, lạ người, bạn bè đồng nghiệp cũng chưa quen biết. Có cô bạn LTHK, nhưng chỉ nửa năm đầu gặp gỡ, K. đã đổi về Đà Lạt. Anh chị Lê Quang Ánh và Ngự Bình xem tôi như em. Cuối tuần, nếu tôi không về SG. hay qua Cần thơ, Long Xuyên ở với Trang hoặc Loan, anh chị Ánh-Bình rủ tôi đến nhà chơi, các cháu Chuồn chuồn, Châu chấu thật dể thương… và tình bạn bắt nguồn từ đó.
Năm 1971, tôi lập gia đình và đổi về S.G dạy.
Năm 1975, vật đổi sao dời, vận nước đổi thay. Bất ngờ, một ngày, anh Ánh có ghé nhà thăm tôi..Anh cười nói…Chị Bình bảo anh đi tìm thăm cô em gái, xem sống chết ra sao…! Tôi rất cảm động cái tình của anh chị , bao năm rồi, tuy không còn dạy chung trường nhưng vẫn nhớ đến tôi.
1979..gia đình tôi vượt biển, và từ đó lại mất tin nhau…
Mãi đến hôm nay, 2019…Khi biết tin thì …Ánh nắng đã tắt cuối chân mây.
Nén hương lòng ...tôi gửi ...
2-
RỒI CÓ MỘT NGÀY...

Đã có một thuở…Thời gian màu hồng. Khi núi màu xanh. Mây trời màu trắng. Giọt nắng lung linh…
Rồi có một ngày…Ngày nắng ra đi. Núi buồn ở lại. Hạnh phúc- khổ đau. Vẩy tay từ biệt.
Tà dương mênh mông.Tàn phai một cõi.Tàu bỏ ga đời. Quên mùa hương cũ.
Chiếc lá xa cành. Bay đi muôn hướng. Bỉ Ngạn đưa người. Nại Hà đón bước.
Tiếng kinh gần xa…Vãng sinh cầu nguyện…Có những cung trầm... Sâu đến vô thanh.
Giọt mưa trong đêm. Rơi ! rơi !!! thật nhẹ. Rơi xuống hồn tôi. Thành thơ đưa tiễn.

Trầm Hương Ptt
27/11/2019