2014/05/05


THÁNG TƯ TRỜI VIỄN  XỨ*

Trời tháng tư một mình nơi xứ lạ
Như chim buồn nằm vạ ngủ ngoài hiên
Đời ngã nghiêng mang mãi gánh muộn phiền
Trôi theo gió rớt riêng miền cây lá

Trời tháng tư nắng vàng đang vào hạ
Xuân ngỡ ngàng từ tạ những ngày mưa
Ta xa chưa mà rưng rức cung thừa
Nghe tí tách như vừa đời bé nhỏ

Trời tháng tư sương giăng mềm ngọn cỏ
Quê hương mình mấy ngỏ mãi bấp bênh
Sầu chênh vênh rủ cánh gọi mây trời
Trăng lẻ bóng ta một đời than thở... 


Đỗ Hữu Tài

*Từ MỘT NGÀY BUỒN của Yên Dạ Thảo