2013/05/22

NGƯỜI ƠI!*

Dòng thơ thảm thiết bi thương
Làm ngơ ngẩn kẻ tình trường trải qua.

Người ơi! Thuyền đã đi xa
Đợi mong chi nữa chỉ là hoài công.
Nhớ ngày xưa kỷ niệm hồng
Thêm phần lãng mạn cho giòng đời thôi!
“Chàng ơi! ” Tiếng gọi mù khơi
Sang ngang đành đoạn, người thời tiếc chi?

"Chàng" cười cho kẻ tình si.
Người nên vui sống ...xuân thì qua mau!

Cửu Long
<Anh Tú>
22/5/2013
*Cảm tác từ Chàng Ơi của Huỳnh Hương:


2013/04/14



SÀI-GÒN ĐÁNG YÊU VÔ CÙNG

Anh Huỳnh Hữu Trí ơi,
Tôi viết vội cho anh đây. viết xong mới đi bộ buổi sáng. Trời hôm nay đẹp lắm đang chờ tôi ngoái kia. Rất mừng thấy anh viết phản hồi cho bài viết của tôi. Mừng,  vì anh còn biết tôi là ai, biết chớ chắc anh không nhớ ít nhất một lần, sau 1975, chúng ta có nói chuyện với nhau về một vài kỷ niệm khi dạy học. Mừng vì qua cách viết về một sinh hoạt của anh, đi buýt, tôi biết ít ra là dạo này anh khoẻ về thể chất và vui về tinh thần.
Mới đây hãng bảo hiểm sức khoẻ của tôi gởi người đại diện đến viếng “thăm” tôi để nói là cố vấn về sự giữ gìn sức khoẻ của khách hàng; một sự phục vụ rất lợi ích, có thể nói như vậy.
Viết ”thăm” giữa hai ngoặc kép tôi nghĩ có lẽ bên cạnh sự phục vụ khách hàng còn có hậu ý kiểm soát xem bác sĩ của tôi mà hảng bảo hiểm trả tiền, có hành nghề đứng đắn hay không. Sau đó vài hôm, từ hãng bảo hiểm gọi hỏi tôi về buổi viếng thăm của đại diện của họ ra sao.
Tôi kể anh nghe dài dòng một chút để thấy sự làm ăn “ chu đáo” của công ty bảo hiểm này mà dù sao khách hàng như mình cũng được ăn ké một chút ích lợi.
Điều chính yếu tôi muốn kể với anh là đại diện của hãng có hỏi về một trong những điểm kiểm tra sức khoẻ của người lớn tuổi, là về trí nhớ: họ nói cho tôi ba chữ (tiếng Anh) thí dụ như “bạn có biết chữ CAT, HOUSE, CAR nghĩa là gì?” Những chữ này quá dễ phải không anh? Họ tiếp tục nói qua chuyện khác chừng nửa giờ thì quay lại hỏi hồi nảy: “ Tôi đã nói với bạn ba chữ, vậy bạn có còn nhớ là chữ gì không?”. Anh biết không, tôi chỉ nhớ được một chữ thôi. Thú thật không rõ vì bất ngờ nên không chú ý hay trí nhớ mình đã giảm đến 1/3 ? Họ khuyên: “Bạn nên tìm một sinh hoạt gì đó cho trí óc bạn luôn làm việc để kéo dài trí nhớ của bạn.”
Tôi đã biết và thực hành điều này mấy năm nay sau khi hưu là tập viết văn và thơ, hay dở không là vấn đề như anh chị em đã thấy.
Đề tài thường là quay về kỷ niệm của mình, của bạn, của một bài văn thơ nhạc của người khác. Như bài đi xe buýt này chẳng hạn.
Được anh NHỚ  và đã kể lại anh đã đi từ đâu đến đâu, trả lệ phí bao nhiêu, so sánh hai cách đi xe buýt và taxi cách nào lợi hơn. Và hơn hết anh vẫn còn tự mình di chuyển được dù lên xuống xe có phụ xế giúp và hơn tất cả là “có người trẻ nhường chỗ ngồi”, một nét đáng yêu trong “NHỮNG NÉT ĐÁNG YÊU CỦA SÀI GÒN” chúng ta vẫn còn tồn tại. Rồi anh kết luận: RẤT LÀ MỪNG. Tôi cũng mừng. Luôn có cái tích cực trong cái tiêu cực của mọi lãnh vực, của mọi thời, chỉ khác cái này nhiều hơn hay ít hơn cái kia.
Tôi còn có một kỷ niệm về “nét Sài Gòn” rất là đáng yêu; có thể viết thành bài thơ (để rồi bị chỉ trích là gìa rồi mà đa tình, lãng …xẹt…hi hi hi) đó anh.
Số là có lần về Sài Gòn chấm thi, tôi di chuyển bằng xích lô đạp. Khi đến nơi bác tài không có tiền thối; vì số tiền thối nhiều hơn tiền mình phải trả và thầy giáo còn nghèo nên loay hoay tìm người đổi tiền. Tôi chợt hỏi một phụ nữ đi ngang nếu có thể đổi thành tiền nhỏ hơn giùm thì cô ấy, tạm gọi vậy vì cũng còn trẻ, nói rất tiếc không đủ tiền. Bổng nhiên cô hỏi lại: “Tiền xích lô bao nhiêu vậy anh?” Tôi nói và cô ấy lấy tiền đưa cho bác tài và bỏ đi ngay trong lúc tôi ấp a ấp úng nói cô chờ tôi …đưa tiền lại. Cô đi nhanh và nói vói lại là “Chút đỉnh mà anh, đừng bận tâm”. Không lẽ tôi đi theo đành la lớn lên: “Thành thật cám ơn cô!”
Đó anh thấy: Sài Gòn vô cùng mến yêu!
Tôi chắc rằng trong Huỳnh Hữu Trí cũng có thật nhiều kỷ niệm về NHỮNG NÉT ĐÁNG YÊU CỦA SÀI GÒN, vậy anh hãy “ thể dục thể thao cho bộ óc”, bằng cách kể cho anh chị em một vài nét Sài Gòn, xưa hoặc nay, đi anh.
Tôi đang mong đó anh, anh Huỳnh Hữu Trí.
Cám ơn anh cho tôi một niềm vui.
Thân mến,

Anh Tú (NHA)
14/4/2013

2013/04/09



BUÝT SÀI GÒN XƯA

Xe đầy anh đứng nhường em
Thoảng bay hương tóc nghe thèm ước mơ
Áo ai cổ khép hửng hờ
Cánh hoa sen trắng lờ đờ mắt hư.

Chuyến xe đời chuyển lắc lư
Nửa giờ cũng đủ lừ đừ hồn anh.
Em ngồi đuôi mắt long lanh
Mĩm cười mến gởi chút tình sơ giao.

Anh Tú/NHA
April 9, 2013

2013/03/29

NGƯỜI VÀ TÔI

Người hờ hững đứng bên xa lạ
Tôi khép tâm ngồi lặng lẽ im
Chim trời cánh mỏi sau muôn ngả
Tia nắng mai chiều cũng lịm chìm.

Kinh sám hối đang nằm trước mặt
Màu tím hoa sim rải dốc đồi
Người, tôi tay siết chia ly nhé.
Đời với buồn vui cũng thế thôi!

Anh Tú (NHA)
March 29, 2013

2013/03/24

Thiết kế: Hải Đường
*TÌNH BUỒN


Ra ngõ… Đông còn dấu Thu
Cây trơ lá gió vi vu tình gầy.
Từ chia tay đến ngày nầy
Ngàn chua muôn xót đong đầy tim đau.

Có nợ duyên… lại xa nhau
Buồn… trăng ẩn bóng khuất sau mây mờ
Lẻ loi cánh nhạn bơ vơ
Mắt ai biếng mở khép hờ bờ mi.

Tình không vẹn buồn ích chi
Trời xanh vẫn đẹp khi vì sao rơi?
Em theo lối hẹp cuộc đời
Ly tình! Đành liệm nụ cười anh ơi!

AnhTú(Nhị Hồng)*
March 24, 2013
*Bút danh được hình thành bất chợt khi hai người có tên mà chữ lót là Hồng hợp soạn bài thơ.

2013/03/20

*Dường Như

Chiều nay buồn lắm ai ơi
Dường như lòng bỗng chơi vơi bàng hoàng
Thả hồn theo gió mênh mang
Lang thang cùng đám mây ngàn bay xa.

Thoáng nhìn dáng một cành hoa
Bên khung cửa sổ cạnh nhà của em
Dường như anh hiện sau rèm
Ưu tư cám cảnh nhá nhem chiều vàng.
***
Em đi chào đón mùa sang
Dường như có tiếng chân chàng theo sau
Hương Xuân nhè nhẹ bay vào
Hồn trinh tựa ngọn sóng trào dâng cao

Tình ơi sao quá lao xao
Vẫn thương như thuở xa nào bâng khuâng
Chiều tà sương khói lâng lâng
Dường như ảo giác ta gần bên nhau!

Anh Tú
Xuân phân 20/3/2013

2013/03/17

XUÂN CA*

Em về! Níu lại thời gian
Để em rực rỡ ngỡ ngàng trời xanh
Hoa quê Mua đẹp mong manh
Đơn sơ dâng hiến tình anh đong đầy!

Em về! Nắng dịu chân mây
Ngẩn ngơ gió đứng cây gầy tay suôn
Hương hoa thoang thoảng đầy vườn
Cho đời ngây ngất từng vuông tấc tình!

Em về! Ngàn giọt thủy tinh
Lung linh mát dịu thanh bình mưa Xuân
Côn trùng nôn nả lời mừng
Chào em trở lại nơi từng lướt qua!

NHA
(Với sự góp ý của NHV)
March 17, 2013

*Cảm tác từ  EM ĐƯA XUÂN VỀ của Phong Tâm tại:
https://anhtuvaban.blogspot.com/2016/05/blog-post_26.html

2013/02/24

*YÊU DẤU



Yêu dấu người thương suốt kiếp thôi
Cỏ cây xanh ắp trong tim tôi
Lá hoa rực rỡ ngàn năm nhớ
Gắn bó đời nhau chẳng rẽ đôi.

Yêu dấu người thương suốt kiếp đời
Phố đường bình dị nhớ nhung thôi
Bốn phương dẩn lối về trường cũ
Có dáng thầy cô bè bạn tôi.

Yêu dấu người thương suốt kiếp thôi
Dẫu nay mất dấu thuở xa xôi
Quay về tìm kiếm hình xưa cũ
Chỉ thấy trong tim, hồn trí tôi.

Yêu dấu người thương: chợ Vãng tôi!
Cầu Lầu Cầu Lộ với Cầu Đôi
Long Hồ lịch sử đời ghi dấu
Hùng vĩ Cửu Long lừng lững trôi.

Anh Tú
Feb 24, 2013
(Rằm Tháng Giêng, Quý Tỵ)


2013/02/22



Thôi Đừng!

Mỗi lần trăng khuyết tôi buồn
Nhớ ai thuở ấy xé buồng tim: Đau!
Chặt lòng! Chẳng xót đời nhau
Gây sầu giăng mắc nghìn sau không tàn.

Sao hôm nay thấy ngỡ ngàng
Trăng ai muốn vá: muộn màng. Tại sao?
Một lần giết chết khát khao
Tim khô hồn héo lao đao suốt đời.

Vá trăng kinh động đến trời
Tôi van dừng lại bằng lời thiết tha:
Để yên cho mảnh trăng xa
Nhạt nhoà với chuyện tình ta u buồn!

Anh Tú/Hiện Thanh
22.2.2013
(Họa bài Như ánh trăng xa của Đỗ Hữu Tài)

***
Cảm tác:

Trăng Khuyết Sầu

Lỡ tay vá mảnh trăng buồn
Nào hay người vẫn dỗi hờn chuyện xưa
Ừ, thì để gió đông thưa
Phủ vầng trăng lạnh cho vừa lòng ai!

Người xa thấu hiểu lòng này
Cạnh bên ba mẹ mỗi ngày dạ, vâng!
Làng bên mai mối tình thân
Mâm cau, trà rượu ân cần hỏi xin

Một bên hiếu, một bên tình
Bên nào “cô phụ” lòng mình đặng yên
Vầng trăng hơn nửa mảnh viền
Nửa phần sâu khuyết để nguyên sao đành!

Yên Dạ Thảo

***
Cảm tác:

BỚT HỜN

Vì anh lỡ bước một giây
Duyên mình tan rả trời mây u sầu
Ngút ngàn ta mất dấu nhau
Bao năm nước mắt mưa Ngâu nhọc nhằn
Ước mơ em vá được trăng
Để trăng tròn với sao giăng khắp trời  !
Cùng anh dạo bước rong chơi
Kề tai khuyên nhỏ: “Anh ơi bớt hờn!”

Nguyễn Tuyết

2013/01/12

CHỢ QUÊ



Chợ quê người nhẳn mặt người
Xóm làng đều biết ai cười với ai.
Liếc ai rồi  ngắm mây bay
Hỏi rằng trồng đám trầu cay chỗ nào?

Ai mơ ai… chuyện trầu cau
Nợ duyên không có nên vào hư không.
Buồn nhìn ai bước theo chồng
Cau khô trầu héo mất nồng hết xanh

Đêm dài đếm bởi năm canh
Ngày dài đếm bởi sáng xanh chiều tàn
Cầu ngang đã vắng người sang
Nỗi buồn chợt đến ngỡ ngàng không tên

Chợ quê muôn thuở không quên
Đuôi mắt ngày cũ đủ đền cho ai?
Chợ quê nhộn nhịp mỗi ngày
Đâu đây bóng cũ ngã dài lặng im!

Anh Tú tức NHA <Nguyễn Hồng Ẩn>
January 12, 2013

2013/01/06

*TIÊU ĐIỀU CHỢT ĐAU

Nhớ xưa sáng tối đi về 
Quanh co ngõ vắng đường quê bùn sình
Dòng sông dừa nước soi hình
Chim sẻ ríu rít khúc tình ruộng nương
Quần vo quá gối thấy thương
Mắt long lanh liếc mà vương vấn lòng!
Anh theo tiếng gọi núi sông
Xa em với nước lớn ròng làng ta.
Mươi năm quay trở lại nhà
Đường xưa lối cũ chiều tà buồn hiu.
Mất thời ong bướm liêu xiêu
Buồn nhìn hoa lá tiêu điều chợt đau!

Anh Tú
January 6, 2013

2013/01/01

*ĐỂ THƯƠNG XUÂN  VÀNG

Làm sao giặt giũ được ta
Đã khô héo úa..ủi là...như không
Nhuộm màu thêm chuyện uổng công
Có sao giử vậy cho lòng thảnh thơi.

Đợi ngày tắm lửa đầy vơi
Khói ta bay bổng lên bầu trời xanh
Rồi làm ngọn gió mong manh
Về thăm nhà cũ rung mành vấn an
Thêm phần phân bón tro tàn
Cho lúa tươi tốt mùa màng hạt say.

Nhìn cánh cò lượn đường bay
Sáng chiều quê mẹ tháng ngày khói sương
Nắm vui gạt bỏ buồn vương
Dỗ khuya mài nghệ để thương xuân vàng.

Anh Tú
January 1, 2013

2012/12/12




ƯỚC

Cho tôi đời sống lục bình 
Lang thang lếch thếch "lình xình" trên sông.
Vô ra theo nước lớn ròng 
Ngoài tai thê ́ sự... phiêu bô ̀ng sớm hôm 

Lá xanh che chắn ngõ hồn 
Tím... màu hoa đe ̣p hoàng hôn đất trời
Vui cùng ngày tháng thảnh thơi 
Bôn ba chi... cũng mô ̣t đời phôi pha?

Anh Tú  
12/12/12

2012/12/01

TƠ LÒNG MÙA ĐÔNG

Lạnh về héo hắt tơ lòng
Sợi mong manh nắng trời Đông gọi mời
Hồn thơ bảng lảng chơi vơi
Len vào hoa tuyết gieo lời yêu thương
Ta ở đây, người...viễn phương
Hai đường cách trở tình vương vấn tình
Dòng thơ đôi lúc lặng thinh
Vẫn nghe vang vọng duyên mình lên ngôi

Anh Tú
December 1, 2012

2012/11/26

*NGHĨ LẠI*

Đóm đậu bần đứng ven sông
Lập loè làm dáng miệt đồng lúa thơm.
Gạo người, trâu nhận phần rơm
Nghĩa ân cao đẹp hạt cơm trắng ngần.
Nông dân bùn bám lấy chân
Thơm mùi đất ruộng đầu trần nắng qua
Suốt đời khổ cực xót xa
Có/ không nghĩ ngợi phù hoa/ nghèo hèn?
Anh cày, phần cấy của em
An phận sống kiếp dế mèn ngắn hơi.
Nông dân/trâu phụng sự đời
Ai ơi! Có phải ….đất trời công ơn!

Anh Tú
November 26, 2012

*Họa bài Nhìn Lại của Phong Tâm:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2012/11/nhin-lai-hai-bo-bien-lan-eo-song-chua.html
*Xướng:

NHÌN LẠI

Hai bờ biển lấn eo sông
Chứa chan bao xiết cánh đồng gió thơm
Em từ mùi rạ hương rơm
Bước ra gạo hóa thành cơm trắng ngần
Ta người thấp giọng, cao chân
Theo em suốt nửa đường trần trụi qua
Đất gần nên mặt trời xa
Cứ đen đủi kiếp phù hoa – Phận hèn
Ta về tối mịt mờ em
Bờ sương ướt đẫm dế mèn hụt hơi
Xin em mở cửa trần đời
Cho ta chạm đất, vén trời tạ ơn.

Phong Tâm

Hoạ:

 *NGHĨ LẠI

Đóm đậu bần đứng ven sông
Lập loè làm dáng miệt đồng lúa thơm.
Gạo người, trâu nhận phần rơm
Nghĩa ân cao đẹp hạt cơm trắng ngần.
Nông dân bùn bám lấy chân
Thơm mùi đất ruộng đầu trần nắng qua
Suốt đời khổ cực xót xa
Có/ không nghĩ ngợi phù hoa/ nghèo hèn?
Anh cày, phần cấy của em
An phận sống kiếp dế mèn ngắn hơi.
Nông dân/trâu phụng sự đời
Ai ơi! Có phải ….đất trời công ơn!

Anh Tú
November 26, 2012
NHÌN LẠI

Hai bờ biển lấn eo sông
Chứa chan bao xiết cánh đồng gió thơm
Em từ mùi rạ hương rơm
Bước ra gạo hóa thành cơm trắng ngần
Ta người thấp giọng, cao chân
Theo em suốt nửa đường trần trụi qua
Đất gần nên mặt trời xa
Cứ đen đủi kiếp phù hoa – Phận hèn
Ta về tối mịt mờ em
Bờ sương ướt đẫm dế mèn hụt hơi
Xin em mở cửa trần đời
Cho ta chạm đất, vén trời tạ ơn.

Phong Tâm

2012/10/29

*XÓT XA

(Từ truyện trên Internet)

Bà mẹ góp gom đôi nải chuối
Mớ rau cùng nắm ớt buồng cau
Đem đi bán chắt chiu từng cắc
Không nệ hà sương gió giãi dầu!

Con đến lớp: niềm vui của mẹ
Mồ hôi đổi học phí cho con.
Ra trường, mắt mẹ mừng rơi lệ
Mẫu tử tình thương tợ núi non.

***
Bận việc rất lâu không viếng mẹ
Hôm nay mới có dịp về quê.
Niềm vui lớn nấu cơm mừng trẻ
Giữa bửa ăn con lại trách chê.

Trong chén con tìm ra sợi tóc
“Làm ăn cẩu thả quá đi thôi!”
Lạnh lùng quay bước ra phòng khách
Như tượng đá bà nấc nghẹn lời!.

Thằng út chợt săm soi sợi tóc
Ngây thơ ngó mẹ mỉm môi cười
Giọng còn ngọng nghịu vô tư nói:
“Tóc bạc nhiều rồi đó má ơi!”

Anh Tú
Superstorm Sandy, Đông Bắc Hoa Kỳ
October 29, 2012

2012/10/10

HẸN NỢ TÌNH THƠ

Làm sao trả được em ơi
Tình thơ trót nợ muôn đời vấn vương.
Em cho vay nét yêu thương
Đậm đà ngọt lịm tựa đường mía lau.
Vay em vần điệu lao xao
Giúp anh mạnh bước đường vào mộng mơ.
Nặn tim viết tiếp bài thơ
Hẹn lời trả trước vốn chờ kiếp sau!

Minh Duy (Anh Tú)
10/10/2012


*Hẹn Nợ Nàng Thơ

Nợ em khó trả em ơi
Nợ tình nợ nghĩa muôn đời vấn vương.
Em cho vay nét yêu thương
Nợ nần ngọt lịm như đường mía lau.
Vay em vần điệu lao xao
Để chân mạnh bước đường vào mộng mơ.
Nặn tim viết tiếp bài thơ
Hẹn lời trả trước vốn chờ kiếp sau!


Anh Tú (A.)
October 10, 2012