2015/03/11


Xuân Đon Đả

tàn Đông vẫy chết bên đồi
ả Xuân đon đả nụ chồi ươm mơ
tìm mây dệt nốt vần thơ
gió lay cái dậu lẳng lơ bướm vào

lung linh tia nắng ngọt ngào 
trải phơi óng ả mượt màu thiên thanh
bình minh về phủ non xanh 
lao xao ngọn gió vờn quanh mặt trời

hoàng oanh lảnh lót gọi mời 
tiếng chim và tiếng lòng tôi...tương phùng

Trần Phương-Mai
March 11, 2015

2015/03/10


TRIỆU TRINH NƯƠNG.

Triệu Trinh Nương gọi tên Triệu Ẩu,
Thuở thiếu thời nương náu cùng anh.
Cửu Chân là chốn địa linh,
Sinh người nữ kiệt, cứu tinh giống nòi.

Chí tang bồng đạp cơn sóng dữ,
Chém cá kình chế ngự Biển Đông.
Cùng anh Quốc Đạt một lòng,
Mộ binh phá ách gông cùm Hán nô.

Ngồi voi trắng tiếng hô xung trận,
Phá quân thù rửa hận nhục vong.
Biết bao chiến tích oai hùng,
Nhụy Kiều nữ tướng, danh lừng khắp nơi.

Cửu Chân quận một thời bình trị,
Khắp thôn làng hoan hỉ vang ca.
Chẳng may thế vận xót xa,
Đại quân Lục Dận(1), can qua ngập trời.

Dân Cửu Chân muôn người quyết tử,
Đem máu đào gìn giữ quê hương.
Quân ta cô thế thảm thương,
Bồ Điền(2) tuẫn tiết, Trinh Nương anh hùng.

Hồn trung liệt sống cùng lịch sử,
Tấc lòng son quyết tử diệt thù.
Trinh Nương sống mãi ngàn thu,
Tấm gương cứu nước còn lưu sử vàng.

HỒNG LẠC 
(Nhóm 7A PTG)
Ottawa 08.03.2015

*Kính tặng thi-sĩ TRẦM VÂN và các bạn nhóm 7A PTG.

Chú thích:
(1) Lục Dận: Thứ sử Giao Châu, thời Đông Hán.
(2) Bồ Điền: Xã Bồ Điền (Xã Phú Điền, Thanh Hoá ngay nay), nơi Triệu Trinh Nương tự sát.

2015/03/08


ĐÊM MÊ LINH

Trời bừng dậy trống chiêng ầm ĩ,
Đuốc hồng soi chiến sĩ mê linh.
Voi gầm quỷ khiếp thần kinh,
Trưng Vương vung thước gươm linh diệt thù.

Chém tô Định ngàn thu rạng sử,
Chống Hán triều diệt lũ cuồng ngông.
Nước Nam là của CON RỒNG
Dân Nam là giống LẠC HỒNG CHÁU TIÊN.

Lũ giặc Hán đừng quên sách sử,
Người Phương nam quyết giữ non sông.
Quân dân đoàn kết một lòng,
Giữ gìn Biển Đảo trọn tình quê hương.

Nguyễn Phúc Hậu
Ottawa
08.03.2015

2015/03/04










RỒI...

Rồi chiếc lá sẽ rơi về nguồn cội
Hạt bụi trần sa vào cõi xa xôi
Nắng chiều phôi vài tia cuối chân trời 
Hoàng hôn nghiêng rặng đồi buồn nông nổi

Rồi mây trắng chia tay bình minh sáng
Đắp lên đời một khoảng tối lịm hoang
Trăng lung linh rồi...trăng khuyết...trăng tàn
Hương quỳnh hoa sớm phai vào chạng vạng

Rồi con sóng tan hoang lòng biển lớn
Bóng con thuyền dần xa tít trùng khơi
Hải âu thôi vờn đôi cánh rã rời
Dã tràng buông...cát vàng ơi đừng đợi...

Rồi năm tháng quay lưng buồn dĩ vãng
Nỗi ưu phiền hoà trong bể nhân gian
Mối nghiệt oan rồi mau sớm phai tàn
Đường tương lai rạng ngời tia sáng lạng...


Phương-Mai Trần


2015/03/03





*ĐƯỜNG VỀ

Người hởi! Yên lòng về đất Phật
Biệt ly! Xót dạ tiển lên đường
Giọt mưa lệ khóc tình cha kính 
Như núi cao vời luôn nhớ thương!

Anh Tú
Stamford Hospital
Viết cho lúc 12:53 trưa 3/3/15

NHỮNG ĐOẢN VĂN MÙA ĐÔNG
(2014-2015)

 NHỮNG HẠT NẮNG

Hôm nay thứ bảy 28/2/15, mùng 10 Tết Ất Dậu, bầu trời xanh lặt lìa, im gió, nắng rực rỡ , sáng còn lạnh nhưng vừa ngay trên nhiệt độ nước đông đặc, đến trưa thì ấm hơn nên lòng cảm thấy thoải mái; có lẽ mùa Xuân đang thấp thoáng ở góc đường!
Những tín hiệu dễ thương của đất trời này cho tôi hy vọng tôi sẽ nhận được tin tích cực, tốt đẹp của một vùng trời thân kính, nơi mà những thời gian qua che phủ bởi mây mù ảm đạm, thương tâm.
Lạy Trời xin ban cho ánh sáng, hơi ấm, sự sống sinh động cho vùng trời yêu thương này của chúng tôi.

Anh Tú
28/2/15

CHỜ ĐIỀU KHÔNG MUỐN

Hôm qua tôi đã được một ngày tương đối đẹp và bình an dù trong lòng vẫn khắc khoải về sự biến chuyển không ngừng nghỉ của mọi việc. Hôm nay trời trong xanh ngày mai có thể cũng như thế hoặc trời u ám, mây xám trùm khắp khung trời rộng mênh mông. Dỉ nhiên tôi không muốn chờ bầu trời u ám, chờ điều không muốn, nhưng nó luôn chập chờn trong đầu khi biết nó sẽ đến bất cứ lúc nào. Cái khắc nghiệt là nó đến là phải chấp nhận, phải đối diện.
Hôm nay thức dậy nhìn qua cửa sổ, nắng mai vắng bóng và mây xám xịt trên kia đã có tự bao giờ, có điều chưa mưa bão, chưa tuyết rơi! Hình như mình thầm nghĩ lại phải chờ hai điều không muốn này nữa rồi.
Nếu đến lúc không né tránh được một điều không muốn, người ta trở nên LÌ.
Cuối cùng chắc tôi trở nên lì thôi!
Nam Mô A Di Đà Phật!

Anh Tú
March 1, 15

TIA NẮNG CHIỀU ĐÔNG

Chiều tối mùa Đông, tuyết lại rơi. Nơi này tối mờ tối mịt như đêm ba mươi, đúng hơn là như ở trong hang . Đèn đường, qua màn tuyết trông như đom đóm.
Buồn thấu xương, vì có tâm sự nên thấu sâu trong tuỷ!
Lan man nghĩ ngợi chuyện trần ai từ thuở bé con đến lúc bạc đầu, tích cũng như tiêu cực, chuyện sinh lão bệnh tử... Biết nếu có sinh thì có tử, những chuyện ngoài tầm tay thì lo có ích gì nhưng nhớ khi mẹ sắp "ra đì" thì buồn khổ xót xa. Trong khoảng thời gian chờ giờ "khởi hành" của mẹ nếu có khoảnh khắc nào dù ngắn ngủi, mẹ có dấu hiệu khỏe khoắn thì điều đó như tia nắng mai rực rỡ trong chiều Đông hiện ra như phép lạ.
Ngay bây giờ, một điều gì đó khiến tôi cảm nhận hiện tượng này, tôi nắm bắt nó không muốn buông ra, mà hởi ơi tôi có thể giử được bao lâu đây?
Thế nào đi nữa, một tí hạnh phúc có được còn hơn chẳng có gì!
Cám ơn Trời Phật!
Có lẽ bạn bè cho tôi đang lẩm cẩm, ngờ nghệch vì cái lạnh khắc nghiệt mùa Đông tấn công nên ra nông nỗi. Không đâu! Bạn đừng lo cho tôi nhé.
Cám ơn bạn đã đọc.

Anh Tú
Đông Bắc HK
19:07giờ ngày đầu tháng ba.

NẾU CÓ CHẲNG QUA LÀ "ĐỊNH MỆNH"!

Hôm qua trời u ám, lo tuyết, mưa ...sẽ đến. Chiều tối ...mình "khùng khùng" mong chút nắng; đúng là hoang đường! Một trận tuyết, khá dày, ụp xuống đủ để thiên hạ cẩn thận khi ra ngoài, đi bộ hay lái xe. Cầu mong chẳng được thôi thì.chẳng qua là "định mệnh".
Tuyết này khá dày nhưng tôi linh cảm sẽ có một trận bão tuyết hôm nào sẽ đè bẹp chúng tôi ...quỵ xuống! Khẩn cầu đừng xãy ra nhưng mà trời có ...nghe giúp giùm không?
Biết là hoang đường nhưng cứ vái van...rồi sẽ lặp lại lời CHẲNG QUA LÀ ĐỊNH MỆNH"
A Di Đà Phật

Anh Tú
Sáng ngày 2 tháng 3, 2015

KHÓ LƯỜNG.

Sáng nay, lạnh 10 độ F, máy sưởi đã chạy suốt đêm qua, bây giờ tiếp tục chạy. Nhìn "dầu kế" giảm nhanh mà " hót ruột" khi nghỉ tới cái hầu bao của mình cũng "hót" theo; chuyện chẳng đặng đừng thì đừng có lo, lo kiếm tiền mà trả, còn nếu mình tự đừng, đừng cho máy sưởi chạy thì chuyện đặng đừng khác ập tới đó là ...chết vì lạnh. Nói cho vui chớ năm nay giá dầu thấp hơn năm ngoái nên cũng bớt ngán ($3/ gallon năm nay đấu với $5/gallon n ăm ngoái) phần nào.
Theo dự báo thời tiết thì 3 giờ chiều đến 6 giờ chiều nay sẽ có tuyết nhẹ sau đó mưa và tuyết đồng hành vài giờ rồi tiếp theo là mưa độc hành tới sáng mai. Coi nhẹ nhàng vậy chớ sẽ vô cùng nguy hiểm sau khi mưa tạnh nếu nhiệt độ dưới 32 độ F (tức 0 độ C- độ nước đông thành đá), đường lộ sẽ trơn trợt như đi trên nước đá, đi bộ thì dễ té, xe thì khó điều khiển, đụng/lật như chơi. Nhưng cám ơn trời hôm nay dự báo cho biết sau cơn mưa nhiệt độ trên 32 độ F, là 36 F nên dù sao cũng phải cẫn thận khi ra đường.
Dự báo là vậy, thường thì đúng, đôi khi sai, sai tốt hơn hay xấu hơn, tốt hơn thì mừng, xấu hơn phải chịu, dự báo mà.
Tự nhiên tôi nghĩ lan man chuyện thời tiết sao giống như sức khoẻ của con người khi trồi khi sụt trong nháy mắt, nói rộng hơn là sự sống chết của động vật trong đó gồm có con người.
Khi trẻ phần lớn không ai nghĩ về mấy cái vụ này mà khi lớn tuổi thì hay lẩn thẩn như vậy. Tuy nhiên, dù trẻ hay già,nếu có đối diện với sức khoẻ tồi tệ của chính mình hay người thân thì có lẽ cũng...lẩn thẩn với những chuyện KHÓ LƯỜNG giống như thời tiết vậy.

Anh Tú
Đông Bắc HK, 9:23AM 3/3/15

CHUYỆN KHÔNG MUỐN ĐÃ ĐẾN

Như " Đêm Giữa Ban Ngày" của Vũ Thư Hiên, bổng nhiên vừa xế trưa, trời xám mây, một trận tuyết to đổ xuống dù dự báo nói tuyết nhẹ bắt đầu lúc ba giờ chiều. Dự báo mà …nên nếu khác đi cũng là thường tình, nhưng những gì bất chợt cũng làm ta ngỡ ngàng. Tuyết to đến phải "kiên cường" đối diện đối phó...
Trận tuyết rồi cũng qua đi ...nó vẫn để lại kỷ niệm lạnh lòng. Trận tuyết to, là winter storm xoáy lạnh tận tim lòng mọi người, biết nó có thể đến bất cứ lúc nào mà sao cứ ngỡ ngàng.
Chuyện không chờ đã đến…Trận tuyết đổ xuống, tuyết sẽ tan thành nước, nước trôi ra biển; tuyết biến mất mà dấu ấn của trận tuyết còn đậm dấu trong trí nhớ của mình.
Một ngày đặc biệt : thứ ba ngày 3, tháng 3 năm 2015 (13 tháng 1 âm lịch) rồi cũng qua đi, thời gian vô tư trôi bình thản mặc kệ sự đời!
Dạo này cao điểm mùa lạnh, cái lạnh ngoài trời, trong lòng, khiến tôi viết chuyện ...gì đâu đâu không hà!!!

Anh Tú
Đông Bắc Hoa Kỳ
Xế trưa thứ ba 3/3/2015

CHUYỆN … GÌ ĐÂU ĐÂU?

Những ngày qua tôi viết những đoản văn mà tôi tự xem chúng là "những chuyện…gì đâu đâu không hà"! Thật sự là chuyện có lý do khiến lòng bất an, tôi phải làm một cái gì để ….tự trấn tỉnh mình, và không thể làm gì khác được ngoài chuyện viết trong khi chờ đợi một hy vọng trong tuyệt vọng, và chờ một điều không muốn chờ cũng phải chờ.
Tôi không dám nói thẳng sự thật mà nói ẩn dụ mà chỉ mình tôi hiểu lúc đó. Những gió, mưa, tuyết, lạnh …như là sự tấn công của thần chết bằng từng nhác dao cắt vào thân thể của một người thân kính của chúng tôi mà sự tiến bộ của nền y khoa bậc nhất trên quả đất này cũng không ngăn chặn nổi. Biết là tuyệt vọng nhưng luôn hy vọng một sự nhiệm mầu dù biết rằng sự nhiệm mầu này cũng chẳng thể có. Biết vậy mà con cháu vẫn tự gạt mình! Dù sao trong thâm tâm mọi người tự nghĩ sẽ có chút an ủi  người thân kính mình sẽ ít nhất còn sống thêm được vài phút cũng vẫn hơn.
Trận “bảo tuyết, winter storm” ( nhưng ngoài trời thật sự có trận tuyết kha khá đang rơi) kéo đến chụp xuống phòng 4215 của bệnh viện Stamford,Connecticut, Hoa Kỳ “đánh” gục những người con, người cháu đã bao ngày vây quanh cha, ông thương kính bao ngày.
Đến lúc mọi người phải rời cái phòng của bệnh viện Stamford này rồi, nơi có một đội ngũ y tá tuyệt vời, để đi đến vây quanh người bây giờ nằm bất động, tại một nơi khác ngày 4 tháng 3, lắng nghe những lời tụng niệm tiển đưa.

Anh Tú
Chiều tối ngày 3 tháng 3, 2015

ĐƯỜNG VỀ

Một cú điện thoại của đứa em gái báo tin sơ khởi. Gấp rút sữa soạn để đi…Chưa kịp đi vì chờ bà xã lấy xe đi chợ chưa về thì một cú điện thoại khác của con trai cho biết một tin mà tôi đã đoán biết từ lâu nhưng không mong nó xãy ra. ĐƯỜNG VỀ đã mở ra cho một kiếp người sau 91 năm “rong chơi”với đầy đủ hỉ nộ ái ố.
Nhìn thân xác bất động, lạnh ngắt của người mà lòng oặn thắt. Yên nghỉ đi cha, cha đã trả xong nợ trần ai rồi mà!
Bốn câu thơ xin tiển biệt cha khi ba còn nằm ở phòng 4125 của bệnh viện thành phố của xứ người, nơi ba đến định cư và nay đến lúc phải bước lên Đường Về với vĩnh hằng dù bệnh viện làm đủ mọi cách để níu chân ba bên cạnh những cháu những con hết lòng cầu nguyện. Vĩnh biệt cha!

Người hởi! Yên lòng về đất Phật
Biệt ly! Xót dạ tiển lên đường
Giọt mưa lệ khóc tình cha kính
Ngọn núi cao vời luôn nhớ thương!

Anh Tú
Stamford Hospital
Viết cho lúc 12:53 trưa 3/3/15

2015/02/27



*CUỐI NẺO RONG CHƠI



Hết cuộc rong chơi quay tìm quê cũ
Bước cô đơn thất thểu hướng về đâu
Tiếc nuối điều chi ...ngoảnh đầu nhìn lại
Nước mắt rưng rưng ứa những giọt sầu!

Khách đi bỏ sau lưng chiều nhạt nắng
Cỏ cây cùng hoa lá ngẩn ngơ buồn
Cơn gió thoảng vi vu len lối vắng
Mưa cuối mùa tầm tã lệ sầu tuôn.

Khách đi nghẹn ngào thốt lời từ biệt
Đôi bàn tay ướp giá lạnh mùa Đông
Gắng tìm ấm từ vùng trời thân thiết
Níu thân phàm dần mục rữa ... ! Hư không!

Khách đi vật vờ hồn mờ sương khói
Rũ phong sương một thuở chất đầy vai
Sẽ đến lúc vẫy tay chào vĩnh biệt
Con đường lầy cát bụi muội mê say.

Anh Tú
February 27, 2015

2015/02/26

MỘT BÀI THƠ HAY

Bài thơ này được truyền tụng khá lâu, nhiều người cho là chưa biết tên tác giả và sáng tác khi nào. Bài thơ làm theo thể Đường luật, bảy chữ tám câu, luật trắc vần bằng (tổng cộng 56 chữ). Bài thơ đọc xuôi hay ngược (là đọc từ câu cuối lên, từ phải sang trái) đều có nghĩa và đúng niêm luật thơ Đường, còn gọi là “thuận nghịch độc”. Ngoài hai cách đọc trên, đặc biệt bài thơ có thể đọc thêm 6 cách nữa như dưới đây. 
Cám ơn anh bạn Nguyễn Phúc Hậu đã giới thiệu bài thơ cho tôi.
Nhưng theo một trang Web* thì có bài viết nói bài thơ Cảnh Xuân là của Hàn Mặc Tử. Căn-cứ vào đó, tôi xin chép lại nơi đây chia sẻ với mọi người.

1-Bài thơ gốc (bài 1):

CẢNH XUÂN

Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.

Hàn Mặc Tử

2. Đọc ngược: bài 2:

Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta.

3. Bỏ hai chữ đầu mỗi câu trong bài gốc: bài 3
( ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng):

Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Giậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười.

4. Bỏ hai chữ cuối mỗi câu trong bài gốc, đọc ngược: bài 4
 (ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng):

Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc giậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh xuân cảnh mến ta.

5. Bỏ ba chữ cuối mỗi câu trong bài gốc: bài 5
( tám câu / bốn chữ):

Ta mến cảnh xuân
Thú vui thơ rượu
Hoa cài giậu trúc
Lá quyện hương xuân
Qua lại khách chờ
Ngược xuôi thuyền đợi
Xa ngân tiếng hát
Tha thướt bóng ai.

6. Bỏ ba chữ đầu mỗi câu trong bài gốc, đọc ngược: bài 6
(tám câu / bốn chữ):

Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân.

7. Bỏ bốn chữ đầu mỗi câu trong bài gốc: bài 7
 (tám câu / ba chữ):

Ánh sáng ngời
Chén đầy vơi
Cành xanh biếc
Sắc thắm tươi
Sông lặng sóng
Bến đông người
Đàn trầm bổng
Mắt mỉm cười.

8. Bỏ bốn chữ cuối mỗi câu trong bài gốc, đọc ngược: bài 8
(tám câu / ba chữ):

Bóng thướt tha
Tiếng ngân xa
Thuyền xuôi ngược
Khách lại qua
Hương quyện lá
Giậu cài hoa
Thơ vui thú
Cảnh mến ta.

*http://thoduongdatviet.com/
GẶP MẸ TRONG MƠ
(Mother In The Dream)
Trình bày: Thùy Chi

2015/02/23











*NHỚ HOÀI

Không phai bóng dáng thuở xưa
Quần đùi áo cộc đong đưa tháng ngày.
Bơi xuồng đi học, nhớ hoài,
Vui đùa cùng bạn sớm mai / chiều về.

Bây giờ ván mục xuồng xưa

Mắt mờ tóc trắng gió mưa dãi dầu.
Lăn lóc gió bụi càng lâu
Càng ghi đậm dấu thương sầu nhớ nhung.

Xuồng xưa rạch nhỏ thủy chung 

Cận kề từ đấy bao mùa bên nhau.
Thương thằng bạn cũ ngày nào 
Bám quê thi vịnh thì thào với trăng!

Anh Tú
23/Tháng2/ 2015
*Từ Tâm Sự Chiếc Xuồng Xưa của Phú Thạnh:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/02/blog-post_8.html


2015/02/19

Sầu Xuân

Đêm xuân lạnh, bóng xuân tàn,
Hoa xuân mơn trớn can tràng thuyền quyên.
Trời xuân vắng vẻ hương nguyền,
Sông xuân lặng lẽ con thuyền xa xa.
Xuân đi đi khắp sơn hà,
Tuổi xuân chất mái tóc da đổi màu.
Ngày xuân như gió thoảng mau,
Tình xuân một khối ai sầu hơn ai?
Mưa xuân như nhắc chuyện đời,
Rượu xuân như gợi những lời nước non.
Thề xuân dù chẳng vuông tròn,
Khóa buồng xuân lại vẫn còn sầu xuân.

Hàn Mặc Tử


Chào Đón Năm  Dê.

*Tôi cùng các bạn, qua FB, đón Giao-Thừa  Giáp Ngọ/Ất Mùi ở Việt-Nam , …là 12: 00 trưa ngày 18/2/2015 dương-lịch ở nơi tôi ở. Cảm nhận một hạnh-phúc dù nhỏ nhưng rất đậm tình quê-hương len vào tâm-tư. 
Tôi từng có ý-nghĩ hiện-tại là một thời-điểm rất ngắn, vô cùng ngắn, ngắn đến cở nào mà ta có thể tưởng-tượng, là ranh giới mỏng manh giữa tương-lai và dĩ-vãng. “Hiện-tại” là tương-lai chưa kịp chạm vào thì nó đã trở thành dĩ-vãng. 
Lúc này tôi cảm nhận ý tưởng đó thật  rõ ràng khi cùng đón Giao-thừa bên quê nhà, giao-thừa thoát cái đã qua mất khi những ngón tay còn đang mằn mò gỏ lên keyboard những dòng chữ “chat chít”.
Tôi nói tôi sắp đón giao-thừa them một lần nơi tôi cư-ngụ, lời hơn với các bạn ở VN.
*Còn 12 tiếng đồng hồ nữa mới đến giao-thừa nơi đây. 
Sau khi đi thăm viếng một người thân kính, trở về nhà thì trời im ắng, tối đen như đêm ba mươi (chớ còn gì !) trong một vùng sâu vùng xa bên quê nhà. Là giửa mùa Đông nên nhiệt-độ xuống thật thấp, dưới điểm nước đông thành nước-đá thật xa, mới 8 giờ tối mà như đã “khuya lơ khuya lắc”. Trong không-gian như thế, tôi thường đi ngủ sớm, và với tuổi đã cao thường thức giấc sau một hoặc hai giờ với giấc ngủ chập chờn. Như thói quen, hôm nay mắt muốn nhíu lại, nghĩ mình đi ngủ và sẽ thức dậy đón giao- thừa đúng lúc. Đinh ninh là vậy.
Khi thức giấc  nhìn đồng hồ thì hởi ôi…. đã 4:17 sáng , nghĩa là giao-thừa đã qua hơn 4 tiếng đồng hồ rồi. Như vậy là tôi đã ngủ một giấc thật say, khoảng 8 tiếng, chưa bao giờ có được từ mấy năm nay. Vuột mất đón giao-thừa nơi xứ người cũng chẳng sao khi mà mình đã đón giờ phút thiêng-liêng này rồi với các bạn bên nhà. Vì ngủ tròn giấc nên sáng mùng một tôi thấy khoẻ khoắn, tự nghĩ do vậy năm nay chắc sức khoẻ của mình s vẫn còn… “OK Salem”!
*Viết những dòng này , đã vào 9:40 sáng mùng một (ở đây), trời trong xanh nhưng lạnh, nắng rực rỡ soi rọi một vùng đầy đặc cây trơ cành, mặt đất phủ đầy tuyết trắng chưa tan. 
Bà xã đang dọn cúng một mâm cơm chay ….đầu năm.

Anh Tú
Đông Bắc Hoa Kỳ
9: 47 AM 19/2/2015

2015/02/14

*Cam Phận*

Dĩ-vãng xa rồi nhớ lắm thay
Hương xưa phảng-phất dạ bùi-ngùi
Thẫn-thờ cùng cảnh
Thử hỏi cùng ai?
Nhắc nhở, yêu thương cũng vậy thôi!
Một đời nhàn-nhạt
Tựa lục-bình trôi
Số kiếp lang-thang chẳng trách trời
Thế-kỷ ... sanh lầm cam phận mãi.
Lý-tưởng
Tình-yêu
Thành chuyện cũ
Bạc đầu vuốt mặt bước rong chơi...!

Anh Tú
January 27, 2015
*Nháy giọng @Tống Biệt của tiền bối Tản Đà

2015/02/13

Tết Vui A !*

Tết cổ truyền ai cũng khoái mà !
Già ngồi nhớ lại mấy Xuân qua
Hẹn hò lũ trẻ vây đầu ngõ
Xúm xít anh em chật cửa nhà !
Khổ nhọc chùi lư chờ suốt buổi
Kiên trì sên mứt đợi đường ra
Gia đình hội tụ ăn chung bữa
Vui thiệt là vui Xuân nữa a !

Hoành Châu 
25 âm lịch năm NGỌ 
*Họa bài:
 -Chờ Tết của Nguyệt Hạ
 -Khoái Tết của Anh Tú

2015/02/12

*
Anh Tú
Ngọ đi...tiển âu sầu và dĩ vãng
Mùi đến...mời hạnh phúc với tương lai.

Anh Tú
February 12. 15

2015/02/11

Xuân Ước*

Xuân này anh lại xa em
Để em giấu lệ sau rèm nhớ anh
Ân tình vương mối tơ lanh
Phận tằm suốt kiếp ươm xanh nụ hồng

Thời gian phấn nhạt hương nồng 
Phôi pha nỗi nhớ nén lòng thương yêu
Cuối đời bóng đổ sương chiều
Hoàng hôn chìm khuất ít nhiều mộng mơ

Ngày xuân khắc khoải đợi chờ
Bóng chim tăm cá phai mờ dáng anh
Ước cây đời mãi tươi xanh
Cho tình em mãi trong anh cao vời

Thiên Thu
02/201
*Họa bài Anh Về Mùa Xuân của Anh Tú

2015/02/10










*Khoái Tết

Tết đến mỗi năm chuyện thích mà
Dịp  này ngồi nhớ những ngày qua
Mê quà quần áo …Xuân thăm ngõ
Khoái gói lì xì …Tết viếng nhà 

Cá cọp bầu cua … ngồi suốt buổi

Pháo bông lân múa … bức không ra
Lấy hên năm mới đôi ba bữa
Ta nhớ thảnh thơi chớ quên a….

Anh Tú
Sau rằm tháng chạp Giáp Ngọ
February 7, 2015
*Họa Chờ Tết của Nguyệt Hạ:

http://anhtuvaban.blogspot.com/2015/02/cho-tet-cu-en-cuoi-nam-ron-chuyen-ma.html