2014/12/02


 
Bước Mờ
 
Cô đơn nào hơn buổi chiều nay
Nhìn hoài chiếc lá cuộn trong tay
Ai gây nhung nhớ? Lòng vương vấn!
Vò nát trong tay phiến lá dài

Rảo bước thả hồn theo lá bay
Mùa thu ngập lối . . . lá ngủ say
Bâng khuâng lòng dặn “ Thôi đừng nhớ ”
Trăm nhớ cũng hoài ...nào ai hay ?

Đã biết yêu người chỉ là mơ
Nghìn thương so ngắn một câu thơ
“ Bảo rằng hoa giống như tim vỡ ”
Tim vỡ...tình mình chỉ là mơ
Tình đã trao đi chẳng đợi chờ
Đêm về quay quắt nỗi bơ vơ
Gió khuya lay động cho lòng ngỡ
Hiên ngoài ai đấy! Hay đang mơ?

Hãy cứ ngủ vùi trong ước mơ
Cuộn tình ngang trái kết vần thơ
Cho tình cao vợi luôn thổn thức
Cạnh bước bơ vơ một bước mờ

Kim Phượng
 

2014/12/01


Tạ Ơn Đời
 
Tạ ơn đời đã có anh
Vườn thơ đơm nụ trĩu cành ngày xanh
Tạ ơn tình mộng an lành
Hoa đời đua nở đầy cành tỏa hương
Tạ ơn giấc ngủ miên trường
Mơ màng em ngỡ người thương hiện về
Tạ ơn lụa nắng chiều quê
Để ta thêu dệt ngày về có nhau
Tạ ơn cho ta khổ đau
Vết hằn kỷ niệm phai màu phôi pha
Tạ ơn đời chút thật thà
Cho ta trú ngụ mưa sa cuối đời
Tạ ơn giấc mộng tuyệt vời
Quên đi ngày tháng thả lơi gánh sầu
Tạ ơn anh mối tình đầu
Cầm bằng như nước qua cầu ... mất nhau!
 
Kim Oanh
 
*Lời Cho Lá

Hình như có tiếng than của ai 
vi vu trong gió chiều nay.
Thoi thóp mùa tàn, từng nhóm lá khô xám xịt nằm im; thỉnh thoảng, theo cơn gió lạnh lướt qua, vài chiếc chập chờn bay…


Chơi vơi dưới trời mây u ám, cành cây khẳng khiu ơi.. có đợi chờ ai?
Và lá ơi! Hồn Thu của "em" ngủ vùi đi nhé - một giấc ngủ dài.

Dưới trời Đông lạnh lẽo, nhớ găng tay bí tất, ủ ấm cho làn da được mịn màn đẹp mãi,
Nhớ đấp chăn mền để tim luôn nồng nàn ngào ngạt hương yêu mà "em" được tạo hoá đặc biệt trao cho.
Hãy giử “thân an tâm bình”… chờ lúc Xuân xanh thức dậy đón chào nắng hồng, bướm đẹp, hoa xinh.

Rồi sẽ tưng bừng “dung dăng dung dẻ” múa men cùng phượng vỹ rực rỡ, hoà cùng khúc nhạc ve ra rả dưới nắng hạ lung linh.
…….
Một vòng quay tròn trịa nhịp nhàng sẽ đến điểm “hẹn lại lên” của "em", mùa yêu của anh đó.

Anh sẽ lại mê man ngắm nhìn, đắm hồn trong biển sắc màu: xanh, hồng,…,tím, đỏ;
thở gió thoảng hương thơm như mùi rạ quê xưa;
mơ: tắm mưa trưa, và vào đêm nghe từng giọt rơi… “tí tách mái tranh”.
……
Lá ơi! Cho "em" vài lời tạm biệt khi mùa “Đông đã vào thành phố” đây rồi!
Bên lò sưởi lửa nồng mùi củi, mùi củi của mẹ nấu cơm, bánh tét…ngày nào, hẹn tái ngộ cùng "em" trong chờ đợi bồi hồi.

Anh Tú
Ngày đầu tháng cuối 2014
MÙA ĐÔNG SẮP ĐẾN TRONG THÀNH PHỐ
Sáng tác : Đức Huy
Trình bày: Ngọc Lan

2014/11/29

Tiếng Nói Tâm Hồn*

Người buồn xua gió miền em
Thổi tan sợi nắng, nhuộm đen mây trời
Rót mưa nặng hạt xuống đời
Đêm sâu vắng tiếng ru hời bến thương

Đừng hờn ong bướm say hương
Giận hoa khoe sắc, vấn vương tơ mành
Để sầu nhuộm tím trời xanh
Vụng về nhòa nửa mộng lành mới khâu

Đừng hờn chẻ ánh trăng sao
Tim anh rạn nứt, úa màu mơ em
Hương tình xưa vẫn nồng men
Chén mơ lạ vị chớ nên uống vào

Đừng vu vơ mộng thêm sâu
Vần thương rớt xuống bên cầu hoàng hôn
Lắng nghe tiếng nói tâm hồn
Để lòng cảm nhận tình còn quanh đây

Bình minh hương thoảng sương mai
Hạt tình chờ nắng xuân đầy nở thôi
Đừng như thu cảm ngậm ngùi
Đông buồn, tim lạnh, hồn vùi ngủ quên! 

Yên Dạ Thảo
29/11/2014
*Hoạ từ Hạt Sinh Tồn của Phong Tâm
*HÃO HUYỀN*

Người ta đi / đến sẽ về đâu?
Tồn tại trần gian nhanh chậm lâu?
Tiên cảnh trên kia vui với sướng?
Huỳnh tuyền dưới đó khổ cùng sầu?
Ganh đua lợi lộc quên tình thắm!
Giành giựt quyền danh mất nghĩa sâu!
Mang được gì theo vào lúc chết?
Đời sao mê mãi chuyện mưu cầu !

Anh Tú
November 29, 2014
*Họa  Mộng Ảo của  Nhật Lệ
MỘNG ẢO
 
Thuyền tình trôi dạt bến xuân đâu ?
Cách biệt hồn chìm sóng mộng lâu
Canh vắng độc huyền reo khúc hận
Thu qua mắt ngọc khóc duyên sầu
Hững hờ trăng khuyết soi tường hạnh
Thui thủi vai gầy bước ngỏ sâu
Khuất dạng  thi nhân từ thuở ấy
Trách thay con tạo khéo cơ cầu
 
Nhật Lệ

2014/11/27

Hạt Sinh Tồn
 
Đừng buồn chẻ gió nghe em
Xé hai vạt nắng bôi lem mặt trời
Vén mây rách nửa cuộc đời
Buông đuôi tóc thả rối bời mà thương
 
Đừng hờn cắt vụn mùi hương
Cột nhan sắc muộn trên vuông vải mành
Vo tròn màu nước tuổi xanh
Trong tranh thiếu nữ chưa lành vết khâu
 
Đừng đùa cợt hái trăng sao
Trái tim anh nứt khô bầu trời em
Chén tình nồng đẫm hơi men
Dấu môi lạ chớ làm quen nhúng vào
 
Đừng yêu bóng ngả chiều sâu
Hôn thầm chiếc lá bạc đầu hoàng hôn
Hoa thời gian có tâm hồn
Xin gieo hạt giống sinh tồn xuống đây
 
Cỏ đêm chờ giọt sương mai
Vườn xanh còn một chút nầy nữa thôi
Cứ vui trong lúc ngậm ngùi
Như đang mót lượm tiếng cười bỏ quên.
 
Phong Tâm
27/11/2014

2014/11/23


 *Vu Vơ
Lạnh len khe áo vào da
Buồn vu vơ bỗng la đà đâu đây:
Một lần lạc bước chốn này
Dọc đường con tạo dẫy đầy chông gai.
Bây giờ hơi thở mệt nhoài
Do gì đã khiến ta hoài còn đây?
Hởi ơi cuộc đời hôm nay
Bỏ thương vương tội đọa đày thân tâm.
Ngỡ rằng vóc gấm hương trầm
Biết đâu phù phiếm lẫn lầm thế nhân?
Ờ hay cho cõi dương trần
Có không không có chỉ ngần ấy thôi.
Anh Tú
Mùa Đông
November 23, 2014

Mưa Biển
 
Bến đời một góc không tên
Mưa chiều trút xuống biển rền sóng khơi
Đợi em thôi đã muộn rồi
Bỏ đi thương lắm chỗ ngồi bơ vơ
 
Bao giờ biển dội trong mơ
Được nghe thấy sóng ngược bờ bãi em
Bước chân quên dấu đau mềm
Dẫu chôn xuống cát, lòng thêm nhớ người
 
Mưa chiều còn đọng trên môi
Một mình nhớ một mình thôi, một mình
Biển ơi giữ mãi màu xanh
Hẹn nhau những buổi chiều quanh quẩn chiều
 
Gió đừng dậy sóng biển yêu
Chỗ ngồi chớ phủ xanh rêu mà buồn
Người đi, về lại bến thương
Mưa chiều trên sóng biển dường như không.
 
Phong Tâm
Nhà sáng tác Nha Trang
Ngày10/11/2014

2014/11/22


*MƠ LÀM THÔNG

Sáng nay vắng nắng xám mây
Gió hiu hiu lạnh ngàn cây trơ cành
Giữa rừng thông vẫn lá xanh
Mênh mông hùng vĩ một mình thảnh thơi.

Mệt nhoài giông cuốn lá rơi
Mơ làm thông đứng dưới trời thênh thang
Cuộc đời ngàn dặm gian nan
Rong chơi thả lỏng mây ngàn lửng lơ.

Anh Tú
November 20, 2014
Hòa Đa
 Nhạo Mình 2*
 
Chữ nghĩa mô tê với mần răng
Nói chi thơ thẩn đến lăng xăng
Năm ba chú nhóc đùa Lý Hóa
Bảy tám người quen bạn thơ văn
Cũng liều, ôm lấy vài túm chữ
Kệ chúng, cũng xong những nhì nhằng
Xong rồi những nợ cơm cùng áo
Một chút cho quên nhọc với nhằn.
 
Hòa Đa
November 17, 2014
*Họa “Nhạo Mình” của Anh Tú

2014/11/21

*Bốn Mùa Yêu*
Xuân đất trời ngàn năm quyến rũ
Hè thương nắng thắm phượng hồng rơi
Thu màu tràn ngập ý thơ rồi
Đông! Ấm lửa hồng vờn giá lạnh.
Anh Tú
21.11.2014
*Họa bài Đông Lại Đến! của Yên Dạ Thảo.
*Đông Lại Đến!
Hạ ra đi hồn hoa sầu úa rũ
Thu phai tàn chiếc lá cuối cùng rơi
Đông vừa sang vườn mộng hư hao rồi
Vạt nắng chiều buồn vương trên cành lạnh!

Yên Dạ Thảo
18.11.2014
Bốn Mùa Quanh Quẩn*

Xuân đã nhạt hoa tàn khô cánh rũ
Hạ thay màu mưa nắng ủ hương rơi
Thu heo may lá vàng rụng đây rồi
Đông trống vắng sương giăng mờ buốt lạnh.


Phong Tâm
20.11.2014



Bốn Mùa Yêu*
Xuân đất trời ngàn năm quyến rũ
Hè thương nắng thắm phượng hồng rơi
Thu màu tràn ngập ý thơ rồi
Đông! Ấm lửa hồng vờn giá lạnh.
Anh Tú
21.11.2014
*Họa bài Đông Lại Đến! của Yên Dạ Thảo.

2014/11/18

*


Chia Cùng Ta…
Thầy xưa bạn cũ tìm đâu thấy
Ngơ ngác se buồn tận chốn xa…*
Nửa thế kỷ qua điều không lạ
Xót xa bạn hãy chia cùng ta! **

*Phú Thạnh **Anh Tú
November 18, 2014
*Nhân một dịp họp mặt cựu học sinh trường cũ.

+++

Ngày 20.11.2014, Cám ơn Lê Bửu Tùng đã góp thêm ý thơ:


Chia Cùng Ta


Dòng đời trầm nổi những phong ba
Cuốn mất tình thân thuở một nhà***

“Bạn cũ thầy xưa tìm chẳng thấy
Se buồn ngơ ngác tận miền xa”*

Thời gian hờ hững vòng con tạo
Số kiếp vô thường tựa cánh hoa***

“Nửa thế kỷ qua điều chả lạ
Xót xa bạn hãy chia cùng ta!”**




*Phú Thạnh **Anh Tú ***Lê Bửu Tùng


2014/11/17

“1VÀ 0” : MỘT SUY NGHĨ VU VƠ!
 
Đang đi bộ dưới trời Thu Đông. Nói là Thu Đông vì quanh mình vẫn còn lá đủ sắc màu dù héo hắt, thời tiết lạnh lùng vào lúc giao mùa, Thu và Đông đang quấn quýt nhau của mỗi cuối năm.
Mùa Thu với tôi là mùa đẹp nhất trong năm từ khi đến ở vùng đất xa lạ này với bốn mùa rõ rệt. Nơi nơi sắc màu rực rỡ, thời tiết mát mẻ đôi khi se lạnh …thích vô cùng.
Nếu tâm trạng bình thường thì tôi không cường điệu nói ‘Thu buồn’ như thơ văn thường diển tả; thật ra nếu là mùa Xuân ngàn hoa khoe sắc khắp nơi, gió mát trăng thanh thì nếu ‘lòng buồn thì cảnh có vui đâu bao giờ’.
Nói đến Thu thì phải nhắc đến lá vàng. Ngoài tiến trình sinh hoá thiên nhiên của lá từ màu xanh đổi thành nhiều màu sắc khác nhau tùy từng loại cây để rồi rời cành héo hắt nằm trên đất oằn oại theo cơn gió, ướt nhầu dưới mưa, theo từng nhát chổi gom lại bên đường để cuối cùng được chở đến một nơi nào đó …rồi phân hủy trở về … “cát bụi”, lá mùa Thu còn cho tôi một ít suy tư.
Như vừa nói bên trên thì  thân phận của lá có bi phẫn lắm không?
Với tôi là không. Không rành về sinh thực vật học, nhưng có thể nói khái quát là chức năng của lá rất quan trọng cho cây, cho sinh thái…vân vân và cuối cùng khi khô xác lá vẫn còn có ích: làm phân bón. Phân bón vào đất, len vào cây để rồi mỗi mùa xuân đến lá lại hồi sinh…Thân phận của lá qua những thời điểm, từng chu kỳ, với những hành trình làm đẹp tạo hoá, hữu ích cho thiên nhiên.
Có thể nói điểm khởi đầu là chồi non (#1), xuyên qua những dấu mốc vui buồn, đến điểm cuối thành lá vàng rồi phân hủy (#0) tưởng như tất cả là ….vô thường?
Tôi phân vân: Cuộc đời của lá…có giống đời một con người ( và ngược lại),  không vậy? Nếu giống thì lá và con người cùng cười khóc theo dòng đời tạo hóa đã ban cho.
 
Anh Tú
November 17, 2014
*Về bài Haiku: 1 và o.
http://anhtuvaban.blogspot.com/2014/11/tho-haiku-1-va-0-la-nguoi-cung-khoc-cuoi.html