TỪ VÙNG NHỚ BƯỞI NĂM ROI
CẢM "BAO GIỜ LẠI VỀ"
CẢM "BAO GIỜ LẠI VỀ"
Về quê, Anh nhớ lại Bình Minh
Tôi xa xứ cũng nhớ về phương ấy
Cùng nỗi nhớ ở hai đầu cách trở
Ta cảm thông nhau nỗi lay lắc về thăm!
Bình Minh trong tôi cũng bao nẻo đường quen
Từ Tân Lược đến Ba Càng tôi cùng em rong chơi khắp nẻo
Đi từ tấm lòng nên đôi chân không nhớ mỏi
Đông Thành ơi, những cầu khỉ còn không?!
Bình Minh trong tôi cũng những sáng tinh khôi
Những nụ cười sao mà thương đến thế
Dù đôi chân em bám đầy bùn bụi
Vẫn rạng ngời ánh mắt rất bình minh!
Bình Minh trong tôi những buổi tối cầu ao
Vừa chuyện trò vừa nhai khoai luộc
Chuyện thường ngày sao giờ tôi thèm quá
Cây cầu ao không còn nữa, anh ơi!
Bình Minh trong tôi còn đọng tiếng còi
Của Cô Sáu gọi mình dậy thể dục
Chú Ba The nấu bữa cơm tập thể
Trong mịt mù khói bếp củi không khô!
Bình Minh trong tôi những phòng trọ rất vui
Hành lang không dài sao mà hun hút
Dáng ai đứng bên thềm chiều bãng lãng
Mình không giàu nhưng kẻ trộm thích ghé thăm!!!?
Trò bể dâu Bình Minh nay rạng rỡ
Nếu mình về bỡ ngỡ như chưa quen
Vẫn chốn xưa sao mình chừng lạc lối
Một chút ngày xưa...Giờ chỉ...ngày xưa!!!
Ôi! Cách ngăn không tính bằng gì cả
Những mất còn lắng đọng tiếp trong ta
Ta vẫn là nhau khi cùng nỗi nhớ
Bình Minh vẫn chờ...ai nhớ về thăm!
Ngậm ngùi tôi ngâm lại khúc ca dao
Nó vận mãi suốt hành trình tôi lưu lạc
"Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về phương ấy ruột đau chín chiều
Đường không cách trở bao nhiêu
Cò bay về được, tôi về thì không!!!"
kiềutrinh
25.05.2012.