Nhà chỉ có hai
người đàn ông: chủ và tớ, tại một nơi nào đó ở trời Tây thời xa xưa.
Sau một buổi
săn bắn, chủ:
-Tèo, làm rô-ti
thật ngon con chim hạc này để ta đãi bạn ăn tối hôm nay.
-Ông chủ sẽ
hài lòng.
Mùi thịt chim
rô-ti thơm lừng bay sang nhà hàng xóm nơi có một cô gái đẹp mà Tèo
từng ước mơ kết bạn.
Cô gái õng ẹo
đứng bên hàng rào nới vói qua:
-Hôm nay anh Tèo
có khoẻ không?
-Tôi khỏe và
rất vui khi cô hỏi thăm. Cám ơn cô nhiều.
-Hôm nay anh nấu
món gì mà thơm quá vậy?
-Dạ... là chim
rô-ti.
-Chắc ngon lắm,
anh có thể cho tôi ... thử qua không?
Tèo bị bất ngờ
nên chần chừ một giây rồi ... quyết định:
-Được chớ sao
không?
Để tỏ ra hào
phóng, Tèo ... cắt một đùi con chim trao cho người đẹp.
Tối đến trên
bàn tiệc món chim rô-ti được dọn ra, dỉ nhiên chỉ có một đùi.
-Tèo, sao mất
hết một cái đùi rồi vậy? Ông chủ thắc mắc.
Tèo hoảng hốt,
nhưng nhanh nhẩu trả lời:
-Chim diệc vốn
có một chân mà ông chủ.
Biết Tèo bí
lối nên lẻo mép, ông chủ bắt Tèo chặt thịt ra từng miếng để khách
không để ý.
Vài hôm sau, ông
chủ gọi Tèo cùng đi săn, đến nơi chim diệc thường tụ tập. Trước một
bầy chim đang đứng nghỉ ngơi... trên một chân.
-Tèo, con có
thấy đàn chim diệc... ?
-Dạ, con có
thấy... chỉ có một chân.
Ông chủ không
nói gì, bèn vỗ tay. Bị động, đàn chim thò chân còn lại ra và bay
lên.
-Bây giờ chim
diệc có mấy chân, Tèo?
Biết ông chủ
gián tiếp dạy cho một bài học, Tèo cúi đầu:
-Con xin lỗi ông
chủ.
Anh Tú
Anh Tú