2018/12/04

Hồ Đông Hồ và Núi Tô Châu, Hà Tiên (Internet)

CHUYỆN VIẾT NHÂN NGHE MỘT BÀI CA

“Ngàn năm thương hoài một bóng người thôi”… vang vang trong không gian u tịch mà mênh mông của núi rừng Tô Châu voi phục, của hồ Đông Hồ thơ văn Chiêu Anh Các …, bến Trần Hầu thơm mùi biển mặn, mùi cá tôm phơi nắng… cho tôi một chỗ ngồi để thả hồn về một thành phố đã đong đầy kỷ niệm yêu thương trong tôi dưới ánh trăng rằm rực rỡ soi bóng dòng Giang Thành và rọi cả mặt một thư sinh chập chững vào đời.

Lời ca rót từng âm điệu ngọt ngào tình ái vào tim lãng mạn của tuổi có nhiều ước mơ cho con đường đời phía trước, tuổi có nhiều tin yêu nhưng ngờ nghệch không biết rằng  nhiều chông gai đang đợi đang chờ.


Những năm tháng với thầy, bạn, giảng đường, với những Duy Tân, Tự Do, Lê Lợi, Bạch Đằng tay trong tay , với Rex , Eden thì thầm hẹn ước… thoáng qua trước mắt trôi theo âm điệu tình ca.
Tấm ảnh hiếm hoi của người trao tặng mĩm cười được bàn tay nâng niu nhưng sao bỗng chập chờn khi có cụm mây đen vừa bay ngang che khuất ánh trăng…
Ba tháng trôi qua chậm chạp, hình như bến nước của thị trấn biên cương này đã thường chứng kiến kẻ nhớ …nhà (?) ngồi một mình trong tối.

Trở về thăm nơi yêu thương vì sự nghiệp phải rời xa thì còn gì nôn nao hơn, nhất là nơi đó còn có người đã từng hẹn hứa bên nhau suốt đời. Trời vốn ban cho ân sủng là những tình thương, trong đó tình thương người sẽ đi bên cạnh cuộc đời mình là như mật ngọt, quyến rũ nhất, thường khoác cho hai chữ mỹ miều là tình yêu, càng thúc hối nhịp chân.


Chỉ có ba tháng mà cớ gì ngõ vào nhà em sao chậm mở, những ánh mắt nhìn nhạt nhẽo, ly nước lạnh mời giải khát hững hờ…


Tự mình rời sớm hơn nơi mình định ở chơi lâu … Sao mình can đảm thế? Lang thang đến trung tâm thành phố, dạo qua các con đường xưa, nơi chốn đã từng in dấu chân mình, ngỡ những con đường ấy, những nơi chốn ấy cũng sẽ hờ hững, nhưng ngạc nhiên vô cùng khi có cảm giác chúng vẫn niềm nở với mình như xưa.
Cám ơn những vật tưởng chừng vô tri đã cho mình sự an ủi quý báu.

Đường trở về thị trấn nghèo êm ả, hiền hoà… có thêm chất liệu mới cho cuộc sống, dù thoáng buồn nhưng cảm thấy thú vị , một thú vị dù mơ hồ (nhưng mình trân trọng nó mãi đến hôm nay). Hôm sau, một bức ảnh, tự nó là vật vô tri, biết vậy nhưng có lý do,  mình phải nhờ một phong bì thông qua bưu tín hoàn về cho chủ của nó.


Có phải là đúng“ngàn năm thương hoài một bóng người thôi” không nhỉ?

Anh Tú
December 04, 2018

Bài thơ liên quan:


BƯỚC NGOẶC

Trong nắng mai có tiếng chim rộn rã
Ngợi tình yêu của đôi lứa học trò
Chàng miệt mài bút nghiên xây chí cả
Cho tương lai đã một thuở hẹn hò.

Qua song cửa khi học bài buổi sáng
Mĩm cười vui tia nắng sớm ngoài song
Như có hương nàng trong cơn gió thoảng
Gởi về chàng với bao nỗi nhớ mong.

Hạnh phúc thong dong trôi theo ngày tháng
Bỗng bão miền Trung gây cảnh khổ sầu
Sài Gòn bùng lên tình yêu lai láng
Cứu trợ xuống đường: bí phải thương bầu.

Chàng hướng Đông nàng phía Tây dấn bước
Những đoàn lạc quyên khắp nẽo phố phường
Chuyện hôm nay cho đồng bào ruột thịt
Vui biết bao trong hạnh phúc tình thương.

Ngày tháng tiếp theo có tình yêu mới
(Bão miền xa trở thành bão cuộc đời)
Nàng vẫy tay giã biệt nhau từ đó
Chàng ngỡ ngàng nghe lòng chợt chơi vơi.

Chuyện thường tình từ tình yêu con gái
Lường đếm đong đo ước vọng với trời
Tội nghèo khó nên cam đành mãi mãi
 Ghi vào tim chút cay đắng của đời.

Nay kể lại một mối tình nghiệt ngã
Đã phôi pha theo ngày tháng xa vời
Không trách móc không giận hờn ai cả
Có gì đâu chỉ bước ngoặc cuộc đời!

Anh Tú
August 08, 2010

2018/11/27

Chụp năm 2017 tại Stamford, Connecticut, USA
THU TÀN

Chiều vàng, cây đứng trơ cành

Suối con in bóng trời xanh cuối ngày.
Nghe chừng có sự đổi thay
Người đi kẻ đến chốn này nay mai.

Anh Tú
Thu 2018
*Ảnh chụp năm 2017 tại Stamford, Connecticut, Hoa Kỳ

2018/11/13

Ảnh: Trương Văn Phú<Hàng còng đường Trưng Nữ Vương_Vĩnh Long>
Có Bao Giờ

Có bao giờ anh về qua thành phố cũ?
Nơi chúng ta sanh ra và lớn lên
bên bờ con sông Hậu
Nơi chúng ta cùng sẻ chia
những kỷ niệm ngày thơ ấu
Nơi chúng ta cùng ấp ủ
giấc mộng buổi thiếu thời
Cùng mơ ước một thế giới
không chiến tranh, thù hận
người người đều áo ấm , cơm no
Anh mơ ước một màu cờ
đem lại tự do và mùa xuân vĩnh viễn

Một ngày mùa xuân em âm thầm đưa tiển
anh bỏ trường bỏ lớp mà đi
Có những nẻo đường rẻ chia hai bờ chân lý
nên chúng ta vĩnh viễn giả từ nhau
Lời ngỏ tình chưa nói một lần nào
Có một lần xa xôi anh bảo
đời là một chuỗi những chia ly tiếp nối
Cuộc chia ly đầu đời
dẫu không ai rơi nước mắt
Nhưng kỷ niệm như mặt trời và mùa đông
ấm áp và lạnh lùng

Khi mùa xuân đến trên những rặng cây già
em dõi mắt ngóng trông con đường cũ
Nhưng anh đã đi xa
em đã biết đó là lần cuối
Năm năm, muời năm, hai mươi năm
Có vài lần em mơ gặp lại
một người lạ là anh
Một lần anh về trong cơn mộng dữ
cờ đỏ che rợp một khoảng trời
Anh miệt mài trên con đường
đi hoài không tới
Có bao giờ anh quay lại?
Mùa xuân

Khánh Hà

2018/11/09

Ảnh: Nguyễn Hoàng Trung
VOI SÔNG.

Nắng chìm xuống dòng Cữu Long
Đôi bóng bạn học voi sông hóng chiều
Mở hồn đón gió hiu hiu
Mong tìm đôi phút phiêu diêu an bình

Thì thầm trao đổi tâm tình
Tìm chọn lý tưởng mơ xinh cuộc đời
Ngỡ rằng hai kẻ khó rời
Thời thế đưa đẩy khác nơi, ngược đường

Sau những phong ba nhiễu nhương
Bên kia hảnh tiến say hương chiến trường.
Bên này im lặng đau thương
Nước non sẽ giạt về phương trời nào ?!

Thời gian thắm thoát qua mau
Có người gặm nhấm nỗi đau đổi dời
Như thuyền lạc hướng chơi vơi
Tự hỏi sai, đúng đoạn đời vừa qua?

Rồi quê hương phải rời xa
Xứ người tôi đến,  quê nhà bạn đâu?

Anh Tú
November 09, 2018



2018/11/05


THU NÀY ...

Em mặc áo vàng... nhắc rằng thu sang
Rừng trở mình theo... màu sắc mênh mang
Dù nắng hay mưa... lá luôn rạng rỡ
Ai tuổi vàng xin ...nở nụ cười vang!

Anh Tú
Novenber 05. 2018

2018/11/02




KINH MỚI_ AN LƯƠNG với TÔI
Đoạn Kinh Mới này, như bất cứ nơi nào của vùng đất quê nội An Lương của tôi, tôi cũng có kỷ niệm.
Thời Pháp thuộc vùng này hoang vắng, có đôi nhà cách xa nhau …qua lại bằng xuồng.
Thuở ấy thỉnh thoảng tôi quá giang xuồng của anh họ, tên Bé, để đi học. Có lần đi ngang Kinh Mới gặp bọn lính Commando của Pháp “đi ruồng”, chúng bắt hai đứa tôi lên bờ dọa nạt. Chúng bắn súng ngắn gần lỗ tai chúng tôi, tiếng nổ khiến tai “lùng bùng” mấy ngày.
Tụi chúng hùng hổ dữ dằn nhưng cũng biết …xem tướng <hihi>: anh Bé to con khoẻ mạnh nên chúng nó bắt leo dừa hái trái cho chúng và không nói rằng gì đến thằng tôi nhỏ con dáng vẻ thư sinh. Hú hồn.
Chiến cuộc kéo dài, nhiều gia đình tản cư đến cất nhà ở hai bờ kinh, đường đi bộ lần lần được hình thành, cầu được bắt qua kinh; đường đất và cầu ván.
Ngoài chợ đi vào, ngay đầu cầu phía tay mặt là nhà cậu bà con, cậu Ba Quý, qua cầu cũng phía tay mặt là nhà chú Bảy Chà, y tá; hai vị này rất mến ba của tôi nên cũng rất thương tôi.
Khi tôi ra trường tỉnh, cuối tuần về thăm nhà thì gởi xe đạp tại nhà của cậu mợ Ba; mợ Ba tôi làm bánh da lợn bán ở chợ rất ngon.
Chú Bảy Chà thường chích thuốc giùm tôi khi tôi bịnh. 
Bây giờ, thế hệ chúng mình đã bạc đầu thì những bậc trưởng thượng này đã ra người thiên cổ từ lâu.
Nhân thấy tấm Google Map với đoạn Kinh mới số 3 của Nguyễn Hoàng Trung, tôi nhớ lại những người thân thương đã từng giụ́p đở tôi, tôi xin chia sẻ kỷ niệm này với các bạn đọc chơi…

Anh Tú <NHA>
November 1, 2108
Chú thích: Ảnh của Nguyễn Hoàng Trung

2018/10/31

VU VƠ*

Mười một năm qua sao vẫn nhớ
Người đi có biết chuyện này không?
Khi xưa quay mặt xa biền biệt
Biết kẻ tình chung cũng ngóng trông?

Trăng khuyết trăng rằm rồi trăng khuyết
Chung tình vạn thuở vẫn chung tình
Phụ bạc muôn đời luôn phụ bạc
Người xinh rộng lượng lại thêm xinh!

Anh Tú
Oct 31, 2018
Mùa Ma Quỷ



2018/10/27

Internet
ANH Ở NƠI ĐÂU?!*

Giọt sương rơi trên lối cỏ
Nắng Thu vàng óng lung linh
Ngóng chờ anh từ đầu ngõ
Để trao một chút ân tình.

Hồn nhiên trên đường đến lớp
Không nhìn thấy ai chờ mong
Chân sáo anh vui thấy sợ
Làm em bối rối trong lòng.

Hôm nay em qua lối cũ
Nhớ anh không biết bây giờ
Anh ở nơi đâu anh hở ?
Để em hoài niệm thành thơ !


Dương hồng Thủy
October 26, 2018.

2018/10/25

 

TIẾNG BUỒN TRONG THU

 

Quê hương mùa nước nổi

Sóng đưa thuyền về đâu

Dòng trôi xuôi trôi mãi

Sông đời hóa biển dâu

Tiếng rì rào sóng vỗ

Mưa thu đổ triền miên

Đọng buồn trên phiến đá

Trút giọt sầu trong đêm

Tiếng lòng rơi khe khẽ

Thu lắng nỗi buồn tênh

Sông thương miền kỷ niệm

Ngỡ ngàng bóng trăng chênh

Hiên khuya trời viễn xứ

Màn đêm dệt sương mù

Gió muôn chiều xa vọng

Tiếng ru buồn trong thu…


Yên Dạ Thảo

23.10.2018

 

2018/10/21

XUỒNG XƯA
Thơ: Anh Tú
Nhạc: Đỗ Hải
Trình bày: Thúy An
https://youtu.be/zfIF6nIBYQ8






XUỒNG XƯA

Dòng sông nhỏ với đôi bờ dừa nước
Cuộc đời tôi xuôi ngược nước lớn ròng
Làm bạn mù u, ô rô, rau mác
Vui ruộng đồng theo ngày tháng thong dong.

Xuồng ba lá là thuyền tình tôi đó
Dành cho người thương neo bến sông
Sáng mong chim quyên hót mừng ngày mới
Chiều trông bìm bịp tin nước lớn ròng.

Sông lăng tăng sóng khi luồng gió thoảng
Xuồng lắc lư vì gỏ nhịp tôi ca
Hoa mua tím trải thảm đầy trước mủi
Chờ người trăm năm chân ngọc gót ngà.

Em đã đến vào một ngày nắng hạ
Dáng đơn sơ trong cánh áo bà ba
Thương thương lắm chiếc xuồng ba lá
Tình quê hương đầy ắp những mùa qua.


2018/10/16



HƯƠNG QUÊ

Bông bần trắng rụng đầy ghe
Trên cây đom đóm lập loè đêm đen
Đôi bờ nhà đã lên đèn
Năm canh cửa khép hờ ... then không gài

Dạ lý trước ngõ gió lay
Ngạt ngào hương thoảng thoáng bay khắp vườn
Nhạc dế nỉ non ngoài nương
Hoà tiếng ếch nhái ruộng mương rộn r
àng

Nghiêu Thuấn bình dị xóm làng
Bà con cấy gặt chẳng màng nắng mưa
Trôi vào dỉ vảng xa xưa
Mỗi khi nhớ lại như vừa xảy ra!

Anh Tú
October 16, 2018
Trên đường bay LAX-JFK


CHÙM THƠ CẢM HỌA


-1-

THA HƯƠNG

Hoa rụng ven sông trắng cả hàng
Màn đêm đom đớm lập lòe tan...
Vài căn nhà nhỏ đèn leo lét
Chạnh lòng ai đó héo tâm gan

Mùi hương Dạ lý thoáng đâu đây
Vườn hoa trong tối tỏa thơm bay
Thêm vài âm điệu chàng ve tấu
Đưa người lữ khách đến cơn say...

Đường xa xa vắng vào thương nhớ
Bóng ngoại năm xưa mãi đợi chờ
Thôi hởi xa rồi quê ngày ấy
Thân nầy chi xá nỗi bơ vơ...


Trần Văn Mãnh
PARIS
19h21 17/10/2018


-2-

VEN SÔNG

Bình bát ven sông trái chín vàng
Bông bần rơi rụng xẽo kinh ngang
Ngoài xa nhấp nháy ngàn đom đóm
Leo lét đèn ai tận cuối vàm.

Dạ Lý bên rào hương thoảng qua
Quềnh oang ếch nhái tấu đồng ca
Nỉ non tiếng dế than trong gió
Khói đốt đồng ai phủ mọi nhà.

Nhớ thuở ngày xưa tắm dưới mưa
Thân thương nhà ngoại bóng hàng dừa
Quê hương nay dẫu xa vời vợi
Vẫn mãi trong tim đến cuối đời.


Trần Văn Dõng
SAIGON

October 17, 2018
Tặng Thầy LHA

-3-
NHỚ QUÊ

Dòng sông nước chảy ngược xuôi
Đưa con đò nhỏ tới lui sớm chiều
Bên bờ mấy mái tranh xiêu
Đèn dầu lấp lóe, ếch kêu sau nhà
Mùi hương Dạ Lý thoáng qua
Cạnh bên giàn mướp trổ hoa mượt mà
Mẹ chờ đun ấm nước trà
Canh bầu, tép luộc cả nhà cùng vui !
Từ khi binh lửa dập vùi
Bờ sông vắng lặng, quê tôi điêu tàn !

Tiền Ngọc Hương
CALIFORNIA
10/17/2018

-4-
QUÊ THẦY

Quê Thầy nhộn nhịp xuồng ghe
Rạch Mương xinh đẹp đêm về tối đen
Bến chiều đom đóm lên đèn
Xóm Tân Quy - nhà có then khỏi gài.

Cánh đồng chim mõi cánh bay
Bìm bịp gọi nước lắt lay sau vườn
Hương quê trong ngõ ngoài nương
Diều bay lơ lửng tình thương rộn ràng.

Đất lành chim đậu đình làng
Tân Long Hội nhớ - dịu dàng chiều mưa
Thầy ơi ! dĩ vãng ngày xưa

Trở về nguồn cội như vừa hôm qua !

Dương hồng Thủy
CẦN THƠ
18/10/2018

-5-
SẦU VIỄN XỨ

Tầng không ngắm cảnh nhớ quê hương
Dạ lý nồng thơm trải khắp đường
Dưới bãi cây bần bông trắng rụng
Trên bờ dế nhủi trỗi thê lương

Đêm nay ẩn hiện đèn đom đóm
Thấp thoáng ven sông đẹp khác thường
Ếch nhái cùng nhau hòa khúc nhạc
Vô tình gợi nhớ nỗi đau thương

Màu hoa phượng thắm rơi trên phố
Tuổi ngọc cùng Ta bước đến trường
Hoài niệm ngày xưa sầu viễn xứ
Năm nào trở lại để hồn vương.

Huỳnh Kim Nguyệt
HÀ TIÊN
20/10/2018

Kính tặng Thầy Hồng Ẩn và mong Thầy luôn khoẻ mạnh

2018/10/11

Hoa anh túc - giấc ngủ và cái chết

Hoa anh túc

Hoa anh túc, còn có tên là a phiến, thẩu, trẩu hay Nàng tiên theo cách gọi của người Tày, tên tiếng anh là Poppy, tên khoa học là Papaver somniferum. Khi nhắc đến cái tên này chắc hẳn rất nhiều người sẽ biết nó là cái gì, tên tuổi của hoa anh túc thường gắn liền với loại chất gây nghiện cho con người là bạch phiến (heroin). Nhưng người ta cũng không thể phủ nhận rằng Anh túc là một loài hoa đẹp.

Cây hoa anh túc 

Hoa anh túc - 2
Cây hoa anh túc
Cây hoa anh túc
Hoa anh túc phân bổ đồng đều ở các vùng ôn đới và cận nhiệt đới. Phần lớn hoa này là dạng cây thân thảo, chỉ có số ít là thân bụi và thân gỗ.
Thân anh túc cao từ 1-1.5m, thường được gieo trồng vào mùa đông và được thu hoạch sau đó khoảng 3 tháng. Loại hoa này có thể sống ở những rất cao, vậy nên chúng có thể sinh trưởng trong những môi trường rất đa dạng về điều kiện sống. Giống hoa này cực kỳ đặc biệt vì nó không như các loài hoa khác, bông hoa của anh túc có thể có nhiều màu trên cùng một cây, trắng, tím, vàng, cam...Anh túc có nhiều loại dùng làm dược liệu trong y học.

Huyền thoại về hoa anh túc

Theo thần thoại La Mã, hoa anh túc được nữ thần nông nghiệp Ceres tạo ra để xoa dịu nỗi đau của mình bằng những giấc ngủ khi đi tìm con gái bị thất lạc là Proserpine.
Nữ thần Cerces & hoa anh túc
Nữ thần Cerces & hoa anh túc - hình vẽ trên một con tem
Hay như 2 vị thần khác trong thần thoại Hy Lạp là hai anh em sinh đôi Hypnos (Thần Giấc ngủ) và Thanatos (Thần Chết) cũng sử dụng cho mình hoa anh túc để trang trí vương miện.
Thanatos và Hypnos
Thanatos và Hypnos với những bông hoa anh túc (hơi ảo)

Ý nghĩa của hoa anh túc

Đúng như công dụng của nó, ý nghĩa của hoa anh túc mang nghĩa giấc ngủ thiên thu, sự lãng quên và khoái lạc :D. Vậy nên nó trở thành đối tượng để con người mãn những dục lạc, chốn chạy cuộc sống thực tại và quên đi bản thân cũng như cuộc đời. Các màu khác như anh túc đỏ biểu tượng cho sự phù du, anh túc trắng biểu tượng cho sự an ủi. Hoa anh túc còn mang một biểu tượng là hoa tình yêu.

Công dụng của hoa anh túc

Khi  nhắc đến công dụng của hoa anh túc, người ta không thể không nhắc đến việc sử dụng nó trong y học với công dụng chữa bệnh, Morphine và Codeine là hai loại thuốc giảm đau gây mê phổ biến được chiết xuất từ anh túc. Theo kinh nghiệm y học dân gian, mật ong hoa anh túc có tác dụng giảm ho.
Một công dụng nữa của hoa anh túc mang tính chất ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội là từ nhựa hoa anh túc, người ta tinh chế ra nha phiến rồi bạch phiến là một chất gây nghiện, có tác dụng gây ảo giác lên hệ thần kinh của con người. Khi sử dụng chất gây nghiện, thần kinh con người bị tác động mạnh, gây ra những ảo giác khiến thần kinh kích thích cực độ, kéo theo đó là sự suy giảm về nhận thức và đạo đức. Vì vậy, việc trồng hoa anh túc hiện nay đã bị cấm nhiều nơi trên thế giới.
Dù vậy, có một vài chi phần của hoa anh túc, ví dự như hoa mào gà có thể dùng làm hoa ngày tết, vì hoa mào gà có màu sắc đỏ rực rỡ và dễ trồng trên đất

Quả anh túc
Quả anh túc
Nhựa anh túc
Nhựa anh túc
Quả anh túc đã khai thác
Quả anh túc đã khai thác

Những cánh đồng hoa anh túc.

Hình ảnh những cánh đồng hoa anh túc bát ngát, dù rằng nó là loại hoa mang lại "giấc ngủ và cái chết" dưới bàn tay con người, thì không thể phủ nhận rằng hoa anh túc cũng có những vẻ đẹp của riêng nó :D.



 

 
 

Kết pic cuối :D.

P/SKhông thử MA TÚY dù chỉ một lần :P.
Nguồn:
Image may contain: sky, ocean, cloud, outdoor, water and nature
Ảnh: CHIỀU XƯA _Nguyễn Hoàng Trung
BẠN TÔI.*

Nắng chìm xuống dòng Cữu Long
Có hai bạn học voi sông hóng chiều
Đón chờ cơn gió hiu hiu
Để tìm đôi phút phiêu diêu an bình.

Thì thầm tâm sự học sinh
Tương lai lý tưởng tình xinh mộng đời
Tin rằng đôi bạn khó rời
Không ngờ chia rẽ hai nơi ngõ đường.

Sau những phong ba nhiễu nhương
Gặp bạn hãnh diện say hương chiến trường
Tôi lặng im trong đau thương
Nước non rồi sẽ về phương trời nào ?!

Thời gian thắm thoát qua mau
Bạn tôi gặm nhắm nỗi đau đổi dời
Như thuyền lạc hướng chơi vơi
Tự hỏi sai, đúng đoạn đời vừa qua!

Quê hương phải đành rời xa
Xứ người tôi đến, quê nhà... bạn đâu?

Anh Tú
October 10, 2018
*Để nhớ đến một bạn học rất thân tại Xóm Bún thuộc Phố thị Vĩnh Long trong thập niên 1950-1960.

2018/10/10



CHIỀU HÔM

Thì thôi buỗi sáng đã qua
Thì thôi tất cả chỉ là phù vân
Chung quy cũng chỉ Một Lần
Còn gì ngoài những dấu chân nhạt nhòa

Hiện tại vừa thoáng đã qua
Có ai níu được bóng tà chiều hôm
Chiều hôm bóng tối đầy hồn
Bàn tay lạnh giữa hoàng hôn lạc loài

Lời tình không cánh vụt bay
Trời hoang mang gió bão ngoài chân mây
Giữa đời có ai, còn ai
Mơ hồ để bóng trải dài trăm năm

Khánh Hà

2018/10/09


LẦN TRỞ LẠI 

Đã vào tháng mười, cảm nhận của người sống ở vùng Đông Bắc Hoa Kỳ,khi đến đây thì vùng Los Angeles như chưa vào thu. “Tháng mười chưa cười đã tối”, nghĩa là ngày vắng đêm dài thì nơi này cũng thế cho nên sáu giờ sáng trời còn tối âm u, và tín hiệu thu có lẽ là nhiệt độ gai gai lạnh.
Có dịp trở lại nơi này lần thứ tư khi thăm con cháu, đa phần niềm vui cũ vẫn còn tìm thấy. Sự đổi thay theo thời gian là quy luật của cuộc đời, thay đổi theo từng đơn vị nhỏ nhất của thời gian, mà ta còn tìm thấy đôi điều ngày cũ là một hạnh phúc to lớn.

Khoảng thời gian vài năm thì sự đổi thay về cảnh vật không nhiều, nhưng có đôi điều đổi thay làm tôi nhói lòng; tôi muốn nói về những bạn già quen biết cư ngụ tại Nam California này. Năm nào tôi đã đến thăm, tay bắt mặt mừng, những cái ôm với bàn tay vỗ nhẹ vào vai ấm tình bằng hữu, những hàn huyên về kỷ niệm vui buồn nay đã không còn:
-Ông bà cựu hiệu trưởng trường Tống Phước Hiệp Vĩnh Long, thầy Đào Khánh Thọ và cô Võ Thị Ngọc Dung, nay đã mất theo cái tên thân yêu và cơ ngơi ngôi trường.
-Hôm qua, ngày 8 tháng 10, 2018, tôi đến khu Phước Lộc Thọ của Sài Gòn Nhỏ, ngậm ngùi nhìn lại điểm hẹn mà tôi đã gặp anh chị Nguyễn Văn Ca, người anh cũng là người bạn tù “cải tạo” 1976 tại trại tù Long Khánh, Trà Vinh nơi chúng tôi đã chia nhau niềm đau và tủi nhục; ngậm ngùi vì gặp anh năm 2011 thì khoảng hai năm sau anh trở thành “người thiên cổ”.

Vẫn biết con người sinh tử là lẽ thường nhưng trời lại cho con người có tình cảm nên kẻ còn ở lại phải đau đáu nhớ thương người vĩnh viễn ra đi.

Hôm nay có vài dòng hồi tưởng như nén nhan gởi đến ông bà Đào Khánh Thọ và anh Nguyễn Văn Ca.

Anh Tú / Lê Nguyễn Hồng Ẩn
October 09, 2018

*Thăm Ông Đào Khánh Thọ và bà Võ Thị Ngọc Dung năm 2011 tại nhà của ông bà.
ẨN, THỌ, DUNG, VÂN
**Tái ngộ anh Nguyễn Văn Ca năm 2011 trong thương xá Phước Lộc Thọ.
Anh chị CA, ẨN, VÂN