2016/05/09

Hồ Trường - Thơ Nguyễn Bá Trác - TN Lệ Ba 

Hồ Trường

Đại trượng phu không hay xé gan bẻ cật phù cương thường
Hà tất tiêu dao bốn bể lưu lạc tha phương
Trời nam nghìn dặm thẳm
Non nước một mầu sương
Chí chưa thành, danh chưa đạt
Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc
Trăm năm thân thế bóng tà dương
Vỗ gươm mà hát
Nghiêng bầu mà hỏi
Trời đất mang mang ai người tri kỷ
Lại đây cùng ta cạn một hồ trường
Hồ trường! Hồ trường!
Ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước biển Đông chẳy xiết sinh cuồng loạn
Rót về Tây phương, mưa phương Tây từng trận chứa chan
Rót về Bắc Phương, ngọn Bắc phong vi vút cát chạy đá giương
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt có người quá chén như điên như cuồng
Nào ai tỉnh, nào ai say
Lòng ta ta biết, chí ta ta hay
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ
Hà tất cùng sầu đối cỏ cây

Nguyễn Bá Trác


Bài thơ nổi tiếng Hồ Trường do Nguyễn Bá Trácsáng tác
Thời gian trôi qua, có nhiều bản chép lại với những chi tiết khác nhau
Bản ghi trên đây có lẽ tạm cho là đúng nhất, do nguyệt san Thế Kỷ 21 (số 115, tháng 11 năm 1998, trang 8) ghi lại từ một băng thơ do Lệ Ba, ái nữ của Nguyễn Bá Trác thực hiện, với giọng ngâm của chính Lệ Ba




VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI(Lưu Phương
ĐÀNH BUÔNG(Phú Thạnh)

***

 VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI

(Tặng Phú Thạnh)

Nơi tôi chưa một lần qua
Thê lương ảm đạm người ra đi rồi
Và người ở lại. Buồn ôi !
Nghe tan tác vỡ, nghe tôi cháy lòng
Thương người nặng nghĩa vợ chồng
Âm thầm nuốt ngược từng dòng lệ rơi
Cô đơn chiếc bóng đành thôi
Đếm từng bước cuối cuộc đời buồn thiu
Chênh chao bóng ngã về chiều
Tàn canh dế khóc buồn hiu hắt buồn
Ở nơi nào đó, cuối đường
Dần xa bóng khuất khói sương phủ mờ
Chạnh lòng cám cảnh bơ vơ
Dõi trông mút mắt, chiều hờ hững buông

Lưu Phương
Sydney 6 tháng 4 năm 2015

Họa:

 ĐÀNH BUÔNG

(Họa CHO NGƯỜI Ở LẠI của Lưu Phương)

Con đường ai cũng phải qua
Sinh ly tử biệt người ta quen rồi
Thế mà tình vẫn than ôi!
Người đi kẻ ở ly bôi nát lòng
Ngổn ngang muôn việc chất chồng
Trăm ngàn cay đắng xuôi dòng sầu rơi
Còn em mọi việc dễ thôi
Mất em anh đói bỏ nồi cơm thiêu
Chờ em bên mộ mỗi chiều
Hoàng hôn tắt lịm liu xiu bước buồn
Từ nay trên mọi nẻo đường
Một mình lo liệu nhớ thương mịt mờ
Âm thầm lặng lẽ vu vơ
Đời như giấc mộng hững hờ đành buông…

PHÚ THẠNH
7/5/16