2014/05/05


KHÔNG ĐỀ*

Mùa thu lá vàng rơi,
Bạn cũ cách xa rồi.
Ta như lá vàng úa,
Lìa cành sầu không nguôi.

Đông ơi sao rét thế ?
Buồn lặng mình ta thôi !
Lệ ngấn hay sương lạnh ?
Đời tan hợp mây trôi !

Nguyễn Phúc Hậu
May 5, 2014
*Từ BỐN MÙA của hồthịkimhoàn


MỘT NGÀY BUỒN

Trời tháng tư bổng dưng buồn chi lạ!
Nắng cũng buồn rũ bóng xế ngoài hiên
Nỗi niềm riêng tựa chỉ rối ưu phiền
Gió xa miền rã rời ru cành lá

Trời tháng tư phố phường chưa vào hạ
Nụ hồng đào ủ rũ lúc chiều mưa
Uất kim hương đọng ướt giọt lệ thừa
Lưu ly thảo sầu ưu nơi vườn nhỏ

Trời tháng tư sương khuya nhòa hoa cỏ
Mặt trời còn say ngủ biếng lười lên
Mây lênh đênh, ta góc nhỏ sầu miên
Một ngày buồn! Khẽ tiếng lòng than thở ...


Yên Dạ Thảo

THÁNG TƯ TRỜI VIỄN  XỨ*

Trời tháng tư một mình nơi xứ lạ
Như chim buồn nằm vạ ngủ ngoài hiên
Đời ngã nghiêng mang mãi gánh muộn phiền
Trôi theo gió rớt riêng miền cây lá

Trời tháng tư nắng vàng đang vào hạ
Xuân ngỡ ngàng từ tạ những ngày mưa
Ta xa chưa mà rưng rức cung thừa
Nghe tí tách như vừa đời bé nhỏ

Trời tháng tư sương giăng mềm ngọn cỏ
Quê hương mình mấy ngỏ mãi bấp bênh
Sầu chênh vênh rủ cánh gọi mây trời
Trăng lẻ bóng ta một đời than thở... 


Đỗ Hữu Tài

*Từ MỘT NGÀY BUỒN của Yên Dạ Thảo
Hoa Dạ Yến Thảo
TRỜI THÁNG TƯ*

Trời tháng tư thương bạn hiền xứ lạ
Nhớ quê nhà qua nắng hạ ngoài hiên
Niềm suy tư xa vắng lắm ưu phiền
Từng giọt nhớ rưng rưng xuyên cành lá

Trời tháng tư quê ta đang mùa hạ
Nắng chói chang khao khát đợi chờ mưa
Nhắc tên em ôi biết mấy cho vừa
Hoa Dạ Thảo rực màu son tím nhỏ

Trời tháng tư mưa thương đời cây cỏ
Như nhà thơ chờ đợi ánh trăng lên
Con đò xưa còn xa bến lênh đênh
Sầu lẽ bóng ! Ôi nỗi buồn muôn thuở…

Phú Thạnh
4/4/2014
 *Cảm họa từ:
-MỘT NGÀY BUỒN của Yên Dạ Thảo
-THÁNG TƯ TRỜI VIỄN XỨcủa Đỗ Hữu Tài