2015/12/16


Mong Chờ


Trụi lá cây run chào gió lạnh
Vài tia nắng ấm đón ngày sang
Đó đây lảng vảng làn khói xám
Lò sưỡi nhà ai cháy dở dang.

Đông đến lang thang không tuyết trắng*
Như đời người thiếu vắng tình thương
Tuyết nơi đâu để hoài mong đợi
Tình biệt tăm giăng mắc vấn vương.

Anh Tú
16/12/2015

*Đáng lẽ tuyết đã rơi ở thời điểm này.

2015/12/15

Bến Vắng*


Lên bờ là khách giã từ
Con đò ở lại lắc lư sóng đời
Dập dồi bão táp mưa rơi
Ngày dài tuyệt vọng mòn hơi nhớ người!

Anh Tú
15/12/2015
Stamford, Connecticut
*Họa bài Bến Cũ của Mặc Thái Thảo:
Bến Cũ*

Thuyền cũ vẫn đậu bến xưa,
Hoàng hôn ngập lối – lưa thưa sao trời
Hỏi thăm cô lái đâu rồi,
Ngậm ngùi viễn khách một đời tương tư.

Mặc Thái Thủy
12/10/2025
Lincoln, Nebraska 
*Xem bài họa của Anh Tú:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/b-en-vang-len-bo-la-khach-gia-tu-con-o.html
Vuốt Mắt Con*

Đưa con về với nhà mình
Chuyến xe đời nghiến...vô tình biển dâu

Nhịp tim cùng nhịp thở đau

Ba ru mềm tiếng ru sầu tang thương!
Ngủ đi con, giấc miên trường
Yên lòng trong cõi vô thường là đây!

Vuốt mắt con
Đầu ngón tay lạnh cóng
Máu đông khô đỏ thẫm. Buốt đường tim
Vuốt mắt con
Như xát muối mắt mình!
Lệ khô quánh mà lòng trào nước mắt
Mắt con nhắm
Mắt ba căng như cây chống
Sao cứ mờ không nhìn thấy mặt con?
Đâu mất rồi nụ cười hồn nhiên
Lúc tuổi thơ, lúc nên người và bây giờ...
Sao vậy!?
Nhói lòng,
Con ơi,
Còn nói được lời gì?!...

Phong Tâm
11.12.2015
*Đọc thêm bài thơ chia sẻ nỗi đau này của Phong Tâm:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/ac-quanh-noi-au-chan-thanh-chia-se-noi.html

2015/12/14

Cà Thẻ.

Em cà… anh hứng đầy tay
Ngày qua tháng lại mới hay đầy tràn.
Tay trái mau hãy đổi sang
Kiên-nhẫn nhận những chứa chan nghĩa tình.
Một đời em chỉ yêu mình
Tín-dụng* anh trả giữ-gìn duyên nhau.


Anh Tú
14/12/15

*Credit card.

2015/12/10

Đặc Quánh Nỗi Đau
(Chân thành chia sẻ nỗi đau xót vô bờ của bạn tôi*)

Dòng Cái Mơn vô tình lặng trôi
Lớn ròng theo bóng trăng bên trời
Vui cùng nắng sớm làn hơi ấm
Buồn với mưa chiều giọt nước rơi.

Đột ngột chia ly... đau gấp bội
Bất ngờ tử biệt... xót nhân đôi
Tuổi già khóc trẻ!  Ôi đau khổ
Chấp nhận số phần an ủi thôi!

Anh Tú
10/12/2015
*Đọc Vuốt Mắt Con của Phong Tâm:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/12/vuot-mat-con-ua-con-ve-voi-nha-minh.html

2015/12/09

Trong Góc Tim Tôi (Thơ: Anh Tú)
Tình Hoa Lưu Ly Thảo (Thơ:Yên Dạ Thảo)

Diễn ngâm: Hương Nam 

https://app.box.com/s/4febe525ed9ab5e0e650
Trong Góc Tim Tôi

Mang tình hoài hương lênh đênh xứ lạ 
Nhìn trăng thu chợt nhớ chuyện ngày xa 
Thuở bé thơ quấn quýt với mẹ cha 
Thuở sông nhỏ ngược xuôi xuồng ba lá. 

Xuồng ba lá ngày nay còn: chuyện lạ 
Bơi bằng dầm chuyện cổ tích phải không? 
Hoa mua tím nay còn hay mất dấu 
Chỉ ai yêu hoa ghi ảnh trong lòng? 

Đi học bên kia sông xuồng đưa rước 
Hái hoa mua làm quà biếu cho em 
Em e lệ cài hoa lên mái tóc 
Liếc nhìn anh: “Em đẹp? Hãy nhìn xem!” 

Em thôn nữ luôn đơn sơ mộc mạc 
Xuồng quê mùa mang hồn nước phù sa 
Hoa tím dại luôn ngự trị hồn ta 
Dù còn mất người với ta vĩnh cửu! 


Anh Tú
Nov 7, 2011

Tình Hoa Lưu Ly Thảo 

Mới quen nhau hái hoa mua quà biếu 
Tay nhẹ nhàng cài lên tóc huyền hương 
Mĩm cười hiền nhìn em gái anh thương 
Khe khẻ nói “Em ơi, em đẹp lắm!” 
  
Ngày qua ngày tình trao nhau nồng thắm 
Thương loài hoa em thương cả xuồng xưa 
Thương dòng sông dọc bên những hàng dừa 
Thương trời quê vào những ngày nắng hạ 
  
Rồi một sớm người đi không từ giã 
Để lại sầu héo úa cả vườn hoa 
Anh đi rồi! Trời thường đổ cơn mưa 
Dòng sông xưa hòa đôi dòng lệ nhỏ 
  
Vườn hoa mua em thay loài hoa cỏ 
Tím màu buồn nhuộm tím cả con tim 
Giờ còn đây là kỹ niệm êm đềm 
“Lưu ly thảo” tình gởi người viễn x
ứ 

Yên Dạ Thảo
SAY
Khúc Giang

2015/12/08

Đòi Thơ của Hương Chiều 
Những Bài Họa 

***

Đòi Thơ


Trăng về bên cửa gọi đòi thơ
Mòn mỏi đêm tan đến nguyệt mờ
Hỡi khách tri âm cùng lối  mộng
Đâu người tri kỷ đuối dòng mơ
Đêm sương gió khẻ khua mành quế
Trời lặng sao chìm nhạt ánh tơ
Không đến không chờ sao vẫn đến
Luống trông luống gặp nỡ nào ngơ ??!!..

Hương Chiều 
30.11.2015

+

Trào Thơ

Trăng khuya gợi cảm hứng trào thơ
Giấy trắng mực đen in chẳng mờ
Tư tưởng tháo tuôn như suối chảy
Riêng niềm mong ước gặp hằng mơ
Hương chiều còn đọng sâu tâm khảm
Thơm thấm vào tim đang kết tơ
Tình cảm ắp đầy dù mới biết
Xin người phương ấy chớ làm ngơ!

Minh Hồ
01.12.2015


++

Bến Thơ

Lặng lẽ thuyền ai ghé bến thơ
Sông khuya mỏng mảnh khói sương mờ
Thi nhân một bóng chờ giao cảm
Mặc khách đôi vần thoả ước mơ
Gió thức ru xanh hồn dạ thảo
Trăng tàn nhuộm tím khúc tình tơ
Hạ đi thu đến thay màu lá
Đông gọi xuân về luống ngẩn ngơ!

Yên Dạ Thảo
03/12/2015

+++


Than Thân

Lối vắng một mình bước thẩn thơ
Dưới trời khuya khoắc ánh trăng mờ.
 Một đời không đạt bao hy vọng
Suốt kiếp chưa tròn những mộng mơ
Ngước mặt thẹn thùng cùng lý tưởng
Gục đầu nghèn ngẹn với duyên tơ.
 Thời gian vùn vụt không trở lại
Phí cả cuộc đời tiếc ngẩn ngơ!

Anh Tú
08/12/2015
Linh Hồn Tượng Đá
Sáng tác : Lê Minh Bằng
Trình bày: Đan Nguyên



Trên dốc đá tôi tình cờ quen nàng 
Ngồi bên nhau gọi tên nhau để rồi xa nhau 
Em đã đến và đã đến như áng mây 
Như cánh chim bay qua bầu trời 
Ôi hình hài một vài giờ vui
Tôi muốn nói lên trọn lời êm đềm 
Kề tai em bằng con tim một người yêu em 
Trưa nắng cháy sợ gió núi xô sóng khơi 
Tan vỡ mau nên tôi nghẹn lời 
Nên cuộc đời trọn phận lẻ loi
Em ơi, em ơi thời gian gần gũi 
Nào được bao nhiêu 
Mà khi rời gót lòng đầy cô liêu 
Nên xa em rồi tôi nhớ em nhiều
Em ơi, em ơi thà không gặp gỡ 
Thà đừng quen nhau 
Đừng cho hình bóng, đừng nhìn nhau lâu 
Tôi không ôm ấp kỷ niệm đớn đau
Tôi đứng đó như hình một pho tượng 
Chờ ai đây đợi ai đây và tìm ai đây 
Nghe nuối tiếc gào thét giữa muôn sóng khơi 
Nghe trái tim rung lên bồi hồi 
Mong gì gặp lại lần thứ hai.

Mai Bích Dung
(Tác giả Lê Minh Bằng tức Mai Bích Dung)
Ngậm Ngùi "Chiếc Lá" Tàn Thu

Chưa trọn mùa, thu sa cõi chết
Lá trên cành bao chiếc sầu rơi
Cội thu phong lẽ loi khôn xiết
Đêm chập chờn thương tiếc, ngậm ngùi

Phận “cánh lá” dập vùi trước bão
Trận cuồng phong, chao đảo thân mành
Lá xa cội, xa cành muôn thuở 
Gió mặc tình, mưa đỗ xót xa.

Khúc Giang
Toronto – Những ngày giông bão 
November, 2014

2015/12/02

Xuân Tình


            春晴                               XUÂN TÌNH

雨前初見花間蕊.        Vũ tiền sơ kiến hoa gian nhụy,
雨後全無葉底花。      Vũ hậu toàn vô diệp để hoa.
蜂蝶紛紛過牆去,      Phong điệp phân phân qúa tường khứ,
卻疑春色在鄰家。      Khước nghi xuân sắc tại lân gia.
                   王駕                                      Vương Giá

DIỄN NÔM :
                              XUÂN TÌNH

                 Trước mưa hoa hãy còn phong nhụy,
                 Sau trận mưa rào tan tác hoa.
                 Ong bướm bay sang tường vội vả,
                 Nhà bên xuân ngự, phải chăng là ?!
 Lục bát :
                 Trước mưa hoa nở đẹp sao,
                 Sau mưa dưới lá hoa nào còn chi !
                 Cách tường ong bướm bay đi,
                 Ngờ rằng xuân sắc có khi bên nhà !?

Đỗ Chiêu Đức

***

Phỏng dịch từ Xuân Tình (XUÂN TÌNH 春晴 có nghĩa là Ngày Xuân Nắng Ráo-theo Đỗ Chiêu Đức):
Dưới Nắng Xuân*

Hoa khoe sắc thắm chờ mưa
Mưa rơi hoa rũ đong đưa cánh sầu
Bướm ong vội vã về đâu?
Phải chăng Xuân đã đẹp màu vườn bên?


Anh Tú
02/Tháng 12/2015
Palm Beach Gardens, FL

*Để hiểu rõ nguyên tác bài Xuân Tình, xin đọc bài biên-khảo của Đỗ Chiêu Đức tại:




XUÂN TÌNH
 Image result for 春晴 王駕
Không phải là tên một điệu cổ nhạc của ta, cũng không có nghĩa là Tình Xuân Phơi Phới. TÌNH 晴 ở đây là Nắng Ráo không có mưa. Nên, XUÂN TÌNH 春晴 có nghĩa là Ngày Xuân Nắng Ráo. Cái gì xảy ra trong ngày xuân nắng ráo nầy ? Ta hãy cùng đọc bài Thất Ngôn Tứ Tuyệt độc đáo nầy của nhà thơ Vương Giá nhé !

                 Image result for 春晴 王駕   Image result for 王駕  春晴

          春晴                        XUÂN TÌNH
   雨前初見花間蕊.        Vũ tiền sơ kiến hoa gian nhụy,
   雨後全無葉底花。      Vũ hậu toàn vô diệp để hoa.
   蜂蝶紛紛過牆去,      Phong điệp phân phân qúa tường khứ,
   卻疑春色在鄰家。      Khước nghi xuân sắc tại lân gia.
                   王駕                                      Vương Giá

CHÚ THÍCH :
      TÌNH 晴 : Có bộ Nhật 日 là Mặt Trời bên trái, nên có nghĩa là Nắng Ráo. Khi chữ TÌNH 情 bên trái là bộ Tâm 心 ( 忄) là Trái Tim thì Tình mới có nghĩa là Tình Yêu, Tình Thương.
      PHONG ĐIỆP : Phong là con Ong, Điệp là con Bướm.
      PHÂN PHÂN : là Tới Tấp, Tấp nập, là mườn nượp.
      KHƯỚC NGHI : Lại ngờ rằng.
      LÂN GIA : là Nhà hàng xóm.
      XUÂN SẮC : Hương sắc của mùa xuân, ở đây dùng để chỉ Mùa Xuân mà thôi.

NGHĨA BÀI THƠ :
Trước cơn mưa, ta mới vừa thấy hoa nở bày cả nhụy thật đẹp ra ngoài, Nhưng sau một trận mưa rào lại không còn thấy được một cánh hoa nào ở dưới lá nữa. ( Mưa đã vùi dập làm hoa rả hết cánh rồi ! ). Những con ong con bướm đều tấp nập bay cả sang tường bên kia, làm ta lại ngờ rằng Chúa Xuân còn ngự ở bên nhà hàng xóm chăng ?!

 Đọc bài thơ nầy của Vương Giá làm ta nhớ đến bài MAI RỤNG cuả thi sĩ thời Tiền Chiến Jean Leiba  ( Lê Văn Bái ) của ta, với vế mở đầu thật truyền cảm ướt át...

                   Nụ hồng rải lối, liễu tơ phai,
                   Vườn cũ rêu lan, cỏ mọc dài,
                   Bên gốc mai già, xuân vắng vẻ.
                   Âu sầu thiếu nữ khóc hoa mai...
Và...
        ở gần cuối bài thơ có 2 câu gần giống như là 2 câu cuối của bài Tứ Tuyệt trên ...  
            
                  Tơi bời ong bướm bay qua ngõ.
                  Những tưởng màu xuân ở xóm ngoài.

          Inline image        Image result for 春晴 王駕

SƠ LƯỢC VỀ TÁC GIÃ :
VƯƠNG GIÁ  (  851- ? ) Thi sĩ đời Vãn Đường, hiệu là Đại Dụng, biệt hiệu là Thủ Tố Tiên Sinh. Người đất Hà Trung  ( thuộc huyện Vĩnh Tế tỉnh Sơn Tây ngày nay ). Ông đậu Tiến Sĩ năm đầu Đại Thuận  ( 890 ). Làm quan đến chức Lễ Bộ Viên Ngoại Lang. Sau bỏ quan qui ẩn, là bạn thơ của Trịnh Cốc, Tư Không Đồ. Ông chỉ vỏn vẹn lưu lại có 6 bài thơ trong Toàn Đường Thi Tập, ngoại biên bổ túc thêm một bài là 7 bài mà thôi. Tuy thơ không nhiều, nhưng rất nổi tiếng, nhất là 2 bài " Xã Nhật ", " Vũ Tình " và bài này, được lưu truyền rộng rãi trong dân gian.

DIỄN NÔM :
                              XUÂN TÌNH

                 Trước mưa hoa hãy còn phong nhụy,
                 Sau trận mưa rào tan tác hoa.
                 Ong bướm bay sang tường vội vả,
                 Nhà bên xuân ngự, phải chăng là ?!
 Lục bát :
                 Trước mưa hoa nở đẹp sao,
                 Sau mưa dưới lá hoa nào còn chi !
                 Cách tường ong bướm bay đi,
                 Ngờ rằng xuân sắc có khi bên nhà !?


                                                    Đỗ Chiêu Đức


Image result for 蜂蝶紛紛過牆去Image result for 蜂蝶紛紛過牆去

2015/12/01

KHÔNG OÁN MÀ OÁN, OÁN MÀ KHÔNG OÁN !            

Ta vừa đọc qua bài Thiên Tân Kiều Xuân Vọng của Ung Đào, một bài thơ hoài cổ cảm khái trước tang thương biến đổi, vật đổi sao vời mà làm nên, nhưng lại " bị " hiểu lầm là một bài thơ CUNG OÁN, còn bài thơ Thu Tịch của Đỗ Mục là một bài thơ CUNG OÁN thì lại rất ít người phát hiện ra cái OÁN của nó. Nên tôi mới đề tựa cho bài nầy là :  KHÔNG OÁN MÀ OÁN, OÁN MÀ KHÔNG OÁN !  Chuyện văn chương lắm lúc oái oăm, lắt léo mà lại thú vị vô cùng !
Mời tất cả cùng đọc lại cả 2 bài thơ, so sánh nghiền ngẫm để cảm nhận cái hay ho sâu sắc mà lại rất nhẹ nhàng, thi vị của văn thơ !....

         Inline image    Inline image


            秋夕                              THU TỊCH  
                       杜牧                                               Đỗ Mục
 銀燭秋光冷畫屏,   Ngân chúc thu quang lãnh họa bình
    輕羅小扇撲流螢。   Khinh la tiểu phiến phốc lưu huỳnh
   天街夜色涼如水,   Thiên giai dạ sắc lương như thủy
    臥看牽牛織女星。  Ngọa khán Khiên ngưu Chức nữ tinh .

Chú thích :
           1. Ngân Chúc : Ngân là Bạc, ở đây là màu Bạc, màu trắng bạc. Chúc là đuốc. Hoa Chúc là Đuốc hoa, ở đây Chúc là cây Đèn Cầy, Cây Nến. Ngân chúc : là Cây Đèn sáp màu trắng bạc.
            2. Họa Bình : là Bức bình phong có vẽ tranh của các nhà quyền quý thời xưa.
            3. Khinh La : Khinh là nhẹ, La là Là, Lụa là, là Vải The. Khinh La : là loại vải the nhẹ để làm quạt. Trong bài " Khinh La Tiểu Phiến " : Là chiếc quạt con làm bằng lụa là của các tiểu thơ xưa thường cầm trên tay.
            4. Phốc : Là chụp bắt.
            5. Lưu Huỳnh : Lưu là Lưu động, là xẹt. Lưu Tinh : là Sao xẹt. Huỳnh : là con Đom đóm.
            6. Thiên Giai : Giai là con đường. Thiên Giai : không phải là đương ở trên trời, mà là đường trong kinh thành, trong cung vua.
            7. Lương Như Thủy : là Mát như nước.
 Dịch nghĩa :
                   Ánh sáng lung linh từ ngọn bạch lạp tỏa ra hòa với hơi thu làm cho tấm bình phong đẹp rực rỡ cũng nhuốm hơi lạnh lẽo, nàng phe phẩy chiếc quạt the để chụp bắt những con đom đóm đang lặp lòe bay lượn trong đêm. Đêm đang xuống trong những con đường của Kinh thành, hơi thu mát lạnh như nước trong đêm thanh vắng lặng, nàng ngữa nhìn sao trời để tìm ngắm hai sao Chức Nữ và Ngưu Lang.

Diễn nôm :
                       Lung linh nến trắng bình phong lạnh,
                       Quạt lụa vờn theo đóm lượn thu.
                       Lấp lánh sao trời trong như nước,
                       Nằm xem sao Chức gặp sao Ngưu .
       Lục bát :
                       Bình phong thu lạnh se se,
                       Quạt là nến trắng lặp lòe đóm bay
                       Trời thu như nước mát thay,
                       Ngưu Lang Chức Nữ đêm nay tương phùng !
                                                                      Đỗ Chiêu Đức.

         Image result for 秋夕    杜牧   Image result for 秋夕    杜牧
Đêm thu với khí trời trong mát, với đom đóm bay lượn lặp lòe, rồi nằm mà ngắm sao Ngưu Lang Chức Nữ.... Rất bình dị và rất nên thơ  ! . Có ai ngờ được đây lại là một bài thơ Cung Oán !... Này nhé
 ... Ngọn bạch lạp đặt trên giá bằng bạc, bình phong có tranh họa rực rỡ, rõ ràng là cuộc sống của nhà quyền quý vương hầu, ta càng xác định hơn với từ Thiên Giai : là đường trong Kinh thành , trong Cung Vua, và ai mới rảnh rổi mà nằm ngắm sao trời ?. Chỉ có những nàng cung nữ nhàn nhã, tội nghiệp trong lãnh cung mới rảnh rổi như thế mà thôi, và... một điểm tâm lý rất quan trọng nữa là, chỉ có những nàng cung nữ với tình xuân phơi phới, với nhựa sống tràn trề, mà phải giam mình trong chốn lãnh cung cô thân chiếc bóng, mới hâm mộ và ước ao được như Ngưu Lang Chức Nữ, mặc dù mỗi năm chỉ hội ngộ có một lần. Một lần, có còn hơn không !. Một số cung nhân may mắn... suốt đời mới gặp được vua một lần ! Lắm cô suôt cả cuộc đời, hết cả thanh xuân, cũng chưa được nhà vua một lần triều kiến... So với Ngưu Lang Chức Nữ thì còn đắng cay chua xót hơn nhiều ! Nên chi, mới ngưỡng mộ và ước ao được như Ả Chức và Chàng Ngưu, chớ còn đối với cuộc sống bình thường, thì có ai lại hâm mộ chuyện tình của Ngưu Lang Chức Nữ bao giờ ? !
Phải tinh ý lắm, ta mới cảm nhận được cái " Oán " trong bài thơ nầy, vì nó quá nhẹ nhàng và bình dị. Phải chăng cái oán đeo đẳng miên man lâu dần nên đã hòa vào cuộc sống và được chấp nhận như một sự tự nhiên tội nghiệp ! Không như nàng cung nữ của Ôn Như Hầu :

               ..... Bực mình muốn đạp tiêu phòng mà ra !... Khi...

               Cái oán đã lên đến cực điểm và trở thành bạo động ! 


THIÊN TÂN KIỀU XUÂN VỌNG
                              天  津  橋  春  望

UNG ĐÀO 雍陶(805—?), tự là Quốc Quân, người đất Bì Đô, đậu Tiến Sĩ năm Đại Hòa. Ông từng giữ các chức vụ Thị Ngự Sử, Quốc Tử Mao Thi Bác Sĩ, Giản Châu Thứ Sử... Ông là bạn thơ của Trương Tịch, Vương Kiến, Giả Đảo ... thuộc phái Giang Hồ Quái Đản. Sống dưới đời Vãn Đường khi vận nước đã suy vi, xã hội ngày một xuống dốc, khi đi dạo đến bên cầu Thiên Tân, nhìn thấy cảnh hoang tàn đổ nát của cung điện ngày xưa, xúc cảnh sanh tình, nên ông đã rất cảm khái mà làm bài thơ tứ tuyệt nầy.

               Image result for 天津橋春望Inline image

      天津橋春望           THIÊN TÂN KIỀU XUÂN VỌNG
   津橋春水浸紅霞,    Tân kiều xuân thuỷ tẩm hồng hà,
   煙柳風絲拂岸斜。    Yên liễu phong ty phất ngạn tà.
   翠輦不來金殿閉,    Thuý liễn bất lai kim điện bế,
   宮鶯銜出上陽花。    Cung oanh hàm xuất Thượng Dương hoa.
                   雍陶                                               Ung Đào

CHÚ THÍCH :
     THIÊN TÂN KIỀU 天津橋 : Cây cầu bắt ngang dòng Lạc Thuỷ từ đời Tuỳ Dương Đế, ở phía nam của thành Lạc Dương, kinh đô trước đây của nhà Đường, thường được gọi là Đông Đô.
     TẨM : là Ngâm Nước, là Chìm trong nước.
     HỒNG HÀ : là Ráng màu đỏ. Ở đây chỉ Ráng Chiều.
     PHẤT 拂 : Có bộ Thủ là Tay bên trái. Có nghĩa là PHỦI, như Phất Trần là Phủi bụi, nghiã phát sinh là Phe Phẩy, Đung Đưa.
     THUÝ LIỄN : là Xe của Vua đi lại trong cung do dê kéo.
     HÀM : là Ngậm, ở đây nghĩa là THA.
     THƯỢNG DƯƠNG CUNG 上陽宮 : Là một trong những hành cung lớn đời Đường, nằm ở tây nam thành Lạc Dương, do Đường Cao Tôn Lý Trị xây dựng vào năm Càn Phong thứ 2 ( 667 ) . Lúc bấy giờ Lạc Dương là Đông Đô, vua ngự và nghe việc triều chính ở đây. Năm 705, khi bị Đường Trung Tôn ép phải thoái vị, Võ Tắc Thiên cũng ở cung này cho đến chết. Đường Huyền Tôn cũng từng làm yến tiệc lớn ở trong cung nầy. Nhưng sau loạn An Lộc Sơn  ( 755-763 ), Thượng Dương Cung bị tàn phá nghiêm trọng, về sau dần dà hoang phế, đến đời Đường Đức Tôn thì bỏ phế hẵn. UNG ĐÀO sanh năm 805, nên khi đi dạo đến đây thì Thượng Dương Cung đã bị bỏ phế lâu rồi !

NGHĨA BÀI THƠ :
                   NGẮM VẺ XUÂN TRÊN CẦU THIÊN TÂN
Khi ta lên cầu Thiên Tân để ngắm vẻ xuân thì thấy ráng chiều đỏ thắm như in ở dưới nước. Tơ liễu như mây như khói theo gió đung đưa bên bờ sông trong ánh nắng chiều. ( Thiên nhiên của mùa xuân thì vẫn đẹp như thuở nào ) Nhưng... xe của Vua đã không còn ngự đến nữa, và điện vàng thì đóng kín im ỉm, những con chim oanh cũng bỏ cung mà tha cả những cánh hoa của Thượng Dương Cung bay ra ngoài !
Thật cảm khái ! Mùa xuân thì cảnh vật mỗi năm vẫn thế, nhưng thời thịnh trị phồn vinh của nhà Đường thì một đi không trở lại ! Đọc bài nầy, làm ta lại nhớ đến những bài trước :
                  Đình thọ bất tri nhân khứ tận,
                  Xuân lai hoàn phát cựu thời hoa !
               (  Cây cỏ biết đâu người đi hết,
                  Xuân về lại trổ những hoa xưa ! )
   và ...
                  Cựu thời Vương Tạ đường tiền yến,
                  Phi nhập tầm thường bách tính gia !
                ( Trên rường Vương Tạ én ngày xưa,
                  Đã bay hết cả vào nhà dân gian ! ).

Chẳng những chim én, mà chim oanh cũng đã bỏ đi rồi, lại còn tha cả những đóa hoa của cung Thượng Dương ra ngoài nữa chớ !

Một điều thật thú vị là ....
Bài thơ nầy thường " bị " hiểu lầm là một bài thơ CUNG OÁN với cách giải thích như sau :
Cảnh xuân đẹp bên cầu Thiên Tân với ráng chiều đỏ thắm, với liễu rũ như tơ ở hai bên bờ, làm cho nàng cung nữ chợt động tình xuân, nhưng xe vua không tới và điện vàng thì luôn khóa kín, khiến nàng càng tủi phận mình hơn khi thấy chim oanh tha một cánh hoa ra khỏi Thượng Dương Cung. Hoa còn được chim tha ra ngoài chớ thân phận của mình biết ngày nào mới được giải thoát cho đây ?!
Quả là một sự hiểu lầm đầy thi vị !!!...

       Image result for 天津橋春望  Inline image

  DIỄN NÔM :
                   NGẮM XUÂN BÊN CẦU THIÊN TÂN

                   Thiên Tân bóng nước ráng in hồng,
                   Tơ liễu mơ màng bên bến sông.
                   Chẳng thấy xe vua cung khóa kín,
                   Ngậm hoa oanh nọ vượt tường đông !
   Lục bát :
                   Nước xuân in bóng ráng chiều,
                   Bên cầu tơ liễu hiu hiu gió lùa !
                   Điện vàng khóa, vắng xe vua,
                   Thượng Dương hoa được oanh vừa tha ra !

                                                           Đỗ Chiêu Đức

            Inline image   Inline image  Image result for 天津橋春望  雍陶



Mt thời Sài-Gòn : Đường Xưa Lối Cũ