2016/08/08


Mộng*

Giọt khuya cho lá động lòng
Mành tơ nhện rũ xao dòng duyên thơ
Hỏi người tàn mộng còn mơ
Dư hương tóc cũ nhạt mờ như sương

Phong Tâm
07/08/2016
 *Họa Buồn của Yên Dạ Thảo

2016/08/07


*Buồn Ơi!*

Buồn hiu…tan nát tấm lòng
Buồn khô cạn cả những dòng văn thơ
Còn chăng một ít mộng  mơ
Cũng vù theo gió dần mờ trong sương!

Anh Tú
August 6, 2016

2016/08/06


Buồn

Người buồn mượn chữ trải lòng
Buồn ta, ta thả xuống dòng sông thơ
Đêm ngồi tìm ánh trăng mơ
Treo xa tầm với ẩn mờ trong sương.

Yên Dạ Thảo
05/06/2016

2016/08/04

Ảnh: Trương Phú. 

*Lời Bến Nước

(Cho Anh Phú Thạnh)

Đến lúc anh lên đường rồi
Đành lòng để lại bồi hồi nao nao
Cỏ cây thương cảm lao xao 
Trời An Lương cũng rào rào mưa rơi!

Biết rằng sinh tử ...cuộc đời
Rạch con còn đó vẫn chơi vơi sầu.
Anh ơi! Dù ở nơi đâu
Bến nước kỷ niệm lâu lâu nhớ về!

Anh Tú
August 3, 2016



Nguyễn Thị Hạnh says:
Nguyễn Khuyến khóc bác Dương Khuê
Anh Tú khóc Phú Thạnh về bồng lai
Bến sông chung của cả hai
Người đi bỏ lại trần ai … bạn mình…

My Nguyen says:
Huynh Anh Tú kính mến! Bài thơ thật cảm động, chứa chan tình bè bạn chí thân. Em xin bày tỏ một vài cảm xúc cùng anh nhé!

LỜI NGƯỜI Ở LẠI

Được tin anh đã đi rồi
Cứ nghe trong dạ bồi hồi nao nao
Buồn thương bến nước lao xao
Tiễn anh trời cũng mưa rào rơi rơi!

Trần gian lắm nẽo cuộc đời
An Lương lối nhỏ bỗng chơi vơi sầu
Người đi mãi tận nơi đâu
Đường xưa bến cũ lâu lâu tìm về!

06/8/2016
MN

Hoành Châu says:
**
Bài thơ lục bát hay  của cái tình chân thật , tri kỷ của đôi bạn từ thuở thiếu thời ,,, đọc  nghe bùi ngùi thương cảm quá, anh Anh Tú  ơi   ! Cho em chép  lại lời thơ dành cho anh ấy ! Buồn  ,
**
                     TRĂNG SÁNG AN LƯƠNG

Vui chân lạc  bước  cõi  non ngàn
Sương phủ Sa Pa  “voan ” trắng  tang
Xa nhớ gần  thương ,,lòng ủ dột
Gần thương  xa  nhớ ,,dạ hoang mang
Vô thường chè  rượu ,,đâm oan  trái
Tự  tại   độ chay ,, tiếp  Phật  đàng
Thi  sĩ đức  hiền  người  mến  mộ
An Lương  trăng  sáng  đẹp quê làng !

**
HOÀNH CHÂU  (Gia đình C  )
31/ 7/ 2016 

Chúng em , gia đình anh Hoành Sơn  luôn mong anh Phú Thạnh sớm vui miền  Cực Lạc.


Mọi người đều cảm nhận được tâm trạng của anh Anh Tú trước sự ra đi quá bất ngờ của người bạn từ thuở còn để chỏm nơi quê nhà. Nỗi buồn lắng sâu trong hồn và bàng bạc suốt trong bài thơ đã khiến người đọc không khỏi xúc động trước tình bạn thắm thiết giữa  hai anh Phú Thạnh và Anh Tú.

Yên Dạ Thảo says:
Nhớ lại lúc em phone cho AT khi hay tin anh Phú Thạnh qua đời, nói chuyện với anh chị mà em nghẹn nào! Anh  Ẩn nói:
Vậy là em chưa “ngộ” được chữ “sống chết” rồi!
Tuy biết là không ai tránh được điều nầy nhưng vẫn buồn thương tiếc anh Phú Thạnh! Đến bây giờ em mới bình tâm và cảm tác bài thơ “Về  Cõi Tịnh” từ bài thơ “Lời Bến Nước”:

Về Cõi Tịnh

 Anh đi gần nửa trăng rồi!
Để người ở lại chơi vơi cõi lòng
An Lương mưa hạ mênh mông
Giọt thương giọt nhớ đầy đong giọt buồn
Trần gian một cõi vô thường
Làm sao tránh được con đường tử sinh
Qua rồi kiếp sống điêu linh
Anh về cõi tịnh bên tình hiền thê!

Yên Dạ Thảo
05/08/2016

Anh Ẩn cho em gởi lời cám ơn những lời an ủi của chị Vân dùm em .


vothilai189@gmail.com says:
Anh Tú thân mến! bài thơ ” Lời Bến Nước ” của anh rất là xúc động .Bến Nước còn đấy ,một người thì ở xa, một người đi mãi mãi không về.

Phan Lương says:

BẾN CŨ … DÒNG TRÔI !

Kỉ niệm xưa đã xa rồi 
Còn đây nổi nhớ bồi hồi nao nao
 Bến sông dòng nước lao xao
Người sao đi vội ?Giọt nào rơi rơi

Đành sao ? Người bỏ cõi đời 
Từ đây bạn hữu chơi vơi lòng sầu
Bến ơi ! Người cũ còn đâu!
Dòng trôi vẫn chảy . Bao lâu nhớ về ?

Phan Lương

06/8/2016

2016/08/02

CÒN GẶP NHAU

Ưu ái tặng những tâm hồn đồng điệu.

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.

Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người.

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao
Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.

Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.

Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý, lẽ huyền vi
An nhiên tự tại - lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kỳ.

Tôn Nữ Hỷ Khương

2016/07/29

Bến nước nhà Phú Thạnh ngày tiển anh đi 26/7/2016

VẦNG TRĂNG ĐÃ KHÉP

"Chiều tà trên đỉnh Sa Pa"
Nghe câu lục bát đậm đà nhớ thương
Mây mù lãng đãng sầu vương
Khói sương mờ mịt chặn đường anh qua
Lời thơ tha thiết mượt mà
Anh ơi! Đừng ở Sa Pa một mình
Vô thường một kiếp nhân sinh
Vầng trăng đã khép ân tình khó phai!

My Nguyễn
Đêm 26/7/2016

2016/07/26

0 sapa



Chiều Sa Pa

Chiều tà trên đỉnh Sa Pa
Vi vu gió rít mưa sa mịt mờ
Núi rừng trùng điệp nên thơ
Mấy tầng mây trắng lững lờ dưới  chân
Chuông chùa rời rạt vang ngân
Mù sương giá buốt thương gần nhớ xa
Đêm nay trăng sáng quê nhà
Còn  ta ở lại Sa Pa một mình…

Phú Thạnh-20/7/2016.

2016/07/23


Chửa Mất Ngủ và Nhức Đầu



Đặt một cục nước đá ở một điểm chính xác trên cổ, bạn có thể chửa được chứng mất ngủ và nhức đầu.

Bạn có nghe nói về châm cứu: nói chung có những điểm mà khi để lên có thể làm giảm đau bằng cách kích thích mạng thần kinh, nếu người ta biết đặt đúng chỗ.

Đây là một trong những điểm có thể dung, rất dễ tìm, bạn sẽ thấy điểm đó gọi là Feng Fu.

Feng Fu nằm dưới cái sọ, phía trên cái cổ. Bạn có thể tìm cái rảnh nhỏ bằng ngón tay, ở chỗ phân chia cổ và đầu.

Theo những người chuyên môn châm cứu, kích thích điểm này có thể cải tiến sức khoẻ tổng quát của cơ thể vvà làm cho người ta khoẻ hơn.

Có nhiều cách kích thích điểm này. Có mọt cách dễ và đơn giản, cuối đầu xuống về phía bụng, và để cục nuớc đá lên điểm đó, có thể buộc nó vào bằng một tấm vải nếu bạn không thể cuối đầu lâu quá. Phải để 20 phút.
Cho những ai hay lo, phải biết là không thể cột nước đá bằng kiểu này.

Lúc đầu bạn cảm thấy lạnh 30 giây. Nhưng ngay sau đó, bạn sẽ cảm thấy cảm giác nóng chạy từ điểm Feng Fu lần lần bao trùm da đầu.
Bạn sẽ rất ngạc nhiên khi làm lần đầu và cảm thấy dễ chịu.
Bạn có thể lập lại cách trên mỗi 2-3 ngày, tốt nhất là sang sớm hay trước khi đi ngủ.
Những ngày đầu bạn sẽ cảm thấy khoan khoái và khoái cảm tốt do bởi vì nó phóng thích endorphin trong cơ thể. Lần lần bạn sẽ đạt được nhiều lợi ích; giấc ngủ sẽ bắt đầu cãi tiến, kể cả tính khí và sinh lực của bạn nữ. Bạn sẽ tiêu hóa tốt hơn, chịu lạnh dễ hơn và nếu bạn thường nhức đầu, đau răng hay khớp
, sự đau đớn này sẽ giảm đi rất nhiều, hay biến mất.

Nên biết rằng kích thích điểm này rất lợi cho nhiều vấn đề sức khoẻ

Hãy nghe đây, việc này không cần sự giúp đở của bác sĩ. Feng Fu không phải là một bài thuốc trị bịnh, bạn hiểu rằng nó có thể giúp làm thuyên giảm bệnh tật rất nhiều, giúp bạn chống bệnh tật và giúp bạn lành bệnh.Thí dụ nó có thể giúp chữa những vấn đề như suyển, bệnh tim mạch, tuyến giáp trạng, vấn đề kinh nguyệt, bất lực hay lạnh cảm. Hình như nó cũng giúp chữa cellulite, Thí dụ nó có thể giúp chửa những vấn đề như suyễn, bệnh tim mạch , tuến gip trạng, vấn đề kinh nguyệt, bất lực hay lạnh cãm. Hình như nó cũng giúp chữa . Bạn cũng có thể kích thích điểm này bằng xoa bóp. Xoa bóp nhẹ nhàng bằng đầu ngón tay. Tầm hiệu quả lớn hơn nhưng yếu hn so với nuớc đá nhưng bạn có thể cảm thấy khoẻ nhiều.Bạm có thể tự làm hay nhờ người khác làm cho bạn. Như vậy tốt hơn vì bạn có thể relax hoàn toàn v thư giản các cơ. Nhờ một người mà bạn tin tưởng, người mà bạn cảm thấy họ tốt. Trong tất cả những cuộc xoa bóp, tương qua  giữa các cá nhân cần có sự tin tưởng, nâng đở nhau và khoẻ mạnh

2016/07/22


VÔ ĐỀ

Chân dài sải bước gợi hình
Thơm làn hương ngạt ngào tình giai nhân
Sau lưng trước mặt xa gần
Đường cong uốn lượn bần thần mắt ngây
Chập chùng đồi núi đó đây
Mắt xanh nâu tóc tơ mây lững lờ
Vài giây lạc bước trong mơ
Thoáng nghe trong gió bài thơ vô đề.

Anh Tú
July 22, 2016

2016/07/21


VỊNH CÂY BẦN.

Gởi tạm thân còm chốn bãi sông.
Cạn-sâu quen thấy chuyện thay dòng.
Xóm giềng-quân tử-vài anh Đước.
Bè bạn-hiên ngang -mấy chú Còng.
Đưa Ngó xem thường con nước xiết.
Ngẩng Đầu bất chấp trận mưa giông.
Chắt chiu góp nhặt từng tia nắng.
Cho rực ngày sau...bếp lửa nồng..!

Đinh Lan.

2016/07/17

ƯỚC CHI CHIỀU XUỐNG NHƯNG CHIỀU ĐỪNG TRÔI


Bao năm ta có một ngày.
Nụ hoa thắm nhụy như đầy thêm hương.
Trong mắt ai, nét thân thương.
Lần đầu mới gặp vấn vương bao giờ.

Hoa niên ngày ấy giấc mơ.
Nay tìm lại được bên người biết nhau.
Ánh nhìn, lòng thấy xôn xao.
Ánh mắt, màu mắt, biết bao nỗi lòng

Nắng lên cho má ai hồng.
Cho môi ai đẹp cho lòng yêu thương.
Hạt mưa sao rớt bên đường.
Ngày qua lặng lẽ vương vương nắng chiều .

Bên nhau còn muốn nói nhiều .
Ngập ngừng bối rối để chiều dần trôi.
Ngày vui đã sắp hết rồi
Ước chi:       Chiều xuống…
Nhưng chiều..
Đừng trôi…..
Thế phải không ? Nguyễn của tôi

Nguyễn Gương
Long Hồ  10.7.2016

Cảm họa:

CHIỀU QUÊN TRÔI

Bên nhau chỉ có một ngày
Tình thân như đã tròn đầy ngát hương
Gia đình trường Tống thân thương
Về đây gặp gỡ tơ vương bao giờ

Nhớ chăng ngày ấy tuổi mơ
Bên vườn “thơ thẩn” bấy giờ biết nhau
Cái gì như thể xuyến xao
Ánh nhìn như đã nói bao nỗi lòng

Chiều mưa sao má em hồng
Cho ai vương vấn nghe lòng nhớ thương
Giọt mưa rơi rụng bên đường
Giọt sầu hiu hắt còn vương nắng chiều

Sẻ chia tâm sự chưa nhiều
Thời gian hờ hững buổi chiều cứ trôi
Chia tay giờ đã đến rồi
Phải chi nắng tắt nhưng trời thì quên !

My Nguyễn
13/7/2016

2016/07/13

Lỡ Bước Sang Ngang
Thơ: Nguyễn Bính
Diễn ngâm: Hồng Ngát, Linh Ngâm



- Em ơi! em ở lại nhà 
Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương 
Mẹ già một nắng hai sương 
Chị đi một bước trăm đường xót xa 
Cậy em, em ở lại nhà 
Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương 

Hôm nay xác pháo đầy đường 
Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng 
Chuyến này chị bước sang ngang 
Là tan vỡ giấc mộng vàng từ đây 
Rượu hồng em uống cho say 
Vui cùng chị một vài giây cuối cùng 
Rồi đây sóng gió ngang sông 
Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ 
Miếu thiêng vụng kén người thờ 
Nhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em 
Đêm qua là trắng ba đêm 
Chị thương chị kiếp con chim lìa đàn 
Một vai gánh lấy giang san... 
Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương 
Mắt quầng tóc rối tơ vương 
Em còn cho chị lược gương làm gì! 
Một lần này bước ra đi 
Là không hẹn một lần về nữa đâu 
Cách mấy mươi con sông sâu 
Và trăm ngàn vạn nhịp cầu chênh vênh 
Cũng là thôi cũng là đành 
Sang sông lỡ bước riêng mình chị sao? 
Tuổi son nhạt thắm phai đào 
Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người! 
Em đừng khóc nữa em ơi! 
Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em! 
Một đi bảy nổi ba chìm 
Trăm cay nghìn đắng con tim héo dần 
Dù em thương chị mười phần 
Cũng không ngăn nổi một lần chị đi 

Chị tôi nước mắt đằm đìa 
Chào hai họ để đi về nhà ai 
Mẹ trông theo, mẹ thở dài 
Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran 
Tôi ra đứng tận đầu làng 
Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa... 

Trời mưa ướt áo làm gì? 
Năm mười bảy tuổi chị đi lấy chồng 
Người ta pháo đỏ rượu hồng 
Mà trên hồn chị một vòng hoa tang 
Lần đầu chị bước sang ngang 
Tuổi son sông nước đò giang chưa tường 
Ở nhà em nhớ mẹ thương 
Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ 
Mẹ ngồi bên cửi xe tơ 
Thời thường nhắc: "- Chị mày giờ ra sao?" 

Chị bây giờ... nói thế nào? 
Bướm tiên khi đã lạc vào vườn hoang 
Chị từ lỡ bước sang ngang 
Trời dông bão giữa tràng giang lật thuyền 
Xuôi dòng nước chảy liên miên 
Đưa thân thế chị tới miền đau thương 
Mười năm gối hận bên giường 
Mười năm nước mắt bữa thường thay canh 
Mười năm đưa đám một mình 
Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên 
Mười năm lòng lạnh như tiền 
Tim đi hết máu mà duyên không về 

Nhưng em ơi! một đêm hè 
Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn 
Dừng chân trên bến sông buồn 
Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang 
Đoái thương thân chị lỡ làng 
Đoái thương phận chị dở dang những ngày 
Rồi... rồi chị nói sao đây? 
Em ơi! nói nhỏ câu này với em... 
Thế rồi máu trở về tim 
Duyên làm lành chị duyên tìm về môi 
Chị nay lòng ấm lại rồi 
Mối tình chết đã có người hồi sinh 
Chị từ dan díu với tình 
Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng 
Tim ai khắc một chữ "nàng" 
Mà tim chị một chữ "chàng" khắc theo 
Nhưng yêu chỉ để mà yêu 
Chị còn dám ước một điều gì hơn 
Một lầm hai lỡ keo sơn 
Mong gì gắn lại phím đờn ngang cung 
Rồi đêm kia lệ ròng ròng 
Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về 
Tháng ngày qua cửa buồng the 
Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa 

Úp mặt vào hai bàn tay 
Chị tôi khóc suốt ba ngày ba đêm 
- Đã đành máu trở về tim 
Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ 
Người đi xây dựng cơ đồ 
Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân 
Người đi khoác áo phong trần 
Chị về may áo liệm dần nhớ thương 
Hồn trinh ôm chặt chân giường 
Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ ngây 
Năm xưa đêm ấy giường này 
Nghiến răng nhắm mắt cau mày... cực chưa? 
Thế là tàn một giấc mơ 
Thế là cả một bài thơ não nùng 
Tuổi son má đỏ môi hồng 
Bước chân về đến nhà chồng là thôi 
Đêm qua mưa gió đầy giời 
Mà trong hồn chị có người đi qua 
Em về thương lấy mẹ già 
Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công 
Chị giờ sống cũng bằng không 
Coi như chị đã ngang sông đắm đò

1939
NHỚ

Tôi đang sống trên đồi cao lộng gió
Giữa ngàn cây khoe lá buổi trưa về
Trong sâu thẳm trong tận cùng nỗi nhớ
Nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ xa quê ?

Nhớ hừng đông cô em ra chợ sớm
Gánh trái cây rảo bước nẻo đường xưa
Gió nghiêng đưa hương sầu riêng nồng đượm
Thắm hồn tôi bao nỗi nhớ cho vừa?

Nhớ Cái Mơn vào những ngày giáp Tết
Đoàn ghe tàu xuôi ngược đón xuân sang
Mai cúc vàng bông theo về phố thị
Lung linh hoài trong kí ức miên man

Nhớ mái trường xưa phơi mình bên nắng
Với biết bao kỉ niệm những buồn vui
Nhưng giờ đây đã xa rồi bục giảng
Bụi phấn nào còn vương mãi trong tôi

Nhớ bạn bè uống cà phê sáng sớm
Nhìn dòng sông Chợ Lách thẫn thờ trôi
Vẫn nhớ mãi con đường hừng hực nắng
Hun húc ngày về , nhớ quá đi thôi!

Nguyễn Văn In

2016/07/12


HẠ CHIỀU TRÊN BIỂN


Tôi lặng lẽ lê gót giầy trên cát
Nghe thì thầm tiếng gió hú vi vu
Sóng lô nhô bọt trắng xoá mịt mù
Nắng vàng nhẹ trải dài trên biển cả

Mây lững lơ trôi hoài theo nắng hạ
Buổi chiều tà xô ngã bóng người đi
Lũ chim muôn đang ríu rít điều gì
Mênh mông nước tận chân trời xanh thẳm

Tôi vẫn bước cùng nhịp tim, hơi ấm
Giữa hạ chiều trên đất lạ tha hương
Nhớ ngày nao rời đất mẹ lên đường
Mãi lưu luyến vấn vương chiều hạ đến.

Hoài Thương
Cali ngày :12/ 7/ 2016.

2016/07/11


TẤU KHÚC NHÂN TÌNH.

Đêm đen ngòm.
Đêm có tiếng lạc loài của cú.
Đêm không ngủ.
Miệng lưỡi đời đa đoan.
Tôi bé nhỏ trong trần gian tội nghiệp.
Vườn địa đàng như hoang mạc.
Người quên người.
Tất cả phù du.
Ngoáy đầu nhìn lại.
Cửa đời long hết bản lề.
Rít lên câu ghê rợn.
Sắc đẹp- bạc tiền- định vị đời nhau.
Đêm lao nhao.
Đêm run rẩy thét gào.
Đêm tứa máu -lũ mèo hoang quấn nhau khai mạc đời giông bão.
Lặng ngắt.
Cay mắt chong đêm...
''Chờ ai chờ đến bao giờ...?"

Đinh Lan


Lặng Lẽ Tình Đi


Thơ & Thực hiện: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh

Lặng Lẽ Tình Đi…

Đêm nghe sóng vỗ bờ đêm
Thì thầm gió thức trên thềm lá sương
Thay mùa hoa úa nhạt hương
Trăng xưa tròn, khuyết...vấn vương mộng gì!

Tình đi! Lặng lẽ …tình đi
Tim sầu ở lại … thôi thì … đành thôi!
Đường tình sợi nắng phai phôi
Buồn vương trên nụ hôn môi lụy phiền

Vườn xuân xanh thắm chồi duyên
Song thưa một bóng cô miên gió lùa
Đêm nay trời đổ cơn mưa
Lệ lòng pha giọt hương thừa rơi rơi…

Thuyền ai giờ đã xa khơi
Mặc cho sóng gợn gió nhồi trôi qua
Tình xưa dẫu lắm mặn mà
Nay như nửa mảnh trăng tà treo nghiêng!

Yên Dạ Thảo
15/04/2016

2016/07/09

Tháng Bảy .


Mưa –quê nhà
Nắng – quê người

“Có những buổi, chờ xanh hạnh phúc mới
Hạt tình ươm lành lạnh giữa môi hôn
Trong sâu thẳm chợt niềm riêng lén hỏi
Hạnh phúc đầu (hay cuối) ngọt ngào hơn!?”*

Nghe xao động , một hồi ức vu vơ về những ngày tháng Bảy , xa lắm.
Những ngày Sài Gòn có nắng, có mưa
Tôi đi dưới hàng me xanh lá. Mưa ướt dầm con phố nhỏ. Lá me bay , rơi rụng trên đường . Dưới hàng hiên, nhìn mưa bay. Mưa trong tầm nhớ rất khác những cơn mưa thoáng qua,như cơn mưa hạ chiều nay..Lạ lẫm…
Những nẻo đường Sàigon..Đường về Văn khoa .Đường qua Sư Pham. Hàng me già ướt đẫm trong mưa.
Tôi giữ những ngày tháng Bảy ở quê nhà trong tim, nên cho dù vật đổi sao dời, những chia xa của dòng đời, biến đổi của lòng người, hàng me xưa có thể không còn xanh lá, con đường xưa có thể đã đổi thay..nhưng thành phố ấy, cái thành phố vẫn như còn có một linh hồn để giử tuổi thơ tôi, nên mỗi lần mơ về, tôi vẫn còn cãm giác êm đềm , dể thương, dấu ái…như chưa bao giờ mất, chưa từng đã rời xa.

Tháng Bảy nơi đây, tuy thiếu những cơn mưa như thuở quê nhà. Trời đất giao hòa trong nắng, ngang qua công viên cỏ cây vẫn một màu xanh, và gió thoảng thầm thì lời tình tự. Hương mùa hè trong không gian mênh mông.
Mưa của ngày xưa …Xa..gần… như hình bóng …
Kỷ niệm về những ngày tháng bảy …tôi gửi vào nắng gió .
Bạn ơi…Tháng bảy nơi đây…mùa Hạ rất hồng.

Thuong-Tri Nguyen
* Linh Lan ( Tháng Bảy chợt niềm riêng lén hỏi )
Vĩnh Long Ngày Cũ
SÀI GÒN 1950 - 1975