2018/02/23


Hoa-Rác-Không*

Thưa anh, rằng có là không
Từ không thành có đời nồng lắm khi
Cứ vui chơi chờ lúc đi
Như hoa xinh đẹp đến khi hiểu rằng
Không gì tồn tại muôn năm
Trở thành rác rưới đau hằn tim tôi
Cuộc đời lên dốc xuống đồi
Đến đi đi đến có lời từ xưa.

Anh Tú
February 23, 2018
*Vay tên Hoa-Rác-Không và vần Lửa Hương Mùa Cũ, tất cả của Hồng Băng:

HOA-RÁC-KHÔNG

Bây giờ là mùng 4 Tết, ngày được ngầm xem là cuối cùng của lễ Tết. Buổi chiều, những giỏ hoa được thải ra ven đường, dù vẫn còn hương sắc.
Hoa, một biểu tượng quan trọng của mọi gia đình trong ba ngày Tết, giờ thì đã đến hồi báo tử! Lẽ tử sinh âu cũng là thường tình, chỉ có điều nó phủ phàng quá. Lằn ranh của rác và hoa quá mong manh. Trang trọng đó, tự hào đó và bạc bẻo cũng đó!
Câu chuyện tiếp diễn khi trong đêm mùng 4, tôi thấy vài cô gái, vài cụ già.. tiếp cận các giỏ hoa một cách vội vàng. Họ đang giành giật thời gian với đoàn xe thu gom. Các cô cắt vội hoa vạn thọ, cúc.. Các cụ thì trút phần đất còn lại vào bao mang theo. Hoa được đem vào chùa Tịnh Độ, đất dùng làm phân bón cây kiểng sân nhà.
Từ hoa, biểu tượng của cái đẹp, chợt là rác rưởi rồi biến thành chất trồng dinh dưỡng, thành vị thuốc cứu người...
Hoa- Rác-Không!
Chúng chỉ là.. tên gọi. Người ta đến từ Giả Danh, từ cái Không Thật...
Khổ thay, người ta lại tin đó là thật để tranh giành, để tự huyễn hoặc chính mình và miệt thị kẽ khác
Chợt nhớ lời kinh: cái gì có hình tướng thì không thật!

Facebook của Hồng Băng