2013/10/17

LÀ CỦA NHAU

Hỏi người nhung nhớ gì chăng?
Có còn lưu luyến mùa trăng năm nào
Con đường tình ái xôn xao
Tháng ngày rộn rã ngọt ngào tuổi xanh!
Vì Thu lá phải xa cành
Vì tương lai chúng ta đành cách xa
Dù cho nghịch cảnh phong ba
Mong người luôn nghĩ ta là của nhau.

Nhị Hồng
August 20, 2013


THÁNG BẢY

Đã mấy mươi năm rồi hở má?
Ngày âm u, nước ngập tràn đồng,
Mưa tí tách rơi trên mái lá,
Nằm im, đôi mắt mẹ lưng tròng.

Ngập trời xót đớn đau khôn xiết
Bất lực nhìn hơi thở mỏi mòn
Giết chết từng giây đời của mẹ
Khổ sầu nào chụp phủ lên con?

Mùa nước nổi! Vùi thân đất lạnh
Mẹ tôi đi tháng Bảy Vu Lan
Ngùn ngụt mây đen giông bảo tố
Một ngày sầu khổ đến mênh mang!

Từ đó mỗi lần vào tháng Bảy
Đêm rằm sao vẫn tối âm u
Mẹ đi con mất tình cao cả
Là nỗi buồn vật vã muôn thu!


Anh Tú (NHA)
August 16, 2013
(9 tháng 7, Quý Tỵ)

TAO MẦY NGÀY ĐÓ

TAO MẦY NGÀY ĐÓ

(Từ Ngày Xưa Đi Học của Phú Thạnh)

Sáng sớm cỏ cây còn ngậm sương
Bước chân vài trẻ rảo trên đường
Đến nhà thằng bạn chờ đi học
Ba lá xuồng đưa nhau đến trường.

Sông nhỏ An-Lương quấn quít ta
Mái dầm khấy nước vượt dòng xa
Mầy ngồi trước mủi tao sau lái
Nhớ quá xuồng xưa chở tuổi ngà.

Kỷ-niệm ngày qua nằm hóc tim
Vì phong ba đã phải im lìm
Một khi khơi lại thời bùng cháy
Tao viết bài thơ trải nỗi niềm.

NHA
July 26, 2013

NGÀY XƯA ĐI HỌC

Bạn còn nhớ có chiếc xuồng ba lá
Đưa bọn mình sớm tối đến trường ta ?
Đêm khuya khoắc tuổi thơ đang ngáy ngủ
Phải xuống xuồng hấp tấp bởi …sợ ma !…
Cũng có lúc mặc áo thun quần cụt
Ôm cặp rơm lật ngửa lội qua sông
Trưa ở trường ăn cơm hẩm canh trong
Chiều lặn hụp bờ sông trời chập tối…
Sợ mìn bẫy không đi đành phải lội
Tuổi học trò nào có tội gì đâu?
“-Con ơi! con chớ có bước lên cầu
Lời mẹ dặn nhớ khắc ghi cho kỹ !…
Sáu mươi năm! Thời ấy đã qua đi
Nhưng ký ức còn in sâu kỹ niêm !
Giờ bạn ở phương trời nào xa tít?
Quên chiếc xuồng xưa , quên cả bạn hiền !…

Phú Thạnh
Hè 2013-Tặng NHA/USA


NHỚ XƯA...

NHỚ XƯA

(Kính dâng hương hồn dì Hai thương kính.)

Chẳng đặng đừng phải đi xứ xa
Viếng thăm lần cuối giã từ bà
Bâng khuâng chỉ nói bằng ánh mắt
Mai mốt phương trời nhớ thiết tha!

Tóc bạc da nhăn mắt nhập nhoà
Chia ly lưu luyến nắm tay bà
Nén lòng để lệ không vương mắt
Đời sống vô thường nghĩ xót xa!

Quay lại quê nhà để viếng thăm
Bà nay yên nghỉ cõi xa xăm
Con quỳ bốn lạy lời cầu nguyện
Gởi đến bà theo hương khói trầm.

NHA
July 21, 2013

PHƯƠNG THÀNH* NỖI NHỚ (Thơ)

PHƯƠNG THÀNH NỖI NHỚ*

Phương-Thành ơi! chợt nhớ em da diết
Mấy mươi năm rồi cách biệt xa xôi
Bao kỷ-niệm thân thương còn lưu giử
Tên ngọt ngào anh từng nhẩm không thôi.

Nằm võng tàu đò tìm em một thuở
Qua dốc đồi xe “lam” đến Thuận-Yên
Hàng dừa xanh lá rì rào gió biển
Đưa chân anh ngơ ngẩn đến Hà-Tiên.

Bến Tô-Châu một chiều vàng nắng nhạt
Gió Đông Hồ vờn nước mặn Thái-Bình
Cửa sông nối hồ thơ và biển cả
Dừng chân anh chờ cô lái đò xinh.

Khi gặp em …dạt dào bao cảm xúc…
Thị-trấn đơn côi trấn ải biên-cương
Anh chọn em… lần đầu tiên dấn bước
Vào đời, như tàu thám-hiểm đại-dương.

Sạp báo Minh Xuân, Đại-Tân khách-sạn
Không ngỡ ngàng mà lại rất thân tình
Hiếu khách những anh chị em biên-giới
Xao động lòng, tim mở đón tình xinh.

Ngôi trường đơn sơ, bạn bè mới gặp
Như là nhà, êm ái những vòng tay
Thương quá đi thôi học-sinh mộc mạc
Nở nụ cười rạng rỡ đón ngày mai.

Đường Bạch-Đằng nơi đầu tiên ở trọ
Nơi thứ hai , ngỏ Nhật-Tảo thân thương
Tình nghĩa ấy ghi sâu trong tâm tưởng
Thời-gian qua nhưng ân vẫn còn vương.

Sau lớp học: Bãi Nò , lăng Mạc Cửu
Lang thang viếng thăm thập cảnh Hà-Tiên
Thương ánh điện …tợ đèn dầu leo lét
Nước ao sen vẫn ngọt lịm lương duyên.

Đâu sá gì với đôi điều trắc trở
Như vị cay, gia-vị bửa tiệc ngon
Kỷ-niệm đắng cho cuộc sống thêm dòn
Vẫn trân-trọng xấu, xinh ngày tháng ấy.

Tình-yêu Phương-Thành làm sao nói hết
Thôi thì giử gìn trong những hóc tim
Đôi lúc nhớ nhung đem ra ngắm nghía
Để đời anh không tẻ nhạt im lìm.

NHA
July 18, 2013
*Tên cũ của Hà-Tiên