2013/10/09


Xướng:

NHỚ


Đã già đâu
Chào tuổi dậy thì hấp hối
Thu đi
Từ hạ sang đông
Gánh càn khôn vạch liền vạch đứt
Cầu vồng bảy sắc lẳng lơ
Ngàn năm cổ độ
Tôi ngồi chợt nhớ
Người xưa chắc đã có chồng
Quen nhau từ trăng hiển lộ.
Chẳng lẻ vì ta em hái cả mùa không.

Hồng Băng


Họa:

XIN ĐƯỢC LÃNG QUÊN

 Tuổi dậy thì từ lâu lãng quên
Bổng nghe nhắc lại, nỗi buồn lên!
Ngày xa xưa đó ai đành nỡ
Phụ bạc tình! Đời tôi đảo điên!

Bảy sắc cầu vồng báo nắng mưa?
Tình ta đang đẹp bổng lưa thưa
Theo cơn khát vọng thay bóng sắc
Của kẻ trăng hoa mấy chẳng vừa!

Tàn nhẫn gây ra gãy đỗ duyên
Hôm nay lại nhắc chỉ buồn thêm.
Trời ơi ác quá! Ai có biết?
Xin để nỗi đau vào lãng quên.

AT (CL)

December 31, 2012



NHỚ NHÀ

Tạm để sau lưng lạnh cắt da
Cây trơ cành, lá đã bay xa
Mây trôi lờ lửng buồn giăng mắc
Ảm đạm một mùa hoa tuyết sa!

Đi đến nơi này nắng chói chang
Cỏ cây hoa lá đẹp ngỡ ngàng
Cháu con hiền dịu là mật ngọt
Tràn ngập tâm hồn vui mênh mang.

Thức giấc nửa đêm rưng rức buồn
Nhớ nhung: khe cửa gió rét luồn
Bàn tay ấm lạnh bên lò sưởi
Mau bước về thôi… “ nước nhớ nguồn”!


AT
Giáng Sinh 2012
Với cháu con ở Palm Beach Garden, FL
ƯỚC

Cho tôi đời sống lục bình
Lang thang lếch thết lình xình theo sông
Vô ra con nước lớn ròng
Ngoài tai thế sự phiêu bồng sớm hôm
Lá xanh che chắn ngõ hồn
Tím ...hoa để tím hoàng hôn đất trời.
Được không ngày tháng thảnh thơi?
Mốt mai rồi cũng một đời phôi pha.

Anh Tú

12/12/12
Xướng:

QUÊ XA

(Thân tặng anh NHA)

Là trong nỗi nhớ nghìn trùng
Ơi em lửa cháy ngọn cùng quê xưa
Đầu cầu chiều vắng trưa thưa
Đèn hiu hắt bóng suốt mùa đi xa

Hồng Băng

Họa:

XỨ NGƯỜI

(Để cảm tạ QUÊ XA của Hồng Băng thân tặng)

Quê hương xa thẳm ngàn trùng
Thương non nhớ nước với cùng hương xưa.
Xứ người tình nhạt duyên thưa
Một mình lủi thủi bốn mùa xót xa.

NHA
November 28, 2012


THU NHỚ EM

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm
Anh nhớ em, em hởi! Anh nhớ em!
Tương Tư Chiều (Xuân Diệu)

Giờ này hôm nao trời còn rực nắng
Hoàng-hôn đi chầm chậm ở chân mây;
Nay tháng chín mặt trời đà ngủ mất
Thu thật sự đến rồi em có hay?

Mỗi Thu về là mỗi lần tê tái
Da diết nhớ nhung em thuở chia tay:
Trời mưa dầm quê-hương vào tháng chín
Anh đi, em ở lại đợi ngày mai.

Đâu biết đó lần chia tay mãi mãi:
Người ra đi quyết hẹn sẽ trở về
Nhưng con tạo cướp em khi son trẻ
Để chúng ta không trọn vẹn ước thề!

Thế mới biết cuộc đời là dâu bể
Nghiệt-ngã thay cho những kẻ chung tình.
Bắt lá lìa cành làm buồn nhân-thế
Lá vàng rơi như khóc chuyện chúng mình!

Anh Tú
September 25, 2011


VẠN CỔ BUỒN

Xa cách quê-hương:Tổ-Quốc sầu 
Nhiều đêm thao-thức đếm canh thâu
Đêm dài im-ắng nghe hiu-quạnh
Ngày tháng trôi mau tóc đổi màu!

Bên ấy hồn quê luôn ngóng trông
Người con lữ-thứ trở về không?
Mơ về thăm lại hương đồng nội
Núi thẳm sông sâu thỏa tấm lòng!

Cắt rún chôn nhao chốn trở về
Cuối đường một kiếp tợ cơn mê
Bao nhiêu mộng lớn chưa thành tựu
Ta phải làm sao vẹn ước thề?
 


AT
October 23,2012 

2013/10/08

HỎI ANH

Hỏi anh sao phai nhạt
Để tình như trăng khuyết?
Anh dõi nhìn hướng khác
Em khóc giọt ngắn dài!

Tình đôi ta tan vỡ
Đời em sẽ về đâu?
Thư tình xưa anh viết
Cho em hay cho ai?

Anh Tú
October 21, 2012


TRONG IM ẮNG

Trong im ắng, tiếng đồng hồ gõ nhịp
Nỗi buâng khuâng nhè nhẹ lẻn vào tim
Niềm đơn côi bàng bạc cõi im lìm
Nén hơi thở cố quên buồn trống vắng.

Trong im ắng, lạnh lùng len cùng nắng
Thu còn đây Đông lại sớm quay về?
Lúc giao mùa mưa gió vẫn lê thê
Đời lữ thứ thắm thêm nhiều cay đắng!

AT
Một sáng sớm Thu 2012


VƯỚNG VÍU BUỒN

Một chút buồn vướng víu tim 
Hụt chân một chuyến đi tìm hương xưa
Lây huây với chuyện nắng mưa
Cũng đành chịu thiệt cho vừa phận ta.

Nhìn nhau mừng lẫn xót xa
Gặp vui, buồn với ngày qua mất còn.
Thôi thì chia ngọt sẻ ngon
Xiết tay chúc phúc héo hon ích gì!

Aanh  Tú
Boston / October 12, 2012
  
Xướng:

NHỮNG LÀ QUÊN NHỚ

Cuối cùng mới hiểu thật ra
Bao giờ ta chẳng khác ta bây giờ
Lang thang lủi thủi lơ ngơ
Bỏ quên túi trước lần rờ túi sau

Trắng đen thường đội trên đầu
Đôi khi chợt nhớ để đâu mất rồi
Nảo…nào…tôi bỏ quên tôi
Buồn buồn quơ bắt, cười cười lại buông

Cứ mềm như một giọt sương
Mà khi nắm chặt chảy luồn qua tay
Cám ơn tên gọi như vầy
Là tôi gặm hết đời nầy còn ta

Bây giờ mới kịp rõ ra
Lỏng trên chật dưới có mà như không
Trắng đen lặng lẽ quay vòng
Cỏ non lá biếc cũng đồng nắng sương.

Phong Tâm


Họa:

CŨNG ĐỒNG NẮNG SƯƠNG

Giữa khuya thức giấc gọi hồn
Gọi hoài không gặp bồn chồn tâm tư
Xác như xuồng rách lắc lư
Giữa con sóng dữ lừ đừ vượt sông.

Bến bờ tìm gặp chữ đồng
Xác hồn hoà hiệp tang bồng tứ phương
Bạc đầu nhìn thấy mà thương
Tay trao vài chữ trùng dương gởi về.

Miệt mài ngày tháng hôn mê
Nhớ quên lẫn lộn một bề như nhau
Sá gì một chút thấp cao
Nắm tay dìu dắt cùng vào gió sương.

Anh Tú


TÌM ĐÂU?

Giấc ngủ chập chờn, bao lần trở giấc trong đêm, mắt trao tráo khi “gà chưa gáy sáng” (như vào thời điểm ở quê nhà), nghĩ “lang thang” về ngày tháng cũ, ngày tháng của tuổi mình còn trẻ, đã từng ngạc nhiên sao mẹ (mẹ ruột lẫn mẹ của người phối ngẫu của mình) tại sao thức sớm như vậy? Bây giờ mới hiểu và….

Tranh thiết kế bởi YÊN DẠ THẢO
Bao lần tôi cố đi tìm
Một hình bóng cũ đã chìm trong sương.

Sương thu lạnh thoáng mùi hương
Thơm mùi hạt gạo Nàng Hương quê nhà.
Người mờ khuất, dỉ vảng xa
Bóng hình ấy vẫn…mặn mà ngàn năm.

Mẹ ơi! Nơi chốn xa xăm
Biết con nhớ mẹ tím bầm ruột gan?

Nguyễn Hồng Ẩn (Anh Tú)
Thu 2013
(October 8, 2013)
NHẬT KÝ MỘT CHUYẾN ĐI

Hai hôm nay trời Houston giông gió
Đến đây ngồi bó gối ngắm mưa tuôn
Chiều u ám nhớ em sao da diết
Không em bên anh thấy dạ nao buồn.

Thăm mẹ bạn xưa hẹn mà không viếng
Bà vẫn còn nhớ mặt cháu hổ ngươi
Ngoài trời mưa tình người thêm ấm áp
Nét nhăn nheo vẻ rạng rỡ nụ cười.

Con cái lớn như cánh chim vở tổ
Đứa mỗi nơi cha mẹ nhớ mõi mòn
Bus đưa chân chạm chiều vàng Dallas
Háo hức lòng trăm dặm đến thăm con.

Xưa nghe tin, trò tìm thăm thầy cũ
Arlington thầy trả nghĩa trả tình
Ba thầy trò chụm đầu nhau tâm sự
Tóc bạc/ hoa râm dăm phút lặng thinh.

Gom chút nắng mưa đem về quà cáp
Gói bằng tình anh trao tặng em thương
Chỉ vắng tiếng nhau đôi ngày ngắn ngủi
Nhớ làm sao không ngủ suốt đêm trường.

Anh Tú
October 1, 2012




CHÚT CHẠNH LÒNG

Ngày xưa gió nộ mưa cuồng
Không nao núng sợ mà luồn lách đi.
Ngày nay đường sá phẳng lì
Đôi chân như gãy, lòng thì hắt hiu!

Cuối đời tợ buổi chợ chiều,
Là dòng suối cạn, cánh diều đứt dây.
Xưa tình yêu: mật ngọt ngây;
Giờ sao chua chát, đắng cay không ngờ!

Nhìn chiều buồm biển xa bờ
Nhắm đôi mắt lại mộng mơ hải hồ.
Dù đời vốn cõi hư vô
Vẫn mong làm sóng nhấp nhô đôi lần.

AnhTú
September 21, 2012


"EM" KIÊN LƯƠNG*

Đường xa bụi cuốn mịt mờ
Quanh co uốn khúc bên bờ biển xinh
Bổng nhiên cười mĩm một mình
Vì lòng xao xuyến với tình quê hương.
Vấn vương "cô gái" Kiên Lương
Chân vướn cát mịn bãi Dương mất rồi
Xe Lam lên dốc xuống đồi
Nhà tranh khói xám bồi hồi gió mây.
Dòng đời lạc bước đến đây
Nhân duyên tiền định xum vầy với "em".

Anh Tú
September 2012

*Tựa bài ý chỉ địa danh Kiên Lương thuộc tỉnh Kiên Giang (tên cũ: Rạch Gía)


TÌNH THƠ NHƯ NGÀN LÁ

(Thân tặng bạn tri kỷ)

Chiều cuối Hạ tiết trời đang trở lạnh
Nắng nhạt nhòa ray rức cả buồng tim
Của những ai tình cảm trót dịu mềm
Mau nước mắt chỉ vì cơn gió nhẹ.

Em khẻ trách bằng đôi lời thỏ thẻ:
Khi Xuân về anh viết những dòng thơ
Đậm yêu thương đưa rước bạn vào mơ
Giờ xa vắng vì mùa hoa đã hết.

Xin hãy nhớ tình thơ luôn bất diệt
Bám cành cây cánh lá lẫn hồn anh
Hay theo mây nương gió lẻn qua mành
Khắp ngỏ ngách tìm em trao thân ái.

Xin hãy nhớ tình thơ luôn sống mãi
Dù Hạ đi Thu đến lá vàng rơi
Dù Đông sang tuyết trắng khắp nơi rồi
Duyên Xuân vẫn tồn sinh như ngàn lá.

Xin hãy nhớ tình thơ là khối đá
Thời gian trôi… tình chẳng chút phôi phai
“Sự mất còn”… vô nghĩa với tương lai
Chuyện tri kỷ không là điều ảo mộng!

Anh Tú
September 4, 2012