Hiển thị các bài đăng có nhãn Dương Hồng Thủy. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Dương Hồng Thủy. Hiển thị tất cả bài đăng

2016/06/12

Tháng 6 Mưa Về

Tháng 6 đêm về ướt sủng mưa
Màn trời gió tạt hạt mưa thưa
Lập lòe ánh chớp bên hiên vắng
Tiếc nuối bèo trôi kiếp sống thừa.

Tháng 6 mưa về thương nhớ ai
Cuộc tình đơn điệu cũng phôi phai
Xa trông biển hẹn đành quên lãng
Nhắn gió quay về đón nắng mai.

Tháng 6 mưa tuôn từ buổi chiều
Màn đêm tạo vật cảnh đìu hiu
Tình chưa chín rục sầu rơi rụng
Gió giật mưa bay lạc cánh diều.

Mưa tháng 6 ơi ! hãy chậm về
Mây giăng bàng bạc sầu lê thê
Đừng mưa qua bãi hàng dương cũ
Gợi nhớ người xưa lỗi hẹn thề…

Dương hồng Thủy


2016/06/08


Tiễn Hạ

Chiều phố nhỏ ảm đạm vào cuối Hạ
Hoa úa sầu cỏ lá cũng buồn vương
Gió chuyển mùa cây ủ rũ bên đường
Hoàng hôn xuống thưa bóng người trên lối

Trời về đêm tiếng sáo buồn nhẹ trổi
Biệt ly sầu khắc khoải nỗi lòng ai
Giọt sương khuya đọng chiếc lá u hoài
Tim tan tác tháng ngày dài xa vắng

Tiễn Hạ đi nửa vầng trăng khuyết lặn
Nửa ngậm ngùi lơ lửng giữa trời đêm
Lệ ai rơi như dòng suối êm đềm
Lưu luyến Hạ … lòng ta buồn man mác

Yên Dạ Thảo
31/08/2010

****

Chớm Hạ*

Phương trời nầy hôm nay vừa chớm Hạ
Giọt mưa chiều cây lá cũng tơ vương
Cành phượng vĩ trổ bông cạnh bên đường
Nắng chiều buông lấp lánh vàng muôn lối.

Đêm càng khuya con dế mèn giọng trổi
Tiếng gáy buồn tim nóng hổi bi ai
Người phiêu lãng dừng chân ngóng u hoài
Mơ cố quận ngày dài thêm xa vắng.

Đêm thật ngắn nên trăng tàn sắp lặn
Nhấp cô đơn mặn chát của từng  đêm
Thương mắt ai mi ướt đẫm  êm đềm
Chào chớm Hạ nghe nỗi sầu man mác.

Dương Hồng Thủy
04/06/2016
*Họa bài Tiễn Hạ của Yên Dạ Thảo

2016/04/30

Lá Thư Vừa Kịp Gởi

Em muốn viết cho anh một bài thơ
Do dự mãi đến bây giờ mới gởi
Dù cách nhau nghìn trùng xa dịu vợi
Nhưng tim em luôn tin tưởng lòng anh.

Nắng tháng tư bỏng cháy bầu trời xanh
Chuyện bên nhà em nói sao anh nhỉ ?
Cánh quan trên - sống nhởn nhơ phỉ chí
Bọn dân hèn - bần cùng đến trắng tay.

Kiếp phó thường dân không có ngày mai
Khi con cháu mang nợ ai để lại
Cầm rừng, bán đất, biển trôi đi mãi
Thế hệ sau nầy phải sống ra sao ?!

Chuyện tù đày đất cát đến hoa màu
Truy tố vu vơ biến không, thành tội
Bí quá tạm dừng điều tra, nhận lỗi
Thương lắm bà con thui chột kiếp người.

Lá thư nầy em viết ngày ba mươi
Của tháng 4 - sau 41 năm giải phóng
Hởi anh yêu - em có còn hy vọng
Sống an lành để nuôi mộng ngày mai ?!

Dương hồng Thủy
30/04/2016

2016/03/12

Chiều Bệnh Viện

Nghe tin bệnh – em đến tìm tôi
Chiều xuống đèn lên sáng cuộc đời
Tay vịn bàn tay lòng xao xuyến
Trên trời nhạn lạc cánh chơi vơi.

Từ nơi xa em quay trở về
Vạch lối tìm nhau sương phủ che
Chập chờn anh nhìn qua ống thở
Em cười như cô gái chân quê.

Lòng anh đã ngập tràn mùa thương
Trông em má nhạt ánh chiều vương
Bệnh viện lầu cao sao ấm áp
Gió reo rộn rã khúc nghê thường !

Phòng chật người đông giờ đến thăm
May sao ! em đứng cạnh anh nằm
Gần chút nữa, em ơi chưa đủ
Anh ngỡ tình anh dựa bóng râm.

Mãi rồi cũng đến phút chia tay
Trăm nhớ ngàn thương lại kéo dài
Bệnh anh nhẹ hẳn như trăng sáng
Dõi bóng hình ai – em có hay ?!

Dương hồng Thủy
12/03/2016

2016/02/21

Đèo Bồng

Chiều qua trở lại bờ doi
Nước sông uốn lượn ngàn đời thủy chung
Bằng lăng lặng lẽ tím lòng
Lá bàng vàng ẻo, hàng vông điêu tàn.

Đâu rồi tiếng gọi ngọt thanh
Dìu nhau vào quán âm thầm trú mưa
Rỉ tai lời nói cợt đùa
Nghiêng khuôn mặt ướt mắt vừa liếc mau.

Xa nhau từ độ mùa ngâu
Chúng mình giã biệt ngàn sau thật rồi
Sông sâu bên lở bên bồi
Nước phèn ngầu đục người ơi đừng về.

Sá gì mật ngọt tình quê
Mưa đêm rả rích càng tê tái lòng
Trách ai má ửng môi hồng
Để người năm cũ đèo bồng khó quên.

Dương hồng Thủy

13/2/2016

2016/02/13

*Hai Ta
Hai ta nghìn trùng xa cách 
Chậm thư mấy chục... năm ròng 
Gió vờn - tưởng chừng hơi thở 
Thỏa lòng nỗi nhớ mênh mông. 
  
Hai ta chia tay... lâu lắm 
Chưa từng chạm mặt... ngày qua 
Đường đời trôi hoài vạn dặm 
Nhưng luôn say đắm…người xa. 
  
Hai ta không tròn mộng ước 
Với anh – em vẫn người tình 
Nửa đêm giật mình thổn thức 
Ngập ngừng rỉ máu buồng tim. 
  
Hai ta giờ hai lối rẽ 
Nhưng anh chỉ nhớ em thôi 
Có lần – anh đàn em hát 
Bãi trường ! Năm đó xa rồi ! 
  
Hai ta chắc khi gặp lại 
Mái đầu bạc trắng như vôi 
Cất riêng ...tình mình em nhé 
Cho vui lẽ sống cuộc đời !...


Dương hồng Thủy
09/02/2016 

2016/02/05

"Trường Xưa Còn Mãi "... Trong Tim.

(viết theo yêu cầu của một nhóm chs và gs ĐTĐ hải ngoại nên chỉ với mục đích thông tin, cùng vài nhận xét cá nhân về tình trạng giáo dục tại Trường)

dht_dtdGate.jpg 

Tôi vào trường trung học Phan thanh Giản Cần Thơ lớp đệ thất E  đầu tháng 9/1955. Tính đến hôm nay đã gần 61 năm ! Khoảng thời gian đọc lên thật nhẹ nhàng mà có khi cả đời người ... không được hưởng !

Sáng nay, thứ hai ngày 01/02/2016, tôi có xin một cuộc hẹn với BGH nhà trường Đoàn thị Điểm để được phép ghé thăm.
Thật ra cuộc gặp gỡ nầy chúng tôi nhờ cô cựu HT/ĐTĐ Nguyễn mỹ Linh sắp xếp và giới thiệu...

dht_vuonsinhvat.jpg
Đứng trước cổng trường tâm trạng thật hồi hộp, xao xuyến làm sao. Bây giờ trường đã có cổng rào xây kín và đặc biệt là ngoài đường Ngô Quyền không còn hiện diện hàng chục xe đá đậu (có nước cốt dừa) một đồng/ 1 ly !
 vườn sinh vật với bốn bề là xi măng khô cứng
Sau 60 năm xa cách, chúng tôi nhớ trường, nhớ lớp, nhớ thầy cô và những thằng bạn thân hồi đó. Nỗi nhớ đã thôi thúc chúng tôi nhịp bước...
Vào bên trong cổng trường thì thật bề bộn, lộn xộn với những sân khấu sinh hoạt CLB, văn nghệ, những tấm pano rải rác chênh vênh, vườn sinh vật với bốn bề là xi măng khô cứng. Nhất là các đầu hành lang được che kín phục vụ chứa đồ lưu trử để hổ trợ cho các công tác giáo dục hoặc kệ,  tủ, bàn cũ ...

Lòng tôi choáng ngập niềm vui xen lẫn nghẹn ngào khi tưởng nhớ đến thầy cô thân yêu đã dạy chúng tôi tại nơi đây nhưng nay đã quá vãng như : thầy Đối dạy cổ văn, thầy Xướng dạy Anh Văn, thầy Cường dạy hội họa .v.v.

Ngoài ra, cuộc hội ngộ hôm nay cũng là một việc tình cờ. Cách nay 2 ngày, "một cựu gs ĐTĐ,..."* gởi cho chúng tôi một điện thư xin vài pô hình trường ĐTĐ. Mừng như bắt được vàng vì có lý do chính đáng, chúng tôi... mới
có cuộc gặp gỡ kỳ thú nầy...
Tiếp chúng tôi  (tôi đi với 1 cựu hs Nam PTG) là cô phó hiệu trưởng Trương thụy Thiên Hương. Cô người mảnh khảnh, có duyên, thái độ đối xử ân cần, lịch sự. Ông xã cô cũng là một giảng viên nổi tiếng của Đại học Cần Thơ.

Sau màn tự giới thiệu là một cựu học sinh PTG tại những dãy lớp nầy nhưng từ hơn 60 về trước và bồi hồi nhắc lại những hảnh diện của cậu học trò nghèo ngày xưa được trường đón nhận. Cô phó hiệu trưởng nở nụ cười nhân hậu : ngày bác vào trường cháu... chưa ra đời !

Thú thật, ý nghĩ viếng trường cũ của tôi có từ năm 1966 khi cô Trần thị Nhơn làm hiệu trưởng và năm 1971 khi từ Đà Lạt tôi về phép thăm quê nhà trong lúc hiệu trưởng là cô Phạm thị Kim Chi. Nhưng ân hận thay, thời gian của thằng lính đi phép về quê quá eo hẹp không có giờ rảnh để thực hiện ý nguyện...
Lần nầy, dù sức khỏe không tốt nhưng tôi cố gắng thực hiện ý định là nhờ một ông bạn thân dèo tôi bằng xe Honda đến cổng trường.
Trường ĐTĐ được tách ra từ trường PTG, từ tháng 08/1964, được ngăn cách bỡi đường Pasteur, thuộc hạng qui mô ở Tp. Cần Thơ. Trước 1975 nó có cầu nối trên không giữa 2 trường để các vị giáo sư và học sinh thực tập phòng thí nghiệm di chuyển.
Tổng số học sinh hiện tại là 2.597 (1249 nữ). Tổng số cán bộ, giáo viên : 118 ( nữ 85).
Phần sát cổng chạy dài mặt tiền, người ta cho xây cất văn phòng, phòng giám hiệu, phòng giáo sư, phòng hội họp, in ấn, kho chứa... Do đó, diện tích sân chơi bị thu hẹp rất nhiều. Tuy nhiên vẫn  đang có một lớp mặc đồng phục  tập thể dục ngoài trời.
dht_bongmat.jpg
Trường được chia ra 4 khối :
-         khối lớp 6 :  720 (nữ 357)
-         khối lớp 7 :  328 (nữ 341)
-         khối lớp 8 :  606 (nữ 272)
-         khối lớp 9 : 543 ( nữ 279)
 Bóng mát hiếm hoi!
Trường có thành lập 11 đội tuyển các môn lý thuyết, đặc biệt có tổ chức sáng tác văn, thơ...và thi " vận dụng kiến thức liên môn để giải quyết các tình huống thực tiển..."
Trường có hoạt động giáo dục thể chất, lao động, vệ sinh và y tế... đạt yêu cầu.
Nhưng cũng như các trường khác trên cả nước, một số công tác chỉ có hình thức. Nhất là, rõ ràng một số bộ phận học sinh học lực rất yếu, kém... đa số bị tác động môi trường bên ngoài như : Internet, điện thoại di động, các trào lưu văn hóa  ... còn gây rất nhiều khó khăn  đến việc giáo dục đạo đức cho học sinh.
Phần nữa vì đời sống  dân chúng còn quá khó khăn nên một số cha mẹ học sinh chưa quan tâm đến việc học tập của con em, dẫn đến hiện tượng học sinh bỏ học, học sinh chưa ngoan, chưa chăm dẩn đến  kết quả xếp loại hạnh kiểm yếu, học lực kém.
Một số ít giáo viên có thể còn thực hiện chuyên môn chưa tốt bởi phân tâm về tình trạng thiếu thốn, không được thoải mái về kinh tế gia đình...

Tôi dự định vào một lớp dưới đất để ngồi vào bàn chót bên phải nhờ ông bạn  chụp một tấm hình người học trò già mái đầu đã phủ màu sương trắng. Buồn thay lớp nầy học sinh đang học toán với thầy Nguyễn tiến Phú.
Chúng tôi cũng muốn ngồi lại dãy bàn cũ để hồi tưởng lại bóng hình những bạn thân chung quanh như : bạn Thái ngọc Ẩn, Trần hữu Lầu, Dương văn Gia, Nguyễn kỳ Phương, Trần lực Sĩ, Lê văn Tùng, Đặng hữu Còn, Trần văn Sáu ( 6 DeGaule)...Một số rất đông bạn bè chúng tôi rất thành đạt và còn sống,,,
Chúng tôi chia tay bà hiệu phó trường Trung học cơ sở ĐTĐ thì nắng đã lên cao. Hôm nay là ngày đưa ông Táo về trời ! Những giọt nắng vàng óng chớm Xuân đang nhảy nhót trên cành cây kẻ lá của nhà trường. Những chú chim sẻ dạn dỉ  quay nhìn chúng tôi khi trở bước.
Tôi đã đạt được ước mơ trở lại trường xưa sau nhiều năm xa cách. Rất tiếc cảnh vật đổi thay quá nhiều nên có phần nào nhạt nhòa làm tôi ray rức trong lòng.
 Sự lưu luyến lúc ra về vẫn còn đọng lại trong tim khi ra đến ngõ. Bỗng dưng sự cô đơn trổi dậy khi có cảm nhận một nỗi buồn dâng lên vì chẳng bao giờ gặp lại thầy cũ bạn xưa đã khuất bóng. Chúng tôi luôn  trân trọng và nâng niu ý nghĩ nầy.
Tôi đã đọc đâu dó một đoạn thơ của tác giả là một nhà giáo nhưng đã quên tên , xin cáo lỗi được chép ra đây :

" Ơn thầy biển rộng vô bờ
Biển bao nhiêu nước cho vừa biển ơi !
Đại dương có lúc đầy vơi
Tấm lòng thầy mãi sáng ngời nhân gian !"

Chúng tôi không dám đặt nhiều hy vọng có cơ hội trở lại lần 2. Với tuổi đời chồng chất và sức khỏe hiện tại, biết đâu  " Trường xưa... còn mãi trong tim "  lần nầy, là lần cuối của cuộc đời tôi ?!

Dương Hồng Thủy
Cần Thơ
01/02/2016
*Mạn phép tác giả cắt một đoạn ngắn.


CHO TÔI CHẾT

Cho tôi chết trên bờ cây tuyết phủ
Xa quê nhà -  khỏi nặng gánh quê hương
Đời lính trận bây giờ thân viễn xứ
Ân hận hoài thầm lặng mãi tơ vương…

Thời tuổi trẻ không làm tròn nhiệm vụ
Thì bây giờ đừng mở miệng phô trương
Hy vọng đến cuối đời trên đất khách
Rũ xương khô - chắc sẽ được chung đường ?!

Dương hồng Thủy
05/02/2016
(từ “ Khi Tôi Chết” của Mặc Thái Thủy)

2016/01/14

Ngang Lưng Tóc Kẹp  
Ảnh: Internet
Nhà tôi ở đầu vàm sông 
Bên kia sông – cạnh hàng vông – nhà nàng 
Em thường dạo bước lang thang 
Ngang lưng tóc kẹp dịu dàng dáng đi. 
  
Tết về sương đọng bờ mi 
Em cho tôi dáng xuân thì ước mơ 
Có lần mưa rớt bất ngờ 
Em cầm lược chải ngẩn ngơ suối mềm. 
  
Hai tay tôi mãi ưu phiền 
Cầu mong hứng cọng tóc tiên cho mình 
Đem về ủ một chút tình 
Đến người trong mộng tay xinh búp dài. 
  
Đò đưa qua lại tháng ngày 
Tôi mơ khoảnh khắc trúc mai hẹn hò 
Từng đêm tôi dệt vần thơ 
Tả người con gái ơ hờ áo hoa. 
  
Từ em giả biệt quê nhà 
Gió lùa bến vắng ngân nga mỗi chiều 
Em đi có kẻ đăm chiêu 
Nhớ người tóc kẹp buồn hiu một mình. 
  
Dương hồng Thủy 

2015/12/30

Nhớ Mẹ Yêu

Đông về se sắt lạnh
Tím rát đôi bàn tay
Lưng trời con cò trắng
Như chừng mõi cánh bay.

Mẹ đi xa mất rồi
Chân bước đều thảnh thơi
Mái tranh chiều ươm khói
Đưa tiển mẹ muôn đời.

Ngày nào con đi học
Mẹ dắt tay dọc đường
Một hôm thấy mẹ khóc
Khi con giởn trong trường !

Tím chiều mây bãng lãng
Thương mẹ mấy cho vừa
Nhớ con mương nước cạn
Mẹ tát cá ngày mưa.

Tức tưởi con xin lỗi
Nói nhỏ vào cơn mê
Mẹ ơi xin dừng lại
Con đang đợi mẹ về.

Đêm rồi con cầu nguyện
Mong mẹ được bình yên
Âm dương dù lưu luyến
Mẹ vẫn về cõi tiên.

Gió đông về lạnh cóng
Nhớ mẹ suốt đêm gầy
Giật mình cơn gió lộng
Bồi hồi đôi mắt cay…

Dương hồng Thủy
(ngày cuối năm 31/12/2015)

2015/11/06

Mối Hờ

Không duyên chẳng nợ vì đâu
Vô tình hay đã thắt sâu mối hờ
Mắt xanh chi lắm đục lờ
Tình trong chẳng thấy dật dờ mù sương

Tim ngoan trăn trở còn vương
Hoa đời thôi đã nhạt hương sắc màu
Bóng ai dần khuất Cầu Lầu
Trời ơi kẻ ở nhặt sầu đánh rơi

Giấc mơ vàng đá chưa vơi
Phòng không lạnh ngắt rõ nơi điêu tàn
Thời gian lặng lẽ nhịp nhàng
Hồn đây lá chết trút vàng hiên thu

Cô đơn trở giấc thâm u
Não nùng ai oán điệu ru chẳng rời
Niềm đau chôn giấu một đời
Chiêm bao thảng thốt vang trời tiếng la

Xa nhau mình đã mấy xa
Mong tin cánh én lượn qua chốn này
Tương tư chất ngất tình đầy
Trời cao ông hỡi chỉ đày thân tôi

Bao giờ sao sớm đổi ngôi
Nụ hôn kỳ tích trên môi lạ lùng
Cho xin một chút ngại ngùng
Nói lên thầm kín trĩu chùng con tim

Kim Phượng
20/10/2015

***

Đành Vậy

(Từ Mối Hờ của Kim Phượng)

Hai ta xa cách vì đâu
Như bèo sóng dạt sông sâu hững hờ
Mây trôi về núi lững lờ
Có con nhạn lẻ thẩn thờ đêm sương.

Người đi trăm mối tơ vương
Mang theo hơi thở mùi hương đậm màu
Đèn khuya in bóng vách lầu
Thấm vào ký ức ngất sầu chiều rơi.

Bình ton bầu rượu chưa vơi
Mà chân gối mõi về nơi điêu tàn
Xa nhau tim vẫn nhịp nhàng
Mà sao ngoại cảnh úa vàng mùa thu.

Ngậm ngùi trời chuyển âm u
Đàn ai lỗi nhịp lời ru rã rời
Long đong phận gái một đời
Như con chim nhỏ giữa trời bao la.

Em ơi dù ngàn dăm xa
Anh không quên được lời ca phương nầy
Tình ta càng lắc càng đầy
Chắc trời không phụ đọa đày tình tôi.

Sao mai hừng sáng đổi ngôi
Anh ngồi chợt nhớ làn môi lạ lùng
Chấp tay xin lỗi ngại ngùng
Bỗng nhiên rĩ máu chập chùng buồng tim.

Dương hồng Thủy
06/11/2015


Hương Xưa Tình Thơ

Ngào ngạt tình thơ tuyệt hay
Hương xưa nồng mặn ngất ngây cõi lòng
Rằng đời càng lắm long đong
Tình càng sâu đậm càng nồng nàn lâu!

Anh Tú
06 Tháng 11, 2015


2015/11/01

Bên Cầu Mùa Thương …*

Vầng trăng soi bóng bên trời
Chiếu mghiêng bóng lẻ ai ngồi nhớ ai
Gió mơn man lá rụng đầy
Kìa con nhạn trắng dặm dài biệt tăm.

Vài con dế nhỏ thì thầm
Cợt đùa tiếng gáy gieo mầm tương tư
Hồi âm - người ấy chậm thư
Cung đàn lạc nhịp “ta lư” mất rồi !

Có đàn đom đóm reo cười
Chim đêm quạt cánh chào mời gió thu
Mắt ai đăm đắm ôn nhu
Hẫm hui cô độc tương tư nỗi buồn.

Hừng đông còn đọng mù sương
Thương em lặng đứng vấn vương đêm nào
Muốn sang giải tỏa lao đao
Để cùng  gieo vận bên cầu mùa thương !

Dương hồng Thủy
26/10/2015
*Từ Ai Giăng những Sợi Tơ Vương của YDT

2015/10/23

Ngậm Ngùi Lục Bát

Đêm nay trên nhánh sông dài
Bến thơ sóng lặng ... thuyền ai khuất dần
Thương hoa tim tím bâng khuâng
Thương câu Lục Bát ý vần rưng rưng.


Mưa rơi ...  rơi mãi không ngừng
Thu vừa chạm ngõ... người dừng bước chân!

Yên Dạ Thảo
03/10/2015



Cùng gieo vần:

Tại Trời Đổ Mưa*

Gió Thu thổi nhẹ đêm dài
Tâm tư dậy sóng… bóng ai mờ dần
Em về có thấy bâng khuâng
Người đi hồn phách mấy lần rưng rưng.

Hẹn ai nhịp bước sẽ ngừng
Chiều Thu bến đợi… sẽ dừng đôi chân!

Dương hồng Thủy
23/10/2015
*Từ Ngậm Ngùi Lục Bát của Yên Dạ Thảo.

**

Chỉ là Mơ*

Bao lần thao thức đêm dài
Nhớ về hình bóng của ai xa dần
Càng xa càng lắm bâng khuâng
Xin nhờ con chữ gieo vần lệ rưng.

Làm sao nỗi nhớ được ngừng?
Chỉ là mơ gọi… không dừng nhịp chân.

Anh Tú
October 23, 2015
*Từ Ngậm Ngùi Lục Bát của Yên Dạ Thảo
             Và nhờ về sự “dừng chân” của thi-sĩ Đỗ Hữu Tài

**
MỘNG ĐÃ XA 

Đêm nay thức đếm canh dài
Ánh trăng mờ nhạt, bóng ai khuất dần
Nẻo về còn lắm buâng khuâng
Câu thơ ngày đó gieo vần rưng rưng

Mùa thu đổ lá chẳng ngừng
Sao người trong mộng...lại dừng bước chân?
 


My Nguyễn

23/10/2015

**


MỘT ĐỜI...

Chiều rơi, đổ bóng, nghiêng dài
Buồn theo con nước, bóng ai khuất dần.
À ơi , tiếng mẹ bâng khuâng
Sầu lên khóe mắt, nén dòng lệ rưng.

Mênh mông nước chãy không ngừng
Bờ sông đứng lại, thôi dừng bước chân.

------
Vô thường cõi mộng ảo chân
Thôi thì như thế, chỉ ngần ấy thôi*
Bôn ba, sương gió một đời
Về nơi đất mẹ, ru hời ngàn năm!


Trần Văn Dõng
*Mượn ý của một nhà thơ nào đó không nhớ tên

2015/10/18

Tình Thu*


 Hừng sáng dầm dề mưa đã rơi
Một màn sương phủ khắp sườn đồi
Lá thu tơi tả bay theo gió
Cố nén buồn vương nhưng chẳng vơi

Nhìn qua cửa sổ cảnh hoang vu
Cố kiếm mùa thương: dáng mịt mù
Sao chỉ một ngày mưa với gió 
Bâng khuâng tự hỏi : ở đâu thu?

Ngày thu: lá/đất tìm về nhau
Muôn thuở tình kia chẳng nhạt màu
Mặc gió kệ mưa đừng quản ngại
Tình thu vui nhé! Kẻo qua mau!

Anh Tú
October 18, 2015
* Mượn vần Bến Thu của Yên Dạ Thảo.

Tiếp hơi:

*1*


LÁ THU RƠI


Chiều mưa tan tác lá thu rơi
Mây đen giăng phủ khắp nẻo trời
Hoàng lan lả tả bay theo gió
Cuốn cả mùi hương rải nơi nơi

Cuồn cuộn mưa tuôn ,gió vi vu
Nước đâu trời đổ cứ mịt mù
Cỏ cây ,hoa lá đều tơi tả !
Lòng bỗng đượm buồn ! Giọt mưa thu !

Đất ,Trời đôi ngã vẫn tìm nhau
Trời tuôn mưa ,đất nở muôn màu
Em ,anh đôi ngã dù ngăn cách
Tiếc nuối thời gian vội qua mau !

Phan Lương​

*2*

Vẫn Thu 

Đang tiết thu sang mưa vẫn rơi
Tỏa lan sương mỏng phủ chân trời
Hoàng hôn lãng đãng chiều phai nắng
Mãi đọng tình thu sợ chóng vơi.

Ngoài kia se sắt gió vi vu
Hương cũ ngày mơ xa tít mù
Lòng nhớ dạt dào vương ngấn lệ
Bâng khuâng như thuở vẫn còn thu

Mưa như hòa nhạc hẹn tìm nhau
Sống lại dư âm thu sắc màu
Gõ nhịp hòa vui bao điệp khúc
Ngại ngần chưa muốn mất thu mau


Trần​ Hoành Châu

*3*

Thu Buồn Theo Cơn Mưa

(tiếp sức bài Tình Thu của Anh Tú)

Mưa về khuất vầng trăng
Hiu hắt gió nhọc nhằn
Thôn xóm càng cô quạnh
Cãm thương bóng chị Hằng.

Sáng nay mây ngọt ngào
Nắng về bướm lao xao
Trời cao xanh màu biếc
Nhẹ nhàng chiếc lá chao.

Sáng Thu xưa trong nắng
Cặp học nặng vai gầy
Chân bước trên đường sạn
Tuổi thơ mãi nhớ đầy.

Chiều Thu nay giông tố
Ngoài trời sương khói bay
Cành hoa nào chớm nở
Run rẩy đêm mưa nầy !

Buồn thiu đường hoang vắng
Thu đến gió giao mùa
Lặng lẽ hồn câm lặng
Thầm buồn nhớ dáng xưa !

Dương hồng Thủy
20/10/2015

2015/10/14

Ngập Ngừng


Tuổi đời chồng chất hao gầy
Ta nghe lạc lõng chiều nay muộn phiền
Ngồi chờ trăng khuyết vừa lên
Nửa đêm réo gọi thác ghềnh trong tim.

Người xưa mõi mắt đi tìm
Chỉ còn hư ảo bên thềm trăng nghiêng
Nhớ sao lúng liếng mắt huyền
Thương sao giọng nói cười duyên ngọt ngào.

Mùa Thu hoa nắng lao xao
Ru ta nỗi nhớ phương nào em đi
Ngẩn ngơ ngấn lệ hoen mi
Chắc là giọt nước mưa thì thầm rơi.

Bây giờ em ở cuối trời
Ta về khâm liệm những lời thủy chung
Đêm tàn sương lạnh mông lung
Bỗng nghe hơi thở ngập ngừng nhớ em !

Dương hồng Thủy