2015/04/18

Măng Tây ai mà ngờ là thuốc cực quý?


(Kính chuyễn với hảo tâm, chỉ là thông tin, không có ý quảng cáo. Chúng tôi không chịu trách nhiệm về bất cứ hệ quả nào khi dùng măng tây)

Mẹ tôi đã dùng nước sinh tố măng tây, sáng 4 muỗng súp và tối cũng 4 muỗng từ hơn 1 tháng nay. Bà đang phải uống thuốc hóa trị cho bệnh ung thư màng phổi giai đoan 3 về và số lượng tế bào ung thư của bà từ 386 đã xuống 125 trong tuần vừa qua. Vị bác sĩ chuyên gia có nói là bà không cần phải đến gặp ông ta trong 3 tháng tới đây. 

BÀI BÁO :
Nhiều năm trước đây, tôi có gặp một người đang đi tìm măng tây cho người bạn bị bệnh ung thư. Anh ta đưa tôi một bản sao bài báo tựa đề “Măng tây cho bệnh ung thư”, được đăng trên tờ Cancer News Journal, tháng 12 năm 1979. Tôi chia sẻ cùng các bạn ngay bây giờ như anh ta đã làm với tôi : tôi là một nhà hóa sinh và chuyên về liên quan giữa chế độ ăn kiêng và sức khỏe trên 50 năm rồi. Nhiều năm trước, tôi có biết về sự khám phá của ông Richard R. Vensal, D.D.S, rằng măng tây có thể chữa khỏi bệnh ung thư. Từ đó đến giờ, tôi đã hợp tác với ông ta cho dự án của ông ta. Chúng tôi đã thu thập được rất nhiều trường hợp rất triển vọng. 
Sau đây là vài thí dụ : 

Trường hợp thứ 1 : 
Một người đàn ông gần như là không còn hy vọng gì với bệnh Hodgkin (một loại bệnh ung thư về mạch bạch huyết) đã hoàn toàn mất hết năng lực. Một năm sau khi chữa trị bằng liệu pháp măng tây, các bác sĩ của ông ta không thể tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của bệnh ung thư và anh ta trở lại làm việc thật hăng hái. 

Trường hợp thứ 2 : 
 Một thương gia thành đạt ở tuổi 68 đã bi bệnh ung thư bàng quang từ 16 năm rồi. Sau nhiều năm điều trị, kể cả xạ trị không kết quả, ông ta chuyển qua măng tây. Sau 3 tháng, các xét nghiệm cho thấy khối u trong bàng quang đã biến mất và thận của ông ta hoạt động bình thường.

Trường hợp thứ 3 : 
Một người đàn ông bị ung thư phổi. Vào ngày 5 tháng 3 năm 1971, ông ta được đưa lên bàn mổ nhưng vì căn bệnh đã phát triển quá nhiều nên không thể tiến hành cuộc giải phẫu được. Các bác sĩ tuyên bố trường hợp của ông ta không còn hy vọng gì. Vào ngày 5 tháng 4, ông ta nghe nói đến liệu pháp măng tây và bắt đầu uống ngay tức thì. Đến tháng 8, các phim X quang cho thấy các dấu hiệu của bệnh ung thư đã biến mất và ông ta trở lại công việc kinh doanh của mình. 

Trường hợp thứ 4 : 
Một phu nữ bị bệnh ung thư da từ nhiều năm. Sau đó bệnh này đã chuyển sang nhiều hình thức ung thư khác nhau mà vị bác sĩ chuyên gia cho là đã phát triển nhiều rồi. Sau 3 tháng dùng măng tây, vị bác sĩ chuyện gia cho biết da bà ta trông rất tốt và không còn các vết tổn thương nữa. Bà này còn cho biết liệu pháp măng tây còn chữa căn bệnh thận của bà, mắc phải từ năm 1949. Bà ta đã làm 10 cuộc giải phẩu lấy sỏi thận và bà cũng nhận được trợ cấp từ chính phủ về tình trạng thận không thể giải phẩu ở giai đoạn cuối. Bà quy cho liệu pháp măng tây đã chữa khỏi bệnh thận của bà. 
Tôi không ngạc nhiên lắm vế các kết quả, vì theo “Các yêu tố về materia medica” được xuất bản vào năm 1854 do một ông Giáo sư của Trường Đại học Pennsylvania, nói rõ là măng tây là một phương thuốc dân gian để làm tan các sỏi thận.

Hãy chú ý đến ngày tháng ! Chúng tôi còn có nhiều trường hợp khác nữa nhưng ngành y tế đã can thiệp vào việc chúng tôi thu thập các hồ sơ. Vì thế chúng tôi mới kêu gọi các độc giả hãy phổ biến các thông tin rất hữu ích này để giúp đỡ chúng tôi thu thập thật nhiều chứng cứ về các thành tích bệnh sử để áp đảo các người hoài nghi của ngành y tế cho một thứ liệu pháp rất không thể tin được, đơn giản và tự nhiên này. 

Về cách chữa trị, măng tây phải được nấu chín trước khi dùng vì thế măng tây đóng hộp vừa tươi và tiện lợi. 
Tôi có liên hệ với 2 công ty đóng hộp măng tây , Giant và Stokely, và tôi rất hài lòng vì 2 nhãn hiệu này không có sử dụng thuốc trừ sâu hoặc hóa chất bảo quản. 
Bỏ các cọng măng tây vào máy xay sinh tố và đánh cho nhừ, sau đó cất vào trong tủ lạnh. 
Cho người bệnh uống 4 muỗng canh, 2 lần trong ngày, sáng và chiều tối. 
Thường thì sau 2 - 4 tuần người bệnh sẽ thấy sức khỏe được cải thiện. Người bệnh cũng có thể pha loãng trong nước nóng hoặc nước lạnh để uống. Liều lượng này được ấn định căn cứ trên các thí nghiệm thực tế nhưng dung lượng nhiều hơn cũng không có hại gì hết mà đôi khi rất cần thiết trong vài trường hợp. 
 Với tư cách là một nhà hóa sinh, tôi tin chắc rằng câu châm ngôn cổ xưa rằng “ Cái gì điều trị được thì có thể phòng ngừa được”. Căn cứ theo lý thuyết này mà vợ chồng chúng tôi thường dùng purée măng tây như là thức uống trong các bữa cơm. Chúng tôi dùng 2 muỗng canh được pha trong nước để hợp khẩu vị của chúng tôi cho các bữa ăn sáng và tối. Tôi thì thích uống nóng trong khi vợ tôi thì thích lạnh. Từ nhiều năm rồi chúng tôi thường cho xét nghiệm máu trong các lần kiểm tra sức khỏe. Trong lần kiểm tra máu sau cùng do một ông bác sĩ chuyên về dinh dưỡng liên quan đến sức khỏe, cho thấy có nhiều cải thiện đáng kể trong các thành phần trong máu khác với lần trước đó và chúng tôi có thể khẳng định rằng các cải thiện đó không do cái gì khác hơn là măng tây. Với tư cách là một nhà hóa sinh, tôi có làm một nghiên cứu sâu rộng về các nét đặc trưng của các bệnh ung thư và các phương pháp chữa trị được đề nghị. Và với kết luận cuối cùng, tôi tin chắc rằng măng tây phù hợp nhất cho các lý thuyết về ung thư. Măng tây có chứa một số lượng lớn protein gọi là histones mà tôi tin là rất tích cực trong kiểm soát sự phát triển của tế bào. Vì lý do đó, tôi tin là ta có thể nói măng tây có chứa một chất mà tôi tạm gọi là chất bình thường hóa cho sự phát triển tế bào. 
Tầm quan trọng của tác động trên bệnh ung thư cũng không khác như là nhiệm vụ của một loại thuốc bổ cho cơ thể. Không để ý đến lý thuyết, trong hoàn cảnh này, măng tây được dùng theo đề nghị của chúng tôi, là một chất vô hại. Cơ quan FDA (Cơ quan kiểm tra thực phẩm và dược phẩm của Hoa Kỳ )không có lý do gì ngăn cản bạn dùng một thứ mà chỉ có đem lại điều tốt mà thôi. Viện Nghiên Cứu Ung Thư Hoa Kỳ đã báo cáo là trong măng tây có chứa chất glutathione, được xem như là chất chống sinh ung thư và chống oxy rất hiệu nghiệm. 
(VLP dịch)

Nguồn: Internet


2015/04/17


Chơi Vơi

Vào Xuân
Thưa nắng nhiều mưa
Tháng Tư viễn xứ
Gió đưa cánh buồn

Cành trơ
Đêm lạnh phơi sương
Thời gian lặng lẽ
Theo đường mây bay

Tôi đi 
Hơn quãng đường dài
Giọt buồn cay đắng 
Đong đầy ngăn tim

Tôi đi
 Quanh quẩn để tìm 
“Chân tình” hai chữ
 Đã chìm biển sâu!

Tôi đi
Với mảnh hồn đau
Chơi vơi ở giữa
 Hai màu trắng đen!

Yên Dạ Thảo
10/04/2015

2015/04/16

Ảnh:Hồ Văn Cưng
*Quê Ngoại Xưa*

Vùng sâu quê ngoại bần hàn
Bến sông cỏ dại xen đan cóc kèn
Mù u, dừa nước lấn len
Soi mình bóng nước bần chen ngô đồng.

Bên đường một bụi tầm vong
Mươi cây gió thổi ngọn cong theo chiều
Vi vu tiếng vọng đìu hiu
Tan trong im ắng buồn thiu tháng ngày. 

Đầu song có đám trầu cay
Vôi, cau móm mém ngoại nhai nghĩa tình
Sáng chiều nắng đến lung linh
Đèn mù u rọi bóng hình cô đơn.

Kiếp nghèo không chút tủi hờn
Kiên gan đi giữa ngàn cơn sóng đời
Từ ngoại rời bỏ cuộc chơi
Khung trời cũ vẫn bời bời trong con!

Anh Tú
Hawthorn, California
Ngày 16/4/2015
*Nhân đọc Mùa Hoa Mù U của Lâm Chiêu Đồng
**Một bản nhạc về Mù U:
http://www.thonhacviet.com/mp3/bongmuu_nq.mp3

2015/04/09

Chùm Thơ Tháng Tư

Phận Hèn

Giật mình ngắm lại phận hèn
Kể từ năm ấy vận đen vào đời
Cũng là một kiếp con người
Lên voi xuống ngựa tôi đòi…cũng quen.

Ngậm Ngùi

Nửa đêm thức giấc ngậm ngùi
Bốn bề trống vắng lẻ loi tâm hồn
Bạn hiền ngày cũ thân còm
Sống trong khắc khoải cô đơn u hoài.

Tìm Quên

Ngửa tay hứng giọt mưa đêm
Xoa lên đôi mắt ướt mềm hoàng hôn
Hồn theo phố vắng chập chờn
Tâm tư bất chợt dỗi hờn thời gian.

Tâm Sự

Từ khi áo mão quăng đi
Sương pha tóc rối mưa thì thầm rơi
Đêm về nắng gởi trùng khơi
Vầng trăng trĩu nặng rối bời tâm tư.

Lãng Quên

Thì thôi bóng nắng đã tàn
Chia tay thế sự đa mang ích gì
Thời gian chôn cất niềm vui
Chắt chiu kỷ niệm ngọt bùi lãng quên.


Giọt Cà Phê

Đậm đen từng giọt nặng nề
Thế mà vẫn nhạt trăng thề bóng nghiêng
Em đi đắng giọng ưu phiền
Bỏ quên vị ngọt tơ duyên chúng mình.

Rong Rêu

Gió về nát hạt mưa tuôn
Vấn vương nắng nhẹ thu buồn lá bay
Trăng vàng bịn rịn heo may
Con tim hoang phế tháng ngày rong rêu.

Thả diều

Nối dây thả cánh diều bay
Ta về rót rượu uống say nắng chiều
Hè về nắng cũng quạnh hiu
Thân đơn gối mõi như diều dứt dây.

Con Nước

Trăng treo mấy tháng trăng già
Yêu nhau mấy độ vẫn là tình non
Vầng trăng hết khuyết lại tròn
Nước ròng chảy mãi nước rong cũng về.

Pleiku

Sương mù - bụi nhớ chiều nghiêng
Đón em tan học bên triền dốc xưa
Cà phê ngụm đắng ngày mưa
Bỗng sao ngọt lịm như vừa chạm môi.

Dương Hồng Thủy 
Tháng 4/2015

2015/04/07

Ảnh:Trương Phú
*Nói Với Anh*

Đến đi: những con đường cũ
Gặp gỡ chia tay: lối mòn
Nợ duyên hai ta đã đủ?
Xa anh tình em vẫn còn!

Đến… vùng rong chơi tạm bợ
Đi… khi vừa hết cuộc chơi
Gặp nhau trả trao nần nợ
Chia ly gây xót đôi đời.

Em đi một trưa quyến luyến
Nhìn anh nức nỡ mà thương
Nấc hơi tim dừng xao xuyến
Kiếp sau lần nữa chung đường.


Anh Tú

April 7, 2015
*Viết cho Phú Thạnh và Mỹ Lệ.
Trích ảnh:Trương Phú


Tiễn Biệt

(Tiễn đưa chị Mỹ Lệ)

Một chiếc lá rơi
Lìa khỏi cành đời
Một người lặng lẽ
Lệ sầu đầy vơi

Xuôi dòng nước chảy
Một chiếc thuyền xa
Sóng buồn vỗ bến
An Lương sông nhà

Ngàn thu an giấc
Phật độ hương linh
Vĩnh hằng một cõi
Cực lạc vãng sinh!

Yên Dạ Thảo
06/04/15

2015/04/05

Tình

Tình đi...
để lại ngậm ngùi
Để thu vàng lá 
chôn vùi thương đau
Một mai 
nếu nhớ về nhau
Xin ôn kỷ niệm
 ngọt ngào yêu thương.

Tình đi...
hai trái tim buồn
Một tim nức nở
một vương vấn sầu  
Như trăng 
lẻ bóng đêm sâu
Tình không đoạn kết
tím màu thời gian! 

Yên Dạ Thảo
02/04/2015
CON GÁI - KYO YORK

2015/04/02

Thạch Động-Ảnh: Internet
HÀ TIÊN TRONG MƠ.

Trong mơ trở lại chốn Hà Tiên,
Lòng muốn đi thăm khắp mọi miền.
Tôi ghé bãi Nam(1), vùng sóng lặn:
Hòn Heo, Bãi Ớt ngắm trăng lên.

Rồi tôi lại đến chốn Lư Khê(2),
Rạch Vược là đây cá hội về.
Đồi núi lô nhô, dòng nước bạc,
Thuyền câu san sát bến sông quê.

Rời bến Lư Khê một chiều êm,
Đông Hồ(3) soi chiếu ánh trăng đêm.
Thuyền trăng chở khách vào đêm mộng,
Rượu ấm tình nồng lai láng thêm.

Tôi đến Pháo Đài ngắm cảnh đêm,
Đảo vàng(4) ngăn sóng vỗ triền miên.
Điếu Đình(11),bến nước,thuyền câu đỗ,
Nhìn ánh trăng vàng ngỡ cảnh tiên.

Tôi đến Mũi Nai(5) ngày nắng lên,
Gió xuân lay nhẹ khóm dừa xanh.
Nước trong,cát trắng,lòng hưng phấn,
Kẻ tắm,người đùa trên sóng nhanh.

Thạch Động(6)một chiều tôi đến thăm,
Đứng nhìn bao quát cảnh chung quanh :
Châu Nham(7) thắp thoáng chim về tổ,
Tiêu Tự(8),Giang Thành(9) trong nắng hanh.

Bình San(10) trở lại chốn thân thương,
Đồi núi xanh lơ dưới nắng sương.
Hùng vĩ lưng đồi lăng Mạc Cửu,
Dập dìu du khách đến dâng hương.
Từ Lăng Mạc Cửu nhìn về núi Tô Châu-Ảnh : Trần Văn Mãnh
Chợt nhớ năm xưa cũng dạo nầy,
Bạn bè tảo mộ ở nơi đây,
Cùng đi hái quả sơn trà mọng,
Nhặt cánh lan rừng dạ ngất ngây.

Từ dạo chia tay người mỗi nơi,
Thiều quang nhuộm bạc tóc, da mồi.
Người xưa cảnh cũ nào đâu thấy,
Trăng chốn
 Đông Hồ vẫn mãi soi ?

Nguyễn Phúc Hậu.
Ottawa 29.03.2015.

Chú thích :

(1) Bãi Nam: Nam Phố trừng ba
(2) Lư Khê: Lư Khê ngư bạc
(3) Đông Hồ : Đông Hồ ấn nguyệt
(4) Đảo vàng : Kim Dự lan đào
(5) Mũi Nai : Lộc Trĩ thôn cư
(6)Thạch Động: Thạch Động thôn vân
(7) Châu Nham: Châu Nham lạc lộ, núi Đá Dựng
(8) Tiêu Tự: Tiêu Tự thần chung,chùa Tam Bảo
(9) Giang Thành : Giang Thành dạ cổ,luỹ Giang Thành
(10) Binh San: Binh San diệp thúy, nui lăng
(11) Điếu Đình :Mái đình, nơi du khách đến câu cá, thưởng trăng và ngâm vịnh, xây cất từ đời Mạc Thiên Tích.


Các cảnh từ 1 đến 10 gọi là Hà Tiên Thập Cảnh, vẫn còn trong ký ức của tôi, nhưng không biết bây giờ ra sao, hẹn một ngày về thăm lại để thỏa lòng mong nhớ.

2015/04/01

Angel's Whisper 

Xin Tạ Lỗi*

thuở học trò chúng mình ngồi chung lớp
ngày mấy lần chạm mặt lúc đi về
em bàn trên, anh bàn sau, nhưng khớp
chẳng dám chuyện trò – đừng nói  si mê.

tình học trò anh mang - dù cấp một
em vô tư trong sáng như bài thơ
tội cho anh - vì em chưa hiểu được
thế nào là yêu - nên vẫn ngu ngơ.

nền đất thấp - mái trường bằng tre lá
vách trống trơn nhìn thấu tận làng bên
anh ngắm em – lâu ngày em không nhớ
thế mà anh – từng hơi thở không quên !

hai chiếc xuồng – hai mãnh đời cơ cực
làng trên - xóm dưới mấy bận đi về 
anh thỉnh thoảng giòng em con nước ngược
em cười vui vang dội bến sông quê.

theo thời gian tình anh càng tha thiết
trộm nhìn em từng nhịp bước chân đi
anh mãi lặng im - em làm sao biết : 
xót cho người ôm riết khối tình si !

chia tay quê nghèo - về miền đô thị
ta gặp nhau bất chợt buổi mưa dầm
em thiếu nữ tóc cài hoa thiên lý
đâu ngờ anh lại ủy mị thương thầm.

phải ngày đầu, anh làm gan … tỏ ý
thì bây giờ đâu ngăn cách hai nơi
tình đơn phương anh giấu trong tim phổi
em ngàn lần. Xin tạ lỗi. Anh ơi !

Dương hồng Thủy
April 02, 2015
*Họa Chân Tình của Anh Tú

ĐƯỜNG CHÂN TRỜI
Sáng tác: Anh Việt Thu
Trình bày: Phương Đại và Hoàng Oanh



Lời ca:

Người mang thương nhớ về cuối chân trời
Người mang thương nhớ đi suốt đời quên từ giã
Tình yêu rất lạ vô cùng
Dù sao vẫn nghe lạnh lùng
Nửa đêm thức giấc một cõi mịt mùng...

Nửa đêm thức giấc man mác buồn duyên tình cũ
Người đi tóc rũ mây trời
Tình yêu trót đi vào đời
Người mang thương nhớ về cuối chân trời.

Thôi tiếc chi kỷ niệm xa xưa
Kỷ niệm hai đứa mình đã quên chưa?
Tại trời hay mưa và đêm thì hay buốt giá
Cây thay lá cũng buồn suốt đời
Người mang thương nhớ về cuối chân trời...
Có Góc Trời Để Nhớ

Nửa thế kỷ hơn chẳng thể quên
Dù xa kỷ niệm nhuốm hư hoen
Con đường phố cũ từng ghi dấu
Dưới những hàng cây một thuở quen.

Nón lá áo dài đôi mắt nâu
Bím nơ cột tóc mượt mà mầu
Líu lo rộn rã giờ tan lớp
Dáo dác hai người cố kiếm nhau.

Thương quá khung trời thành phố xưa
Ngôi trường mưa nắng trãi hai mùa
Cầm dù đứng ngóng chờ mong bạn
Để được một ngày trọn đón đưa.

Từ dạo… đoạn lìa chuyện mến thương
Người yêu, non nước …những tơ vương
Xót xa bỏ lại khi ly xứ
Lòng chỉ chứa tình hoài cố hương!

Anh Tú 
March 30, 2015

2015/03/27

Xuân Này Con Không Về*

Chiều rơi góc phố bâng khuâng 
Giọt cà phê đắng nhìn xuân lại về.
Một đời tiều tụy đam mê
Áo cơm túng quẫn chưa về quê hương.

Ba năm mẹ dấu u buồn 
Chiều hôm tựa cửa lòng muôn nỗi sầu .
Ơn cha nghĩa mẹ tình sâu
Công danh chưa toại ruột cào rưng rưng.

Thì thôi lần nữa chẳng đừng
Phố phường náo nhiệt đếm từng bước chân!

Trần Văn Dõng
March 27, 2015
*Họa từ:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/03/ngap-ngung-buoc-xuan-bong-chieu-soi.html

2015/03/26

Ngập Ngừng Bước Chân*

Mưa Xuân rơi nhẹ bâng khuâng
Giọt dài giọt ngắn ngàn phương kéo về
Em đi vương vấn bến mê
Anh về gói lại ê chề mùi hương.

Mưa về chợt nhớ người thương
Nhớ đôi mắt lệ vấn vương bụi sầu
Nhớ em tình nặng thâm sâu
Chiều nay mưa ướt mái đầu rưng rưng.

Em đi ngonh lại – thôi đừng
Kanh hy vọng ngập ngừng bước chân.

Dương Hồng Thủy
March 26, 2015
*Lúc Xuân Vừa Về của Anh Tú:

2015/03/24


*Nhốt Vào Tim

Chiều nay nghe hoang vắng
Một mình bước chân mòn
Chợt thấy tình cay đắng
Khi nhớ người héo hon!

***
Mùa Đông qua... ấm áp
Tay em trong tay anh
Tình anh mời em đáp
Sớm vội xa... nỡ đành!

Mùa Xuân này...nhạt nhẽo
Mặc lá non đâm chồi
Kệ hoa tươi rồi héo
Buồn tình mình chia phôi.
***
Lối mòn còn in dấu
Gót son bước chân chim
i đầu tìm bóng cũ
Nhặt nốt nhốt vào tim.

Anh Tú
Manhattan, New York City
March 24, 2015
*XEM LẠI LÒNG MÌNH*
Ảnh: Trương Mẫn
Mấy mươi năm tưởng chẳng còn gì
Từ thuở yêu thương biến mất đi. 
Cơ hội hôm nay xem xét lại
Lòng còn rất rõ chút tình si!

Đôi lời trao gởi rất tinh khôi
Đánh dấu bên nhau bạn với tôi
Chụp ảnh, giao lưu dù ít ỏi
Chút tình tri kỷ cũng lên ngôi!

Anh Tú
24.3.2015
*Tặng Trương Mẫn

2015/03/22

Tác-giả Hoài Tường Phong. Ảnh: Sáu Nghệ. Nguồn: Báo Tiền Phong
TRĂNG NGHẸN*

Mẹ sinh tôi vào một đêm rằm mưa gió ngày xưa, 
Lúc chào đời đã lỡ hẹn cùng vầng trăng viên mãn. 
Vùng tản cư hồi nầy ruộng hoang nhà trống, 
Rước được bà mụ vườn, ngoại cực trần thân.

Tôi lớn trong quê mùa như cây tạp vườn hoang, 
Bảy tuổi biết leo lưng trâu, không từng ngồi xe đạp. 
Không biết lời bải buôi để mua lòng người khác, 
Nên thua thiệt cả đời vì không thể dối lừa ai.

Ngơ ngác buổi ra thành, trước cuộc sống đua chen, 
Mười năm sau chưa gội rửa cho mình thành dân chợ. 
Lớp phèn hết bám chân, nhưng chất chân quê vẫn còn đó, 
Tôi tranh thủ những tháng hè, thích về lại thăm quê.

Bè bạn theo đuôi trâu một thời, mơ ước nhìn tôi, 
Tưởng tôi thoát kiếp ngài, nhởn nhơ hóa bướm. 
Tôi nhìn vẻ hồn nhiên của đám bạn xưa thèm quá, 
Cộng một chút phù hoa đâu thêm lớn tâm hồn.

Mỗi lần về quê bè bạn cũ lại vắng hơn, 
Gái mười bảy đã lấy chồng, trai hai mươi đòi vợ. 
Cô bạn xưa nách con ngang nhà mua chịu rượu, 
Đôi mắt ướt một thời bẽn lẽn ngó bàn chân.

Xóm bên sông nhiều cô gái rời quê, 
Về thăm nhà xênh xang lụa là hàng hiệu. 
Vài căn nhà xây, đổi đời nhờ những đồng tiền báo hiếu, 
Khởi sắc một vùng quê sao nghe có chút bùi ngùi.

Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái nhất ngậm ngùi: 
Sản lượng lúa nhiều, vùng cá ba sa lớn nhất, 
Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất, 
Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa.

Chập tối buồn ra nhìn bến nước cô đơn,
Vầng trăng vừa lên đã bị mây mưa vần vũ.
Tôi chợt nhớ lần lỗi hẹn đầu đời, trăng cũ,
Vầng trăng nghẹn hoài, chưa tỏa sáng một vùng quê.

Hoài Tường Phong

*Giải Nhất cuộc thi Thơ Đồng Bằng Sông Cửu Long.
Để hiểu rõ hơn sự kiện này xin vào link bên dưới:

*PHIÊU DIÊU PHƯƠNG THÀNH*
Ảnh: Trần Văn Mãnh
Ai đến nơi này quyến luyến không?
Khi xa nhung nhớ mãi trong lòng.
Trần Hầu… xao xuyến bên dòng nước
Nhật Tảo… buâng khuâng ven mé sông 
Mỹ Đức… anh tài bền chí đợi
Đông Hồ… thục nữ miệt mài trông.
Vẹn tình cá nước hồn phiêu lãng
Tiên cảnh là đây thỏa ước mong!

Anh Tú
Stamford, USA
22.03.2015

*Hoạ bài xướng:

TRĂNG SÁNG PHƯƠNG THÀNH

Trăng thanh soi chiếu chốn từng không,
Gió nhẹ hây hây mát cõi lòng.
Hòn Ngọc bỗng trầm gieo đáy nước,
Cá bầy hoan hỉ đớp trên sông.
Êm vang tiếng địch làm vương vấn,
Nhẹ trút cơn sầu thỏa đợi trông.
Viễn khách có ai về bến cũ,
Phương Thành xin gởi trọn thương mong.

Nguyễn Phúc Hậu
Ottawa, CANADA
18.03.2015
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/03/trang-sang-phuong-thanh-trang-thanh-soi.html

2015/03/20


TRĂNG SÁNG PHƯƠNG THÀNH

Trăng thanh soi chiếu chốn từng không,
Gió nhẹ hây hây mát cõi lòng.
Hòn Ngọc bỗng trầm gieo đáy nước,
Cá bầy hoan hỉ đớp trên sông.
Êm vang tiếng địch làm vương vấn,
Nhẹ trút cơn sầu thỏa đợi trông.
Viễn khách có ai về bến cũ,
Phương Thành xin gởi trọn thương mong.

Nguyễn Phúc Hậu.
Ottawa 18.03.2015
( Viết lại từ bài Phương Thành Lạc Bích, sáng tác tháng 10/1969 để
ghi lại những kỷ niệm vui buồn ở Hà Tiên)

Cảm tác:

TRĂNG KHUYẾT

Một mảnh trăng vàng gác đỉnh non
Nửa kia đâu nhỉ mất hay còn
Bách tùng lác đác vài ba ngọn
Cánh hạc la đà có mấy con 
Bóng kẻ âm thầm bên ngõ mọn 
Chân người chậm bước nẻo đường mòn 
Canh khuya giấc mộng còn chưa trọn
Thương chị hằng nga khuyết chửa tròn.

Phạm Thị Thùy Dương
March 20.2015