Hiển thị các bài đăng có nhãn Trương Mẫn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trương Mẫn. Hiển thị tất cả bài đăng

2016/10/19

HẠT BỤI BA NGÀN

Xác thân mù bụi cát
Mòn hồn nặng hạt sương
Một nụ cười khắc bạc
Lên hình hài tha hương

Muôn dặm trùng khói tỏa
Ta đâu muốn lên đường
Muôn duyên cùng kết họ
Vào cõi dục yêu thương

Ngày lại ngày hút dạng
Ta quên mất quê xưa
Ngày lại ngày liễu nạn
Cuộc vui mấy cho vừa

Nắng dội gầy đá xám
Mưa phủ đậm màu rêu
Em cùng ta kết bạn
Nắng mưa cuộc giữa chiều

Ta mù mờ cung quế
Em lơ đãng nhịp thơ
Dường như tim mê muội
Cả một thời nắng mưa

Bốn mùa làm thời tiết
Hạn cuộc sáu mươi năm
Diệu dược nào – Tứ Đế
Ta biết ta lạc lầm

Mắt mờ trên thiên lý
Sợi bạc lấn sợi xanh
Tim người vẫn ũy mị
Ước vọng lữa khô cành

Ngày nào em rỏ biết
Ta là TA phiêu du
Hãy như TA đừng tiếc
Vào giữa kiếp dặm mù

Đời muôn trùng gánh khổ
Đôi vai nặng làm vui
Nặng nhẹ cùng là gánh
Vui buồn sát na hơi

Trương Mẫn

2014/07/26


Ừ CỨ ĐI

Tình bỏ tình đi – Ừ cứ đi
Đêm qua say khước lỡ xuân thì
Gió chuốc cành hoa mai thả cánh
Nắng xuân lạnh buốt vết chim di.

Trương Mẫn

2014/06/25


KHI THUYỀN TA TRÔI

Khi môi chạm cánh hoa
Là thiên thu khép lại
Khai mở cõi bao la
Nhân luân tức thơ dại

Dìu con cháu chập chùng
Suốt cả thời sớm tối
Suốt cả thời gối mỏi
Tắm suốt dòng yêu thương

Trẻ đỏ đẻ thì thầm
Theo nhịp võng đong đưa
Tiếng lòng ông thở nhẹ
Hạnh phúc biết bao vừa

Chẳng kỳ gian tuần tự
Chẳng cam khổ truân chuyên
Ân duyên không hạn cuộc
Thuyền ta trôi -  ta trôi.

Trương Mẫn

2014/04/01

THƠ HỌA

Ảnh Trương Mẫn

TRÔI

Em chèo thuyền qua
Bỏ trăng ở lại
Tôi đứng ngây dại
Cùng ánh trăng tan
Trăng trôi xuống ngàn
Thuyền đâu trở lại
Con sông ngừng chảy
Ngóng mãi trăng về
Trăng đâu hẹn thề
Sông chìm sương trắng

Trương Mẫn
29.03.2014

*



ĐÊM TRẮNG

(Từ TRÔI của Trương Mẫn)


Một bóng thuyền xa
Xuôi dòng nước chảy
Bóng trăng ở lại
Đêm trắng canh tàn


Thơ trôi xuống ngàn
Trăng buồn thổn thức
Trách thuyền xuôi ngược
Chẳng hẹn ngày về


Nhạt phai câu thề
Thuyền – trăng lẻ bóng
Sông buồn gợn sóng
Sương trắng trời quê!

Yên Dạ Thảo
30.03.2014

*


TÌNH THƠ

(Từ ĐÊM TRẮNG của Yên Dạ Thảo)

Thuyền trôi theo dòng nước
Trăng trôi theo thời gian
Thơ trào dâng mênh mang
Thi nhân buồn Đêm Trắng
Tình Thơ đắm không gian…

Phú Thạnh
03.31.2014