Hiển thị các bài đăng có nhãn Khánh Hà. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Khánh Hà. Hiển thị tất cả bài đăng

2017/11/11

Related image
Sao Im Lặng Quá

Sao im lặng quá buổi chiều nay
Hình như chỉ có tiếng thở dài
Lá phong ửng đỏ trong vườn nắng
Lặng lẽ cành phong gió nhẹ lay

Làm sao trở lại ngày xưa cũ
Ta sẽ đi hoài trong giấc mơ
Có em tóc úp bờ vai nhỏ
Người một bến sông mãi đợi chờ

Giờ thôi người cứ như núi xanh
Bởi tình trần thế rất mong manh
Bốn mùa cây cỏ thay màu áo
Đá vẫn trơ trơ đá nỡ đành

Người cứ lững lờ như mây bay
Phiêu du cho hết tháng năm dài
Mây tan mây tụ theo mùa gió
Để lệ đầm đìa trong mắt ai

Khánh Hà

2017/10/26


Vàng phai

Thì thôi buỗi sáng đã qua
Thì thôi người đã xa ta thật rồi
Sương mù giăng mắc đầy trời
Sao tâm thức bỗng chơi vơi giữa dòng
Còn nguyên đây cõi bụi hồng
Đã kề bến giác vẫn không quay về
Chạy tìm ai giữa cơn mê
Người đi đâu mất, bốn bề quanh hiu
Bàn tay buốt lạnh trong chiều
Lòng run như thể mới yêu lần đầu
Vàng phai thắm nhạt về đâu
Đành như nước chảy qua cầu, thế thôi.

Khánh Hà

2017/10/18

Related image
Thời Gian Còn Lại

Hãy trân trọng thời gian còn lại
Một ngày, một tuần hay bao lâu
Chẳng biết lúc nào thì khép lại
Bỏ lại sau lưng thế giới sầu

Đáng lẽ ra cuộc đời quá đẹp
Trời sanh ai cũng có nụ cười
Nếu tặng nhau mỗi lần gặp mặt
Là cho nhau một món quà vui

Trong thiên nhiên bao nhiêu kỳ thú
Từ đóa hoa nhỏ bé bên đường
Đến khí trời, núi non, sông biển
Và khoảng không mầu nhiệm khôn lường

Chung quanh ta tràn đầy ân sủng
Nếu mở lòng cảm nhận tình thương
Không tham cầu si mê vọng tưởng
Thế giới ta cả một thiên đường

Khánh Hà

2017/10/06

Image result for cô đơn
Điệp Khúc

(Hạnh phúc hôm nay là cội nguồn của đau khổ ngày mai)

Tôi lại ngồi bất động
Nhìn thời gian trôi qua
Nghe nỗi gì quằn quại
Trong trái tim đã già

Đã bao lần như thế
Tôi biết rồi một ngày
Chỉ còn tôi ở lại
Một mình giữa trần ai

Bao nhiêu năm lặng lẽ
Từng ngày lại từng ngày
Mặt trời xa ấm áp
Gởi tia nắng ban mai

Cũng có khi mưa gió
Đất trời buồn ủ ê
Nhớ lời ai đã nói
"Đi đâu cũng trở về"

Hôm nay người không về
Một ngày buồn lê thê
Bao giờ mới chấm dứt
Cơn đồng thiếp điên mê

Khánh Hà

2017/09/25


Giòng Thời Gian

                           ( Nhân nghe Thái Thanh hát bản Buồn Tàn Thu của Văn Cao)

Thời gian đi sao em còn đứng đó
Chẳng có gì còn lại nữa đâu em
Người nhạc sĩ tài hoa nay đã chết
Một thời xưa đã khuất bóng bên thềm

Tiếng hát đó sao nồng nàn, tha thiết
Vượt không gian và vượt cả thời gian
Như tiếng chuông ngân trong chiều diễm tuyệt
Rồi buổi hoàng hôn cũng vội phai tàn

Người nghe nhạc cùng em rồi cũng biệt
Dù đã có  lần hẹn ước xưa sau
Non sông kia bỗng chốc cũng thay màu
Chuyến đò dọc đêm trăng tàn mộng mị

Tình em tưởng  là thiên thu vạn kỷ
Cũng chỉ là cái bóng của ngày qua
Từng tế bào trong xương thịt trong da
Cũng thay đổi, cũng không ngừng sinh diệt

Thì em ơi chẳng cần chi nuối tiếc
Lần lượt rồi tất cả sẽ ra đi
Cuộc đời là một chuỗi những chia ly
Chút hạnh ngộ, cám ơn lòng tử tế

Khánh Hà

2017/09/18

Image result for Kinh phật
Đau Thương Hay Hạnh Phúc

Buồn hôm qua , lại buồn hôm nay
Buồn mà không thể nói cùng ai
Nói gì cũng chỉ thêm thê thảm
Vạn pháp vô thường luôn đổi thay

Bao nhiêu thảm cảnh trên trần thế
Tình nghĩa đá vàng cũng nhạt phai
Hỏi từ kim cổ bao nấm mộ
Đã chết đi trong nỗi đọa đày

Nghe Pháp đêm ngày mà chẳng ngộ
Lời Phật như nước đổ lá khoai
Không buông không bỏ thì cứ khổ
Thì đau thương còn đó ngày ngày

Sao không thấy cũng là hạnh phúc
Còn yêu thương dẫu chẳng đợi chờ
Cám ơn người  bao nhiêu kỷ niệm
Một quảng đời như trong giấc mơ

Khánh Hà

2017/09/05

Image result for ghế trống trong vườn
Ranh Giới Của Vùng Lãng Quên

Ôi! Ranh giới của vùng lãng quên
Một ngày bỗng thấy đứng kề bên
Ngoảnh nhìn lại quảng đời chìm nổi
Như bọt bèo giữa dòng lênh đênh

Cuối cuộc đời ai quên ai nhớ
Dù nhớ hay quên đều cũng buồn
Người quên, mất sạch toàn gia sản
Kẻ nhớ, hồn mang bao vết thương

Tưởng tượng một ngày ta trắng tay
Chẳng còn nhớ được mình là ai
Quên mất cửa nhà, quên tên tuổi
Ngơ ngơ ngác ngác ngày lại ngày

Ký ức làm người ta bị thương
Đôi khi phảng phất một mùi hương
Đủ làm sống lại thời quá vãng
Lòng chợt đau nỗi nhớ điên cuồng

Buỗi sáng nắng non còn nguyên đó
Mảnh vườn xanh thơm ngát mùa hè
Chiếc băng gỗ nhớ bàn tay phủi
Cho em ngồi chỗ bóng mát che.


Khánh Hà

2017/08/14

Image result for mưa trên mái tranh
Một Ngày Chờ Đợi

Một ngày chờ đợi mõi mòn
Người đâu không thấy, trời còn mưa sa
Người đâu hởi người của ta
Tình, tiền rồi cũng chỉ là phù vân
Nhớ ai đã nói một lần
"Bao giờ N được sờ làn áo M"
Áo em nước mắt ướt mềm
Người đi, đi mất, ngoài thềm mưa tuôn
Tới đây nước đã xa nguồn
Buông tay.rồi cũng phải buông thôi mà.

Khánh Hà

2017/08/03

MÀU THỜI GIAN
Related image
Dòng sông xưa đã qua đời
Tôi về ngơ ngác dưới trời tiêu sơ
Bãi trơ, nước cạn xa bờ
Hàng dừa nghiêng bóng phất phơ gió vờn

Một mình tôi với cô đơn
Tiếng chim quốc quốc gọi hồn ai đây
Tưởng người về qua chốn này
Chao ôi! Chỉ thấy lá cây rơi buồn

Người đi  như nước bỏ nguồn
Mặc cho con suối đang tuôn mạch sầu
Chút tình hư ảo về đâu
Chưa thu mà đã úa màu thời gian

Khánh Hà

2017/07/29

Từng Cơn Ác Mộng

Lại những ngày dài lê thê
Từng cơn ác mộng trở về đêm đêm
Chập chờn giấc ngủ lênh đênh
Nổi chìm trong cõi bồng bềnh ngược xuôi
Thời gian cứ lạnh lùng trôi
Từng giây, từng phút qua rồi lại qua
Nguời xa, nguời thật đã xa
Một mình tôi giữa bao la, mịt mùng
Tìm đâu, trời đất vô cùng
Thiên thai, hải giác trùng trùng gió lên

Khánh Hà

Cảm tác:

Tiếng Lòng Thống Thiết

Như tiếng nhạn côi kêu nhớ bạn
Âm vang thống thiết xé lòng người
Lứa đôi bất hạnh không tròn lối
Để góc trời xa vắng nụ cười

Anh Tú
July 30, 2017

2017/07/18

Tôi Ở Đây

Người đã qua sông, tôi ở đây
Còn thả hồn theo những áng mây
Sớm chiều nhìn ngắm tranh vân cẩu
Đuổi bắt chiêm bao ngày lại ngày

Chiêm bao tôi thấy mình nhỏ dại
Thơ thẩn vườn xanh với bướm hoa
Rồi bỗng chốc trở thành thiếu nữ
Chẳng bao lâu tóc bạc, tuổi già

Như giấc mộng. Đời như giấc mộng
Ngẩn ngơ tơng xót cõi nguời ta
Bao nhiêu hạnh phúc và đau khổ
Gặp gỡ nào rồi cũng chia xa

Tưởng tượng một ngày tôi qua sông
Rủ sạch trong tâm những bụi hồng
Mộng mị trôi theo dòng nước chảy
Tôi về. Về lại cõi mênh mông

Khánh Hà

2017/06/28

Ngục Tù

Đã bao lần ngồi nhìn bóng đêm
Một mình gậm nhấm nỗi cô đơn
Sao cả đất trời đều im lặng
Tôi đã chìm sâu trong lảng quên

Đọc bài hồi ký một tù nhân
Đi đứng nằm ngồi trong chấn song
Vượt biên bị bắt giam vào ngục
Tôi tự giam mình đây phải không?

Tôi tự giam mình đã bao lâu
Dằn vặt, đớn đau lẫn khổ sầu
Tâm thức đọa đày trong mê muội
Mong tìm giải thoát ở nơi đâu

Sẽ chẳng bao giờ ra khỏi ngục
Nếu không về nương tưa chính mình
Quán chiếu vô thường là lẽ thật
Dùng tuệ giác soi rọi cõi vô minh

Khành Hà

2017/06/22

Image result for Chợ trường an xưa,  vĩnh long
Tri Túc Thường Lạc

Một buỗi sáng lòng chợt không đau khổ
Vì giấc mơ về lại chợ Trường An
Cảnh cũ còn đây, cảm tạ vô vàn
Còn đòi hỏi, còn mong cầu gì nữa.

Tri túc thường lạc, hãy luôn chánh niệm
Khi cho đi không đòi nhận bao giờ
Người tử tế nếu không còn tử tế
Chẳng hề chi, cảm tạ một giấc mơ.

Rồi năm tháng sẽ vùi chôn tất cả
Chỉ xin lòng còn giữ mãi tin yêu
Cảm ơn đời cho ta được bấy nhiêu
Hạnh ngộ, chia ly cũng đều hạnh phúc.

Khánh Hà

2017/06/11

Related image
Nỗi Nhớ Lạ Lùng
Buỗi sáng đầu xuân trong thành phố lạ
Gió lạnh làm run những cánh hoa tương tư
Trời mù. Bầy chim nghiêng cánh lượn quanh
Khách bộ hành thơ thới bước nhanh
Chỉ có em đi chậm
Vì trong tim có mang theo một người
Em đang nhớ anh
Vì sao anh hiện diện trong không gian
Ở mọi nơi mà em tới
Trong từng chiếc lá, cánh hoa
Từng viên sõi, hòn đá bên đường
Thật có trời mới hiểu được
Vì sao em vẫn nhớ anh...
Hôm qua khủng bố ở Stockholm
Bốn nguời chết, muời lăm người bị thương
Những nguời mà một giây trước đang vui sống
Làm sao ai có thể ngờ
Thời đại của quỷ ma vô tiền khoáng hậu
Tưởng tượng mình tan xác chỉ trong vài phút nữa
Linh hồn sẽ về đâu
Niềm vui nỗi sầu sẽ tan đi hay còn đọng lại
Cho đến một kiếp nào.

Khánh Hà
(08/04 Kiel)

2017/06/03

Người Đếm Thời Gian

Làm sao để những buỗi sáng qua nhanh
Lòng rưng rưng như giọt sương đầu cành
Tất cả chung quanh tưởng chừng ngưng đọng
Chỉ còn thoi thóp nhịp tim mong manh

Hãy gom góp những xúc cảm còn lại
Đốt cháy một lần rồi hết. Rồi thôi
Chẳng còn gì để làm thành thơ nữa
Xin cảm ơn những hạnh ngộ giữa đời

Trong hạnh ngộ đã có mầm chia biệt
Vui hôm nay rồi sẽ buồn ngày mai
Người mới đó mà đã thành quá khứ
Thôi! Cũng đành thôi một kiếp trần ai

Khánh Hà

2017/05/23

Nghe Tiếng Cu Kêu


Tiếng con cu gáy hồn nhiên
Sao người nghe lại buồn phiền ngẩn ngơ
Biết ai cùng nghe bây giờ
Ngước nhìn mây trắng, hững hờ mây bay
Sao còn nặng nợ trần ai
Không như bóng nắng đổ dài ngoài hiên
Dẫu không ai, chẳng ưu phiền
Trải lòng suởi ấm một miền nhân gian
Dẫu mà tình không dở dang
Trăm năm một giấc mơ màng đó thôi
Vô thường, đã vô thường rồi
Thì đau khổ cũng vậy thôi: vô thường
Ráng mà đi hết con đường
Một mai hết kiếp đoạn trường thế thôi
Kiếp sau chẳng mong làm người
Hãy làm cây cỏ một đời vô ưu

Khánh Hà*

*Bấy lâu tôi đã gởi thơ, những bài thơ trau chuốc lời, sâu sắc ý, của Khánh Hà đến quý bạn nhưng chưa có lời giới thiệu về chị. Là một cựu học sinh của trường Tống Phước Hiệp, Vĩnh Long dưới tôi một lớp, nhà thơ Khánh Hà định cư từ lâu tại Bắc Âu, đã sớm sáng tác thơ làm niềm vui.

2017/04/14

Kỹ thuật trồng cây và chăm sóc hoa anh thảo tươi xinh - ảnh 4
Hoa Anh Thảo
Tiếng Suối Giao Mùa

Sân nhà tuyết vừa tan
Anh thảo nở vội vàng
Từng đóa hoa cười mĩm
Nghiêng nghiêng đón nắng vàng

Mấy búp xanh vừa chớm
Trên cành cây trơ xương
Con suối nhỏ ven đường
Chạy tìm ai hối hả

Ôi một con suối lạ
Từ giấc mộng xa xôi
Xác lá vàng trôi nổi
Có chở hộ hồn tôi

Bỗng dưng mà nhớ nhà
Ở một kiếp nào xa
Có chiều vàng đứng đợi
Suối chở thuyền ra khơi

Người có nghe tiếng suối
Từ giấc mộng xa xôi
Giữa cõi đời im lặng
Hình như chỉ còn tôi...

Khánh Hà

2017/03/31


Hạt Cát 

Em có là gì không?
Không! Em không là gì
Là hạt cát nhỏ bé
Nằm buồn bên lối đi

Người qua đường đôi khi
Buồn chẳng biết làm gì
Thẩn thơ nhìn hạt cát
Nhìn thôi rồi bỏ đi

Cũng có người cô độc
Ngồi vọc cát mà chơi
Như muốn nói đôi lời
Rồi phủi tay đi mất

Hạt cát ơi! Đừng khóc
Em vốn dĩ cô độc
Và người thì cô đơn
Nên gặp mà chẳng gặp

Hãy về lại với mình
Không nằm buồn lặng thinh
Mở trái tim nhỏ bé
Để thấy cõi an bình

Khánh Hà

2017/03/11

Giữa Dòng
Ảnh: Khánh Hà

Tàu đi rẻ nước đôi dòng
Tan rồi hơp giữa mênh mông vạn trùng
Biển đời tan tác lạnh lùng
Chia ly là mãi mãi không trở về
Bến mê bờ giác cận kề
Vô thường giả tạm cho tê đắng lòng
Ôi em nước mắt đoanh tròng
Để mình chìm lĩm giữa dòng cuồng lưu

Khánh Hà
February 2017

2017/03/01

Image result for cảnh đẹp thụy điển

Tưởng Như Còn Đó

Người đi rồi buổi chiều phai
Tôi về đường cũ tìm ai biệt mù
Trời đang mùa hạ hay thu
Mà xao xác gió mà âm u chiều
Một mình tôi với quạnh hiu
Tưởng như còn đó những chiều nào xưa
Một đời đã nói gì chưa
Ngàn điều đã nói sao chưa nói gì
Người đi thôi người đã đi
Hai giòng sông đã chia ly đời đời
Người đi rồi buổi chiều ơi
Sao tôi còn đứng trông vời ngẩn ngơ
Thôi người hãy cứ là thơ
Cho tôi còn một giấc mơ trong đời

Khánh Hà