"Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở"
(Hồ Dzếnh)
Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở"
(Hồ Dzếnh)
Từ mảnh trăng non đến
Từ nụ hoa hiện ra
Mỏng manh ngọc ngà tinh khiết
Thấy em trang đài kiêu sa
Ngại ngùng yêu mà quay
bước?
Người ơi có hiểu
được
Non... nhưng ước mơ tròn
Là nụ...mà lòng son.
Tôn trọng từ mầm...đưa lên tầm
cao thượng!!!
Để được gì? Chỉ làm tình
em héo hon!
Hồ Dzếnh một thời khéo ví von
Chưa vẹn câu thề sao biết mất vui?
Hồ Dzếnh một thời khéo ví von
Chưa vẹn câu thề sao biết mất vui?
Có đẹp chăng... khi trong
dạ ngậm ngùi?
(Vì dang dở là ...chuyện đời hụt hẫng!)
Và anh ơi! Những chục năm sau rồi
Gặp lại chỉ buồn khi tình đã nguôi!
Gặp lại chỉ buồn khi tình đã nguôi!
Anh Tú
May 23, 2015
*Cảm tác từ Tình Cao Thượng của Phong Tâm: