2015/06/10

*Lan Man Khổ Qua


“Đói lòng ăn trái khổ qua”
Vị đắng nhắc chuyện người ta bỏ mình:
Ham giàu nên nở đổi tình
Bao năm quen đã không gìn được nhau.

Chia tay tim có nao nao?
Nếu sai nhịp điệu thì đau ích gì!
Đời gập ghềnh... hãy cố đi
Lạc quan dấn bước xá gì đắng cay.

Lộ bạc tình sớm là may
Để vào chung lối nhọc dài đời ta.
Nay dầu có làm khổ “qua”
Tình yêu trừ cộng nếu xa cũng vừa.

Anh Tú
June 9, 2015
Tìm Quên*

Người mơ về một góc trời
Tôi mơ tìm lại một thời không tên
Đời quên ta, để ta quên
Biết nhìn, đừng biết nói lên nỗi niềm

Người mơ làm một cánh chim
Tôi trăn trở với nổi chìm sông quê
Hay đâu trong cõi đi về
Trăm năm ngắn ngủi gần kề bên ta

Trăng non đến lượt trăng già
Tháng ngày không ở chờ hoa, đợi người
Những mùa xuân đọng, thu phơi
Khác gì giọt nước mắt vơi lưng chừng

Bước đời còn lại bỗng dưng
Như quên như nhớ như từng lạ quen
Dòng trôi tắm bụi sang hèn
Chợt nghe chiếc lá khô nghèn nghẹn rơi

Tôi đi tìm lại tên tôi
Mà sao cứ ngỡ đương hồi lặng thinh
Trong mơ có tiếng gọi mình
Như ai thảng thốt! Như tình tôi vang!

Phong Tâm
09.06.2015
*Cảm tác từ Mơ của Anh Tú:

2015/06/09


CHÀNG ƠI!

Lẻ loi chiếc bóng  một đời
Nhặt vui buồn viết đôi lời tư tương
Cung đàn lỡ nhịp bi thương
Sầu tê giá buốt…dặm trường người ơi!

Thuyền đi tìm một bến mơ
Để em thao thức đợi chờ từng đêm
Tháng chờ, năm đợi….dài thêm
Trong tim khắc khoải nỗi niềm nhớ mong 

Đêm nay nhìn ánh trăng trong
Bên cầu bến vắng…đợi mong thuyền về
Thuyền đi quên cả hẹn thề
Thuyền sang bên mới…chẳng về bến xưa

Một mình…lặng lẻ dưới mưa
Bâng khuâng chợt nhớ… ngày xưa bên chàng
Chàng ơi sao nỡ sang ngang
Để em gọi mãi tiếng chàng, chàng ơi!!!

Huỳnh Hương
18/05/2013

2015/06/06

Hỏi Người Xứ Vãng

(Từ Quê Mẹ Bên Bờ Cổ Chiên của Phong Tâm)

Ra đi mang tuổi thơ mình
Khung trời kỷ niệm với tình ta xưa
Và lời hứa hẹn đợi chờ
Từ người xứ "Vãng" mịt mờ trời quê

Ra đi mai sẽ trở về
Đường xa? Chẳng ngại! Nếu vì... đồng tâm
Đêm thao thức nhỏ lệ thầm
Quê cha, đất tổ giờ nằm trong thơ

Quẩn quanh Sông Nước Biển Hồ
Vẫn chưa quên được bến bờ Cổ Chiên
Đồng xanh hương gió - Vũng Liêm
Tình, quê siết chặt buồng tim mộng đầu

Ta thầm hỏi với trăng sao
Mai thuyền sẽ ghé bến nào biết không?

Ngàn xa nhớ đất "Vĩnh Long"
Mẹ ba khuất bóng ẩn vòng khói mây
Sông đời rẻ nhánh chia hai
Bỏ hương gió nội, bóng cây, thị thành...

Ra đi nhắn nhủ cùng anh
Giữ tình như chiếc cột đinh đóng nhồi
Xa quê như trẻ rời nôi
Xa vòng tay ấm một đời nhớ mong

Thương đồng lúa trổ đầy bông
Con đường phố hẹpVĩnh Long trước giờ
Tam Bình, Phú Quới, Long Hồ
Sông Tiền mưa nắng, bến bờ Trường An

Chiều nay mây tím buồn  giăng
Đèn khuya hiu hắt treo văng ngang cầu
Hỏi người ta sẽ tìm đâu
Trăng quê một bóng mùa nào cũng vui?

Yên Dạ Thảo
06/03/2015
Quê Mẹ Bên Bờ Cổ Chiên

Ta còn nợ tuổi thơ mình
Lẩn đi lẩn lại quên tình "Vãng" xưa
Năm nào cũng hẹn cũng chờ
Tết nào chẳng nhớ, quê mờ cõi quê

Khó khăn... dầu một lần về
Ngại sông? Không! Ngại trời: vì... vô tâm
Nhiều đêm ray rứt buồn thầm
Về quê. Có vậy, còn nằm...trong thơ

Biết không em? Đất Long Hồ
Võng nôi anh, gởi bên bờ Cổ Chiên
Trên đồng xanh ngát - Vũng Liêm
Nợ quê, là nợ trong tim- đời-đầu

Có lần em hỏi vì sao
Anh chưa nói được câu nào, phải không?

Mẹ rời xa đất "Vãng Long"
Sau ngày nhang khói vẽ vòng tang mây
Trái tim mẹ cứa làm hai
Xa đồng, từ tạ cỏ cây, về thành

Em còn muốn hỏi gì anh
Không, không! Anh hứa như đinh đóng nhồi
Xuân nầy tìm lại gốc nôi
Hứa em, thực hiện cả đời anh mong

Thiệt tính! quên bổng quên bông
Vãng xưa là đất Vĩnh Long bây giờ
Thương Vũng Liêm, nhớ Long Hồ
Lẽ nào quên được bến bờ Trường An

Ngó cầu Mỹ Thuận giăng giăng
Thương ơi! Mấy sợi dây Văng trên cầu
Đêm nay ở đẩu ở đâu
Ngủ trên quê mẹ chỗ nào cũng vui.

Phong Tâm
Năm Tân Tỵ - 2001

---------------------

*  Xưa, Vĩnh Long -  người miền quê thường nói tắt, nói trại: Vãng - Vãng Long, đi chợ Vãng.

2015/06/05


*Mới Trên Cũ Dưới

Diễn-ngâm: Thy Cúc
Video: Trần Văn Mãnh

Nải chuối buồng cau mẹ chắt chiu
Bán gom từng cắc ít thành nhiều
Để mua áo mới ngày xuân đến
Cho trẻ mừng vui thỏa dạ yêu.

Quần cũ vá đùm vui đón xuân
Vô tư trong lúc mẹ buâng khuâng
Mới trên cũ dưới con nào biết
Túng quẩn cơ hàn nghĩ tủi thân.

Một kiếp hồng nhan mẹ của con
Với cha phận nước cố làm tròn
Sánh vai bền chí cùng vượt khốn
Rốt ráo suốt đời nhận héo hon.

Từ giã đời bằng ánh mắt sầu
(Sầu là bạn thiết vốn từ lâu)
Phút chia ly khổ khô giòng lệ
Mẫu tử tình... ngàn năm đậm sâu!

Anh Tú
6-5-2015

*Cho Ngày Hiền Mẫu 10-5- 2015
**Ý từ bài Chiếc Áo Tết Vải Vàng của NHA.




2015/05/31

*Mơ

Có bữa ta mơ làm trẻ con
Vô tư mới khóc lại cười dòn
Ăn cơm bỏ mứa đòi món khác
Dầu sợ biết đâu mẹ đánh đòn.

Có lúc ta mơ về xóm xưa
Ao đìa ruộng rẫy nắng cùng mưa
Thương cô thôn nữ thơm hương đất
Bình dị đời vui sống đủ vừa.

Có bữa ta mơ làm lục bình
Dạt dào tắm nắng ấm bình minh
Thả hồn theo bóng tà dương xuống
Gác bỏ ngoài tai chuyện nhục vinh.

Có lúc ta mơ làm hải âu
Đại dương sải cánh giũ buồn rầu
Từ cao nheo mắt nhìn nhân thế
Vui giận ghét thương lắm khổ sầu!

Anh Tú
May 31, 2015

2015/05/30

Chiều Đi Đâu...

Bên này bờ nắng chân trần cát
hướng anh chiều mờ mịt sương giăng
hai bờ với vô vàn khoảng lặng
gió bụi mờ
cay lắm mắt em thương.


chiều dại khờ lăn tăn con sóng nhỏ
thả tương tư biển cứ cồn cào
anh à...
mấy mùa rồi không đổi?
sao trên trời lấp lánh trốn tìm nhau


khi nào thu lại trao đông?
chiếc khăn gió
bạc màu nhung nhớ
phía anh chiều...
còn cuồn cuộn hương em?


đêm trăng buông
se lòng
vời vợi
một người ra đi
một người ở lại
mưa cuối ngày lạc mất dấu phai


bàn tay rồi một bàn tay
giấu chiều chi lâu vy?
xác hoa xưa
tàn trong cõi nhớ
lạnh nơi em
một bóng mãi đợi chờ...

Khuê
May 28,2015

2015/05/26

LỜI CỦA BẠN

Tình cờ Tạo Hoá cho ta rong chơi trên mặt hành tinh này với vô số quy luật xem ra dễ dàng nhưng khắc khe.
Ta chấp nhận cuộc chơi bằng tiếng khóc vô ưu, sẽ đối diện những sướng / khổ không biết, không lường.
Trong môi trường đầy thử thách như vậy mỗi chúng ta dù cố tuân thủ quy luật cuộc chơi thì có lẽ vẫn không tránh được một lần sai lầm. Điều ấy đúng vì qua trải nghiệm tổ tiên ta đã đúc kết bằng câu “Nhân vô thập toàn”.
Có dịp vỏ vẻ đọc vài trang sách Phật, ai đã trót “khóc thề” lúc chấp nhận vào thế giới Ta bà này thì nếu tạo NHÂN TỐT thì sẽ nhận QUẢ LÀNH, tạo NHÂN XẤU thì sẽ nhận QUẢ DỮ, sớm hay mai sau. Đọc và hiểu nhưng thực hành khó vô cùng .
Trên đường rong chơi nếu ai quàng lên vai vật chất thì cuối con đường trần đều trả lại tất cả, kể cả xác thân, cho cát bụi, vong linh chỉ mang theo NHÂN mà thôi.
Hằng ngày tự soi gương và tìm ra những vết bẩn trên mặt, nên chỉ viết ra cảm nghĩ riêng khi lúc hành thiền, như là tự tạo ra một ít nước để rửa mặt, mong được lắng tâm.

Hiện Thanh
<Bút hiệu khác của Anh Tú>
Chép lại ngày May 26, 2015

BUÝT HỌC-SINH*
  
Chân anh chạm nhẹ chân em:
Vô tình, cố ý làm quen với mình?
Thẹn thùng, e ấp làm thinh
Trời xui đi buýt học-sinh chung đường.

Tháng ngày nhen nhúm tình thương
Để ta với bậu vấn vương nợ nần.
Trả nhau món nợ Châu Trần
Kiếp này không hết thêm lần kiếp sau.

Anh Tú (Nhị Hồng)

May 26, 2013
*Kỷ niệm về xe Buýt học sinh của trường Tống Phước Hiệp, Vĩnh Long
Ánh Nguyệt
Thơ: Đỗ Hữu Tài
Diễn ngâm: Hương Chiều 

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ
Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình
Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng
Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?

Đỗ Hữu Tài
Cày Câm

Chiều buồn ngồi lái cày câm
Chỉ mong tìm chút hương thầm ngày xưa

Nhớ ngày nắng lửa chờ mưa
Đường cày xé đất buổi trưa bụi mù
Những đêm sương lạnh thâm u
Quấn mình trong “nốp” mà ru giấc nồng
Trở mình trên đất long chong
Tủi thân cơ cực giữa đồng quạnh hiu
Một mình một cõi sớm chiều
Máy ngưng đồng vắng, cô liêu lạnh lùng
Tai quen nhạc điệu côn trùng
Hồn theo tiếng vạc chập chùng nẻo xa
Trăng non khuất ngọn tre già
Gió đêm hiu hắt, sương sa giọt sầu

Chạnh lòng cố hỏi vì đâu
Bao giờ cho được tròn câu sum vầy

Một Lúa
(Nhớ về những ngày tháng ở xã Ngọc Chúc, Giồng Riềng)

2015/05/23

*Chỉ Muốn Vẹn Câu Thề*



"Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở"
(Hồ Dzếnh)

Từ mảnh trăng non đến
Từ nụ hoa hiện ra
Mỏng manh ngọc ngà tinh khiết
Thấy em trang đài kiêu sa
Ngại ngùng yêu mà quay bước?

Người ơi có hiểu được
Non... nhưng ước mơ tròn
Là nụ...mà lòng son.
Tôn trọng từ mầm...đưa lên tầm cao thượng!!!
Để được gì? Chỉ làm tình em héo hon!

Hồ Dzếnh một thời khéo ví von
Chưa vẹn câu thề sao biết mất vui?
Có đẹp chăng... khi trong dạ ngậm ngùi?
(Vì dang dở là ...chuyện đời hụt hẫng!)

Và anh ơi! Những chục năm sau rồi
Gặp lại chỉ buồn khi tình đã nguôi!

Anh Tú
May 23, 2015

*Cảm tác từ Tình Cao Thượng của Phong Tâm:

Tình Cao Thượng


Em đến từ trăng non
Từ một buổi sớm mơi, đôi bờ sông mấp mé
Từ dòng ngược lùi xa, nắng nghiêng dài qua cuối bãi
Từ ra về khi con nước mới nhửng lên.
Anh đi qua bóng chiều muộn trên sóng nhuộm thời gian
Một chiếc xuồng với những lá be mỏng nhỏ
Cắm sào bỏ quên

Mối tình non, đẹp như trăng mới mọc
Như nụ hoa hé nở thơm cành
Lần đầu tiên, cũng chỉ một lần cầm bàn tay ấm
Nghe sóng lòng trào dâng
Em cảm được và anh nhận biết
Hai trái tim mình đập
Nhan sắc em tập làm thiếu nữ
Anh học bài quân tử dạy đàn ông
Dòng máu trong ta, còn hơi thở đất phương Nam
Chảy qua đường tim cao thượng
Tôn trọng tình yêu từ những lá mầm.

Đọc câu thơ:
"Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở"...(*)
Tôi đi rồi
Em nhìn theo bỡ ngỡ
Bước sau dấu xe lăn, cúi mặt, bóng xa dần!
Thời gian dài với tôi có lúc quên lúc nhớ...

"Hai mươi bốn năm sau
Tình cờ gặp lại nhau"
Như bài thơ "Tình già - Phan Khôi" một thuở
Em chợt biết và tôi chợt hỏi
Ôi, cái đẹp?
Phải chăng chỉ có trong tình cao thượng!

Phong Tâm
17/03/2015
(*) Thơ Hồ Dzếnh
* Hai câu thơ cuối có góp ý của nhà văn Hàn Vĩnh Nguyên

2015/05/20

Phượng Tím_Hoài Thương
Mùa Phượng Tím.

Phượng tím nở đầy lúc xuân tan
Thổn thức tâm tư chợt ngỡ ngàng
Thương hoài một quảng thời áo trắng
Nhớ chuyện tình xưa đã lỡ làng.

Từ khi người ấy đã sang sông
Vội bước nhanh theo tiếng pháo hồng
Bỏ lại sau lưng mùa phượng nở
Quên người đang đứng đợi chờ mong.

Chuyện ngày xưa ấy đã phai phôi
Phượng nhắc thêm chi thấy bồi hồi
Xin năm tháng cũ dần bôi xoá
Để vết thương lòng mãi trong tôi.

Hoài Thương.
California May 10, 2015

2015/05/17

*Mãi Với Phượng Hồng

Tháng Tư  vừa qua đi California, tôi được bạn giới thiệu những cây phượng tím đang độ khoe hoa rực rỡ vùng Los Angeles và San Jose. 
Lần đầu biết đến nhưng phượng tím không cho tôi một xúc cảm nào đặc biệt ngoài việc ghi vào bộ nhớ của mình một loài hoa mới biết. Liên nghĩ đến thuở học trò, qua tháng ngày dài bên bạn bên thầy, qua bao mùa hè bãi trường khi hoa phượng hồng là chứng nhân những chuyện vui buồn của học sinh, sinh viên chúng tôi, nên phượng vỹ đậm nét trong tim. Đã ghi vài dòng cho cãm xúc với bài:
Ảnh: Ngọc Thu
Mãi Với Phượng Hồng

Phượng tím rực màu nơi xứ xa
Điểm thêm Xuân thắm nét mượt mà
Tình cờ như gặp người quen mới 
Quý phái đài trang dáng ngọc ngà!
...
Chợt nhớ thiết tha bóng phượng hồng
Rung rinh trong gió nắng hè nồng.
Hoa rơi, em nhặt, cười ròn rã,
Hỏi trỏng rằng "Ai có thích không?"
...
Trót khắc vào tim một bóng hình
Trước sau gìn giữ chữ chung tình
Tím màu quyến rũ ...nhưng xa lạ
Hồng đỏ phượng yêu ... mãi đẹp xinh!

Anh Tú
May 16, 2015

2015/05/16

Nửa Giấc Mộng Đời*

Diễn Ngâm: Hương Chiều

Đi tìm lại nửa cuộc đời
Nơi miền ký ức xa vời yêu thương
Nửa thời tất bật gió sương
Nửa rơi lệ đắng, nửa vương ngọt ngào
Sóng đưa thuyền lạc bến nao?
Trăng nghiêng rũ bóng khuyết sầu nơi đây!
Hờn thu buồn bã lá bay
Hờn mây với gió vui say quên mình! 

Vào mơ tìm lại chút tình
Lang thang trên lối với hình bóng ta
Màn đêm cõi vắng bao la 
Thời gian nhuộm úa đời hoa cỗi cằn
“Thiên nhiên quy luật vĩnh hằng”
Sao hoài giữ được mộng bằng tuổi xanh
Thôi thì lộng bức diễm tranh
Trong miền tiềm thức mỏng manh tơ trời 

Ru ta nửa giấc mộng đời
Ai gieo cung đẹp vào lời nhớ nhung
Hồn mơ mộng ước mông lung
Mây say gió lộng, tình chung bềnh bồng 
Ai buông sợi nắng tơ hồng
Trái tim mông muội quanh vòng đam mê
Thu đang trên lối đường về
Chợt nghe thương nhớ trời quê nửa đời! 

Yên Dạ Thảo 
20.08.2014
*(Từ bài thơ Tìm Đâu của Đỗ Hữu Tài)

2015/05/14

*Ta Về*

Ta về tìm lại tuổi thơ
Tóc xanh xoa dịu lơ ngơ bạc đầu
Mắt nai ném bỏ khổ sầu
Nụ cười xoá bớt dãi dầu trần gian.

Ta về đồng ruộng thênh thang
Mạ xanh nở trổ lúa vàng yêu thương
Mùi rạ mùa gặt ngát hương
Lồng tim đầy ấp thiện lương quê mình.

Ta về tìm lại bóng hình
Bà ba tóc kẹp ân tình nặng sâu
Vì đời rẽ lối đã lâu
Tôi đây, người đấy ở đâu bây giờ?

………….
Ta về tìm lại tuổi thơ
Níu thời gian lại, dại khờ đừng đi!
………….

Anh Tú
May 14, 2015
*Cảm tác khi đọc Nhặt Nhạnh Thơ Ngây của Trần Phương-Mai:

NHẶT NHẠNH THƠ NGÂY

ta về nhặt nhạnh tuổi thơ
thả bay trong gió xanh mơ cánh diều
chơ vơ vạt nắng hanh chiều
điệu ru năm tháng tụy tiều mẹ xưa
ta về ướt đẫm ban trưa
bỏ rơi con nắng dầm mưa cuối đường
liêu xiêu mái phủ rêu tường
"ê a" xa tiếng học trường mộng mơ
ta về nhặt nhạnh tuổi thơ
để quên trong góc bơ vơ một thời
gom mây dệt ngát xanh trời
giang tay ôm nắng nghe đời ngây ngô...

Phương-Mai Trần