Chen chi vào chốn phiếm phù ...phồn hoa
Biết thân chọn đứng ngoài xa
Cày sâu cuốc bẩm tà tà nghiệp xưa
Tan hàng hụt hẫng tim khô lạnh lòng.
Tệ hơn bụi cỏ ven sông
Bấy giờ mới rõ đục trong tình người.
Để an lòng sống tiếp đời nhẹ tênh
Ngày trôi... vất vưởng bên thềm
Mặc kệ gió dập thân mềm rong rêu!
Anh Tú
September 21, 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét