2016/06/19

*Nhớ Má Ba
“Một chín bốn lăm” cha bỏ đi
Tuổi ba mươi bảy vẫn xuân thì
Hận lòng nợ nước còn dang dở
Vợ trẻ con thơ phải biệt ly.

Mẹ ướt mi cam chịu số phần
Tiển chồng rời bỏ chốn hồng trần
Kiên lòng vượt khó nuôi con trẻ
Không phụ lời người lúc trối trăn.

Bao khó khăn cam go cũng qua
Con thành nhân mẹ bước vào già
Chưa an nhàn phải thành thiên cổ!
Nỗi khổ nào hơn: mất mẹ cha.

Xa nước nhà lang thang tháng ngày
Sờ đầu tóc bạc khổ lì chai
Cuộc đời vốn lẽ sanh rồi diệt
Hãy cố an nhiên thiên định bày!

Anh Tú
Father's Day
June 19. 2016

Bây Giờ


Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh
Trình bày: Nguyên Trường

Bây giờ quên nhớ trong đêm
Mà nghe lá rụng bên thềm đẫm sương.
Trăng tàn, nắng cũng phai hương
Thì thôi, bến cũ còn vương vấn gì!

Người đi. Ờ! Lạnh lùng đi…
Trăm năm chỉ một xuân thì vậy thôi.
Trong mầm yêu có chia phôi
Nào ai ngăn được bờ môi muộn phiền!

Vẫn là đêm của sông duyên
Vẫn là sương khói triền miên gió lùa.
Thơ không buộc chặt sợi mưa
Thì ngôn ngữ chẳng dư thừa để rơi.

Bây giờ quên nhớ mù khơi
Ví như gió tạt, sóng nhồi đi qua…
Đường tơ dầu cứ mượt mà
Cõi tình như bóng trăng tà trôi nghiêng!

Phong Tâm
27/03/2016