2016/07/04

*Nồng Nàn ơi!

(Từ ‘Còn Lại Với Nồng Nàn’ của My Nguyễn)

Một khi đã chạm nồng nàn
Tim ghi khắc lấy … không tàn không vơi
Chất liệu thăng hoa cuộc đời
Là điều quá đổi tuyệt vời đáng yêu.

Đường đi đôi lúc liêu xiêu
Nồng nàn một thuở dắt dìu bước lên
Cùng nhau vượt thác qua ghềnh
Tôi, 'người' kết chặt vững bền miên niên!

Anh Tú
July 4, 2016
USA Independent Day.

2016/07/03

Giá Như -Giá Chi-Ước Gì

Bài Xướng:

Giá Như

Giá như đừng nắng đừng mưa
Lá xanh chưa rụng, hoa chưa vội tàn

Giá như tháng sáu đừng sang
Heo may tới chậm, thu vàng còn xanh

Giá như sông nước hiền lành
Thì con thuyền nhỏ chòng chành cũng yên

Giá như có ngọn Cam Tuyền
Thì đâu tìm chốn thần tiên giữa trần

Giá như còn một chút xuân
Rơi trong nắng hạ ngập ngừng, thì mưa

Bây giờ trong, đục giao mùa
Đêm nghe gió thức nhẹ lùa bỗng dưng...

Phong Tâm
12.06.2016

****

Bài Họa:

Giá Chi

Giá chi anh hóa làm mưa
Tóc mây hứng giọt hương chưa phai tàn
Giá chi anh đổi thu sang
Vườn xưa thay sắc lá vàng nhuộm xanh
Giá chi anh giấc mộng lành
Đong đưa tơ võng chòng chành vẫn yên
Giá chi anh suối tinh tuyền
Một đời mơ được làm tiên giáng trần
Giá chi anh quạt gió xuân
Hạ vàng phượng thắm chẳng ngừng van mưa
Bâng khuâng tắm mát bốn mùa
Hạt yêu hạt nhớ hạt lùa… tự dưng….

Kim Oanh
25/6/2016

****

Ước Gì

Ước gì nhiều nắng thưa mưa
Vườn không gió lộng bông chưa chóng tàn

Ước gì tháng bảy chậm sang
Mưa ngâu không úa mộng vàng mơ xanh

Ước gì sóng lặng gió lành
Con thuyền viễn xứ chòng chành vẫn yên

Ước gì có lạch linh tuyền
Để ta tắm gội làm tiên dưới trần

Ước gì một thoáng hương xuân
Còn vương trong nắng cho ngừng giọt mưa

Ước gì năm tháng quên mùa
Buồn lay nhè nhẹ xao lùa không dưng!

Yên Dạ Thảo
26/06/2016

2016/07/02

Hoàng Hôn Trên Cầu Mỹ Thuận 

Chỉ còn một chút ráng chiều
Ngàn mây gió lộng hiu hiu sông buồn.
Cánh cò chở bóng hoàng hôn,
Lục bình trôi tắp bên cồn xa xa,
Khói lam ôm những mái nhà 
Vườn cây lặng ngóng chiều sa cuối trời...
Chợt thèm một chốn yên ngơi
Cho quên ấm lạnh tình đời đắng cay.

Sâm Thương

2016/07/01

Một Mình

Bóng chiều đổ xuống hoang mang
Rừng cây đen đứng hàng hàng lặng câm
Người ơi ở cõi xa xăm
Có nghe trời đất đầm đầm nhớ thương

Chạy tìm ai khắp mười phương
Mới hôm nào đó sao dường chiêm bao
Người ơi ở một kiếp nào
Giữa muôn trùng bỗng gặp nhau bàng hoàng

Qua rồi ngày tháng lang thang
Đưa nhau về chốn thiên đàng ta xưa
Ở đây kiếp sống đã thừa
Ở đây dằng dặc sớm trưa những ngày

Lặng người trong buỗi chiều nay
Một mình giữa cõi trần ai. Một mình

Khánh Hà
Sinh Nhật Hướng Dương
Thơ Sâm Thương

2016/06/29

Gửi Cánh Nhạn Xa

Kính tặng anh Phong Tâm

Trăm năm nghĩa nặng còn đây
Em đi bỏ lại nơi nầy quạnh hiu
Đâu rồi một thuở chắt chiu
Mai Trang Nguyệt Quế từng chiều vấn vương
Em đi qua ngõ hạ buồn
Hiên mai vắng bóng còn thương nhớ hoài
Bàn tay níu vuột bàn tay
Còn đau quặn thắt theo ngày tháng trôi
Vì sao cứ lại là tôi
Oằn vai gánh lấy nỗi đời buồn tênh
Đèn chong hắt bóng chênh vênh
Đêm trăn trở giấc mông mênh lặng thầm
Em đi về cõi xa xăm
Liễu buông dáng rủ, sương đầm đầm chan
Em đi ngõ hạ còn vang
Hồi chuông ngân – Rụng – lênh loang giọt sầu
Bây giờ biết phải tìm đâu
Em như cánh nhạn lạc bầu trời xa
Năm canh dế khóc. Trăng tà
Em về hội xứ*, tôi và bóng tôi
Rì rào gió khẽ mồ côi
Len qua song vắng như lời thở than
Dõi trông về cõi xa ngàn
Ánh ngân đom đóm lòe ngang mắt chờ

Lưu Phương
Sydney ngày 10 tháng 5 năm 2016
( * ) Thơ Hồng Băng
Bài Xướng:

CON BƯỚM TRẮNG KHÔNG VỀ


Sáng nay tỉnh giấc nồng khi giọt nắng
Chiếu thẳng vào phòng qua mấy chấn song
Anh bất chợt nghe tâm hồn xao động
Khi con tim nhịp bải hoải trong lòng.

Suốt đêm qua luôn dật dờ thao thức
Nhớ em nhiều mà …em chẳng về thăm
Nắng mùa Thu chảy trên thềm đỏ rực
Không dấu chân người – còn quá xa xăm.

Anh mơ ước trở về ngày tháng cũ
Được gặp nhau thỉnh thoảng trên giảng đường
Anh bẽn lẽn trộm nhìn trong tư lự
Giận gì đâu – không nói được lời thương !

Anh muốn về thời ăn lông ở lổ
Sống trong rừng chỉ tụ tập làm vui
Anh săn thú dâng em quà bày tỏ
Trong hang sâu anh tạc đá em ngồi.

Hoặc cái thuở mới khai hoang lập địa
Trời đất ban sơ chưa có bóng người
Anh sẽ cố hóa thành viên đá sỏi
Để sau nầy em dạo bước rong chơi.

Buổi sáng nay vẫn là bình minh ấm
Như bao ngày tia nắng cũng bơ vơ
Con bướm trắng không bay về ghé đậu
Muộn phiền ơi ! ray rức đến bao giờ ?!

Dương hồng Thủy
(tháng 09/2013)

****
Bài Họa: 

Mộng Hồ Điệp

Dòng sông khách qua đò chiều tắt nắng
Đợi chờ ai tầm mắt hướng ngoài song
Chiếc lá rơi vô tình nước dao động
Mênh mang buồn sầu dâng khoắc khoải lòng

Bến vắng tanh hồn dạt dào thổn thức
Người ở đâu không rảo bước ghé thăm
Làm sao cấm trái tim thôi rạo rực
Khung trời mơ cánh nhạn mãi xa xăm

Nhớ Tây Đô chiều nao quen góc phố
Giây phút bên nhau đường tiếp nối đường
Kẻ ngượng ngùng người giấu lời chưa tỏ
Lần chạm vai mở ngỏ bắc cầu thương

Những năm sau đó không còn gặp nữa
Quê người ta chọn kiếp sống lưu vong
Trời vào thu đông sang khi hè tới
Biết còn mơ tạc đá chốn hang sâu

Có trở về Đại học khuôn viên cũ
Trên lối mòn tìm lại dấu chân xưa
Và chiếc ghế giảng đường người dành chỗ
Học được gì đâu thầm chóng giờ chơi

Thời gian bỗng ai gây thêm bối rối
Vầng thơ bâng khuâng thương xót vu vơ
Con bướm trắng Trang Chu mộng hồ điệp
Tình sử trang sâu đậm đến bây giờ

Kim Phượng
28.6.2016

2016/06/24

*Nếu Như…*

Bỗng dưng cảm thấy bơ vơ
Nghĩ quanh nghĩ quẩn, thẩn thờ… lạ chưa?
***
-Nếu như không có nắng mưa
Hoa đâu mà hỏi nở chưa hoặc tàn?
-Nếu như ngày tháng không sang
Mong chi sớm muộn, thu vàng xuân xanh?
-Nếu như sông biển an lành
Ghe chẳng nói đến chòng chành, bình yên!
-Nếu như không chốn huỳnh tuyền
Đâu ai nghĩ đến cõi tiên, hồng trần.
-Nếu như chẳng có mùa xuân
Thiên nhiên điên đảo không ngừng bảo mưa.
-Nhưng mà đôi lúc giao mùa
Nghịch lý vẫn có đuổi lùa dửng dưng!
***
Trần gian biến ảo không ngừng
Mở lòng nhận lấy thịnh hưng, suy tàn!

Anh Tú
June 24, 2016
*Cảm tác từ Giá Như của nhà thơ Phong Tâm.
https://anhtuvaban.blogspot.com/2016/06/gia-nhu-gia-nhu-ung-nang-ung-mua-la.html

My Nguyễn:

Anh AT,  hôm trước đọc bài Giá Như của anh PT, em đã có nhiều cảm xúc. Hôm nay đọc bài Nếu Như của anh, em lại có thêm cảm xúc để viết nên bài thơ này: 

*NẾU...

Nếu trời không đổ cơn mưa
Nụ hoa chưa nở, cũng chưa vội tàn
Nếu như đừng có thu sang
Cây chưa xơ xác, lá vàng còn xanh
Nếu trên biển cả an lành
Chẳng cơn sóng dữ chòng chành, bình yên
Nếu không có khói Cam Tuyền 
Thì đâu mờ mịt cõi tiên, cõi trần *
Nếu còn một chút nắng xuân
Xua mây đen tới bảo ngừng đổ mưa
Thu đông xuân hạ bốn mùa
Thời gian như thể gió lùa, dửng dưng!


My Nguyễn
25/6/2016
* Theo ý câu "Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây" (Chinh Phụ Ngâm - Đoàn Thị Điểm)

***
Và Phan Lương:

*NẾU NHƯ

Nếu như kéo được thời gian
Thì đâu tuổi hạ ùa sang cuối mùa
Xa rời bục giảng bóng xua
Xuân đi ,hạ đến gió lùa phượng rơi ?

Nếu như tươi mãi cuộc đời
Thì đâu có cảnh xa rời người yêu
Niềm vui giử được bao nhiêu ?
Nổi buồn chan lệ ,dập dìu lá rơi !

Nếu như cuộc sống thảnh thơi
Tình yêu chắc sẽ tuyệt vời biết bao
Nụ hôn sẽ lắm ngọt ngào
Cho dù tóc nhuốm hai màu trắng ,đen

Phan Lương
25/6/2016
Giá Như
 
Giá như đừng nắng đừng mưa
Lá xanh chưa rụng, hoa chưa vội tàn
Giá như tháng sáu đừng sang
Heo may tới chậm, thu vàng còn xanh
Giá như sông nước hiền lành
Thì con thuyền nhỏ chòng chành cũng yên
Giá như có ngọn Cam Tuyền
Thì đâu tìm chốn thần tiên giữa trần
Giá như còn một chút xuân
Rơi trong nắng hạ ngập ngừng, thì mưa
Bây giờ trong, đục giao mùa
Đêm nghe gió thức nhẹ lùa bỗng dưng…

Phong Tâm
12.06.2016
Người Phương Nam = Mạc Thiên Tích

2016/06/20

Cám ơn ba
 Image result for father's day 2016
Ngày xưa con còn bé
hay nắm chặt  tay ba
nước mắt rơi nhạt nhòa
mỗi lần đi học xa.

Nhìn con tàu rời bến
con lại  khóc thật nhiều
chỉ trái tim con hiểu
thiếu ba con buồn thiu.

Con mơ làm cánh diều
bay cao bầu trời rộng
gặp ba cho thỏa lòng
trời, sông, nước mênh mông…

Bây giờ không nước, sông
sao đau nhói trong lòng
tuổi già ba gượng sống
cho con còn ước mong…

Thủy  Trang

2016/06/19

*Nhớ Má Ba
“Một chín bốn lăm” cha bỏ đi
Tuổi ba mươi bảy vẫn xuân thì
Hận lòng nợ nước còn dang dở
Vợ trẻ con thơ phải biệt ly.

Mẹ ướt mi cam chịu số phần
Tiển chồng rời bỏ chốn hồng trần
Kiên lòng vượt khó nuôi con trẻ
Không phụ lời người lúc trối trăn.

Bao khó khăn cam go cũng qua
Con thành nhân mẹ bước vào già
Chưa an nhàn phải thành thiên cổ!
Nỗi khổ nào hơn: mất mẹ cha.

Xa nước nhà lang thang tháng ngày
Sờ đầu tóc bạc khổ lì chai
Cuộc đời vốn lẽ sanh rồi diệt
Hãy cố an nhiên thiên định bày!

Anh Tú
Father's Day
June 19. 2016

Bây Giờ


Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh
Trình bày: Nguyên Trường

Bây giờ quên nhớ trong đêm
Mà nghe lá rụng bên thềm đẫm sương.
Trăng tàn, nắng cũng phai hương
Thì thôi, bến cũ còn vương vấn gì!

Người đi. Ờ! Lạnh lùng đi…
Trăm năm chỉ một xuân thì vậy thôi.
Trong mầm yêu có chia phôi
Nào ai ngăn được bờ môi muộn phiền!

Vẫn là đêm của sông duyên
Vẫn là sương khói triền miên gió lùa.
Thơ không buộc chặt sợi mưa
Thì ngôn ngữ chẳng dư thừa để rơi.

Bây giờ quên nhớ mù khơi
Ví như gió tạt, sóng nhồi đi qua…
Đường tơ dầu cứ mượt mà
Cõi tình như bóng trăng tà trôi nghiêng!

Phong Tâm
27/03/2016

2016/06/17

Tháng 6 Hạ Về và Hoa Phượng Sân Trường*
                                                Image result for hoa phượng đỏ
Đúng như đoạn mở đầu một bài hát của cố nhạc sĩ Thanh Sơn là: "mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…"
Ở Việt Nam, kết thúc học kỳ II ngày 25/05/2016  Kết thúc năm học trước ngày 31/05/2016.
Ngày tựu trường sớm nhất là ngày 01/08/2016, muộn nhất là ngày 25/08/2016.
Như vậy vào đầu tháng 6, các cháu học sinh đã nghỉ học hoàn toàn và cũng là lúc hàng phượng đỏ sân trường trổ bông xum xuê, rầm rộ nhất.
Đây là lúc có những cơn mưa rào hòa theo những giọt nước mắt của học trò. Hạ đã đến. Từng cánh phượng bung nở ra những gam màu đỏ thắm.

Tháng 6 đã vào hạ. Bước vào những cơn mưa vụt đến, vụt đi. Mùa hạ là mùa chia ly, mùa thi, có thể vương vấn luyến lưu những mối tình đầu của tuổi học trò, cái tuổi đôi khi dễ có những hứa hẹn bất chợt nào đó…
Mùa hạ luôn mang đến những cãm giác mênh mang, những cãm xúc không thể tả thành lời. Mùa hạ làm cho tâm trạng thêm lưu luyến theo tuổi đời chồng chất.
Tháng 6 hạ đã về dễ khiến tim lòng xao xuyến. Có một chút gì bâng khuâng, cãm xúc ùa về nhớ lại một thời mộng mơ của tuổi trẻ.
Tháng 6 mùa hoa phượng  đến rồi sẽ lặng lẽ ra đi để những kỷ niệm cứ lớn dần theo thời gian .
Mỗi một mùa hoa phượng là một kiếp luân hồi, đổi thay. Cứ thế, tháng 6 cứ mỏng manh ướt lệ qua đi và cứ thế thời gian như vùng đất ươm mầm nầy, càng lâu càng sinh sôi nẩy nở.

Bỡi vậy, mùa phượng năm nào cũng làm xao xuyến thi nhân.

* Giáo sư thi sĩ Trầm Vân có bài thơ  “Chào Buổi Sáng” thật là cãm động :

“Thân chào buổi sáng bềnh bồng
Líu lo chim hót tưng bừng ngày trôi
Tay cầm giọt nắng tinh khôi
Với  bàn tay chạm khung trời mến thương.

Cành hoa phượng đỏ bên đường
Cõi lòng ngan ngát mùi hương hè về
Dòng sông sóng lượn tình quê
Thênh thang gió thổi bốn bề hồn thơ.

Nhớ trường xưa nhớ học trò
Nhớ trang giấy trắng thơm tho nghĩa tình
Gởi về lời chúc lung linh
Nụ cười bừng nở bình minh đón chào.”

Hoặc là “ Quẩn Quanh Nỗi Nhớ”  mộng ngày xưa :

“ Ngồi buồn ngắm cánh phượng hồng
Tiếng ve chợt rớt qua lòng nhớ thương
Nhớ xưa chờ cạnh cổng trường
Áo ai bay trắng làn hương nõn nà…”

* Giáo sư thi sĩ Chân diện Mục nhớ lại “ Tuổi hoa Niên “:

“Bâng khuâng nhớ thời ngàn thu áo tím
Bước hoa niên tình đập nhịp êm đềm
Những sáng đến trường, những giờ tan học
Hồi hộp trống trường, hàng phượng thần tiên “.

Người thầy cũng mang nhiều nỗi nhớ “Mái trường tiền kiếp” :

“Xa lắm rồi, xa lắm rồi ta nhớ
Cả thời gian và nơi chốn ai đi
Lá vàng rơi, hoa cười rơi lãng đãng
Cỏ cũng rên lên những tiếng rầm rì.

Mái tóc rơi, tà áo rơi lãng đãng
Tiếng gì vui như tiếng guốc sân trường
Hoa đẹp ép vào trang thơm nức giấy
Lời nhắn nhe lời đỏ thắm yêu thương”.

* Nhà giáo, nhà thơ nữ Kim Quang chua xót nói “ Còn Đâu”  với người bạn đồng môn dược sĩ N.T.Đ vừa ra đi :

“Em đi xa thành phố xưa đã đổi
Tìm tuổi thơ, đường cũ dấu chân thưa
Nhớ ngôi trường tình bạn mãi đong đưa
Ôm kỷ niệm ngập đầy thời trẻ dại.
. . . . . .
Ngôi trường cũ tương lai không còn nữa
Dòng sông xưa tắt nghẽn lối về nguồn
Như lưu vong biệt xứ giọt lệ tuôn
Nhớ thành quách mang nỗi niềm Do Thái”.

Hay trong bài “Tìm lại hương xưa” :

“Mới hôm nào như cơn mơ chợt giấc
Ta đi tìm chút gió lẫn mùi hương
Từ trong cặp sách, phấn viết, tỏa quanh trường
Dọc hành lang dài… phất phơ tà áo trắng.
. . . . . .
Làm sao chị tìm lại ngày tháng trẻ
Hoa phượng đỏ, tiếng ve mãi nhè vang
Ta bước đi trong năm tháng phai tàn
Tìm kỷ niệm vui buồn cùng hư ảo.

Rất mong muốn quay về thời nương náu
Gặp nhau cùng ôn lại chuyện trước sau
Hình bóng cũ thầy cô, bè bạn tóc bạc màu
Tận sâu thẵm
Nghẹn ngào ta bật khóc.

Hoặc “ Lời Mùa Đông “ viết cho ba người bạn Trần bang Thạch, Nguyên Nhung và Tố Lang :

“ Mơ thấy ai mùa Hạ nắng rực hồng
Phượng đỏ thắm hoa cười mừng hội ngộ
Như pháo tết ngập đầy trên đường phố
Trao niềm vui trong ánh mắt ngọt ngào…”

Trong số những sáng tác của nhà thơ nữ Kim Quang, ta thấy biểu hiện lên rõ nét là trân quý tình bạn và luôn ghi nhớ công ơn thầy cô. Một trong hàng trăm bài thơ đó là “Giọng Thầy”:

“Thật bất ngờ, thầy gọi em chiều thứ bảy
Em thưa thầy_có còn nhớ em không ?
Thầy bảo nhớ_cho em được vui lòng
Thầy xí gạt, em cũng mừng rộn rã.

Ôn chuyện cũ, bao nhiêu chưa thấy thỏa
Sẽ một lần, mong tới lúc gần thôi
Nhắc về thầy, bạn bè thấy bồi hồi
Mắt in bóng kỷ niệm đầy tha thiết.

Thương làm sao tuổi học trò mến tiếc
Nhờ ơn thầy bồi đắp nặng công to
Thật cãm động biết bao nghĩa thầy trò
Thầy đôn hậu chân tình luôn rộng mở.

Đến cuối đường_còn thương về một thuở
Nước nhớ nguồn tìm dòng sông tuổi thơ.
* Luật sư, nhà thơ nữ Đông An trong bài “Chiều vắng trường xưa’ :

“ Trường lớp bên thềm rêu xanh phủ
Thấm bụi thời gian dáng võ vàng
Thầy bạn, ta tìm đâu thấy nữa
Tình xưa dấu vết cũng phai tàn.

Trường lạ thay trường học thuở nào
Tâm hồn vây kín nỗi thương đau
Công ơn dạy dỗ thầy cô cũ
Khắc cốt ghi tâm tự buổi đầu.

Bạn hữu giờ đây xa dịu vợi
Người còn, kẻ mất, kẻ tha hương
Khúc quanh lịch sử nhiều oan trái
Quán vắng chiều nay độc ẩm buồn”.

* Giáo sư thi sĩ Anh Tú xem kiếp người là một chuyễn viễn du cứ vui và sống tới  thể hiện trong bài viết “Vào Thu “:

“Khi phượng rụng tàn hết bông
Ve đà im tiếng nắng hồng nhạt phai
Mặt trời lặn sớm từng ngày
Lá chờ thu đến đổi thay sắc màu.

Vòng quay trời đất ngọt ngào
Nghe quanh có tiếng thì thào cỏ cây
Đôi khi mây xám tầng mây
Mưa thu rơi nhẹ ngất ngây cõi lòng”.

Tâm tình thi sĩ cũng giải bày qua bài thơ “ Lời đó còn đây “:

Hạ nóng nung nồng bao nỗi nhớ
Những lần ba tháng tạm xa trường
Rời thầy cách bạn luyến lưu thương
Bâng quơ sợ chia tay vĩnh viễn.

Háo hức hết hè quay lại lớp
Vui khi bè bạn trở về đây
Còn người ấy chẳng thấy sum vầy
Để có dịp tôi trao lời định nói… “.

Thêm nữa, giáo sư thi sĩ trong “Cánh hồng xuân hạ” luôn thương nhớ người còn ở quê nhà :

“ Xuân đi hè đến bên thềm
Hạ hồng vẫn đẹp êm đềm thiết tha
Xứ người nhắn hỏi quê nhà
Hồng thay cánh phượng tình xa vẫn gần …”.

* Trong bài “cánh phượng hồng của tôi” nhà thơ Văn Liêm đã viết :

“ Nhặt cánh phượng hồng ấp ủ trong tay
Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách
Tuổi học trò những phút giây ngây ngất
Thấy mềm lòng ướt cánh phượng mỏng manh.
. . . .
Trở lại mái trường thăm lại góc sân
Cánh phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ
Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó
Ôm cánh phượng vào lòng cánh phượng mỏng của tôi”.

* Nhà thơ Lê viết Tứ, có bài “hoa phượng” :

“ Anh lại nhớ về em giữa cơn say
Lại viết thư tình giữa mùa tu hú gọi
Hoa phượng đỏ sân trường như muốn nói
Mùa chia ly đỏ chói giấc mơ đầu.

Ta sẽ hoài thương nhớ về sau
Hoa phượng đỏ có sẳn mầm chia biệt
Thuở học trò ai không yêu da diết
Tháng năm đi tha thiết buổi tan trường”.

* Nhà thơ “Lệ Bình” có bài “tháng 9 khai trường” :

“ Tháng 9 về nghe trống giục vang xa
Em thướt tha áo dài bay trong nắng
Bầu trời xanh và mây trôi lẳng lặng
Đi đến trường cố gắng học hành thôi.

Một mùa hè ghi nhớ chẳng phai phôi
Hoa phượng đỏ bồi hồi bên cửa lớp
Hàng mi cong dưới cây bàng tán rộng
Nấc nghẹn ngào chia tay lớp ngày xưa…”.

* Nhà thơ Minh Tường có bài thơ “Giữ hạ” :

“ Xin em giữ mãi khung trời hạ
Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng
Mai mốt anh về ươm giọt nắng
Cho cành phượng thắm trổ thêm bông.

Này em ! tay giữ sao hờ hững
Ngơ ngác hạ tìm chẳng thấy em
Giọt nắng sân trường tan tác rụng
Làm hoa phượng đỏ héo bên thềm.

Hạ đang hờn dỗi đòi anh trả
Những chuổi ngày xưa rất ngọc ngà
Anh sợ hạ buồn đi vội vã
Như đời vội vã chuyến đi xa.

Sao em không giữ khung trời hạ
Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng
Màu áo học trò khung cửa lớp
Hồn anh lưu luyến những hoài mong”.

* Nhà thơ Hài Nhi TB có bài thơ “Mùa hạ dến trường” giải bày những tiếc nuối bâng khuâng :

“Hạ ơi đừng khép cổng trường
Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng
Ngày mai trên vạn néo đường
Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao.
Còn đâu tiếng guốc xôn xao
Còn đâu ánh mắt người trao cho người
Còn đâu nữa những nụ cười
Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương ».

* Nhà văn, nhà thơ nữ Nguyên Nhung có một truyện ngắn xuất sắc mang tên “ cành phượng khô ép trong trang vở”, đọc lên thật xúc động nhớ ngay đến tuổi học trò của mấy mươi năm trước.
Mời các bạn vào line sau đây :   

Trong truyện ngắn nầy tác giả có lồng ghép bài thơ “ngày tựu trường “ gây cho đọc giả nhiều cãm xúc khó quên :

“Ngày tựu trường lòng ta sao trống vắng
Đếm trên đường từng bước với cô đơn
Người ta vui sao chỉ có mình tôi buồn
Tình êm đẹp bây giờ không còn nữa.

Lá phượng xanh màu xanh nay đã úa
Ngày tựu trường sao vẫn nhiều mưa
Đường đi về tôi cãm thấy bơ vơ
Nên cúi mặt tìm màu hoa đỏ thắm.

Một người ra đi nơi nào xa lắm
Cánh phượng hồng khô héo đã từ lâu
Những bông hoa kỷ niệm buổi ban đầu
Vẫn còn đó không một lời hẹn ước.

Ngày tựu trường có một mình tôi khóc
Đâu còn anh ai chép hộ bài thơ
Đâu còn anh mình tôi bước thẫn thờ
Trong buổi sáng đầu năm vào lớp học”.

Các bạn có bao giờ ngồi dưới gốc phượng già và câu chuyện được nhắc lại rằng :”  có một mùa hè năm ấy….”. ?!

Tháng 6 hạ về và hoa phượng hồng đã trở thành hoa bất tử. Cái màu đỏ thắm thân thương và đẹp đến nao lòng đó bây giờ đang  rực lửa sắc màu trên từng bước ta đi cạnh những mảng tường cổ rêu phong. Nơi đó, từng một thời gắn bó với tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng ngày xưa…
Tháng 6 hạ về và những cánh phượng đỏ sân trường là những hình ảnh đẹp thân thương nhưng tiếc thay đều là những kỷ niệm buồn….

Dương hồng Thủy
Tháng 06/2016
*Xin lỗi và cám ơn các thi sĩ cho phép tôi : mượn những vần thơ ngà ngọc mùa hạ và tuổi học trò để ghép lên bài viết nầy.

2016/06/15

*Yêu Lắm Ngày Mai

Mưa đã dừng cỏ cây còn ướt nước
Như tình yêu sót lại lúc chia tay?
Phần anh có không ? Riêng em ngu dại
Lặng lẽ phận này miên viễn chẳng phai.

Đã trót vào đưòng yêu… tình sống mãi
Nhưng ém trong tim đau xót đầu đời
Thây kệ kẻ bướm ong say nhụy lạ
Lẳng lơ đời có thể suốt rong chơi?

Bát ngát nắng hồng trời xanh vời vợi
Tung tăng chân sáo đon đả tương lai
Bỏ sau lưng tình dại khờ mộng mị
Tự nhủ lòng ta yêu lắm ngày mai!

Anh Tú
June 15, 2016

2016/06/12

Tháng 6 Mưa Về

Tháng 6 đêm về ướt sủng mưa
Màn trời gió tạt hạt mưa thưa
Lập lòe ánh chớp bên hiên vắng
Tiếc nuối bèo trôi kiếp sống thừa.

Tháng 6 mưa về thương nhớ ai
Cuộc tình đơn điệu cũng phôi phai
Xa trông biển hẹn đành quên lãng
Nhắn gió quay về đón nắng mai.

Tháng 6 mưa tuôn từ buổi chiều
Màn đêm tạo vật cảnh đìu hiu
Tình chưa chín rục sầu rơi rụng
Gió giật mưa bay lạc cánh diều.

Mưa tháng 6 ơi ! hãy chậm về
Mây giăng bàng bạc sầu lê thê
Đừng mưa qua bãi hàng dương cũ
Gợi nhớ người xưa lỗi hẹn thề…

Dương hồng Thủy


Mai Này Tôi Trở Lại ( Bỏ Làng Ra Đi ) - NS Xuân An