Blog CHIA SẺ VUI BUỒN: Viết, đọc thơ văn là thú vui tao nhã. Xin chép lại nơi đây thơ văn của bè bạn, của tôi và sưu tầm những bài hay của các thi văn sĩ thành danh nổi tiếng, bên cạnh đó là những nhạc khúc, clips, hình ảnh đẹp … để chia sẻ với mọi người cùng tìm chút niềm vui. Anh Tú anhtu010168@yahoo.com.vn
2023/02/22
2023/02/21
2023/02/16
Bút ký
Vị Thế của Ông Bill Gates
A large balloon drifts above the Atlantic Ocean, just off the coast of South Carolina,
with a fighter jet and its contrail seen below it, on Saturday, Feb. 4. Chad Fish via AP© Chad Fish via AP
Điệp Mỹ Linh
Bất ngờ đọc được câu phát biểu thiếu ý thức của ông Bill Gates – Microsoft co-founder, also co-chair of the Bill & Melinda Gates Foundation – trên Fox Business: “China's rise is a 'huge win for the world'”, tôi cảm thấy phẩn uất.
Link: https://www.foxbusiness.com/economy/bill-gates-says-chinas-rise-huge-win-world
Tôi hiểu rằng, tại một nước tự do, như Hoa Kỳ, ai muốn nói gì cứ nói; phát ngôn có tính cách xúc phạm sẽ bị ra tòa. Nhưng, nhiều người có trình độ văn hóa, giáo dục, giàu và nổi tiếng trên thế giới – như ông Bill Gates – thường cố tránh, không muốn xúc phạm bất cứ cá nhân hoặc tập thể nào cả.
Khi còn chung sống với nhau, ông Bill Gates và bà Melinda Gates đồng sáng lập hội từ thiện The Bill & Melinda Gates Foundation.
Hành động thiện nguyện của ông Bill Gates đáng ca ngợi bao nhiêu thì phát ngôn của ông Bill Gates – trên Fox Business ngày 25/Jan/2023 @8:31PM EST – để tâng bốc kẻ hiếu chiến Trung cộng cũng đáng trách bấy nhiêu!
Phát ngôn của ông Bill Gates đã khơi lại nỗi đau thương trong lòng người dân các nước nhược tiểu từng bị – hoặc đang bị hay đang từ từ “rơi” vào vị thế sẽ bị – Trung Hoa đô hộ, đàn áp, bốc lột, hành hạ như Việt Nam, Uyghur và Đài Loan!
Phát ngôn của ông Bill Gates cũng làm đau lòng những gia đình người Mỹ có thân nhân đã hy sinh trên chiến trường Việt Nam, sau 1954 đến 1975, để ngăn chận sự bành trướng của chủ nghĩa khát máu do cộng sản Trung Hoa cổ xúy, ông Hồ Chí Minh xách động và cộng sản Việt Nam (csVN) làm tay sai, với mục đích bành trướng chủ nghĩa cộng sản!
Phát ngôn của ông Bill Gates cũng xúc phạm đến Vong Linh và gia đình 74 Tử Sĩ của Hải Quân và các quân binh chủng bạn thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) đã tử trận tại Hoàng Sa, ngày 19 tháng 01 năm 1974!.
Quần đảo Hoàng Sa thuộc hải phận của VNCH, nhưng lại là mục tiêu “trao đổi âm thầm” giữa Trung cộng và csVN để Trung cộng viện trợ vũ khí cho csVN suốt cuộc chiến từ 1954 đến 1975.
Phát ngôn của ông Bill Gates cũng khơi niềm căm phẫn trong lòng người Ngô Duy Nhĩ (Uyghur). Theo bảng tin của Aaron Kliegman, trên Fox News, ngày 29/ Jan/2023@8:12AM thì: “... The U.S. Holocaust Memorial Museum and the State Department under both the Trump and Biden administrations have assessed China is committing genocide against the Uyghurs. Since 2017, the Chinese government has reportedly imprisoned more than a million Uyghurs in concentration camps, where according to leaked documents from inside China detainees are subjected to rape, torture, forced labor, brainwashing, and forced sterilization.”
Phát ngôn của ông Bill Gates cũng làm đau lòng người Đài Loan; vì người Đài Loan lúc nào cũng phải đối mặt với sự hăm dọa nặng nề, thường xuyên và liên tục của Trung cộng.
Sự hăm dọa của ông Xi Jinping – lãnh tụ của Trung cộng – đối với Đài Loan càng trở nên công khai và trắng trợn hơn kể từ khi Hoa Kỳ tăng ngân sách quốc phòng. Theo Associated Press ngày 24/Dec/2022@1:23 AM thì: “President Joe Biden signed the $858 billion defense bill into law in Washington on Friday. It includes about $45 billion more than Biden had requested as lawmakers look to offset inflation and boost the nation’s military competitiveness with China and Russia...
...In the Indo-Pacific region, the legislation authorizes increased security cooperation with Taiwan and requires expanded cooperation with India on emerging defense technologies, readiness and logistics...
...The Chinese Foreign Ministry statement said the U.S. defense bill “severely affects peace and stability across the Taiwan Strait.”
Ngay hôm sau, ngày 25/Dec/2022@8:22PM, cũng trên The Associated Press: “TAIPEI, Taiwan — China’s military sent 71 planes and seven ships toward Taiwan in a 24-hour display of force directed at the self-ruled island, Taiwan’s Defense Ministry said Monday, after China expressed anger at Taiwan-related provisions in an U.S. annual defense spending bill...
Between 6 a.m. Sunday and 6 a.m. Monday, 47 of the Chinese planes crossed the median of the Taiwan Strait, an unofficial boundary once tacitly accepted by both sides, according to Taiwan’s Ministry of National Defense...”
Hăm dọa Đài Loan bằng vũ lực và “tuồn” vào Mỹ không biết bao nhiêu cần sa, chưa đủ, Trung cộng thành lập đồn cảnh sát, có khí giới và do nhân viên của Trung cộng điều hành, tại Hoa Kỳ và trên nhiều nước khác – nhưng sau đó Trung cộng chối. Mời đọc Vấn Đề Hôm Nay của ĐML.
Link: https://www.baoquocdan.org/2022/11/iep-my-linh-van-e-hom-nay.html
Ngày 28/Jan/2023, bất ngờ bong bóng gián điệp – spy balloons – của Trung cộng xâm nhập không phận Hoa Kỳ; bay ngang các cứ điểm nguyên tử và phi trường quân sự!
Sau khi spy balloon đầu tiên của Trung cộng bị Mỹ phát hiện, Trung cộng xác nhận bong bóng đó là của Trung cộng. Nhưng, Trung cộng ngụy biện rằng bong bóng đó chỉ dùng để thăm dò thời tiết chứ không phải là bong bóng do thám.
Khi biết “An F-22 Raptor fighter from the 1st Fighter Wing at Langley Air Force Base, Virginia, fired one AIM-9X Sidewinder missile at the balloon”, phát ngôn viên của Trung cộng – Mao Ning – lên án Hoa Kỳ: “This is an unacceptable and irresponsible action.”
Link:https://time.com/6253137/china-response-shoot-down-balloon-retaliate/
Theo Nectar Gan và Wayne Chang trên CNN’s Beijing bureau, ngày 13/Feb/2023, thì: “... So far, the US has detected suspected Chinese balloons over 40 countries across five continents...”.
Spy balloons cũng xuất hiện tại Hawaii và Guam, thuộc Hoa Kỳ.
Theo Kelly Ng. trên BBC News, ngày 13/Feb/2023@10:45 AM CST thì: “ China's foreign ministry says the US has flown balloons into its airspace more than 10 times in the past year.
It comes after the US on 4 February shot down a suspected spy balloon over its airspace - which China said was one of its weather balloons gone astray.”
Cũng ngày 13/Feb/2023@3:36 PM CST, trên Reuters, thì: “There are no U.S. surveillance aircraft in Chinese airspace, White House national security spokesman John Kirby said on Monday”.
Không phải đợi đến khi Trung cộng công khai xâm nhập không phận Hoa kỳ tôi mới hoảng sợ; mà sự lo sợ trong tôi cứ lớn dần, lớn dần theo những biến động kinh hoàng, đầy hoảng loạn trong xã hội Hoa Kỳ vào thời gian gần đây; vì những bạo loạn ngoài xã hội, trong trường học hoặc trong gia đình và “drive-by shooting”! Ngoài ra, tai nạn giao thông cũng tăng mạnh; vì người lái xe dùng cần sa, không thể tự kiểm soát được!
Trong nhiều bài trước, tôi đã đề cập đến những điều tai hại do Trung cộng gây nên cho Hoa Kỳ và thế giới, như:
-.* Trung cộng mua đất cạnh phi trường quân sự hoặc cơ quan nguyên tử của Hoa Kỳ; nay bị Hoa Kỳ cấm.
Thế mà trên AsAmNews, ngày 13/Feb/2020@10:06AM, tựa bài của Randll như thế này: “Houstonians rally against anti-Chinese land bill”; mở đầu bằng câu: “Some 300 mostly Chinese Americans marched in Houston this weekend against a bill that would prohibit the purchase of land in Texas by Chinese, Russian, North Korean and Iranian citizens or businesses.”
Mỹ cũng cấm các dân tộc khác không được mua đất chứ không phải Mỹ chỉ cấm một mình Trung cộng, thế thì tại sao lại kết tội Mỹ kỳ thị? Tại sao khi Trung cộng ngang nhiên cho spy balloons xâm phạm không phận Hoa Kỳ, không một người Trung Hoa nào – đang sống tại Hoa Kỳ – phản đối hoặc chỉ trích Trung cộng?
-.* Thuốc Tây và thức ăn tại Mỹ bị “recall” vì nhiễm độc.
-.* SARS và Covid-19 xuất phát từ Trung cộng.
-.* Tình trạng an ninh trên nước Mỹ đã tệ hại đến như thế mà vài thành phố còn “defund the Police” là nghĩa lý gì?!
Tất cả những tệ hại kể trên đã và đang làm cho xã hội Hoa Kỳ bị rúng động một cách dữ dội để rồi sẽ trở nên ... thê thảm như miền Nam Việt Nam vào đầu thập niên 70!
Hôm nay, ngày 15/Feb/2023, tôi thấy trên Bloomberg News câu này: “At a briefing Wednesday, Foreign Ministry spokesman Wang Wenbin repeated Beijing’s view that the Chinese balloon downed by a US jet off the South Carolina coast this month had inadvertently floated over the country after being blown off course. He criticized the Biden administration’s decision to take it out and said the move would have consequences.
“China is strongly opposed to this and will take countermeasures against relevant US entities that have undermined our sovereignty and security to firmly safeguard our sovereignty and legitimate rights and interests,” Wang told reporters at the daily briefing.
Chán thái độ “vừa ăn cướp vừa la làng” của Trung cộng, tôi tìm tin khác và thấy bản tin của Caroline Wagner, ngày 10/Jan/2023@8:55AM, trên UPI News, câu này: “... Since 2000, China has sent an estimated 5.2 million students anh scholars to study abroad. The majority of them studied science or engineering. Many of these students remained where they studied, but an increasing number return to China ...”
Hơn năm triệu sinh viên Trung cộng sang Mỹ du học; một số ở lại Hoa Kỳ (để làm gián điệp và nội tuyến); một số trở về Trung cộng (để phát huy/thực hiện/truyền bá kiến thức đã học được từ Hoa Kỳ)!
Kết quả của sự truyền bá/phát huy/thực hiện của cựu du học sinh Trung cộng từ Mỹ trở về Trung cộng là Trung cộng xây nhiều đảo nhân tạo trên biển Đông; có hàng không mẫu hạm và hạm đội; có phi cơ phản lực; có phi thuyền không gian và bây giờ là spy balloons!
Theo bản tin của Anders HagstromSun, ngày 12, Feb/2023@12:07 PM CST thì: “The U.S. has shot down three aircraft over North America in the past week, with the first being a Chinese spy balloon off the coast of South Carolina on Feb. 4. The second and third are believed to have been smaller balloons, which were shot down over Alaska and Canada, respectively...”
Nhận ra dã tâm của ông Xi Jinping là chỉ muốn “hạ” Mỹ để trở thành “bá chủ toàn cầu”, tôi tự hỏi: Không hiểu ông Bill Gates đã nhận thức được sự “vươn lên” của Trung cộng là “sự thắng lớn cho thế giới” hay chưa? Ông Bill Gates nghĩ gì khi Hoa Kỳ đang bị thù trong/giặt ngoài?
Chán nản, tôi vào TheStreet News và thấy bài của Jeffrey Quiggle, ngày 27/Jan/2023@5:39PM EST, với tựa đề: “Bill Gates Admits He's Not on Same Page as U.S. Politicians Regarding China's Rise”.
Tôi cảm thấy hoảng loạn, tưởng như tôi đang sống tại Saigon vào thời điểm sôi sục nhất của cuộc chiến và đang vừa khóc vừa đọc lời “tuyên bố!” của bà Nguyễn Thị Bình!
Điệp Mỹ Linh
2023/02/14
NHỮNG ĐÓM MẮT HỎA CHÂU
Những năm 1960 tại một bến sông nhìn về một ngọn núi bên kia sông.
Tôi nghĩ sau núi ...xa xa, thật xa sẽ là thành phố tôi vừa rời đi, nơi đầy ắp kỷ niệm của tôi còn bỏ lại.
Thị trấn biên cương này còn quá mới, tôi cần nhiều thời gian làm quen. Vì lưu luyến chốn xưa nên nhiều buổi tối tôi thường ra bến sông ấy ngóng về nơi có con đường lá me bay, đại lộ Lê Lợi cuối tuần bát phố, lang thang trong thương xá Tax, Eden … để window shopping cùng bạn bè.
Cơ quan thông tin của thị trấn mỗi đêm phát thanh những bản nhạc quê hương, tình yêu đôi lứa, tâm tình của lính … vang dội bến sông, sườn núi , xoáy vào hồn của kẻ xa nhà như tôi.
Ca khúc Những Đóm Mắt Hỏa Châu, dù dành cho lính đã lay động hồn tôi, biến tôi thành người lính với tâm tình lồng trong ca khúc. Tôi như ngụp lặn trong melody, lời nhạc …nhớ về một góc trời còn nhiều yêu thương và mơ mộng tương lai nào đó xa xôi. Dưới trời đông giá rét xứ người, nghe ca khúc này, tôi bất chợt thả hồn về kỷ niệm của những năm 1960 khi 25 tuổi vào đời .
Tôi xin ghi lại hoài niệm nằm trong sương mù của thời gian như thẻ socola nho nhỏ , món quà Valentine Day. gửi về thị trấn biên cương thân thương xa xưa ấy.
Anh Tú/NHA
Valentine’s Day 2023
2023/02/10
2023/01/25
Hai đứa là đồng hương đi trọ học
Nơi tỉnh xa nên thân thiết bên nhau
An ủi em khi nhớ nhà em khóc
Nấu giùm anh chén cháo lúc anh đau.
Có một hôm hai đứa đi quán nước
Ngại anh nghèo lòn trao một ít tiền
Dưới gầm bàn chạm tay em mềm mại
Lòng ngẩn ngơ thầm mơ chuyện nhân duyên.
Khi ra trường hai đứa thành chồng vợ
Cùng quyết tâm xây hạnh phúc tương lai.
Anh xài phí em lại người cần kiệm:
Chợt buồn nhìn tay ai có vết chai.
Tim chùn lại nhớ về ngày tháng cũ
Tự trách mình bấy lâu quá vô tâm
Xiết bàn tay chai ngõ lời xin lỗi
Tội vợ tôi đã chịu khổ âm thầm!
Anh Tú
2023/01/20
Rạch An Lương |
Rạch Tân Qui |
Những năm bốn mươi này đại đa số dân chúng nghèo khó thiếu ăn, thiếu mặc; về mặc thì áo quần tả tơi vá víu thậm chí có người mặc bằng bố tời (dùng làm bao bì đựng lúa gạo).
2023/01/16
DÌU NHAU VÀO TẾT
Ở quê nhà
tết đang mang hương xuân đến
Bên này tha hương
tôi vào đông lạnh lùng lòng dạ nao nao
ông bà bạc đầu gượng cười chờ ngày mới
và những đôi tình nhân âu yếm dìu nhau dạo phố
trên đường hoa rực rỡ,
sạp
chợ bánh kẹo ngọt ngào
Cho là trăm năm một đời quý báu để sống,
có lẽ chỉ một lần thôi
nên đừng lãng phí ...
Vâng, dù thế nào hãy bỏ sau lưng ưu phiền lận đận,
chọn hạnh phúc,
gói niềm vui làm quà cáp tặng nhau
để dìu vào tết,
đón chào năm mới đầy hy vọng
với những cánh mai tươi,
những nụ đào đẹp
đang cùng vạn vật rộn rã xôn xao.
25 tháng Chạp Nhâm Dần
Jan 16, 2023
Đông Bắc Hoa Kỳ
2023/01/14
Thả hồn theo ngọn gió đông
Mưa bay lất phất bên song mơ màng
Dường như giọt lệ đài trang
Khóc tình bỗng chợt võ vàng chờ xuân
Nắng xiêu mưa phủ bao lần
Trái tim hoang phế bâng khuâng đợi chờ
Đã từng yêu đến vô bờ
Sông sâu thuyền đắm hững hờ mây bay
Dòng thương bến nhớ vơi đầy
Theo trăng tàn khuyết vẫn say ân tình
Vẫn mùa xuân thắm lung linh
Thuở cài trâm chuyện chúng mình ngày xưa
Người đi lá cỏ sang mùa
Rơi đầy thềm cũ gió lùa xôn xao
Chạnh lòng ai nhớ thu nào
Trái tim ấp ủ mộng vào cõi mơ
Dù vô thường, dù như tơ
Khẻ thôi cung bậc bài thơ diễm tình
Hẹn hò duyên nợ ba sinh
Vẫn làn nắng ấm lung linh xuân chờ
Ngọc Quyên
2023/01/10
I'd like to run away from you
But if I were to leave you I would die
I'd like to break the chains you put
Around me
And yet I'll never try
No matter what you do you drive me
Crazy
I'd rather be alone
But then I know my life would be so
Empty
As soon as you were gone
Impossible to live with you
But I could never live without you
For whatever you do
For whatever you do
I never, never, never
Want to be in love with anyone but you
You make me sad
You make me strong
You make me mad
You make me long for you
You make me long for you
You make me live
You make me die
You make me laugh
You make me cry for you
You make me cry for you
I hate you
Then I love you
Then I love you
Then I hate you
Then I love you more
For whatever you do
I never, never, never
Want to be in love with anyone but you
You treat me wrong
You treat me right
You let me be
You make me fight with you
I could never live without you
You make me high
You bring me down
You set me free
You hold me bound to you
I hate you
Then I love you
Then I love you
Then I hate you
Then I love you more
I love you more
For whatever you do
For whatever you do
I never, never, never
Want to be in love with anyone but you
I never, never, never
I never, never, never
I never, never, never
Want to be in love with anyone but you
But you
Note:
"I Hate You Then I Love You" (slightly modified "Never, Never, Never" by Shirley Bassey) is an adaptation of the Italian song "Grande grande grande" sung by Mina. Dion and Pavarotti performed this song live during the Pavarotti & Friends for the Children of Liberia benefit concert on 9 June 1998.
2023/01/08
Vàm Rạch Mương_Tân Long Hội_Cái Nhum_Vĩnh Long |
2023/01/06
KHÔNG PHAI PHẢI KHÔNG ?
Chiều mùa đông mặt trời thèm ngủ sớm
Cảnh vật đìu hiu lúc nắng tắt rồi
Ngoài song cửa sương đêm vừa mới chớm
Phút chốc xôn xao hoài niệm lên ngôi.
Dòng đời trôi rẽ theo muôn ngàn lối
Cách chia xa càng nung nấu yêu thương
Bóng dáng xưa vẫn in trong tâm tưởng
Dỉ vãng ngày ngày lấp lánh kim cương.
Như... duyên má thắm tóc thề nợ vướng
Như ...sáng tinh sương đeo đuổi hương mai
Như ...ai đó âm
thầm mê say ngắm...
...gót chân chim mà mơ mộng tương lai.
Ăn vụng ô mai của thời con gái
Lén làm cái đuôi của thuở con trai
Khắc vào góc tim một thời lãng mạn
Ờ! Chuyện học trò nỗi nhớ không phai ?
Anh Tú
Jan 06, 2023
2023/01/01
2022/12/31
Truyện ngắn
Xuân Về Vắng Cha
Điệp Mỹ Linh
Bà Năm đưa 3 cây nhan gần chạm trán, khấn: “Lạy thổ thần đất đai và cô hồn các bác, hôm nay là 30 Tết, con cầu xin thổ thần đất đai và cô hồn các đẳng phù hộ cho con của con – tên Cúc – làm ăn phát đạt, gặp được người xứng đáng. Nếu lời nguyện của con được linh ứng, con sẽ xin cúng một con gà.”
Cắm nhan xong, quay lại, thấy Bảo và Thảo đang nhìn Bà chăm chăm, vì chưa bao giờ thấy ai cúng và lạy, Bà Năm nạt:
-Nhìn cái gì? Bộ lạ lắm sao?
Hai đứa bé sợ, vừa nhìn nhau vừa bước lui vào phòng, đóng cửa lại. Mẹ của Bảo và Thảo từ trên lầu đi xuống, bà Năm bảo:
-Cúc! Từ ngày tụi mày bảo lãnh tao qua đây tới giờ, đã mấy tháng rồi, mà hai đứa nhỏ cũng “ì” cái mặt tụi nó ra. Tao là bà Ngoại của tụi nó “chớ bộ” tao là... “cứt” sao!
Nhờ sống ở Mỹ khá lâu, ngôn từ và suy nghĩ của Cúc không còn như thời Cúc mới được sang Mỹ theo diện hôn phối, sau khi thành hôn với Đạm. Cúc đáp:
-Tụi nó mới bốn năm tuổi, biết gì đâu mà Má nói thấy ghê!
-Ghê gì! Mày không dạy tụi nó tiếng Việt thì tụi nó đâu biết Ông Bà của tụi nó là ai; bởi vậy, tụi nó cứ gọi tao là you rồi “trơ mắt” nhìn, coi tao như... “cứt”!
-Tụi con đi làm suốt ngày, thì giờ đâu mà dạy tụi nó tiếng Việt. Tụi nó không hiểu tiếng Việt; Má không biết tiếng Anh thì chịu thôi.
-Thằng Đạm lấy mày thì nó phải “cung phụng” mày; “mắc mớ gì” mày phải đi làm?
-Nếu con không đi làm, ai gửi tiền về cho Má và họ hàng suốt bao nhiêu năm qua?
-Mỗi tháng mày “thí” cho tao có mấy trăm đô “chớ mấy”! Bà con xin, mày cũng “thí” mỗi “hộ” 100 đô “chớ mấy”; trong khi đó vợ chồng mày sống trong cái nhà “chần dần”!
-Bao nhiêu cũng “chớ mấy”, vậy tiền đâu tụi con trả tiền nhà, tiền xe, tiền bảo hiểm và nuôi hai đứa nhỏ?
Bà Năm trở lại đề tài mà Bà lập đi lập lại với Cúc không biết bao nhiêu lần kể từ khi Bà đến Mỹ:
-Nuôi con thì phải nghĩ đến tương lai cho con. Mày muốn hai đứa nó lớn lên học hành để làm ông kia bà nọ hay là mày muốn tụi nó làm thợ bạc như “thằng” Đạm?
-Con nói với Má hoài. “Nó” đem con qua đây, cho con đi học tiếng Anh rồi học nghề và tụi con có hai đứa con. Bây giờ Má biểu con “đá nó cái rột”, ai nuôi con của con?
-Mày học được chữ nào là công khó của mày chớ “dính dấp” gì tới nó?
-“Nó” phải mua xe cho con, trả tiền học, tiền sách vở, tiền xăng, áo quần v.v. chớ sao không “dính dấp”?
Bà Năm nạt lớn:
-Đi học thì mượn hoặc xin tiền của chính phủ. Mua nhà, mua xe trả góp chớ đâu phải như bên mình, mua, trả “cái rột”. Mày qua đây chỉ có bổn phận ở nhà, đi chợ nấu ăn cho nó thôi. Nó phải có bổn phận chu cấp mọi thứ cho mày. Còn con, mày nuôi không nổi thì xin tiền chính phủ Mỹ mà nuôi. Ăn học như mày mà sao dốt quá vậy?
-Tùy theo income chứ không phải ai cũng mượn hoặc xin được tiền của chính phủ để đi học hoặc nuôi con.
-“In côm” là cái gì?
-Lợi tức cá nhân hằng năm.
-Mày là “kỹ sư dược sĩ”. Mấy “thằng” dược sĩ cùng làm với mày sao mày không “chôm” một “thằng” mà mày cứ sống với “thằng” thợ bạc? Lương của “thằng” thợ bạc so với lương của “kỹ sư dược sĩ” như mày thì thấm vào đâu?
-Con nói với Má hoài. Con chỉ là người trợ giúp dược sĩ (pharmacy technician) chứ con không phải dược sĩ; vì con không có căn bản học vấn, làm sao học đến dược sĩ được! Hơn nữa, ở đây không có nghề nào là “kỹ sư dược sĩ” cả.
-Mày phụ giúp dược sĩ thì gọi là “kỹ sư dược sĩ” chớ còn gì nữa. Chỗ mày làm có nhiều dược sĩ, sao mày không “củm đại” một “thằng” để trở thành “bà dược sĩ”? “Bà dược sĩ” không danh giá hơn “bà thợ bạc” sao? Đồ ngu!
Vì mộng được làm “bà dược sĩ”, Cúc đã “tấn công” và tự “hiến thân” cho một dược sĩ làm cùng công ty CVS. Cúc hy vọng dược sĩ này sẽ ly dị vợ để sống với Cúc.
Không ngờ, chuyện ngoại tình của Cúc và dược sĩ bị “đổ bể”. Vợ của dược sĩ đã khôn ngoan, dùng tình cảm chinh phục chồng, thuyết phục chồng dời đi tiểu bang khác.
Riêng Đạm, khi hay tin Cúc ngoại tình, Đạm âm thầm đau khổ, lên facebook tìm bạn gái.
Sau thời gian “lăng nhăn ảo” với vài cô bên Việt Nam, Đạm nhận ra đa số phụ nữ bên Việt Nam chỉ muốn tìm cuộc sống “đổi đời” – như Cúc – chứ không có tình yêu, Đạm thất vọng. Và, điều quan trọng hơn cả là, càng lớn Bảo càng giống Đạm và càng quyến luyến Đạm một cách rất thiết tha, đậm đà; vì thế Đạm quyết định tha thứ và vẫn sống với Cúc.
Sự thật là như thế. Nhưng, Cúc chỉ nói với mọi người về sự phản bội của Đạm trong chuyện “tình ảo” trên facebook; còn chuyện ngoại tình giữa Cúc và dược sĩ, Cúc “giấu biệt”.
Vì không hiểu rõ sự việc, bà Năm kể công:
-Mày là con một. Vì thương mày, Ba mày phải buôn lậu để gây dựng tương lai cho mày; “không dè” ổng bị đồng bọn thanh toán vì “chia chác” không đều! Tao phải bán nhà, bán đất để tìm mai mối cho mày đổi đời. Bây giờ mày lỡ gặp thằng chồng “cà chớn” mà mày còn tiếc “cái nỗi gì”?
-Má để từ từ, được không?
-Từ từ? Bộ mày tưởng mày trẻ đẹp “woài” sao?
-Con biết, nhưng “kẹt” hai đứa nhỏ.
-“Kẹt” cái gì! Tao đã hỏi người Việt quanh đây. Họ nói, tại tiểu bang này, nếu ly dị, Mẹ được nuôi con; hằng tháng Cha phải chu cấp tiền nuôi con cho đến khi con 18 tuổi; tài sản chia hai.
******
Sáng chủ nhật, dậy trễ, thấy Đạm, với nét mặt rất buồn, đang đem va-ly và nhiều vật dụng của Đạm chất vào xe truck màu đỏ, Bảo ngạc nhiên:
-Daddy đem va-ly và mấy thứ đó đi đâu?
Đạm bế Bảo lên, giọng nghẹn ngào:
-Daddy phải đi.
-Khi nào daddy về?
-Daddy sẽ không về.
Bảo tròn mắt nhìn Đạm:
-Cái gì?
Đạm lập lại. Bảo vùng vằn:
-Tại sao? Con muốn daddy trở về.
Đạm siết chặt Bảo vào lòng. Vừa khi đó, hình ảnh những buổi chiều Đạm dẫn Bảo và Thảo đi bộ vòng quanh khu vực gia đình cư ngụ, nhiều người láng giềng vẫy tay, nói “hi!” và khen hai đứa bé dễ thương, hiện về trong cõi lòng tan nát của Đạm. Một trong những người thương hai đứa bé như cháu ruột là bà Hồng; nhưng Bảo không biết Bà tên gì. Nghe Bà và Đạm thường nói chuyện bằng tiếng Việt, Bảo tự ý đặt tên cho Bà là “bà Việt Nam”. Nhớ đến đây, Đạm thở dài:
-Daddy đâu muốn đi, con!
-Nếu daddy không muốn đi, ai bắt daddy đi được?
-Quan tòa! Nhưng Cha con mình vẫn sẽ gặp nhau.
-Bằng cách nào?
-Thỉnh thoảng, daddy sẽ đón hai đứa về sống với daddy.
-Tại sao lại thỉnh thoảng?
-Quan tòa đã phán quyết như vậy.
-Quan tòa là ai mà ác vậy?
-Lớn lên con sẽ hiểu. Bây giờ con nghe lời daddy, gắng học giỏi. Hè, daddy sẽ đưa con và Thảo đi Disney World chơi.
Bảo ôm cổ Đạm. Đạm dặn:
-Lúc nào daddy cũng thương nhớ các con. Con và Thảo phải gắng học và vâng lời Mẹ dạy, nha!
Đạm dặn Bảo phải vâng lời Mẹ dạy. Nhưng suốt thời gian dài sống với Cúc, Ngoại và Thảo, lúc nào Bảo cũng chỉ nghe Cúc nói Đạm là “thằng” đàn ông xấu xa, tồi tệ, đáng ghê tởm nhất thế giới; vì đã bỏ vợ con để theo mấy bà bên Việt Nam. Cúc bán nhà – Đạm đã ký giấy thỏa thuận tặng Cúc, Bảo và Thảo “nữa ngôi nhà” Đạm được hưởng khi ly dị – dời đến khu vực khác. Cúc đổi số điện thoại; cấm Bảo và Thảo liên lạc hoặc nhắc đến Đạm. Đứa nào cãi lời, Cúc sẽ đuổi ra khỏi nhà để mấy người homeless bắt đi.
Như thế tưởng chưa đủ, bà Năm còn lo xa:
-Mày dọn nhà đi mà mày đã cho thằng Đạm địa chỉ mới để hằng tháng nó gửi tiền nuôi hai đứa nhỏ chưa?
-Hằng tháng “nó” gửi check đến luật sư của con; luật sư của con sẽ chuyển đến con.
******
Điện thoại reng, bà Hồng nhất lên, allo và nghe:
-Hi, “bà Việt Nam”!
-Bảo! Trời ơi! Bà phải “ở trên điện thoại” từ sáng sớm đến chiều nay mới tìm được con!
-Con xin lỗi Bà. Nhưng làm thế nào Ba của con biết con đi lính mà nhờ Bà tìm?
-Ba của con kể rằng: Hector – ngày trước cùng làm tại tiệm kim hoàng với Ba con – gặp con tại phi trường. Thấy con giống Ba con “như đúc”, Hector hỏi thăm. Con xác nhận và cho Hector biết con lén gia đình, sang California trình diện, nhập ngũ. Sau khi con lên máy bay, Hector tìm trong điện thoại của Hector, thấy số điện thoại cũ của Ba con. Hector nghĩ, cứ gọi thử xem, nếu đúng, Hector sẽ báo cho Ba con biết tin con đi lính; nếu không đúng thì Hector cũng đã hết lòng với người bạn cũ. Không ngờ Ba của con không đổi số điện thoại. Thế là Ba của con điện thoại, nhờ Bà tìm con; vì Ba con và Hector không đủ khả năng sinh ngữ cũng như sự hiểu biết về các cơ quan công quyền.
-Hector quả là người tốt! Con xin lỗi đã làm phiền Bà.
-Tìm được con, Bà vui chứ sao lại phiền. Con khỏe không? Con đang ở đâu?
-Con khỏe. Con đang ở trung tâm huấn luyện Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ.
-Cái gì? Trời! Ba của con nói với Bà rằng con cho Heator biết con sắp xong năm thứ hai đại học; nhưng vì buồn gia đình nên đi lính. Tại sao con không gắng thêm vài năm nữa cho xong đại học rồi xin vào trường sĩ quan?
-Sĩ quan hoặc lính cũng chỉ đánh giặc thôi, đâu khác biệt gì. Sự khác biệt quan trọng nhất trong đời người là một đứa có Cha và một đứa có Cha mà không được gặp, không được liên lạc với Cha!
-Bà hiểu.
-Biết bao nhiêu năm rồi con không được hug, không được nghe tiếng nói của Ba con, Bà biết không?
Dù đã nghe người Việt quanh khu vực này nói về việc Cúc ngoại tình với dược sĩ làm cùng công ty, bà Hồng cũng nói khác đi; vì Bà không muốn làm cho Bảo đau lòng thêm:
-Là phụ nữ, Bà hiểu tâm trạng của Mẹ con. Con đừng trách Mẹ con.
-Con không trách Mẹ con. Con hiểu Mẹ con có lý lẽ của Mẹ con. Nhưng trái tim của con cũng có lý lẽ của nó.
Ngưng một chốc để nén xúc động, Bảo tiếp:
-Làm thế nào Bà tìm ra con?
-Sau khi hứa với Ba con, Bà vào Google, tìm, rồi điện thoại đến các nơi tuyển mộ tại Houston. Không ai có thể giúp Bà; vì Bà không có tư liệu cá nhân của con. Bà gọi các văn phòng tuyển mộ tại Dallas và Austin cũng bị từ chối vì cùng lý do. Bà khóc, giải thích với nhân viên phòng tuyển mộ tại Austin rằng Bà không biết số điện thoại của Mẹ con. Lúc sáng Ba con gọi Bà trên số desk phone của Bà – mà desk phone của Bà không có máy để ghi lại số điện thoại hoặc lời nhắn – và Bà cũng quên hỏi Ba con số điện thoại của Ba con; do đó Bà không thể gọi lại Ba con để lấy tư liệu cá nhân của con. Bà nhờ văn phòng tuyển mộ tại Austin ghi tên họ, địa chỉ và hai số điện thoại của Bà rồi chuyển đến con với lời nhắn: Nếu con nhận ra Bà là “bà Việt Nam”, hãy gọi Bà ngay; vì Ba con rất khổ tâm và lo lắng cho con!
-Cảm ơn Bà đã tìm con. Tụi con thương nhớ Ba con nhiều lắm. Nhưng Mẹ con cũng vẫn cấm tụi con liên lạc với Ba của tụi con! Mẹ con bảo, nếu tụi con liên lạc với Ba con thì Mẹ của con sẽ... tự tử chết!
******
Trong khung cảnh nhộn nhịp, vui tươi, nhìn Thảo rạng rỡ với chiếc áo cưới màu trắng, vương miệng cũng màu trắng và bó hoa hồng trên tay, Bảo vẫn cảm nhận được sự trống vắng trong hồn chàng. Bảo thở dài, nhìn sang bạn gái, tự hỏi: Nếu sau này, con mình lập gia đình mà mình không được tham dự, mình sẽ nghĩ như thế nào? Con của mình sẽ nghĩ gì? Nếu con gái của mình phải cầm tay một người đàn ông khác trong những bước first dance – vì mình không được nhận vinh dự đó – thì con gái của mình sẽ cảm nhận như thế nào? Mình có đủ can đảm để vượt qua nỗi đau quá lớn đó hay không? Nỗi buồn trong lòng mình sẽ sâu đến độ nào?... Đang suy tư, Bảo chợt nghe giọng bạn gái:
-Bảo, đứng lên! Đứng lên, đi ra với cô dâu.
Bảo nắm tay Thảo bước vào sân khấu trong tiếng vỗ tay rộn rã. Nhìn nụ cười rạng rỡ của Thảo, Bảo cảm thấy thương em vô cùng và cũng nhớ Ba vô vàn!
Ban nhạc dạo hết phân đoạn đầu tình khúc She Walks With Me của Michael W. Smith, ca sĩ “bắt” vào:
“From the first breath of her life
She flew straight into my arms
I used to catch her from the swings
When she was five...
... And she walks with me
And she talks with me...”
Lời ca gợi lại trong hồn Bảo hình ảnh những buổi chiều hạnh phúc xưa, khi Bảo và Thảo cùng Ba đi bộ quanh xóm... Kỷ niệm vừa sống lại trong hồn, Bảo đưa tay quẹt nước mắt. Thảo vừa bước theo vòng tay đưa đẩy của Bảo vừa nhìn Bảo, khẽ nói:
-Bảo! Anh gắng vui trong ngày trọng đại của đời em. Em thương anh.
Bảo tự hỏi: Ngày trọng đại của đời em mà Ba của em không được phép hiện diện! Có bất công cho em hay không? Sự bất hòa giữa Cha Mẹ là chuyện của Cha Mẹ, tại sao bắt con phải nhận lãnh hậu quả? Với hai hàng nước mắt tuôn dài, Bảo quay nhanh về phía bàn gia đình và thấy “bà Việt Nam” đang nhìn chàng với ánh mắt đầy xót thương! Mủi lòng quá, Bảo rời sân khấu, bước vội ra cửa trong sự bàng hoàng và xúc động của mọi người!
Bước chầm chậm trong khung trời rực rỡ của lồng đèn màu đỏ, chữ vàng, treo trước mỗi nhà hàng và tiếng trống của đoàn múa Lân, Bảo chợt nhớ những mùa xuân xưa, khi Bảo và Thảo được mặc quần áo mới, được Ba Mẹ đưa đi chúc Tết bà con và bạn hữu. Bảo và Thảo được “lì xì” tiền mới. Khi về nhà, Ba bày Bảo, Thảo và mấy đứa bé cùng xóm chơi “bầu, cua, cá, cọp”... Nhớ đến đây, Bảo tủi thân, tựa vào trụ đèn, gục đầu vào lòng bàn tay, dáng vẻ rất khổ sở.
Bất ngờ, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai của Bảo, giọng dịu dàng:
-Hi, Bảo!
Quay sang, nhận ra bà Hồng, Bảo hơi khom xuống, vừa hug Bà vừa thì thầm:
-“Bà Việt Nam”! Con buồn quá!
-Bà hiểu. Nhưng, con gắng vượt qua để niềm vui của em con được trọn vẹn.
-Con phải làm gì bây giờ?
Bà Hồng chưa kịp đáp thì chiếc truck màu đỏ của nhân viên an ninh tuần tiễu chạy chầm chậm ngang qua. Nhìn theo chiếc truck, niềm thương nhớ Ba lại cuồn cuộn trở về rồi òa vỡ trong lòng, Bảo không thể tự chủ được, gọi lớn: “Truck! Bring my daddy back! I want my daddy to be here for my sister’s wedding! ”
Điệp Mỹ Linh