2016/01/03

*Bài Thơ Cuối Năm 2014
Tặng hiền thê


Ngày cuối cùng năm nay thấy lạ
Là Đông sao nắng ấm mùa Xuân
Trời trong thăm thẳm xanh như ngọc
Gió bấc vờn cành trơ trước sân.

Thường đến ngày này tuyết đã rơi
Nơi đây hoa trắng trải đầy trời
Lạnh đầy khắp nẻo, len vào phổi
Hơi thở tràn theo ngọt lịm lời.

Giá rét nhưng anh vẫn ấm lòng
Người thương bên cạnh, thỏa chờ mong
Tình-yêu em tặng luôn nồng đượm
Thì có sợ gì khoảnh-khắc Đông.

Tiếp-tục tháng ngày tình-ái say
Bốn mùa hãy nắm tay trong tay
Bỏ quên hờn dỗi bay theo gió
Để trọn duyên mình. Đẹp dạ thay!

Anh Tú
December 31, 2014
*Từ “Mơ Giấc Mơ Đời” của Yên Dạ Thảo
http://anhtuvaban.blogspot.com/2014/12/blog-post_15.html

2015/12/31

Bài Thơ Cuối Năm 
 Image result for tờ lịch cuối năm
Ngày cuối một năm đã đến đây
Sáng về rồi tối tợ tên bay
Bâng khuâng ôn lại đôi điều cũ
Nôn nả ước mơ lắm chuyện hay
Chúc mãi sống qua đời hạnh phúc
Mong luôn dẹp bỏ chuyện chua cay
Cuộc đời ngắn ngủi ai đều biết
Hãy hưởng nay và cho đến mai!

Anh Tú
31/12/2015

2015/12/30

Nhớ Mẹ Yêu

Đông về se sắt lạnh
Tím rát đôi bàn tay
Lưng trời con cò trắng
Như chừng mõi cánh bay.

Mẹ đi xa mất rồi
Chân bước đều thảnh thơi
Mái tranh chiều ươm khói
Đưa tiển mẹ muôn đời.

Ngày nào con đi học
Mẹ dắt tay dọc đường
Một hôm thấy mẹ khóc
Khi con giởn trong trường !

Tím chiều mây bãng lãng
Thương mẹ mấy cho vừa
Nhớ con mương nước cạn
Mẹ tát cá ngày mưa.

Tức tưởi con xin lỗi
Nói nhỏ vào cơn mê
Mẹ ơi xin dừng lại
Con đang đợi mẹ về.

Đêm rồi con cầu nguyện
Mong mẹ được bình yên
Âm dương dù lưu luyến
Mẹ vẫn về cõi tiên.

Gió đông về lạnh cóng
Nhớ mẹ suốt đêm gầy
Giật mình cơn gió lộng
Bồi hồi đôi mắt cay…

Dương hồng Thủy
(ngày cuối năm 31/12/2015)

2015/12/29


Tuyết Đầu Mùa

Đêm qua rón rén nàng về
Khi tôi đang giấc mộng mê Đông này!
Sáng ra thức dậy mới hay
Dấu chân còn đó em rày …nơi mô?

Anh Tú
29/12/2015

2015/12/27

Chén Rượu Đời /Phương Hà
Cảm Tạ Đời /Anh Tú
Ngớp Mộng Đời/Phan Lương


Chén Rượu Đời 

Đêm lạnh, rượu nồng, tôi với tôi 
Nhấp từng giọt một những buồn vui 
Giọt mừng hội ngộ, rưng rưng khóc 
Giọt hận tình phai, ngất ngưởng cười 
Giọt đắng, giọt cay tràn khóe mép 
Giọt thương, giọt nhớ lịm bờ môi 
Trăng tàn, chén cạn, bình trơ đáy 
Đâu giọt yêu thương ở cuối đời?   

Phương Hà

Bài họa:

Cảm Tạ Đời

Từ tiếng khóc chào đời của tôi
Khởi đầu một kiếp buồn chen vui.
Ngọt ngào sa mẹ xoa cơn đói
Âu yếm tình cha mớm nụ cười
Rực rỡ vầng dương vờn mái tóc
Dịu dàng ánh nguyệt chạm bờ môi.
Khắc ghi ân sủng trời ban tặng
Cảm tạ tổ tiên! Cảm tạ đời!

Anh Tú
27/12/2015

Ngớp Mộng Đời

Gió lạnh chiều đông chỉ một tôi !
Xao lòng chợt nhớ những buồn vui.
Xưa kia chiếc bóng soi đường vắng
Hiện tại mình tôi nuốt lệ… cười.
Ngóng đợi một người tim rướm máu
Mòn trông đôi mắt lệ tràn môi.
Hương tình ấp ủ bao lần nữa ?
Cứ đợi chờ trông ngớp mộng đời! 

Phan Lương 

29/12/2015

2015/12/24


Giáng-Sinh 2015

Hãy
Mở tấm lòng đón Giáng-Sinh
Cuộc đời rực-rỡ lung-linh.

&

Năm Mới 2016

Hãy
Nở nụ cười chào Năm Mới
Thế-giới an-lạc thanh-bình.

Anh Tú
22/12/2015

Tây Bắc/Phương Hà
Rạch Mương* Quê Ngoại Tôi/Anh Tú 
An Bình* Quê Tôi/My Nguyễn

Xướng:

Tây Bắc

Đường đèo hun hút uốn quanh co
Thung lũng sương lam tỏa mịt mờ
Rải rác nhà sàn lưng dựa núi
Bạt ngàn ruộng bắp ngọn tung cờ
Lưng chừng vách đá, mây giăng lưới
Thấp thoáng sườn non, suối thả tơ
Rừng thẳm điệp trùng xanh ngút mắt
Đất trời Tây Bắc đẹp như thơ.

Phương Hà

Họa 1:

Rạch Mương* Quê Ngoại Tôi
Rạch Mương quê ngoại lượn quanh co
Vào những ngày mưa nước phủ mờ
Đom đóm cành bần le lói sáng
Phi lao ven ruộng phất phơ cờ
Trong lùm cây rậm chim làm tổ
Trên vách chòi hoang nhện mắc tơ
Vùng đất dù nghèo tình ấm áp
Sáng hồng chiều tím ngập trời thơ.

Anh Tú
24/12/2015
*Rạch Mương hay rạch Tân Quy, Tân Long Hội, Mang Thít, Vĩnh Long
**Xem thêm bài viết tại:
http://tongphuochiep-vinhlong.com/2013/02/nha-ngoai-toi/

Họa 2:


An Bình * Quê Tôi

Quê tôi sông nước chảy quanh co
Vườn tược bờ tre bóng nhạt mờ
Dưới bến sông sâu thuyền khuấy nước
Trên nương ruộng cạn bắp tung cờ
Cây xanh trái ngọt lung linh nắng
Lá thắm chồi non óng ánh tơ
Thấp thoáng bên sông như vẫy gọi
An Bình dìu dặt bức tranh thơ.

My Nguyễn
10/01/2016
*An Bình là một xã cù lao nằm cạnh sông Cổ Chiên, thuộc huyện Long Hồ, tỉnh Vĩnh Long.      


 Tây Bắc/Phương Hà
Rạch Mương* Quê Ngoại Tôi/Anh Tú


Tây Bắc

Đường đèo hun hút uốn quanh co
Thung lũng sương lam tỏa mịt mờ
Rải rác nhà sàn lưng dựa núi
Bạt ngàn ruộng bắp ngọn tung cờ
Lưng chừng vách đá, mây giăng lưới
Thấp thoáng sườn non, suối thả tơ
Rừng thẳm điệp trùng xanh ngút mắt
Đất trời Tây Bắc đẹp như thơ.

Phương Hà

Bài Họa:

Rạch Mương* Quê Ngoại Tôi

Rạch Mương quê ngoại lượn quanh co
Vào những ngày mưa nước phủ mờ
Đom đóm cành bần le lói sáng
Phi lao ven ruộng phất phơ cờ
Trong lùm cây rậm chim làm tổ
Trên vách chòi hoang nhện mắc tơ
Vùng đất dù nghèo tình ấm áp
Sáng hồng chiều tím ngập trời thơ.

Anh Tú
24/12/2015
*Rạch Mương hay rạch Tân Quy, Tân Long Hội, Mang Thít, Vĩnh Long

2015/12/21

Bài Thánh Ca Buồn

Vĩnh-Long/Ảnh:Trương Phú

VÙNG ĐẤT THÂN THƯƠNG

(Viết về Đồng Bằng sông Cửu Long )

Mảnh đất phì nhiêu thế hợp long
Ruộng nương màu mỡ nước xuôi dòng
Mùa dâng đợt lũ tràn tôm cá
Sông tặng phù sa trải cánh đồng
Lảnh lót tiếng hò câu gọi bạn
Mênh mang điệu lý giọng ru lòng
Hiền hoà cuộc sống vùng châu thổ
Hnh phúc tình yêu mãi thắm hồng.

Phương Hà

Bài họa:


Vĩnh-Long/Ảnh: Trương Phú

VÙNG NHỚ MỘT ĐỜI

Thương lắm quê tôi đất Vĩnh Long
Sông Tiền sông Hậu tắm hai dòng.
Trai thanh phố chợ hay thôn dã
Gái lịch thị thành hoặc ruộng đồng.
Ai đến tình yêu luôn gắn bó
Người rời duyên nợ chẳng hai lòng.
Tuyệt vời đất Vãng* ngàn năm mãi
Như ánh mặt trời sáng rực hồng.

Anh Tú
20/12/2015
*Một cách gọi Vĩnh Long.


Tự  Hào Đất Vĩnh

Ai được sinh ra đất Vĩnh Long
Cũng đều tắm mát nước chung dòng
Dù quê hay tỉnh gìn bền chặt
Mặc gái hoặc trai giữ chữ đồng.
Non Nước mến thương luôn khắc dạ
Ông Cha quí kính mãi ghi lòng.
Dầu xa ngăn cách dài ngàn dặm
Đất Vĩnh muôn đời rực lửa hồng.


Phan Lương

2015/12/19

NHỚ

Thắp ngọn lửa hồng khơi chuyện xưa
Nhớ bao nhiêu nữa vẫn không vừa
Những đêm đối ẩm say vầng nguyệt
Từng buổi song hành mặc gió mưa
Ấm áp kề vai chung lối mộng
Êm đềm nghe gió  quyện hương thừa
Canh tàn... tất cả đều tan biến
Lạnh lẽo, sương lùa qua giậu thưa.

Phương Hà


Xin phép được cảm họa với thi-sĩ Lộc Mai Phương Hà:


Nhớ Lại

Cuối năm rồi! Nhớ lại… hồi xưa
Thuở ấy có ai đôi tám vừa
Chung lớp chung trường bên thầy bạn
Cùng đường cùng ngõ dưới trời mưa.
Yêu thương hằng bữa như chưa đủ
Nhung nhớ từng đêm cũng chẳng thừa.
Hồi tưởng vẫn còn ngây ngất lạ
Mặc dù ngày tháng đã lưa thưa.

Anh Tú
18/12/2015



2015/12/17

Nhớ Về Một Bạn Thơ

Tôi quen biết được cố thi sĩ  Đỗ Hữu Tài từ một người bạn chung lớp thời Trung Học, anh tên là Hào. Anh kể cho tôi biết hai anh quen nhau ở trại Pulau Bidong, sau khi rời đảo thì cả hai được định cư trên đất Mỹ nhưng khác tiểu bang, cho đến năm 2010 mới liên lạc được với nhau. Anh Hào kể cho tôi nghe tình trạng sức khỏe của anh Tài và cho biết anh bắt đầu làm thơ sau cơn bệnh ngặc nghèo. Anh lấy bút hiệu là Thế Thôi. 

Anh Hào  nhờ tôi giới thiệu thơ của  Đỗ Hữu Tài vào web trường của tôi, và nếu có thể thì xướng họa thơ hầu giúp anh Tài trải qua những ngày tháng buồn tẻ. Tôi cho anh Hào biết là tôi không còn gởi bài cho web trường của mình nữa! Nhưng tôi giới thiệu anh đến Kim Oanh,  cũng là bạn học cũ của chúng tôi. Oanh là Mod của web trường trong thời gian nầy!  

Vài tháng sau tìm được trang web VNTQ, tôi bắt đầu đăng thơ và xướng họa thơ với vài thi sĩ lạ! Có lẻ anh Hào báo cho anh Tài biết nên vào đầu tháng Tư năm 2011 thì tôi thấy trong Diễn Đàn của web nầy xuất hiện thơ của Đỗ Hữu Tài. Mỗi bài thơ của anh nhờ bạn đăng lên là tôi đều đọc, rất lấy làm thán phục nhưng chưa dám vào làm quen.  Cho đến cuối tháng 5 năm 2011 thì tôi đọc “ Bài Thơ Tôi” của anh, lúc đó tôi mới dám ghé vào chào hỏi và để bài thơ thứ nhất “Bài Thơ Anh” vào vườn thơ của Đỗ Hữu Tài.

Anh Tài rất vui khi thấy tôi qua vào vườn nhà anh và để lại bài thơ, anh viết:
- Tài rất vui khi đọc thơ của YDT mà bấy lâu nay đã chờ. Hào có nói vào nhà của YDT để trao đổi thơ...nhưng Tài ngại thơ mình “chưa đủ cân lượng '' nay thì đã được YDT mở cửa Tài sẽ vào thường nha!”.  

Thật sự người ngại là tôi, vì tôi bắt đầu làm thơ vào mùa thu năm 2009, thơ còn vụng về, chưa biết cách dụng từ để cho bài thơ của mình được mượt mà như những bài thơ của anh từ trước đến nay!
  
Có một lần trong Diễn Đàn tôi cho anh biết là tôi có đọc qua bài thơ “Quét Lá” của anh đã được đăng trong web LVD khoảng đầu năm 2011. Tôi rất thích nên yêu cầu anh đăng bài thơ nầy trong Diễn Đàn VNTQ để chia sẻ cho các thi hữu cùng thưởng thức. Anh nói để tìm lại và đăng lên theo lời yêu cầu. Nhưng vài ngày sau anh cho biết là không tìm được bài thơ nầy, tôi phải vào web LVD tìm lại rồi cho anh biết tên bài thơ là “Cạnh Nhà” chứ không phải “Quét Lá”! Thời gian sau tôi nhờ cô Hương Nam diễn ngâm bài thơ dùm, giọng ngâm của cô nghe khá ngọt ngào, anh rất thích! 


Vài tháng sau anh gởi tặng tôi năm tập thơ “Có Những Đêm”, đọc lời giới thiệu và thấy hình anh ngậm viết để làm thơ đã làm tôi không cầm được nước mắt. Tôi đâu ngờ anh Tài bệnh nhiều đến thế!

Chúng tôi bắt đầu liên lạc bằng emails, mỗi ngày tôi viết thơ thăm hỏi anh, riêng anh thì thường khoe bửa nay được ăn trưa món gì, có lần tôi bật cười lớn khi đọc email của anh (thường emails of anh không bỏ dấu):
- Bua nay Tai đuoc an my Y…. NGAN...! Het gio roi, thoi Tai dọt …. !
Có lần tôi hỏi anh trên phone:
- Anh Tài ơi, bật mí cho YDT biết làm sao để có một bụng thơ như anh?
Anh trả lời:
- Điểm tâm buổi sáng của Tài là ăn thơ đó YDT!
Có những lúc thấy tôi vắng trong Diễn Đàn thì email thăm hỏi:
- YDT oi, co khỏe hay chuyen gi khong ma khong thay post tho moi len vậy?
Trong thời gian đó tôi khá bận nên không làm thơ, viết vội vài hàng:
- Hồn thơ của YDT bị đi lạc nên không ra được bài thơ nào cả!

Suốt ba năm trước đây dường như tuần nào thơ tôi ra là có thơ anh hoạ lại! Tôi thầm phục anh vì anh họa thơ hay cảm tác với các nàng thơ rất nhanh.

Có một lần tôi viết email cho anh hay là tôi vừa đăng bài thơ mới trong VNTQ, mời anh qua vườn YDT đọc cho vui. Anh trả lời ngay:
- Đe Tai “CHAY” vào vuon cua YDT xem!

Câu trả lời của anh làm tôi cười không ngớt khi hình dung cảnh anh ấy tất bật chạy qua vườn mình để đọc thơ! Thật sự tôi cũng biết thời khóa biểu của anh là đâu vào đó! Ăn cơm trưa xong là y tá cho anh nằm sấp hai tiếng để lưng không bị lở.  Anh cho biết là trong thời gian nầy là anh suy nghỉ để họa thơ từ các nàng thơ trong các Diễn Đàn anh quen biết.

Mùa Giáng Sinh đến và cũng là sinh nhật anh là ngày 17 tháng 12,  anh kể mùa này là anh vui nhất trong năm, vì vừa Sinh nhật anh và vừa Giáng sinh. Anh khoe là mỗi năm anh nhận được nhiều thiệp chúc mừng và quà từ bạn bè khắp nơi,

Năm đầu tiên tôi gởi cho anh là hộp kẹo Chocolate và Birthday card. Ngạc nhiên và vui, anh viết:
- Nam nay Tai nhân đuoc them mon qua tu Co Lang Gieng! Hi hi…

Sinh nhật năm kế tiếp tôi cũng gởi anh chocolate, đến mùa Trung Thu thì nhờ cô bạn làm bánh trung thu gởi cho anh, anh nhờ làm đặc biệt mỗi bánh phải có hai hột vịt muối.  Hai năm sau, anh bảo tôi đừng gởi hai món ngọt nầy vì anh bắt đầu cử ngọt. Có chút ngạc nhiên nên tôi hỏi anh qua phone:
-  Anh bị tiểu đường?
Anh trả lời:
-  Tài dùng răng để ngậm đủa thần mà gỏ phím nên nha sĩ kêu phải giữ hàm răng cho tốt!

Câu trả lời của anh làm tôi giựt mình vì quên hẳn là anh gỏ phím bằng miệng.
Nhớ một lần anh tâm sự là trước lễ Giáng sinh thì Tài có một số ở bạn gần đến thăm, phòng Tài rất rộn rịp trong những ngày nầy, nhưng sau đó thì vắng và buồn lạnh vì ai cũng quanh quẩng cùng gia đình….Tài thì trong phòng nhìn tuyết! Từ nghe được tâm sự của anh, tôi bắt đầu gởi DVD Paris By Nigh, Asia để anh xem trong những ngày lễ nầy! Sau đó tôi nói với anh khi nào muốn xem nhạc gì thì nói cho YDT mua gởi qua, anh nói: 
- Nếu vậy thì Tài sẽ rất tự nhiên à nha! Hi hi…
Thời gian thấm thoát cũng hơn bốn năm rồi! Dường như tôi quen dần nhận và xem emails của anh gởi trong những giờ ăn cơm trưa của mình, dường anh có sắp xếp thời khóa biểu cho mỗi nàng thơ!

Đột nhiên có khoảng thời gian vắng bặt thơ Đỗ Hữu Tài trong diễn đàn của VNTQ, tôi không biết ai để hỏi thăm. Vài tháng sau thì tôi nhận được email của anh:
- YDT oi, Tai ve roi!
Tôi mừng và hỏi:
- Anh đi đâu mà về rồi?
- Tài o benh vien ve, bac si chua cho phep ngoi go phim nen khong lam gi duoc ca!
- Anh Tài làm YDT hết hồn!

Đọc được email của anh tôi thấy nhẹ nhỏm vì tưởng….

Thời gian sau nầy, mỗi lần có thơ được phổ nhạc và được làm youtube hay thơ được diễn ngâm là anh gởi link cho nhóm chúng tôi vào xem.  Tôi viết chọc anh:
- Anh Tài “KHOE” hoài làm cho YDT ganh tỵ đó nhen!
Anh trả lời:
- Co ma khong khoe… se lam Tai rat kho chiu! Hi hi…

Những emails của anh và tôi qua lại trong giờ cơm trưa thế mà hơn bốn năm rồi! Tôi rất vui và có lẻ anh cũng thế!
Cuối tháng chin vừa qua,  từ Việt Nam trở về thì ba ngày sau Kim Oanh báo cho tôi hay là anh Tài qua đời! Tôi sửng sốt,  ngồi nói chuyện với Oanh mà tôi nghẹn ngào, không cầm được nước mắt. 

Sau ngày anh qua đời, ngồi làm việc mà tôi luôn nhìn đến cell phone trên bàn, nhớ lại những emails sau giờ cơm trưa, những lời thơ viết qua lại ... làm cho lòng tôi buồn vui lẫn lộn! 

Giáng Sinh năm nay vắng bóng và tiếng thơ của “anh hàng xó|m”, vườn thơ của “Cô Láng Giềng” cũng vắng lạnh, anh có biết?

Yên Dạ Thảo
16/12/2015

*Xem bài cảm tác của Anh Tú:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/thay-loi-cho-ban-man-phep-anh-huu-tai.html

2015/12/16


Mong Chờ


Trụi lá cây run chào gió lạnh
Vài tia nắng ấm đón ngày sang
Đó đây lảng vảng làn khói xám
Lò sưỡi nhà ai cháy dở dang.

Đông đến lang thang không tuyết trắng*
Như đời người thiếu vắng tình thương
Tuyết nơi đâu để hoài mong đợi
Tình biệt tăm giăng mắc vấn vương.

Anh Tú
16/12/2015

*Đáng lẽ tuyết đã rơi ở thời điểm này.

2015/12/15

Bến Vắng*


Lên bờ là khách giã từ
Con đò ở lại lắc lư sóng đời
Dập dồi bão táp mưa rơi
Ngày dài tuyệt vọng mòn hơi nhớ người!

Anh Tú
15/12/2015
Stamford, Connecticut
*Họa bài Bến Cũ của Mặc Thái Thảo:
Bến Cũ*

Thuyền cũ vẫn đậu bến xưa,
Hoàng hôn ngập lối – lưa thưa sao trời
Hỏi thăm cô lái đâu rồi,
Ngậm ngùi viễn khách một đời tương tư.

Mặc Thái Thủy
12/10/2025
Lincoln, Nebraska 
*Xem bài họa của Anh Tú:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/b-en-vang-len-bo-la-khach-gia-tu-con-o.html
Vuốt Mắt Con*

Đưa con về với nhà mình
Chuyến xe đời nghiến...vô tình biển dâu

Nhịp tim cùng nhịp thở đau

Ba ru mềm tiếng ru sầu tang thương!
Ngủ đi con, giấc miên trường
Yên lòng trong cõi vô thường là đây!

Vuốt mắt con
Đầu ngón tay lạnh cóng
Máu đông khô đỏ thẫm. Buốt đường tim
Vuốt mắt con
Như xát muối mắt mình!
Lệ khô quánh mà lòng trào nước mắt
Mắt con nhắm
Mắt ba căng như cây chống
Sao cứ mờ không nhìn thấy mặt con?
Đâu mất rồi nụ cười hồn nhiên
Lúc tuổi thơ, lúc nên người và bây giờ...
Sao vậy!?
Nhói lòng,
Con ơi,
Còn nói được lời gì?!...

Phong Tâm
11.12.2015
*Đọc thêm bài thơ chia sẻ nỗi đau này của Phong Tâm:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/ac-quanh-noi-au-chan-thanh-chia-se-noi.html