2013/10/17


THÁNG BẢY

Đã mấy mươi năm rồi hở má?
Ngày âm u, nước ngập tràn đồng,
Mưa tí tách rơi trên mái lá,
Nằm im, đôi mắt mẹ lưng tròng.

Ngập trời xót đớn đau khôn xiết
Bất lực nhìn hơi thở mỏi mòn
Giết chết từng giây đời của mẹ
Khổ sầu nào chụp phủ lên con?

Mùa nước nổi! Vùi thân đất lạnh
Mẹ tôi đi tháng Bảy Vu Lan
Ngùn ngụt mây đen giông bảo tố
Một ngày sầu khổ đến mênh mang!

Từ đó mỗi lần vào tháng Bảy
Đêm rằm sao vẫn tối âm u
Mẹ đi con mất tình cao cả
Là nỗi buồn vật vã muôn thu!


Anh Tú (NHA)
August 16, 2013
(9 tháng 7, Quý Tỵ)

TAO MẦY NGÀY ĐÓ

TAO MẦY NGÀY ĐÓ

(Từ Ngày Xưa Đi Học của Phú Thạnh)

Sáng sớm cỏ cây còn ngậm sương
Bước chân vài trẻ rảo trên đường
Đến nhà thằng bạn chờ đi học
Ba lá xuồng đưa nhau đến trường.

Sông nhỏ An-Lương quấn quít ta
Mái dầm khấy nước vượt dòng xa
Mầy ngồi trước mủi tao sau lái
Nhớ quá xuồng xưa chở tuổi ngà.

Kỷ-niệm ngày qua nằm hóc tim
Vì phong ba đã phải im lìm
Một khi khơi lại thời bùng cháy
Tao viết bài thơ trải nỗi niềm.

NHA
July 26, 2013

NGÀY XƯA ĐI HỌC

Bạn còn nhớ có chiếc xuồng ba lá
Đưa bọn mình sớm tối đến trường ta ?
Đêm khuya khoắc tuổi thơ đang ngáy ngủ
Phải xuống xuồng hấp tấp bởi …sợ ma !…
Cũng có lúc mặc áo thun quần cụt
Ôm cặp rơm lật ngửa lội qua sông
Trưa ở trường ăn cơm hẩm canh trong
Chiều lặn hụp bờ sông trời chập tối…
Sợ mìn bẫy không đi đành phải lội
Tuổi học trò nào có tội gì đâu?
“-Con ơi! con chớ có bước lên cầu
Lời mẹ dặn nhớ khắc ghi cho kỹ !…
Sáu mươi năm! Thời ấy đã qua đi
Nhưng ký ức còn in sâu kỹ niêm !
Giờ bạn ở phương trời nào xa tít?
Quên chiếc xuồng xưa , quên cả bạn hiền !…

Phú Thạnh
Hè 2013-Tặng NHA/USA


NHỚ XƯA...

NHỚ XƯA

(Kính dâng hương hồn dì Hai thương kính.)

Chẳng đặng đừng phải đi xứ xa
Viếng thăm lần cuối giã từ bà
Bâng khuâng chỉ nói bằng ánh mắt
Mai mốt phương trời nhớ thiết tha!

Tóc bạc da nhăn mắt nhập nhoà
Chia ly lưu luyến nắm tay bà
Nén lòng để lệ không vương mắt
Đời sống vô thường nghĩ xót xa!

Quay lại quê nhà để viếng thăm
Bà nay yên nghỉ cõi xa xăm
Con quỳ bốn lạy lời cầu nguyện
Gởi đến bà theo hương khói trầm.

NHA
July 21, 2013

PHƯƠNG THÀNH* NỖI NHỚ (Thơ)

PHƯƠNG THÀNH NỖI NHỚ*

Phương-Thành ơi! chợt nhớ em da diết
Mấy mươi năm rồi cách biệt xa xôi
Bao kỷ-niệm thân thương còn lưu giử
Tên ngọt ngào anh từng nhẩm không thôi.

Nằm võng tàu đò tìm em một thuở
Qua dốc đồi xe “lam” đến Thuận-Yên
Hàng dừa xanh lá rì rào gió biển
Đưa chân anh ngơ ngẩn đến Hà-Tiên.

Bến Tô-Châu một chiều vàng nắng nhạt
Gió Đông Hồ vờn nước mặn Thái-Bình
Cửa sông nối hồ thơ và biển cả
Dừng chân anh chờ cô lái đò xinh.

Khi gặp em …dạt dào bao cảm xúc…
Thị-trấn đơn côi trấn ải biên-cương
Anh chọn em… lần đầu tiên dấn bước
Vào đời, như tàu thám-hiểm đại-dương.

Sạp báo Minh Xuân, Đại-Tân khách-sạn
Không ngỡ ngàng mà lại rất thân tình
Hiếu khách những anh chị em biên-giới
Xao động lòng, tim mở đón tình xinh.

Ngôi trường đơn sơ, bạn bè mới gặp
Như là nhà, êm ái những vòng tay
Thương quá đi thôi học-sinh mộc mạc
Nở nụ cười rạng rỡ đón ngày mai.

Đường Bạch-Đằng nơi đầu tiên ở trọ
Nơi thứ hai , ngỏ Nhật-Tảo thân thương
Tình nghĩa ấy ghi sâu trong tâm tưởng
Thời-gian qua nhưng ân vẫn còn vương.

Sau lớp học: Bãi Nò , lăng Mạc Cửu
Lang thang viếng thăm thập cảnh Hà-Tiên
Thương ánh điện …tợ đèn dầu leo lét
Nước ao sen vẫn ngọt lịm lương duyên.

Đâu sá gì với đôi điều trắc trở
Như vị cay, gia-vị bửa tiệc ngon
Kỷ-niệm đắng cho cuộc sống thêm dòn
Vẫn trân-trọng xấu, xinh ngày tháng ấy.

Tình-yêu Phương-Thành làm sao nói hết
Thôi thì giử gìn trong những hóc tim
Đôi lúc nhớ nhung đem ra ngắm nghía
Để đời anh không tẻ nhạt im lìm.

NHA
July 18, 2013
*Tên cũ của Hà-Tiên

2013/10/13

SƯƠNG LEN TRONG LA

Mùa hè sáng sớm nắng chưa lên
Trời mây u ám bay lênh đênh
Chim sẻ đùa nhau ca ríu rít
Sương len trong lá rừng mông mênh!
Đường mòn nhẹ bước trong im vắng
Nghe tiếng xạt xào đeo gót chân
Không gian chìm lắng chào ngày mới
Sương đêm biệt nắng loảng tan dần.
Nhẹ tênh nhân thế trong giây lát
Hạnh phúc là đây có phải không?
Huýt gió chợt reo như thuở bé
Chăn trâu gỏ nhịp hát vang đồng.

Anh Tú
July 14, 2013

Xướng:

THU VỀ TIỄN HẠ

Hè đi ra rả tiếng ve buồn
Mây nước trở mình lạnh gió sương!
Giục cánh Phượng hồng rơi khỏi cội
Cho dòng nước biếc chảy xa nguồn .

Nhìn hoa phai nhạt, phai màu lá
Thương nắng mong manh, mỏng cánh chuồn .
Lặng lẽ Thu về đưa tiễn Hạ
Đất trời ôi cũng quá thê lương!

Quang Tuấn

Họa:

HÈ ĐI THU ĐẾN

Hè đi cánh phượng rũ u buồn
Thu đến trời chiều vương khói sương.
Bè bạn mùa này đang luyến nhớ
Hồn thơ tháng ấy sẽ khơi nguồn.


Khi ve ra rả …vơi tin nhạn
Lúc lá rụng rơi … mỏng cánh chuồn.
Thấm thoát thời gian qua cửa sổ
Đời người ngắn ngủi … có thê lương?

Anh Tú
July 9, 2013
VẪN LÀ…

Em vẫn là mơ của thuở xưa
Tan trường ngắm dạt áo đong đưa
Vấp chân té ngã còn nhìn tiếp
Nghe vẳng tiếng cười: ” Đáng kiếp chưa?”
Em vẫn là mùa Xuân của anh
Bướm xinh hoa đẹp lá xanh cành
Tô điểm cuộc đời luôn rực rỡ
Mai chiều ánh sáng chiếu long lanh.
Em vẫn là tương lai của anh
Kiếp sau mong lại lá liền cành
Khổ sầu hạnh phúc đều vui nhận
Cho thỏa tình đôi ta mãi xanh.

AT
July 4, 2013

ĐƯỜNG VỀ

ĐỪỜNG VỀ

Đường về một lối cho nhau
Nhanh chân bước trước chậm sau từ từ
Gió lay cánh lá lắc lư
Như chào đưa tiển ngàn thu một đường.
Xứ người hay ở cố hương
Anh em rồi sẽ bốn phương tụ về
Non bồng nước nhược hả hê
Trước sau ta lại đề huề bên nhau.

AT
June 23, 2013



MƠ VỀ LẠI QUÊ NHÀ

Cảnh cũ người xưa nơi đâu
Hoài tìm không thấy nghe sầu lên ngôi
Thời-gian qua đủ xa xôi
Sao dời vật đổi bồi-hồi tâm cang.
Ta, cánh chim bay lang-thang
Nương theo cơn gió bạt ngàn chân mây
Một lần về lại nơi đây
Nhặt thêm kỷ-niệm cho cho dầy tình quê.

AT
June 11, 2013

KHÔNG CHUNG MÀU ÁO

Đâu cứ phải cùng chung sắc áo
Ân tình mới gởi mới trao nhau
Đâu cứ áo xanh hay áo xám*
Mỗi ngày không dám bám theo sau?

Cơn gió nhẹ mơn man  mái tóc
Nắng mai thoa má phấn, môi son
Chân sáo chân chim em đến lớp
Mỗi ngày vui sắc đẹp thơm dòn.

Đôi lúc bận hành quân không thể
Để ngô nghê lóng ngóng sân trường
Tay súng bận ghìm, trai thế hệ
Ngại em đơn độc bước trên đường.

Ngụp lặn trong không gian lãng mạn
Tình thư úp mở ngõ trao lời
Đằm thắm thiết tha ngời hạnh phúc
Mơ cùng nhau sống đến muôn đời.

Đất nước đẹp…hoa cây cỏ lá
Bảo giông tàn phá đến tả tơi
Khi tuổi trẻ vào đời rộn rả
Đã giết niềm tin đang rạng ngời

Thảm cảnh bắt đầu sầu cách biệt
Tình yêu chưa tỏ đã chia hai
Biền biệt anh đâu không thể biết
Kiên trì năm tháng em chờ ai.

Nghiệt ngã đời đơn côi lạnh lẽo
Lời yêu xưa thủ thỉ bên tai
Màu áo nhập nhoà đà úa héo
Dấu ấn tình yêu chẳng nhạt phai.

Anh Tú
(AD)
*Màu áo của học sinh Kỷ Thuật và lính ngày xưa.

2013/10/12

NHỚ MẸ CHA

Hai vai hiếu mẹ thảo cha
Con chưa trả được người đà qui tiên.
Ngẩn ngơ vắng bóng cha hiền
Nghẹn ngào tiển mẹ về miền xa xôi.
Cuối đầu tôi khóc với tôi
Trời sầu đất thảm mồ côi xót lòng.

Anh T
ú
Memorial Day 2013/Hoa-Kỳ
MƠ LÀ CÁNH CHIM

 Ước mơ làm kiếp chim trời
Thênh thang khắp chốn, một đời khó quên.
Mây hồng xanh trắng bên trên,
Dưới kia biển rộng mông mênh sóng gào.
Quanh ta gió thổi rì rào,
Không gian thơm ngát, ngạt ngào bốn phương
Mở lòng đón nhận yêu thương,
Hận sầu vứt bỏ vấn vương ích gì?
Ngày dài nếu oải chim di
Đôi cánh cố vỗ xá vì dặm xa.
Đừng lơi nhịp, hướng sa đà
Sớm rời trời rộng không là ước mong.
Giữ cho đời mãi thong dong
Chớ vì cánh mỏi mà lòng héo hon.

Anh Tú
May 21, 2013


MÙA HÈ THEO EM

Từ xứ xa hè theo em về quê mẹ
Phượng trường nhà như trỗ rặt hoa hồng
Có những điều khó giải thích cho thông
Em ấp úng còn tôi sao ngọng nghịu.

Lung linh nắng dìu dịu cơn gió hạ
Nóng nung lòng đậm đặc những mộng mơ
Thỏ thẻ lời trao đẹp tựa dòng thơ
Phượng đỏ thay hồng nhung chào người lạ.

Hè nhẹ nhàng qua …  ngày trôi lặng lẽ
Em bước quay đi cánh phượng tiêu điều
Các ước mơ mờ theo khói sương chiều
Tôi đứng lặng nhìn chuyến xe dần khuất.
AT
May 8, 2013


Xướng:

THANH TÂN

Mưa dội như lễ hội tẩy trần
Em ướt sũng mười lăm mười sáu
Hồn nhiên, ảo diệu bầu thanh tân
Sấm chớp lóe...soi hàng nút áo.

Hồng Băng

Họa:

DƯỚI MƯA

Nước ướt vai, vai áo cởi trần
Trắng thành trong, rõ ngôi mười sáu
Mắt mơ màng, dáng nhỏ thanh tân
Lằn vải mở, mơ qua kẻ áo.

AT
April 7, 2013



Xướng:

LÁ, HOA VÀ SƯƠNG MAI

( Maha nhìn hoa mĩm cười)

Bướm đậu hờ hoa cỏ
Mắt mimosa khép
Sập cửa, vô ngôn
Cánh mỏi đời luân lạc
Thấy màu bông tím xa
Lặng im và hóa kiếp
Tôi đọc lời kinh mật
Trên mắt lá mimosa
Tiếng sương mai đã rớt.

Hồng Băng

Cảm tác:

NGƯỜI VÀ TÔI

(Cảm tác từ Lá, Hoa Và Sương Mai của Hồng Băng)

Người hờ hững đứng bên xa lạ
Tôi khép tâm ngồi lặng lẽ im
Chim trời cánh mỏi sau muôn ngả
Tia nắng mai chiều cũng lịm chìm.

Trang kinh sám hối lơ là đọc
Màu tím hoa sim rải dốc đồi
Người, tôi tay siết chia ly nhé.
Đời với buồn vui cũng vậy thôi!

NHA
March 29, 2013


HOA THƠ 

Hôm nay nắng ấm dập dồn rơi
Chan chứa niềm vui với mọi người
Từ đất hoa xuân nhô sắc thắm
Hương thơ ấp ủ tỏa chơi vơi.

Vầng mai rực rỡ xóa sương mờ
Như tỏa trần gian bao ước mơ
Gạt bỏ chán chường thay hạnh phúc
Tình thơ giờ sẽ nở hoa thơ.

AT

March 29, 2013
TÌNH BUỒN


Ra ngõ… Đông còn dấu Thu
Cây trơ lá gió vi vu tình gầy.
Từ chia tay đến ngày nầy
Ngàn chua muôn xót đong đầy tim đau.

Có nợ duyên… lại xa nhau
Buồn… trăng ẩn bóng khuất sau mây mờ
Lẻ loi cánh nhạn bơ vơ
Mắt ai biếng mở khép hờ bờ mi.

Tình không vẹn buồn ích chi
Trời xanh vẫn đẹp khi vì sao rơi?
Em theo lối hẹp cuộc đời
Ly tình! Đành liệm nụ cười anh ơi! 

Nhị Hồng
March 24, 2013
TÌNH SẦU

Kể từ khi cánh én bay
Về non từ giã nơi này đồng quê.
Xa nhau mấy dặm sơn khê
Có bao giờ nhớ trở về thăm qua?

Còn đâu những thiết những tha
Trao nhau ngày ấy mình, ta hẹn hò.
Còn chăng lữa tắt, tàn tro
Bếp lò lạnh lẽo để cho tình sầu!

NHỊ HỒNG
March 23, 2013



Xướng:

SỚM XUÂN

Gió Xuân lành lạnh , bước thiền hành ,
Nắng sớm chân người cứ lượn quanh .
Sương đọng giọt trong , rung rẩy lá ,
Hoa khoe dáng ngọc , lã lơi cành .
Vừng hồng lấp ló trời trong vắt ,
Tuyết trắng long lanh núi rõ rành .
Đã mấy mùa xuân trông đợi mãi ,
Mây Tần thăm thẳm lệ long lanh .

MAI LỘC
3-15-13

Họa:

MỘT XUÂN XƯA

Bổng chốc tôi làm kẻ hải hành
Bốn bề trời nước sóng vờn quanh.
Lơ mơ hồn phách tàu xa bến
Lẩn thẩn tâm cang lá lìa cành.
Chồng vợ chia ly như mộng ảo
Non sông điên đảo rõ đành rành.
Viễn xứ lạc loài chân rảo bước
Quê nhà thương nước mắt long lanh.

Anh Tú
March 22, 2013