Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ DIỄN NGÂM. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ DIỄN NGÂM. Hiển thị tất cả bài đăng

2016/03/24

*Chợ Quê (NHA)- Chợ Xuân (Phong Tâm)



Chợ Quê

(Hoạ bài Chợ Xuân của Phong Tâm)

Chợ quê người nhẳn mặt người
Xóm làng đều biết ai cười với ai.
Liếc ai rồi ngắm mây bay
Hỏi rằng trồng đám trầu cay chỗ nào?

Ai mơ ai ...chuyện trầu cau
Nợ duyên không có nên vào hư không.
Buồn nhìn ai bước theo chồng
Cau khô trầu héo mất nồng hết xanh.

Đêm dài đếm bởi năm canh
Ngày dài đếm bởi sáng xanh chiều tàn.
Cầu ngang đã vắng người sang
Nỗi buồn chợt đến ngỡ ngàng không tên.

Chợ quê muôn thuở chẳng quên
Đuôi mắt ngày cũ đủ đền cho ai?
Chợ quê nhộn nhịp mỗi ngày
Đâu đây bóng cũ ngã dài lặng im!

Anh Tú/ Nguyễn Hồng Ẩn/ NHA
January 12, 2013

Xướng:

CHỢ XUÂN

Một người trong mắt một người
Không ai biết được ai cười với ai
Cuối năm bán rau tàu bay
Chợ xuân cất lá trầu cay nơi nào

Đường về mất bóng hàng cau
Chim chìa vôi cũ bay vào giữa không
Từ ngày ai kia có chồng
Bông tàu bay tím còn nồng lá xanh ?

Vườn nhà vắng mẹ ngồi canh
Hàng cau đâu nữa trầu xanh đã tàn !
Một người đến, một người sang
Một người đứng lại ngỡ ngàng không tên

Cuối năm bán nhớ mua quên
Nụ cười trong mắt ai đền cho ai
Chợ xuân đi qua từng ngày
Rơi trên bóng cũ rơi dài lặng im

Phong Tâm
January 1, 2013

2016/03/08


Cái Đêm Hôm Ấy





Nhớ đêm hôm ấy trăng về
Ánh xuyên kẻ lá vụng về hôn anh
Lòng em nhuộm chút hờn ganh
Sao anh lại để trăng thanh cợt đùa?

Nhớ con đường đất ướt mưa
Cái đêm hôm ấy gió lùa tóc em
Lén hôn má thắm môi mềm
Anh hờn trách gió, cơn ghen nhuốm lòng

Nhớ đêm mây trắng bềnh bồng
Trăng quê chung ngắm, bên song vui hò
“Thò tay mà ngắt ngọn ngò,
Thương em đứt ruột, giả đò ngó lơ" (*)

Nhớ đêm sương phủ đôi bờ
Thắm vai ướt lạnh, mõi chờ gặp nhau
Trách trời hay trách sông sâu
Cái đêm hôm ấy trăng sao nhạt nhòa.

Khúc Giang
(*) Trích Hò Dân Ca

2016/01/14

2015/12/09

Trong Góc Tim Tôi (Thơ: Anh Tú)
Tình Hoa Lưu Ly Thảo (Thơ:Yên Dạ Thảo)

Diễn ngâm: Hương Nam 

https://app.box.com/s/4febe525ed9ab5e0e650
Trong Góc Tim Tôi

Mang tình hoài hương lênh đênh xứ lạ 
Nhìn trăng thu chợt nhớ chuyện ngày xa 
Thuở bé thơ quấn quýt với mẹ cha 
Thuở sông nhỏ ngược xuôi xuồng ba lá. 

Xuồng ba lá ngày nay còn: chuyện lạ 
Bơi bằng dầm chuyện cổ tích phải không? 
Hoa mua tím nay còn hay mất dấu 
Chỉ ai yêu hoa ghi ảnh trong lòng? 

Đi học bên kia sông xuồng đưa rước 
Hái hoa mua làm quà biếu cho em 
Em e lệ cài hoa lên mái tóc 
Liếc nhìn anh: “Em đẹp? Hãy nhìn xem!” 

Em thôn nữ luôn đơn sơ mộc mạc 
Xuồng quê mùa mang hồn nước phù sa 
Hoa tím dại luôn ngự trị hồn ta 
Dù còn mất người với ta vĩnh cửu! 


Anh Tú
Nov 7, 2011

Tình Hoa Lưu Ly Thảo 

Mới quen nhau hái hoa mua quà biếu 
Tay nhẹ nhàng cài lên tóc huyền hương 
Mĩm cười hiền nhìn em gái anh thương 
Khe khẻ nói “Em ơi, em đẹp lắm!” 
  
Ngày qua ngày tình trao nhau nồng thắm 
Thương loài hoa em thương cả xuồng xưa 
Thương dòng sông dọc bên những hàng dừa 
Thương trời quê vào những ngày nắng hạ 
  
Rồi một sớm người đi không từ giã 
Để lại sầu héo úa cả vườn hoa 
Anh đi rồi! Trời thường đổ cơn mưa 
Dòng sông xưa hòa đôi dòng lệ nhỏ 
  
Vườn hoa mua em thay loài hoa cỏ 
Tím màu buồn nhuộm tím cả con tim 
Giờ còn đây là kỹ niệm êm đềm 
“Lưu ly thảo” tình gởi người viễn x
ứ 

Yên Dạ Thảo

2015/10/11

Buồn Vì Thu _ Thơ Nhược Thu _ Thi Ngâm


Buồn vì thu

Mùa thu về... chim trốn ở đâu 
Sao không nhặt lá kẻo thu sầu 
Lỡ thu trút cạn niềm tâm sự 
Lá rụng rồi xây tổ ở đâu.. 

Mùa thu về chim hót có dzui 
Sao nghe khúc khích tiếng ai cười 
Sao chim không hót lời yêu dấu 
Để lá vàng in bóng lẻ loi.. 

Thu chớm về chim hót rừng xa 
Hay chim đang trú cội thông già 
Theo cơn gió thoảng thu về nhẹ 
Cứ tưởng chim buồn quên hót ca.. 

Mùa thu về sao lạ chốn đây 
Đường xa không gió lá sao bay 
Vì em về cõi đầy hoa mộng 
Để tội buồn thu héo hắt gầy...

30-08-03 

Nguồn: Chung ngắm một vầng trăng, Nhược Thu, 2004




Em Giấu Thu Vàng Trong Lá Bay _ thơ: Nhược Thu - ngâm thơ: Bích Ngọc

Cám ơn Yên Dạ Thảo giới thiệu clip này trong blog Theo Dấu Thời Gian. 

2015/06/05


*Mới Trên Cũ Dưới

Diễn-ngâm: Thy Cúc
Video: Trần Văn Mãnh

Nải chuối buồng cau mẹ chắt chiu
Bán gom từng cắc ít thành nhiều
Để mua áo mới ngày xuân đến
Cho trẻ mừng vui thỏa dạ yêu.

Quần cũ vá đùm vui đón xuân
Vô tư trong lúc mẹ buâng khuâng
Mới trên cũ dưới con nào biết
Túng quẩn cơ hàn nghĩ tủi thân.

Một kiếp hồng nhan mẹ của con
Với cha phận nước cố làm tròn
Sánh vai bền chí cùng vượt khốn
Rốt ráo suốt đời nhận héo hon.

Từ giã đời bằng ánh mắt sầu
(Sầu là bạn thiết vốn từ lâu)
Phút chia ly khổ khô giòng lệ
Mẫu tử tình... ngàn năm đậm sâu!

Anh Tú
6-5-2015

*Cho Ngày Hiền Mẫu 10-5- 2015
**Ý từ bài Chiếc Áo Tết Vải Vàng của NHA.




2015/05/26

Ánh Nguyệt
Thơ: Đỗ Hữu Tài
Diễn ngâm: Hương Chiều 

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ
Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình
Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng
Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?

Đỗ Hữu Tài

2015/05/16

Nửa Giấc Mộng Đời*

Diễn Ngâm: Hương Chiều

Đi tìm lại nửa cuộc đời
Nơi miền ký ức xa vời yêu thương
Nửa thời tất bật gió sương
Nửa rơi lệ đắng, nửa vương ngọt ngào
Sóng đưa thuyền lạc bến nao?
Trăng nghiêng rũ bóng khuyết sầu nơi đây!
Hờn thu buồn bã lá bay
Hờn mây với gió vui say quên mình! 

Vào mơ tìm lại chút tình
Lang thang trên lối với hình bóng ta
Màn đêm cõi vắng bao la 
Thời gian nhuộm úa đời hoa cỗi cằn
“Thiên nhiên quy luật vĩnh hằng”
Sao hoài giữ được mộng bằng tuổi xanh
Thôi thì lộng bức diễm tranh
Trong miền tiềm thức mỏng manh tơ trời 

Ru ta nửa giấc mộng đời
Ai gieo cung đẹp vào lời nhớ nhung
Hồn mơ mộng ước mông lung
Mây say gió lộng, tình chung bềnh bồng 
Ai buông sợi nắng tơ hồng
Trái tim mông muội quanh vòng đam mê
Thu đang trên lối đường về
Chợt nghe thương nhớ trời quê nửa đời! 

Yên Dạ Thảo 
20.08.2014
*(Từ bài thơ Tìm Đâu của Đỗ Hữu Tài)

2015/05/06

Mới Trên Cũ Dưới


Diễn ngâm:Thy Cúc
https://app.box.com/s/685vv8j66azu0ktsunm6tht0mct0edfp

Nải chuối buồng cau mẹ chắt chiu
Bán gom từng cắc ít thành nhiều
Để mua áo mới ngày xuân đến
Cho trẻ mừng vui thỏa dạ yêu.

Quần cũ vá đùm vui đón xuân
Vô tư trong lúc mẹ buâng khuâng
Mới trên cũ dưới con nào biết
Túng quẩn cơ hàn nghĩ tủi thân.

Một kiếp hồng nhan mẹ của con
Với cha phận nước cố làm tròn
Sánh vai bền chí cùng vượt khốn
Rốt ráo suốt đời nhận héo hon.

Từ giã đời bằng ánh mắt sầu
(Sầu là bạn thiết vốn từ lâu)
Phút chia ly khổ khô giòng lệ
Mẫu tử tình... ngàn năm đậm sâu!

Anh Tú
6-5-2015

2014/10/31

TƯỞNG NHỚ
NHÀ THƠ KIÊN GIANG HÀ HUY HÀ
Ra đi vĩnh viễn :
-tại Sài Gòn
-ngày 31/10/2014
-hưỏng thọ 85 tuổi

Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím -

Thơ Kiên Giang - Hồng Vân ngâm HD



HOA TRẮNG THÔI CÀI TRÊN ÁO TÍM
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường
Mười năm trước em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em còn nguyên vẹn tuổi băng trinh
Quen biết nhau qua tình lối xớm
Cổng trường đối diện ngó lầu chuông
Mỗi lần chúa nhật em xem lễ
Anh học bài ôn trước cổng trường
Thuở ấy anh hiền và nhát quá
Nép mình bên gác thánh lầu chuông
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường
Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đổ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi
Sau mười năm lẽ anh thôi học
Nức nở chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi, chuông xớm đạo
Khi nàng áo tím bước vu quy
Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm kín khối sầu!
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Giữ làm chi kỹ vật ban đầu!
Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang cách mấy sông
Vẫn nhớ bóng vang thời áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím, cành hoa trắng
Giữ cả trường xưa, nóc giáo đường
Giặc chiếm lầu chuông xây ổ súng
Súng gầm rung đổ gạch nhà thờ
Anh đem gạch nát, xây tường lủng
Chiếm lại lầu chuông, giết kẽ thù
Nhưng rồi người bạn đồng song ấy
Đã chết hiên ngang dưới bóng cờ
Chuông đổ ban chiều, hồi vĩnh biệt
Tiễn anh ra khỏi cổng nhà thờ
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Mà cài trên nắp áo quan tài
Điểm tô công trận bằng hoa trắng
Hoa tuổi học trò, mờ thắm tươi
Xe tang đã khuất nẽo đời
Chuông nhà thờ khóc đưa người ngàn thu
Từ đây tóc rũ khăn sô
Em cài hoa trắng lên mồ người xưa.
Kiên Giang
28.05.1958

2014/07/06

CÁNH GIÓ - Nhược Thu
Diễn ngâm: Hồng Vân



CÁNH GIÓ*

Chiều nay ai khắc bóng trong mây
Cho nhớ về nhau rót thật đầy
Khóe mắt nụ cười em buổi đó
Một lần uống trộm ngả nghiêng say

Đường xa cánh gió nào chưa mỏi
Chia lá tàn thu sắp cạn màu
Có lũ chim chiều xao xác gọi
Thấm buồn khi chúng sắp xa nhau ..

Có phải sao trời em giấu cạn
Góp vào trong mắt dõi tìm anh
Mà nghe có ánh trăng hờn giỗi
Khi lén nhìn hôn lén dưới cành ..

Có ai quét lá mùa thu chết
Để lót mây trời đón bước tiên
Để gót son em hờ hững bước
Buồn vương tơ mộng chẻ ưu phiền ...
 


Nhược Thu
* Vì không biết cách nào để liên lạc, nên mạo muội viết dòng này như lời xin phép tác giã cho chép CÁNH GIÓ vào blog của tôi. Cám ơn.

2014/06/22


XUỒNG XƯA

Dòng sông nhỏ với đôi bờ dừa nước
Cuộc đời tôi xuôi ngược nước lớn ròng
Làm bạn mù u, ô rô, rau mác
Vui ruộng đồng theo ngày tháng thong dong.

Xuồng ba lá là thuyền tình tôi đó
Dành cho người thương neo bến sông
Sáng mong chim quyên hót mừng ngày mới
Chiều trông bìm bịp tin nước lớn ròng.

Sông lăn tăn sóng khi luồng gió thoảng
Xuồng lắc lư vì gỏ nhịp tôi ca
Hoa mua dại trải thảm đầy trước m
ũi
Chờ người trăm năm chân ngọc gót ngà.

Em đã đến vào một ngày nắng hạ

Dáng đơn sơ trong cánh áo bà ba
Thương thương lắm chiếc xuồng ba lá
Tình quê hương đầy ắp những mùa qua.

Anh Tú
October 27, 2011

2014/06/21


HOA BƯỚM SÂN TRƯỜNG

Sân trường rợp bóng cây xanh
Giờ chơi đã đến, trống canh nhịp đều
Nữ sinh cười nói dễ yêu
Nam sinh to nhỏ, lắm điều vấn vương …

Nhã Tầm mái tóc dễ thương
Kéo Tơ thắt bím nơ hường xinh xinh
Tóc Thề lỗi hẹn mấy tình
Mi Nhon cắt tém nét nhìn phương tây

Lụa Là chiếc áo vạt bay
Sa Ten chải chuốt nào hay lỗi thời  
Bài Thơ nón lá lã lơi
Tai Bèo theo mode mặn mòi nắng sương

Ve Sầu luyến Phượng thỉu buồn
Bướm hay lã lướt gieo vương thả phiền
Ong ôm một nổi niềm riêng
Si tình má lúm đồng tiền Ô Mai 

Chua chua ngọt ngọt cay cay
Ngọt như ong mật rót tai tỏ tình
Chua như cái liếc xéo nhìn
Nữ sinh cay cú, mặc tình bướm ong.


Khúc Giang

Diễn ngâm: Hương Nam

2014/04/15

ÁO TRẮNG  - Huy Cận
Diễn ngâm: Hồng Vân


Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng.
Nở bừng ánh sáng, em đi đến,
Gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng.
Em đẹp bàn tay ngón ngón thon,
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.
Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời,
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.
Đôi lứa thần tiên suốt cả ngày,
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Tỏa phất đôi hồn cánh mộng bay.

Huy Cận

2014/03/02

BẾN HÀN GIANG

Này đây lời ngọc song song
Xin dâng muôn sóng tơ đồng chơi vơi
Xin dâng này máu đang tươi
Này đây nước mắt giọng cười theo nhau

Mới hay phong vị nhiệm mầu
Môi chưa nhấp cạn, mạch sầu đã tuôn
Ớ Địch ơi, lệ có nguồn
Hãy chia bớt nửa nỗi buồn sang tôi

Hôm nay trời lửng lơ trời
Dòng sông ánh sáng sẽ trôi hoa vàng
Tôi ngồi ở bến Hàn Giang
Khóc thôi mây nước bàng hoàng suốt đêm.

Hàn Mặc Tử
Diễn ngâm: Hồng Vân

2014/02/15

BUỒN TRONG KỸ NIỆM

Chiều mưa đó tưởng không còn gặp lại
Lần cuối cùng hai đứa lặng nhìn nhau
Có bao giờ em hiểu được anh đâu
Tình ngang trái và những lời gian dối 

Trong tay nhau nhiều lần anh tự hỏi
- Ái Khanh ơi ! Em còn nhớ chăng em
Bình minh hồng ...và những buổi chiều êm
Truyện Chúng Mình ...với bao nhiêu kỷ niệm 

Hoa không đợi mà tình cờ bướm đến
Mình yêu như chưa từng có bao giờ
Em về rồi anh ở lại bơ vơ
Và bỗng thấy muốn giận hờn mãi mãi 

Chiều mưa đó tưởng không còn gặp lại
Nào ngờ đâu trên thành phố Cao Nguyên
Đang âm thầm đếm bước dưới trời đêm
Anh bỗng thấy dáng người xưa thấp thoáng

Mái tóc đó bồng bềnh che vầng trán
Nét môi cười và cặp mắt nai tơ
Anh tưởng mình như đang sống trong mơ
Và thầm hỏi hay chỉ là hư ảnh

Ai thoạt gặp đã vội vàng lẩn tránh
Trong mưa bay anh thờ thẫn ra về
Mimosa tràn ngập lối anh đi
Hoa hay chính mình đang tan nát ...? 

Tết tha hương ...nhớ mùa xuân Đàlạt
Lòng bâng khuâng nhớ người cũ năm nào
Tình tưởng phai theo ngàn cánh anh đào
Bỗng giây phút lại thắm hồng nỗi nhớ 

Tiếng mưa như giọng ai ...hoài nức nở
Lần cuối cùng ...rồi mãi mãi ...
Và mãi mãi ...chia xa ...
Cho hồn anh nổi bão táp phong ba 
Thương từng hạt mưa buồn trong kỷ niệm.

Nhất Tuấn

Bài Thơ Cuối Cùng -TTKH
Diễn ngâm: Hoàng Oanh

BÀI THƠ CUỐI CÙNG

Anh ạ, tháng ngày mau quá nhỉ !
Một mùa thu cũ một lòng đau
Ba năm ví biết anh còn nhớ
Em đã câm lời có nói đâu.

Ðã lỡ thôi rồi chuyện biệt ly
Càng khơi càng thấy lụy từng khi
Trách ai đem cánh "ti-gôn" ấy
Mà viết tình em được ích gì ?

Chỉ có ba người đọc thơ riêng
Bài thơ "đan áo" của chồng em
Bài thơ đan áo nay rao bán
Cho khắp người đời thóc mách xem.

Là giết đời nhau đấy biết không ?
Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung
Giận anh tôi viết dòng dư lệ
Là chút dư hương điệu cuối cùng.

Từ nay anh hãy bán thơ anh
Còn để yên tôi với một mình
Những cánh hoa lòng, hừ đã ghét
Thì đem mà đổi lấy hư vinh.

Ngang trái đời hoa đã úa rồi
Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi
Buồng nghiêm thơ thẩn hồn eo hẹp
Ði nhớ người, không muốn nhớ lời.

Tôi oán hờn anh mỗi phút giây
Tôi run sợ viết bởi rồi đây
Nếu không yên được thì tôi chết
Ðêm hỡi, làm sao tối thế nầy !

Năm lại, năm qua cứ muốn yên
Mà phương ngoài gió chẳng làm quên
Và người vỡ lỡ duyên thầm kín
Lại chính là anh, anh của em.

Tôi biết làm sao được hỡi trời!
Giận anh không nỡ nhớ không thôi
Mưa buồn mưa hắt trong lòng ướt
Sợ quá đi anh, có một người...

TTKH