Hiển thị các bài đăng có nhãn Phong Tâm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phong Tâm. Hiển thị tất cả bài đăng

2019/05/22



Lâu lắm rồi em, có phải không?
Sao anh vẫn nhớ tuổi xuân hồng.
Nhớ khi về muộn đường hai đứa
Giữa tiếng ve sầu, phượng thắm bông.

Dưới mái trường xưa xanh ngát xanh
Thướt tha tà áo trắng nguyên trinh
Làn hương tóc xõa nên thơ ấy
Quấn quýt chiều nghiêng bước chúng mình.

Cái thuở dại khờ sao vẫn đẹp!
Chút hương vừa chớm tuổi hồn nhiên.
Thời gian lặng lẽ đi qua mãi...
Bóng cũ trong lòng vẫn đứng yên.

Tà áo dài xưa ngỡ đã quên
Trong anh, những kỷ niệm êm đềm
Bỗng dưng dào dạt bâng khuâng quá
Buổi sáng hôm nay áo trắng thềm!

Ngày qua cơm áo nên cằn cỗi
Em có còn yêu tuổi học trò?
Con của chúng mình trông lớn vội
Thương con cứ ngỡ mẹ còn thơ.

Bây giờ giây phút tim rung động
Ánh mắt nồng xưa tỏa ngát tình
Dồn lại để đầy lên mái tóc
Cho nhau tất cả trái tim mình!

Dưới ánh đèn khuya sợi chỉ vương
Giọt mưa đều nhịp tiếng kim luồn
Em may chiếc áo, lòng trang trải...
Để kịp cho con buổi tựu trường.

Áo trắng nữ sinh năm học mới
Dịu dàng tha thướt lẫn đoan trang
Anh yêu đất nước yêu tha thiết
Cái dáng ngàn năm rất Việt Nam.

Phong Tâm
Cái Mơn, 16.9.1989

2019/02/01


DUYÊN THƠ NGÀY CŨ

Tôi thường "rong chơi" trên mạng ... tìm đọc những bài viết của mọi người như một cách giải trí. Gặp những bài văn , thơ hay thì tôi chép vào blog CHIA SẺ VUI BUỒN để giới thiệu với bạn bè cùng thưởng thức. Đôi lúc bài thơ nào chạm vào tim, tôi cũng "quơ bút"  cảm tác hoặc họa lại... dù "sáng tác" của mình thuộc loại "viết hay không bằng hay viết".
Như hôm kia bắt gặp  đâu đó bài thơ :

Em Đưa Xuân Về

Em về mua chịu thời gian
Ôm cây mừng tuổi bạt ngàn lá xanh
Áo vàng Mai, vạt mỏng manh
Thả hương xuống trọn đời anh thơm đầy
Em về giũ nắng, hong mây
Mơn tay vuốt sợi gió gầy thẳng suôn
Tóc thơm, thơm nhẹ đầu giường
Món quà thương gói trong vuông vắn tình

Hạt sương màu nắng thuỷ tinh
Bình minh trong suốt hương bình minh xuân
Em về cỏ lá hoa mừng
Đưa anh tới chỗ em từng băng qua !…
                 
Phong Tâm
Mùa Xuân 2013

... thấy hay quá bèn nổi hứng họa lại và post lên:

Xuân Về Sưởi Em

Nương theo dòng chảy thời gian
Xuân về gặp lại gió ngàn trời xanh
Mang trên cánh mỏng mong manh
Mùa vui mở hội yến anh lượn đầy

Nắng hồng sưởi ấm làn mây
Sưởi em ngơ ngác hồn gầy tim suôn
Đơn côi gối lẻ loi giường
Cho tròn ân nghĩa cho vuông ái tình

Long lanh đôi mắt thủy tinh
Nụ cười e ấp hương bình minh xuân*
Em vui chim chóc hót mừng
Rộn ràng hoa bướm tưởng từng trải qua!

Anh Tú
hương bình minh xuân” nhóm chữ của Phong Tâm.

...mà quên khuấy mất là có lần mình đã đọc và cũng như lần này mình đã họa cách nay vài năm:

XUÂN CA

Em về! Níu lại thời gian
Để em rực rỡ ngỡ ngàng trời xanh
Hoa quê Mua đẹp mong manh
Đơn sơ dâng hiến tình anh đong đầy!

Em về! Nắng dịu chân mây
Ngẩn ngơ gió đứng cây gầy tay suôn
Hương hoa thoang thoảng đầy vườn
Cho đời ngây ngất từng vuông tấc tình!

Em về! Ngàn giọt thủy tinh
Lung linh mát dịu thanh bình mưa Xuân
Côn trùng nôn nả lời mừng
Chào em trở lại nơi từng lướt qua!

NHA
(Với sự góp ý của NHV)
March 17, 2013

Phát hiện ra chuyện này khi tôi khoe với " chị xã nhà tôi" bài Xuân Về Sưởi Em thì chị ấy nhắc lại chuyện cũ <Bèn than "ôi ...mình đã già rồi"> và tôi tìm lại Link sau đây: 

2018/06/05


Xin Gọi Nhau Là Mình

Dừng lại em!
Cho tôi ngồi bẻ gãy muộn phiền
Để quên đi lớp sần sùi không muốn nhớ
Qua một thời trót ngộ nhận bình yên
Là dằn vặt nổi chìm trăn trở…
Khi nước mắt chưa trôi bụi lắng trong hồn
Dòng xanh sớm vẫn hoàng hôn quá khứ!

Dừng lại em!
Cho tôi lấy hơi gọi lại tên mình
Đã bỏ quên trong ngăn đời vị kỷ
Chỉ có nhịp đập trái tim định hình chân lý
Dồn dập yêu thương khi vắng bóng quê nhà
Bao năm dài dằng dặc trôi qua, trôi qua…
Tôi như cánh chim di vô tình phớt phủi!

Dừng lại em!
Tiếp sức tôi hôn nồng nàn sông núi
Mảnh đất, tình người chưa đến đổi mất nhau
Giọt máu lòng có mùi ngọn cỏ, gốc rau
Đã vẽ lại ánh nhìn sai bản chất
Và tôi gọi tên em trong yên bình rất thật
Như bữa cơm chiều đạm bạc đủ ngưởi thân…

Phong Tâm
03.05.2018

2018/04/21

ĐÊM NGUYỆT LAN

Em ơi chiều lạnh bay manh mún
Rớt xuống hồn đêm một thỏi hương
Tiếng hát chim rừng như khói mịn
Cỏ hoa đồi trắng thở nghiêng sương

Em hiện ra trong mắt lá rừng
Qua ghềnh thác dội ánh trăng rung
Về đâu ngược gió mùi hoang dại
Áo mộc mơ màng thái cổ nung

Em về phơi phới chùm xuân lạnh
Ơi nguyệt lan xưa tự thuở nào
Ơi nguyệt lan đong ngần tuyết trắng
Giờ nguyên tiêu trầm mặc trên cao

Em khắc lòng thơm chữ vọng tình
Nghe từng thớ đất bỗng lên xanh
Rừng Âu biển Lạc ngàn xưa đẫm
Ta ngỡ quên mà nhớ rất thành

Ơi nguyệt lan ơi lan nguyệt đỉnh
Có một đường thơ gót lụa mềm
Có một đường xuân qua cánh mộng
Thả dòng hương lại với trăng chênh!…

 Phong Tâm
Đêm Nguyên Tiêu – 2018
(Ảnh hoa lan từ vườn nhà Phong Tâm)

Họa:


Dạ Nguyệt Lan

Chen cành lá biếc khoe nhan sắc
Đẹp cánh nguyệt lan thơm dịu hương
Một góc trời quê đêm lạnh vắng
Trăng e thẹn nở che màn sương

Tiếng gió xuân về lay lá thức
Cành khuya sương đọng buốt hoa rung
Tiếng thời gian lặng … tim chợt nhói!
Nửa giấc mộng đời nắng hạ nung

Xuân đi mang cả trời thương nhớ
Để bóng trăng thơ lạc chốn nào?
Ngơ ngẩn nguyệt lan miền cổ tích
Mơ xuân không cánh cũng bay cao

Ai rót lòng tôi những ngọt tình
Hồn xao xuyến tựa tuổi xuân xanh
Trùng xa cách biệt nhưng tình vẫn
Dẫu mộng duyên xưa chẳng toại thành

Sắc hoa ánh nguyệt vườn đêm tĩnh
Ai trải tơ vương nâng gót mềm
Bến mộng xuân đầy êm ả mộng
Thoáng hương xưa đọng lá nghiêng chênh!…

Yên Dạ Thảo
12.04.2018


2018/02/21

Thiết kế Hải Đường 2013

Họa:

Xuân Về Sưởi Em

Nương theo dòng chảy thời gian
Xuân về gặp lại gió ngàn trời xanh
mang trên cánh mỏng mong manh
mùa vui mở hội yến anh lượn đầy.

Nắng hồng sưởi ấm làn mây
sưởi em ngơ ngác hồn gầy tim suôn
cô đơn gối lẻ loi giường
cho tròn ân nghĩa cho vuông ái tình.

Long lanh đôi mắt thủy tinh
nụ cười e ấp hương bình minh xuân.*
Em vui chim chóc hót mừng
rộn ràng hoa bướm tưởng từng trải qua!

Anh Tú
Xuân 2018
*hương bình minh xuân” nhóm chữ của Phong Tâm.

2018/02/02


Gió Bụi

Gió lộng cành sương hoa đợi nắng
Xuân ngàn xa vọng thoáng xuân đi.

Ngày rớt dần theo năm tháng cạn
Bến đời khoảng vắng bến tri âm
Ngàn hoa vẫn thiếu hoa màu áo
Một lá mà dư bóng rụng thầm.

Gót chân nhuốm bụi phong trần cũ
Áo bạc bờ vai đọng ngấn chiều
Hơn nửa đời hoang, mòn trắng nữa
Chỉ còn một đỗi... tiếng xuân trêu.

Gà bay khỏi gác, chim vừa thức
Cỏ gặm thềm rêu sương đẫm sương
Đừng nghĩ ngày mai chiều sớm chậm
Để quên khắc khoải lẽ vô thường!

Hoa lạ bên đường trôi dạt nở
Cũng làm bối rối chút hương xuân
Nhớ cây gòn bắc qua con rạch
Hai mái nhà, một bến nước chung.

Bếp chiều khói trộn màu mây xám
Trôi ngửa trôi nghiêng chẳng hẹn về
Phong trần chỉ được mùi chua mặn
Và giết thời gian cả bóng quê!

Đất lạ, no lòng... sao mỏi mắt?
Đôi khi ngộ nhận ngõ tre làng
Vật chất... mơ hồ như huyễn hoặc
Gốc hồn nhiên cỗi, mọc chồi hoang!

Cát bụi, sông hồ không ở lại
Như là hạt nhớ rớt trên quê.

Phong Tâm
18.01.2018


2018/01/08

Tự Buồn*
Ví dầu thực cũng như mơ
Mà đem kéo chỉ xe tơ càng buồn!
Thà buông bỏ nhớ mùi hương
Lấy hờn lấp giận, lấy thương gói lòng.

Tình đâu là biển mênh mông
Yêu thì đừng hỏi có không? Tự người!
Cười trong khóe mắt chưa tươi
Dẫu tinh mơ vẫn buồn rười rượi đêm.

Dòng thu, đông chảy êm đềm
Thuyền trăng nào gợn cho mềm bóng sương?
Cỏ hoa thức, gió lay vườn...
Một đôi chim bỗng lạc đường kêu xa!

Phong Tâm
06.12.2017
*Từ ĐÊM BUỒN của Yên Dạ Thảo:

2017/12/15


MÀU ÁO HOA SƯA - Phong Tâm
SAY ...  SƯA - Anh Tú
SAY… SƯA

Yêu màu vàng ... mến hoa sưa say đắm
Mơ Quảng Nam ... nguyện lạc bước mê cung

Anh Tú

15/12/17


MÀU ÁO HOA SƯA

Một lần nghỉ lại Quảng Nam
Mà chưa thấy áo sưa vàng em ơi!
Tôi đi trong đêm vàng khơi
Qua ánh đèn nhuộm lá rơi trên đường.

Đông người lạ, thiếu người thương!
Chen xuôi, tránh ngược lòng vương sắc màu.
Lang thang tôi quên đi mau
Đèn lồng lãng đãng – Chùa Cầu níu chân.

Cô đơn buồn buồn lâng lâng!
Áo vàng em giấu bâng khuâng vỉa hè.
Đêm Hội An vẫn vàng hoe…
Tôi đi người đến ai về với em?

Phong Tâm
13/12/2017


2017/12/09



***
AO SEN TRẮNG*

Nền xanh điểm trắng ngát thơm hương
Ngày cũng như đêm vương vấn vương
Đáy sâu bùn bã nằm im ắng
Tạo hoá huyền vi đẹp khác thường!

Anh Tú

December 09, 2017
*Mượn vận bài Sen Trắng của Phong Tâm.

***
Thanh Khiết

Sắc trắng đài hoa dịu dịu hương
Nhụy vàng lá biếc búp non vươn
Tâm yên lòng tịnh hồn thanh khiết
Mặc thế nhân sinh cõi mộng thường!

Yên Dạ Thảo
10.12.2017

***
Sen Trong Bùn

Tự thân trắng, phớt sương hồng,
Như hoa tuyết nở, như lòng thắm phơi.
Vượt trên đồng lá xanh ngời…
Đầy hương, ngập sắc, tinh khôi nhờ bùn.


Phong Tâm
12.12.2017

2017/09/29

Bóng Thu

Phía sau chiều ráng đọng
Trước mặt tháng ngày trôi
Dòng sông thức với lở bồi
Huơ tay chạm bóng thu rồi - Thưa em!

Đường về giội nước trăng lên
Niềm vui tới chậm. Buồn tênh sợ gần

Bước đêm như làn gió nhẹ
Về đâu màu xanh bỏ quên
Thu nầy đã mấy mùa chênh?
Người đi. Dấu nhớ còn bên vườn chờ.

Phong Tâm
22.9.2017

2017/08/21

Nửa Chiều Nghiêng

Thưa em. Hạ chuyển mùa rồi
Vừa nghe chiếc lá mồ côi trở mình
Gió vàng mây bớt màu xanh
Chiều buông khói nhạt – Đêm lành lạnh mưa

Ở đây sông nước hai mùa
Đầy vơi, lại nổi nênh lùa đục trong
Thu về từa tựa sang đông
Chỉ lao xao nhẹ đủ mong nhớ người

Thưa em. Hoa dẫu tàn rơi
Mầm xuân vẫn hẹn bên đời sống quê
Người đi người ở người về
Như đơn giản nhớ – Như bề bộn quên

Góc tình nửa bóng chênh vênh
Ngăn tình vừa đủ cho tên một người.

Phong Tâm

18.8.2017

2017/05/10


Tháng ba trăng lịch rụng ngày
Nghe chiều chạm gió trôi dài trên sông
Tiếng rơi lặng, bóng mây chùng
Để sông ngửa mặt đi cùng bãi nghiêng
Bỏ bờ bến lại cho thuyền
Sao không trách cứ muộn phiền gì tôi?
Mình đi thoáng một năm rồi
Bây giờ đụng chén khua nồi lại thương!
Trống trơn bên gối còn hương
Hình như sợi tóc cũng vương dỗi hờn?
Một mình chợt thấy cô đơn
Đêm phù phiếm mộng, mưa dờn dợn mưa
Vói tay xô cửa gió lùa
Trăng nhờn nhợt, lá khuya cừa cựa nhau
Tiếng yêu mới nói được sao?
Là khi mình vắng đi đâu không về!
Sông đời có một bến quê
Còn tôi đối diện ba bề với tôi.

Phong Tâm
22.4.2017 - 26.3.Đinh Dậu
(Qua một năm mất hiền nội)

2017/01/28

Image result for bướm Trắng
Thoáng Lặng

Làn gió nhẹ thoảng qua. Tiếng chim rượt đuổi trên cành ngọn. Đôi bướm trắng chập chờn
Có lúc ngồi một mình, chợt hồn lâng lâng. Thời tiết chuyển mùa một chút hương đi chầm chậm, đến gần – gợi nhẹ – bâng khuâng… Bỗng nhớ miên man
Tôi chờ xuân như chờ đợi người xa hẹn về.
Vô tình gắn trên môi nụ cười từ khi nào mà tưởng chừng thổn thức thời mới lớn. Thương người đi, để thương ở lại!
Những búp nõn chưa thành hoa, hình như cũng trông ngóng dáng xuân về giữa khung trời mượt mà thắm đẫm
Tôi che mắt nhìn một cánh hoa chen nở trên cành từ khi nào mà tôi không hay!

Phong Tâm
(01.12.2016)


2017/01/19

Ngongxuan-pt

Ngóng Xuân

Lạnh lùng một chiếc lá rơi
Sương trong lòng bấc, thu dời đông sang
Vườn mai búp nụ chưa vàng
Hiu hiu gió chướng xao làn tóc mây

Ngày xa khuất bóng đêm dài…
Đợi hừng đông, ngóng chiều lay lắt buồn!
Nhón chân vói lấy cành suông
Xanh gầy nuỗn, mốc meo buông…xanh rờn.

Chờ xuân, xuân dỗi…giận hờn
Bóng khăn, chéo áo khi vờn khi quên
Hoa trông từng buổi nắng lên
Vỗ về duyên sắc, say bềnh bồng hương

Đâu rồi xuân lạc mùa thương
Gọi bao cánh én xa phương trở về
Không dưng mà nhớ bộn bề
Đứng trên quê…nhớ tình quê ngập hồn.

Phong Tâm
Thềm đông, đêm Cái Mơn (2016)

2016/12/16

EM VỀ MÙA NƯỚC NỔI
Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm: Đỗ Hải
Tiếng hát: Thúy An


(Bài thơ viết tặng Khúc Giang)

Mùa nước nổi lềnh bềnh xác lá
Bến sông Tiền tăm cá bóng chim
Về nơi nào bấy chiều nghiêng
Lục bình trôi dạt, con thuyền xưa đâu?

Trăng hạ huyền hanh hao trắng khuyết
Nắng ngày lên vẫn tiếc đêm sâu!
Bần gie, rũ nhánh bên cầu
Tre dừa giao lá, ve sầu lẻ rơi

Người về sau giọt trời thu rụng
Bước lặng thầm vỡ vụn tình quê
Chưa vui, buồn đã quay về
Nghĩ thương thân phận, vừa nghe bồi hồi!

Sóng xô bờ chơi vơi bông sậy
Đường thôn trang gập gãy chập chùng!
Hình như ngọn bấc vào đông?
Phù sa đùa đẩy mênh mông bến bờ!...

Người năm cũ bơ thờ một bóng
Màu nước son còn đọng bao ngày?
Nhớ thời vạt áo cỏ may...
Dòng sông hờ hững xa hoài vẫn xa!

Phong Tâm

2016/11/21

Related image
Cô Gái, Hoa và Dòng Sông

Lục bình trôi trên sông tìm ra biển lớn
Mùa nước đổ về, sương mù rơi giăng kín
Chiếc xuồng xa xa… không nhận rõ bóng người
Tháng chạp đưa bông sậy vào gió chướng
Cúc tím đồng hưng hửng đón rừng mai.

Nắng ấm, cơn mưa cuối mùa dọn bước
Thoáng hương lùa trong buổi sớm tinh mơ.
Cô gái nhỏ chưa rời vóc dáng ngây thơ
Em vô tư, vẫn mặn mà duyên… trước tuổi!
Bông lục bình vừa trôi vừa vẽ đường tím nổi
Nép bóng bần, dợn sóng, mê mải…mắt nhìn em!

Cô gái miền quê nước ngọt, gót chân son
Trên đất lún chưa mòn da – bờ tóc mượt
Em vẫn hồn nhiên như cánh hoa tắm ướt…
Quê hương mình, không thể thiếu một dòng sông
Thiếu lục bình trên sóng, thiếu vắng mênh mông…

Cái Mơn, chớm xuân (2017)
Phong Tâm

2016/11/04


10/2016
CNT2T3T4T5T6T7
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
1
1/9
2
2
3
3
4
4
5
5
6
6
7
7
8
8
9
9
10
10
11
11
12
12
13
13
14
14
15
15
16
16
17
17
18
18
19
19
20
20
21
21
22
22
23
23
24
24
25
25
26
26
27
27
28
28
29
29
30
30
31
1/10
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Tháng       Năm       
Vẫn Như Bình Thường*

Ngày còn hòa hợp gặp nhau
Lòng người sao mãi chênh chao than thầm
Ba mươi dương, ba mươi âm
Tháng mười, tháng chín đương nằm cạnh đây
Sớm mơi nầy mới đổi thay
Âm, dương… luyến cũng đành chia tay buồn
Tháng mười ngày vắn vì sương
Tháng năm đêm vắn vì thương mặt trời.

Phong Tâm
30.10.2016
*Dương lịch 30/10/2016 nhằm âm lịch 30/9