Hiển thị các bài đăng có nhãn Yên Dạ Thảo. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Yên Dạ Thảo. Hiển thị tất cả bài đăng

2016/03/23

Xuân Về Lối Cũ

Xuân thấp thoáng bên thềm nắng đọng
Gió giao mùa ru mộng ngàn xa
Vườn nhà ai nở mầm thương nhớ
Kỷ niệm hồng lưu luyến bướm hoa

Thoáng hương xưa lắng sâu tiềm thức
Say đắm say thi vị ngát tình
Yêu nét chữ, yêu người viết gởi
Tím tơ lòng, giấy trắng nguyên trinh

“Gọi tên ai” … xuyến xao… buồn lạ!
Man mác chiều, đêm lặng lẽ trôi
Nghe bước xuân về trên lối cũ
Đường bay xanh thẳm biếc mây trời

Bình minh xuân vẫn nồng say giấc
Gió nhẹ nhàng lay thức lá sương
Nắng vấn vương hồn hoa chớm nở
Én bay về kịp đến mùa thương! …

Yên Dạ Thảo
Mùa Xuân Canada -19/03/2016

2016/03/16

Đêm Nghe Xuân Rụng


Ngọn gió đưa Hè về trước ngõ
Đường quê hương phượng đỏ màu son
Cành hoa chen lá xanh non
Tiếng ve tan tác từ trong cội sầu

Ngồi đối bóng bên cầu nỗi nhớ…
Mái trường xưa, xóm nhỏ trong chiều
Hàng me cành lá liêu xiêu
Lục bình tim tím đìu hiu trôi buồn

Dòng nước đục theo luồn nước chảy
Nắng trưa hè nóng cháy màu da
Phố chiều nặng hạt mưa sa
Người buôn kẻ bán bôn ba năm dài

Xưa hai buổi sánh vai cùng bạn
Say thắm hương hoa nắng học trò
Vô ưu áo ấm cơm no
Gạo châu củi quế mẹ lo trăm điều

Giờ chắt chiu thương yêu kỷ niệm
Thoáng vui buồn nhớ chuyện ngày xa
Đêm nghe cánh gió la đà
Lay xuân chín rụng … xót xa lá cành!

Yên Dạ Thảo
11/03/2016

2016/02/29

Từ Em ...












Từ em lạc bến sương mù
Hương xuân mùa cũ quyện phù vân bay
Rưng rưng buông tiếng thở dài
Gió khuya lay nhẹ tóc cài tơ vương

Từ em lạc bến sông thương
Từng đêm vỗ giấc nghê thường vào mơ
Dù đời không đẹp như thơ
Tình đi, tình đến, tình chờ thiên thu…

Từ em lạc bến mộng hư
Sông trăng gợn sóng lắc lư thuyền đời
Ngược dòng dĩ vãng trùng khơi
Tìm dư hương đọng một thời hoa niên

Từ em rời bến cô miên
Thuyền tình lặng lẽ xuôi miền nắng quê
Bước xuân êm ả bên lề
Đêm nghe gió thức vỗ về giấc ngoan!

Yên Dạ Thảo
27/02/2016

2016/01/14

2015/12/17

Nhớ Về Một Bạn Thơ

Tôi quen biết được cố thi sĩ  Đỗ Hữu Tài từ một người bạn chung lớp thời Trung Học, anh tên là Hào. Anh kể cho tôi biết hai anh quen nhau ở trại Pulau Bidong, sau khi rời đảo thì cả hai được định cư trên đất Mỹ nhưng khác tiểu bang, cho đến năm 2010 mới liên lạc được với nhau. Anh Hào kể cho tôi nghe tình trạng sức khỏe của anh Tài và cho biết anh bắt đầu làm thơ sau cơn bệnh ngặc nghèo. Anh lấy bút hiệu là Thế Thôi. 

Anh Hào  nhờ tôi giới thiệu thơ của  Đỗ Hữu Tài vào web trường của tôi, và nếu có thể thì xướng họa thơ hầu giúp anh Tài trải qua những ngày tháng buồn tẻ. Tôi cho anh Hào biết là tôi không còn gởi bài cho web trường của mình nữa! Nhưng tôi giới thiệu anh đến Kim Oanh,  cũng là bạn học cũ của chúng tôi. Oanh là Mod của web trường trong thời gian nầy!  

Vài tháng sau tìm được trang web VNTQ, tôi bắt đầu đăng thơ và xướng họa thơ với vài thi sĩ lạ! Có lẻ anh Hào báo cho anh Tài biết nên vào đầu tháng Tư năm 2011 thì tôi thấy trong Diễn Đàn của web nầy xuất hiện thơ của Đỗ Hữu Tài. Mỗi bài thơ của anh nhờ bạn đăng lên là tôi đều đọc, rất lấy làm thán phục nhưng chưa dám vào làm quen.  Cho đến cuối tháng 5 năm 2011 thì tôi đọc “ Bài Thơ Tôi” của anh, lúc đó tôi mới dám ghé vào chào hỏi và để bài thơ thứ nhất “Bài Thơ Anh” vào vườn thơ của Đỗ Hữu Tài.

Anh Tài rất vui khi thấy tôi qua vào vườn nhà anh và để lại bài thơ, anh viết:
- Tài rất vui khi đọc thơ của YDT mà bấy lâu nay đã chờ. Hào có nói vào nhà của YDT để trao đổi thơ...nhưng Tài ngại thơ mình “chưa đủ cân lượng '' nay thì đã được YDT mở cửa Tài sẽ vào thường nha!”.  

Thật sự người ngại là tôi, vì tôi bắt đầu làm thơ vào mùa thu năm 2009, thơ còn vụng về, chưa biết cách dụng từ để cho bài thơ của mình được mượt mà như những bài thơ của anh từ trước đến nay!
  
Có một lần trong Diễn Đàn tôi cho anh biết là tôi có đọc qua bài thơ “Quét Lá” của anh đã được đăng trong web LVD khoảng đầu năm 2011. Tôi rất thích nên yêu cầu anh đăng bài thơ nầy trong Diễn Đàn VNTQ để chia sẻ cho các thi hữu cùng thưởng thức. Anh nói để tìm lại và đăng lên theo lời yêu cầu. Nhưng vài ngày sau anh cho biết là không tìm được bài thơ nầy, tôi phải vào web LVD tìm lại rồi cho anh biết tên bài thơ là “Cạnh Nhà” chứ không phải “Quét Lá”! Thời gian sau tôi nhờ cô Hương Nam diễn ngâm bài thơ dùm, giọng ngâm của cô nghe khá ngọt ngào, anh rất thích! 


Vài tháng sau anh gởi tặng tôi năm tập thơ “Có Những Đêm”, đọc lời giới thiệu và thấy hình anh ngậm viết để làm thơ đã làm tôi không cầm được nước mắt. Tôi đâu ngờ anh Tài bệnh nhiều đến thế!

Chúng tôi bắt đầu liên lạc bằng emails, mỗi ngày tôi viết thơ thăm hỏi anh, riêng anh thì thường khoe bửa nay được ăn trưa món gì, có lần tôi bật cười lớn khi đọc email của anh (thường emails of anh không bỏ dấu):
- Bua nay Tai đuoc an my Y…. NGAN...! Het gio roi, thoi Tai dọt …. !
Có lần tôi hỏi anh trên phone:
- Anh Tài ơi, bật mí cho YDT biết làm sao để có một bụng thơ như anh?
Anh trả lời:
- Điểm tâm buổi sáng của Tài là ăn thơ đó YDT!
Có những lúc thấy tôi vắng trong Diễn Đàn thì email thăm hỏi:
- YDT oi, co khỏe hay chuyen gi khong ma khong thay post tho moi len vậy?
Trong thời gian đó tôi khá bận nên không làm thơ, viết vội vài hàng:
- Hồn thơ của YDT bị đi lạc nên không ra được bài thơ nào cả!

Suốt ba năm trước đây dường như tuần nào thơ tôi ra là có thơ anh hoạ lại! Tôi thầm phục anh vì anh họa thơ hay cảm tác với các nàng thơ rất nhanh.

Có một lần tôi viết email cho anh hay là tôi vừa đăng bài thơ mới trong VNTQ, mời anh qua vườn YDT đọc cho vui. Anh trả lời ngay:
- Đe Tai “CHAY” vào vuon cua YDT xem!

Câu trả lời của anh làm tôi cười không ngớt khi hình dung cảnh anh ấy tất bật chạy qua vườn mình để đọc thơ! Thật sự tôi cũng biết thời khóa biểu của anh là đâu vào đó! Ăn cơm trưa xong là y tá cho anh nằm sấp hai tiếng để lưng không bị lở.  Anh cho biết là trong thời gian nầy là anh suy nghỉ để họa thơ từ các nàng thơ trong các Diễn Đàn anh quen biết.

Mùa Giáng Sinh đến và cũng là sinh nhật anh là ngày 17 tháng 12,  anh kể mùa này là anh vui nhất trong năm, vì vừa Sinh nhật anh và vừa Giáng sinh. Anh khoe là mỗi năm anh nhận được nhiều thiệp chúc mừng và quà từ bạn bè khắp nơi,

Năm đầu tiên tôi gởi cho anh là hộp kẹo Chocolate và Birthday card. Ngạc nhiên và vui, anh viết:
- Nam nay Tai nhân đuoc them mon qua tu Co Lang Gieng! Hi hi…

Sinh nhật năm kế tiếp tôi cũng gởi anh chocolate, đến mùa Trung Thu thì nhờ cô bạn làm bánh trung thu gởi cho anh, anh nhờ làm đặc biệt mỗi bánh phải có hai hột vịt muối.  Hai năm sau, anh bảo tôi đừng gởi hai món ngọt nầy vì anh bắt đầu cử ngọt. Có chút ngạc nhiên nên tôi hỏi anh qua phone:
-  Anh bị tiểu đường?
Anh trả lời:
-  Tài dùng răng để ngậm đủa thần mà gỏ phím nên nha sĩ kêu phải giữ hàm răng cho tốt!

Câu trả lời của anh làm tôi giựt mình vì quên hẳn là anh gỏ phím bằng miệng.
Nhớ một lần anh tâm sự là trước lễ Giáng sinh thì Tài có một số ở bạn gần đến thăm, phòng Tài rất rộn rịp trong những ngày nầy, nhưng sau đó thì vắng và buồn lạnh vì ai cũng quanh quẩng cùng gia đình….Tài thì trong phòng nhìn tuyết! Từ nghe được tâm sự của anh, tôi bắt đầu gởi DVD Paris By Nigh, Asia để anh xem trong những ngày lễ nầy! Sau đó tôi nói với anh khi nào muốn xem nhạc gì thì nói cho YDT mua gởi qua, anh nói: 
- Nếu vậy thì Tài sẽ rất tự nhiên à nha! Hi hi…
Thời gian thấm thoát cũng hơn bốn năm rồi! Dường như tôi quen dần nhận và xem emails của anh gởi trong những giờ ăn cơm trưa của mình, dường anh có sắp xếp thời khóa biểu cho mỗi nàng thơ!

Đột nhiên có khoảng thời gian vắng bặt thơ Đỗ Hữu Tài trong diễn đàn của VNTQ, tôi không biết ai để hỏi thăm. Vài tháng sau thì tôi nhận được email của anh:
- YDT oi, Tai ve roi!
Tôi mừng và hỏi:
- Anh đi đâu mà về rồi?
- Tài o benh vien ve, bac si chua cho phep ngoi go phim nen khong lam gi duoc ca!
- Anh Tài làm YDT hết hồn!

Đọc được email của anh tôi thấy nhẹ nhỏm vì tưởng….

Thời gian sau nầy, mỗi lần có thơ được phổ nhạc và được làm youtube hay thơ được diễn ngâm là anh gởi link cho nhóm chúng tôi vào xem.  Tôi viết chọc anh:
- Anh Tài “KHOE” hoài làm cho YDT ganh tỵ đó nhen!
Anh trả lời:
- Co ma khong khoe… se lam Tai rat kho chiu! Hi hi…

Những emails của anh và tôi qua lại trong giờ cơm trưa thế mà hơn bốn năm rồi! Tôi rất vui và có lẻ anh cũng thế!
Cuối tháng chin vừa qua,  từ Việt Nam trở về thì ba ngày sau Kim Oanh báo cho tôi hay là anh Tài qua đời! Tôi sửng sốt,  ngồi nói chuyện với Oanh mà tôi nghẹn ngào, không cầm được nước mắt. 

Sau ngày anh qua đời, ngồi làm việc mà tôi luôn nhìn đến cell phone trên bàn, nhớ lại những emails sau giờ cơm trưa, những lời thơ viết qua lại ... làm cho lòng tôi buồn vui lẫn lộn! 

Giáng Sinh năm nay vắng bóng và tiếng thơ của “anh hàng xó|m”, vườn thơ của “Cô Láng Giềng” cũng vắng lạnh, anh có biết?

Yên Dạ Thảo
16/12/2015

*Xem bài cảm tác của Anh Tú:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/thay-loi-cho-ban-man-phep-anh-huu-tai.html

2015/12/09

Trong Góc Tim Tôi (Thơ: Anh Tú)
Tình Hoa Lưu Ly Thảo (Thơ:Yên Dạ Thảo)

Diễn ngâm: Hương Nam 

https://app.box.com/s/4febe525ed9ab5e0e650
Trong Góc Tim Tôi

Mang tình hoài hương lênh đênh xứ lạ 
Nhìn trăng thu chợt nhớ chuyện ngày xa 
Thuở bé thơ quấn quýt với mẹ cha 
Thuở sông nhỏ ngược xuôi xuồng ba lá. 

Xuồng ba lá ngày nay còn: chuyện lạ 
Bơi bằng dầm chuyện cổ tích phải không? 
Hoa mua tím nay còn hay mất dấu 
Chỉ ai yêu hoa ghi ảnh trong lòng? 

Đi học bên kia sông xuồng đưa rước 
Hái hoa mua làm quà biếu cho em 
Em e lệ cài hoa lên mái tóc 
Liếc nhìn anh: “Em đẹp? Hãy nhìn xem!” 

Em thôn nữ luôn đơn sơ mộc mạc 
Xuồng quê mùa mang hồn nước phù sa 
Hoa tím dại luôn ngự trị hồn ta 
Dù còn mất người với ta vĩnh cửu! 


Anh Tú
Nov 7, 2011

Tình Hoa Lưu Ly Thảo 

Mới quen nhau hái hoa mua quà biếu 
Tay nhẹ nhàng cài lên tóc huyền hương 
Mĩm cười hiền nhìn em gái anh thương 
Khe khẻ nói “Em ơi, em đẹp lắm!” 
  
Ngày qua ngày tình trao nhau nồng thắm 
Thương loài hoa em thương cả xuồng xưa 
Thương dòng sông dọc bên những hàng dừa 
Thương trời quê vào những ngày nắng hạ 
  
Rồi một sớm người đi không từ giã 
Để lại sầu héo úa cả vườn hoa 
Anh đi rồi! Trời thường đổ cơn mưa 
Dòng sông xưa hòa đôi dòng lệ nhỏ 
  
Vườn hoa mua em thay loài hoa cỏ 
Tím màu buồn nhuộm tím cả con tim 
Giờ còn đây là kỹ niệm êm đềm 
“Lưu ly thảo” tình gởi người viễn x
ứ 

Yên Dạ Thảo

2015/12/08

Đòi Thơ của Hương Chiều 
Những Bài Họa 

***

Đòi Thơ


Trăng về bên cửa gọi đòi thơ
Mòn mỏi đêm tan đến nguyệt mờ
Hỡi khách tri âm cùng lối  mộng
Đâu người tri kỷ đuối dòng mơ
Đêm sương gió khẻ khua mành quế
Trời lặng sao chìm nhạt ánh tơ
Không đến không chờ sao vẫn đến
Luống trông luống gặp nỡ nào ngơ ??!!..

Hương Chiều 
30.11.2015

+

Trào Thơ

Trăng khuya gợi cảm hứng trào thơ
Giấy trắng mực đen in chẳng mờ
Tư tưởng tháo tuôn như suối chảy
Riêng niềm mong ước gặp hằng mơ
Hương chiều còn đọng sâu tâm khảm
Thơm thấm vào tim đang kết tơ
Tình cảm ắp đầy dù mới biết
Xin người phương ấy chớ làm ngơ!

Minh Hồ
01.12.2015


++

Bến Thơ

Lặng lẽ thuyền ai ghé bến thơ
Sông khuya mỏng mảnh khói sương mờ
Thi nhân một bóng chờ giao cảm
Mặc khách đôi vần thoả ước mơ
Gió thức ru xanh hồn dạ thảo
Trăng tàn nhuộm tím khúc tình tơ
Hạ đi thu đến thay màu lá
Đông gọi xuân về luống ngẩn ngơ!

Yên Dạ Thảo
03/12/2015

+++


Than Thân

Lối vắng một mình bước thẩn thơ
Dưới trời khuya khoắc ánh trăng mờ.
 Một đời không đạt bao hy vọng
Suốt kiếp chưa tròn những mộng mơ
Ngước mặt thẹn thùng cùng lý tưởng
Gục đầu nghèn ngẹn với duyên tơ.
 Thời gian vùn vụt không trở lại
Phí cả cuộc đời tiếc ngẩn ngơ!

Anh Tú
08/12/2015

2015/11/24

Thiết-kế của Yên Da Thảo
Thoảng Hương Xuân*

Chưa đông mà ước đông qua
Xanh màu lá biếc nhuộm tà nắng phơi
Cành thu đọng giọt mưa rơi
Khẽ khàng cánh gió đêm khơi bóng chìm

Ngẩu nhiên chẳng phải ngẩu nhiên
Én tìm miền ấm, xa miền tuyết đông
Sông thơ êm ả xuôi dòng
Thuyền trăng vớt mộng… hẹn không ngày về

Vườn khuya sương mỏng lạnh se
Thâu canh nghe ngọn bấc phe phết gần
Hương xuân thơm thoảng nhẹ lâng
Mây hồng cuộn nhớ, buồn dâng chập chùng

Tơ lòng trầm bổng thanh cung
Đường mơ chung lối, dệt cùng mộng xanh
Hồn hoa thức giấc trở mình
Chờ khoe sắc thắm nguyên trinh đón ngày

Anh là sợi nắng ban mai
Em hương dạ thảo ẩn đài gương xưa
Gió đưa xa vắng âm thừa
Nửa nghe xao xuyến, nửa vừa nhớ xuân. 

Yên Dạ Thảo
18/11/2015
*Từ "Dọn Bước Vào Xuân" của Phong Tâm 

2015/11/05

TRONG MIỀN KÝ ỨC


Kỷ niệm thương đong đầy trong ký ức
Tháng ngày xa thời nao nức rong chơi
Mây lang thang, gió lặng một góc trời
Nhớ làm sao nắng mưa miền quê ngoại

Đôi bờ đắp, nhiều cây hoang cỏ dại
Bãi lục bình theo dòng nước ngược xuôi
Con đò ngang rẽ sóng đón đưa người
Bình minh rạng trên mui xuồng ghe lạ

Dòng sông nhỏ sớm chiều trôi êm ả
Cây bần gie đầy quả lắt lay cành
Hàng dừa xanh bên cạnh mái nhà tranh
Trưa inh ỏi tiếng ve sầu than thở

Nơi góc vườn vài bụi hoa mắc cỡ
Màu bông trang đỏ thắm nở suốt mùa
Nhãn ngát thơm gần cạnh giậu tre thưa
Hương hoa bưởi luyến say hồn ong bướm

Miền sông nước cỏ hoa tình thắm đượm
Nắng theo mùa bấc, chướng khắp quê hương
Cành mai vàng đơm nụ sớm trong vườn
Chờ xuân đến khoe sắc mừng ngày mới.

Yên Dạ Thảo
04/11/2015

2015/11/02

Thu Tàn Chiếc Lá Bay
 
Bây giờ trời đang mưa
Thu ơi, buồn khôn vừa
Lá vàng phai buông rũ
Trăng khuất ngoài song thưa

Người đi tình ở lại
Bến trông bóng thuyền ai
Sóng vỗ về phiến nhớ
Đêm tàn chiếc lá bay...

Thu đến rồi thu đi
Nhọc nhằn cánh chim di
Bay tìm miền nắng ấm
Đồng xanh biếc đương thì

Giao mùa trời đông sang
Man mác cánh hoa vàng
Ngoài hiên hiu hắt gió
Thơ buồn lạnh đêm hoang.

Yên Dạ Thảo
30/10/2015

2015/10/28

Ai Giăng Những Sợi Tơ Vương

Trăng treo lơ lửng góc trời
Thềm khuya một bóng ai ngồi đợi ai
Lá vàng trước ngõ rơi đầy
Người bên xóm cũ tháng ngày biệt tăm

Thu đi thu đến âm thầm
Vườn mơ góc lạnh nẩy mầm tương tư
Hộp thư chờ những cánh thư
Dường như nhạn trắng ẩn cư đâu rồi!

Trăng say ...  trăng ngủ mỉm cười
Mây say trong tiếng ru hời gió thu
Nụ tình thơm thoảng hương nhu
Ta ôm gối mộng buồn vu vơ buồn

Long lanh trên nhánh lá sương
Ai giăng những sợi tơ vương chiều nào
Để tình trước gió lao đao
Thơ sầu úa rũ bên cầu sông thương !

Yên Dạ Thảo
15/10/2015

2015/10/23

Ngậm Ngùi Lục Bát

Đêm nay trên nhánh sông dài
Bến thơ sóng lặng ... thuyền ai khuất dần
Thương hoa tim tím bâng khuâng
Thương câu Lục Bát ý vần rưng rưng.


Mưa rơi ...  rơi mãi không ngừng
Thu vừa chạm ngõ... người dừng bước chân!

Yên Dạ Thảo
03/10/2015



Cùng gieo vần:

Tại Trời Đổ Mưa*

Gió Thu thổi nhẹ đêm dài
Tâm tư dậy sóng… bóng ai mờ dần
Em về có thấy bâng khuâng
Người đi hồn phách mấy lần rưng rưng.

Hẹn ai nhịp bước sẽ ngừng
Chiều Thu bến đợi… sẽ dừng đôi chân!

Dương hồng Thủy
23/10/2015
*Từ Ngậm Ngùi Lục Bát của Yên Dạ Thảo.

**

Chỉ là Mơ*

Bao lần thao thức đêm dài
Nhớ về hình bóng của ai xa dần
Càng xa càng lắm bâng khuâng
Xin nhờ con chữ gieo vần lệ rưng.

Làm sao nỗi nhớ được ngừng?
Chỉ là mơ gọi… không dừng nhịp chân.

Anh Tú
October 23, 2015
*Từ Ngậm Ngùi Lục Bát của Yên Dạ Thảo
             Và nhờ về sự “dừng chân” của thi-sĩ Đỗ Hữu Tài

**
MỘNG ĐÃ XA 

Đêm nay thức đếm canh dài
Ánh trăng mờ nhạt, bóng ai khuất dần
Nẻo về còn lắm buâng khuâng
Câu thơ ngày đó gieo vần rưng rưng

Mùa thu đổ lá chẳng ngừng
Sao người trong mộng...lại dừng bước chân?
 


My Nguyễn

23/10/2015

**


MỘT ĐỜI...

Chiều rơi, đổ bóng, nghiêng dài
Buồn theo con nước, bóng ai khuất dần.
À ơi , tiếng mẹ bâng khuâng
Sầu lên khóe mắt, nén dòng lệ rưng.

Mênh mông nước chãy không ngừng
Bờ sông đứng lại, thôi dừng bước chân.

------
Vô thường cõi mộng ảo chân
Thôi thì như thế, chỉ ngần ấy thôi*
Bôn ba, sương gió một đời
Về nơi đất mẹ, ru hời ngàn năm!


Trần Văn Dõng
*Mượn ý của một nhà thơ nào đó không nhớ tên

2015/10/18

Bến Thu
 
Ngoài trời không mưa rơi
Trăng khuất bóng lưng đồi
Đêm sầu tư vương vấn
Thơ nhỏ lệ đầy vơi 

Thềm khuya gió vi vu
Bình minh thoảng sương mù
Cúc vàng e thẹn nở
Khoe hương sắc cùng thu

Từ vắng bóng tình nhau
Hoa nhạt sắc phai màu
Bến chiều muôn lá đổ
Thu về... thu qua mau!

Yên Dạ Thảo
12/10/2015

2015/07/27

Tháng Bảy Buồn
Tháng bảy lững lờ mây trắng bay
Ngoài hiên cánh gió nhẹ nhàng lay
Có người cô lữ bên thềm vắng
Rưng rức trong lòng giọt đắng cay!

Tháng bảy buồn vui đến bất thường
Hạ về gợi nhớ Vĩnh Long thương
Dòng sông kỷ niệm, hoa tim tím 
Xóm nhỏ, người xưa lẫn phố phường

Tháng bảy chiều rơi nhạt nắng hồng
Sông Tiền bờ vắng có hoài trông
Bóng thuyền viễn xứ mùa thương trước 
Về lại bến xưa ... vơi nhớ mong!

Tháng bảy vô thường chuyện nắng mưa 
Từ  đâu xa vắng gió sầu đưa 
Bỗng nghe man mác tiếng lòng khẽ
Từ đóa hoa mai nở sái mùa!!!

Yên Dạ Thảo
23/07/2015

2015/06/21

Bên Thềm Bâng Khuâng

Líu lo chim hót trên cành
Vườn xanh, cỏ biếc, long lanh nắng vàng
Giao mùa gió ấm thổi sang
Sáng xuân êm ả, nhẹ nhàng mây bay...

Tháng Năm gợi nhớ chuỗi ngày
Đầu xuân viễn xứ buồn lay vào lòng
Đi trên phố lạ người đông
Hồn nghe trống vắng, mênh mông đường chiều!

Ai đan mây tím cô liêu
Rót sương lên lá cho đìu hiu đê
Ai mang thương nhớ êm đềm
Gởi hương gió nhặt sang thềm bâng khuâng!

Yên Dạ Thảo
16/05/2015

2015/06/06

Hỏi Người Xứ Vãng

(Từ Quê Mẹ Bên Bờ Cổ Chiên của Phong Tâm)

Ra đi mang tuổi thơ mình
Khung trời kỷ niệm với tình ta xưa
Và lời hứa hẹn đợi chờ
Từ người xứ "Vãng" mịt mờ trời quê

Ra đi mai sẽ trở về
Đường xa? Chẳng ngại! Nếu vì... đồng tâm
Đêm thao thức nhỏ lệ thầm
Quê cha, đất tổ giờ nằm trong thơ

Quẩn quanh Sông Nước Biển Hồ
Vẫn chưa quên được bến bờ Cổ Chiên
Đồng xanh hương gió - Vũng Liêm
Tình, quê siết chặt buồng tim mộng đầu

Ta thầm hỏi với trăng sao
Mai thuyền sẽ ghé bến nào biết không?

Ngàn xa nhớ đất "Vĩnh Long"
Mẹ ba khuất bóng ẩn vòng khói mây
Sông đời rẻ nhánh chia hai
Bỏ hương gió nội, bóng cây, thị thành...

Ra đi nhắn nhủ cùng anh
Giữ tình như chiếc cột đinh đóng nhồi
Xa quê như trẻ rời nôi
Xa vòng tay ấm một đời nhớ mong

Thương đồng lúa trổ đầy bông
Con đường phố hẹpVĩnh Long trước giờ
Tam Bình, Phú Quới, Long Hồ
Sông Tiền mưa nắng, bến bờ Trường An

Chiều nay mây tím buồn  giăng
Đèn khuya hiu hắt treo văng ngang cầu
Hỏi người ta sẽ tìm đâu
Trăng quê một bóng mùa nào cũng vui?

Yên Dạ Thảo
06/03/2015

2015/05/16

Nửa Giấc Mộng Đời*

Diễn Ngâm: Hương Chiều

Đi tìm lại nửa cuộc đời
Nơi miền ký ức xa vời yêu thương
Nửa thời tất bật gió sương
Nửa rơi lệ đắng, nửa vương ngọt ngào
Sóng đưa thuyền lạc bến nao?
Trăng nghiêng rũ bóng khuyết sầu nơi đây!
Hờn thu buồn bã lá bay
Hờn mây với gió vui say quên mình! 

Vào mơ tìm lại chút tình
Lang thang trên lối với hình bóng ta
Màn đêm cõi vắng bao la 
Thời gian nhuộm úa đời hoa cỗi cằn
“Thiên nhiên quy luật vĩnh hằng”
Sao hoài giữ được mộng bằng tuổi xanh
Thôi thì lộng bức diễm tranh
Trong miền tiềm thức mỏng manh tơ trời 

Ru ta nửa giấc mộng đời
Ai gieo cung đẹp vào lời nhớ nhung
Hồn mơ mộng ước mông lung
Mây say gió lộng, tình chung bềnh bồng 
Ai buông sợi nắng tơ hồng
Trái tim mông muội quanh vòng đam mê
Thu đang trên lối đường về
Chợt nghe thương nhớ trời quê nửa đời! 

Yên Dạ Thảo 
20.08.2014
*(Từ bài thơ Tìm Đâu của Đỗ Hữu Tài)

2015/05/10

Bài Thơ Cho Mẹ



Mẹ là cánh cửa linh hồn
Bình minh mở rộng đón con vào đời
Mẹ là ánh sáng mặt trời
Là vầng trăng tỏ rạng ngời màn đêm

Mẹ là sông nước  êm đềm
Triền miên xuôi chảy bên thềm ước mơ
Mẹ là suối mát nguồn thơ
Ru hời con trẻ ầu ơ ngọt ngào! 

Mẹ là hoa đẹp muôn màu
Là ngàn sợi nắng rót vào vườn xanh
Mẹ là gió ấm, mộng lành
Dịu dàng khuya sớm lay cành xuân hương!

Yên Dạ Thảo
07/05/2015